Bạn đang đọc:CÔNG TƯỚC QUÁI VẬT ĐÃ NHẦM TÔI VỚI VỢ ANH ẤYChương 26

 

 

“... Được rồi, được rồi. Tôi hiểu rồi, bớt lại đi.”

 

Harris bịt tai lại. Dillian rải cẩu lương với vẻ ngu ngơ như không biết gì, thật sự khiến anh ta không nghe nổi nữa.

 

“Hiểu rồi chứ? Tôi sẽ có một gia đình hạnh phúc với tiểu thư Ria.”

 

“Nhưng mà tiểu thư Ria đâu có muốn.”

 

“Do cô ấy xấu hổ thôi. Cô ấy là người ngốc nghếch, ngọt ngào và tốt bụng như thế đấy.”

 

Không hề, cô rất ghét là đằng khác. Harris nhớ lại lời của Ria.

 

‘Ngài Dillian nói bậy thôi. Anh đừng để ý mấy lời vô nghĩa hay mọi điều mà anh ấy nói. Bây giờ anh ấy không nhớ gì hết cho nên cứ hiểu lầm lạ lùng thế đấy.’

 

Nếu cô từ chối hay nói không thì có khi hắn quỳ sụp xuống luôn quá.

 

Phản ứng của Ria trái ngược hoàn toàn với hắn. Có vẻ như hắn bị tẩy não rồi.

 

Có lẽ đã có chuyện gì xảy ra với hắn ở Wilhelm chăng? Chẳng hạn như tà thuật, lỡ như hắn bị ma thuật phân tâm tẩy não thì sao?

 

Thật vô lý, nhưng mà hành vi của Dillian cũng đủ kỳ lạ để anh ta có sự nghi ngờ như vậy.

 

Hơn nữa thì một người lạnh lùng, lãnh đạm không thể nào thay đổi nhiều như vậy được.

 

“Cậu có cảm thấy không thoải mái chỗ nào không? Ở đầu hay tim, có cảm giác khác thường không?”

 

“Tôi có thể dám chắc đây là khoảng thời gian tốt đẹp nhất trong đời tôi.”

 

“Tốt đẹp nhất là sao, cậu bị mất trí nhớ cơ mà?”

 

“Là như vậy đấy.”

 

Hắn còn biết nói đùa nữa. Chắc chắn không bình thường.

 

Harris nắm lấy vai Dillian và truyền năng lượng thần thánh.

 

Harris tặc lưỡi nhìn những tia sáng lóe lên.

 

“Tất nhiên nó không có tác dụng.”

 

“Gì cơ?”

 

“Tôi nghĩ có phải cậu có bị trúng tà thuật gì không.”

 

Harris rẩy rẩy bàn tay đau nhói nói.

 

‘Vẫn như vậy.’

 

Cơ thể hắn không thể tiếp nhận năng lượng thần thánh nên rất đáng lo.

 

“Cậu có biết là cậu không thể tiếp nhận năng lượng thần thánh không?”

 

“Tôi không tiếp nhận năng lượng thần thánh sao?”

 

“Đúng thế.”

 

Năng lượng thần thánh không phải là toàn năng sao?

 

Khác với phép thuật chữa trị, đòi hỏi sức mạnh tinh thần và kĩ năng cao thì năng lượng thần thánh không có những giới hạn riêng đối với việc chữa trị cho một người.

 

Nếu sở hữu năng lượng thần thánh và biết cách ứng dụng thì nó rất dễ sử dụng.

 

Đương nhiên nếu sử dụng năng lượng thần thánh quá mức cơ thể cho phép thì có thể nguy hiểm đến tính mạng. Vì vậy những bệnh nặng thường được chữa bởi các thượng tế.

 

Họ thậm chí có thể cứu được người sắp chết.

 

Tuy nhiên, họ không thể dùng năng lượng thần thánh để chữa cho chính mình hay những người có sự chống lại thần thánh.

 

Dillian chính là người chống lại thần thánh đó.

 

“Cho đến nay, cậu chưa bao giờ tiếp nhận năng lượng thần thánh. Chưa một lần nào.”

 

Hắn đã bị như thế từ lúc sinh ra cho nên không được chúc lành bình thường như người khác.

 

Thay vào đó là một lời nguyền dần phát triển trong người hắn.

 

Vẻ mặt Dillian trở nên khó hiểu khi lần đầu tiên nghe sự thật đó.

 

“Người phụ nữ đó chắc đã rất vất vả vì phải dùng thuốc thuần tuý để chữa bệnh nhỉ.”

 

Thuốc ư? Không phải. Cái mà Ria sử dụng chắc chắn là năng lượng thần thánh.

 

“Nếu như tôi có thể tiếp nhận năng lượng thần thánh thì sao?”

 

“Không thể nào. Cậu luôn đẩy năng lượng thần thánh ra, cậu chưa bao giờ tiếp nhận nó cả.”

 

Harris không nói suông bởi vì anh ta biết tiền lệ.

 

Harris lắc đầu nói thêm.

 

“Cậu nói là cậu quên chuyện cậu bị trúng lời nguyền đúng không? Trong tình huống đó mà cậu không biến thành Runaway thì đúng là may mắn.”

 

“Tôi đã biến thành Runaway.”

 

“Sao?”

 

“Tôi đã biến thành Runaway hai lần.”

 

Harris cũng hoang mang trước câu trả lời ngoài dự đoán của hắn.

 

“Nhưng mà sao có thể…”

 

Làm sao ngôi làng lại có thể bình yên đến vậy?

 

Runaway của Dillian phá huỷ mọi thứ, nuốt chửng tất cả một cách thèm khát. Dù là một con vật, một loài thực vật hay thậm chí là một con người.

 

Nó sẽ nuốt và nuốt cho đến khi cảm thấy thỏa mãn.

 

Nhưng ngôi làng hoàn toàn bình thường và yên bình.

 

“Dillian, cậu có…”

 

Rầm!

 

Cánh cửa bất ngờ bị mở mạnh giống như bị đập vỡ. Hai người họ quay đầu lại.

 

“Tiểu thư Ria?”

 

Tim Ria đập thình thịch một cách nặng nề. Vai cô run rẩy như sắp ngã gục.

 

“Dillian…”

 

Ria đang cúi đầu rồi ngước lên, cất tiếng gọi tên hắn.

 

Giọng cô nghẹn ngào như sắp khóc. Lúc nhìn vào đôi mắt trong sáng như những hạt pha lê khiến hắn quên cả thở.

 

Hắn cảm thấy như đang rơi vào một hồ nước thăm thẳm không thấy đáy, dù hắn có lặn sâu đến thế nào cũng sẽ không thể thoát ra được.

 

Bị lay động bởi những cảm giác xa lạ này, hắn liền theo bản năng chạy đến ôm lấy đôi vai mảnh khảnh của Ria.

Dillian từ từ kéo Ria lại và khoá cô trong vòng tay hắn.

 

Bình thường Ria sẽ đã hốt hoảng bỏ chạy mất dép. Nhưng bây giờ cô lại yên tĩnh để hắn ôm, còn không ngừng run rẩy.

 

Mùi hương tươi mát, thanh nhẹ độc nhất của Ria lập tức kích thích hắn.

 

Dillian giơ tay, kìm chế ham muốn vùi mặt vào cổ Ria.

 

Hắn cẩn thận vỗ nhẹ vào lưng cô.

 

Lần đầu hắn an ủi một người nên động tác rất vụng về như một con cừu non tập đi. 

 

Nathan làm chuyện này tốt hơn nhiều.

 

Hắn tự chế giễu hành động lóng ngóng của mình.

 

Dillian không phải là người duy nhất cảm thấy phức tạp.

 

Harris nín thở nhìn cảnh tượng lạ lùng trước mắt. Một Dillian anh ta thấy lần đầu.

 

‘Đó là Dillian ư? Đó không phải là con quái vật hai mặt đó chứ…?’

 

Dillian mà Harris biết là một kẻ huỷ diệt phá huỷ mọi thứ chứ không phải người chu đáo như này.

 

Còn gì nữa nhỉ, à, là bầu không khí dịu dàng đó. Hai người họ giống người yêu hơn bất cứ ai.

 

Harris đứng giữa hai người không coi ai ra gì kia quyết định lùi lại đứng làm bóng đèn, xem màn cẩu lương trước mắt.

 

“Không sao. Nói anh nghe xem.”

 

“Than bị…”

 

“Là Nathan sao?”

 

Giọng Ria nhẹ hẫng vang lên dưới lồng ngực Dillian.

 

“Nathan bị làm sao?”

 

Nghĩ lại mới nhớ, kẻ mà luôn dính lấy Ria đi đâu rồi?

 

Khi Dillian chợt nhận ra sự vắng mặt của Nathan, lên tiếng hỏi. Sau đó Ria liền hét lên.

 

“Nathan bị bắt cóc…!”

Ria hồi tưởng lại sự việc bất ngờ khoảng ba mươi phút trước.

 

Lúc Dillian và Harris không chút suy nghĩ rủ nhau đi xả giận. Ria đi dạo trong con hẻm giữa các dãy trọ để giết thời gian.

 

“Ria, đừng để hắn biết con là ai.”

 

“Harris ư? Anh ta nguy hiểm sao ạ?”

 

“Cậu ta đến từ đền thờ lớn. Có thể là đến vì con.”

 

“Đền thờ lớn sao? Vì sao là con…?”

 

Không thể nào, lỡ vì Nathan thì sao?

 

Cho dù đền thờ của Nathan ăn hối lộ nhưng vẫn là một trong những trụ cột của vương quốc.

 

Linh vật trấn giữ nơi này biến mất vào ngày cô thoát khỏi vai trò thầy tế tập sự.

 

Dù sao cô cũng là tội phạm.

 

Nhưng mà cô đã trốn thoát được một thời gian dài.

 

Vào ngày Nathan biến mất, cô đã nghĩ cô sẽ lập tức bị bắt nhưng lại chẳng hề hấn gì đến tận một năm.

 

Bên ngoài ngôi làng, cô tìm được một ngôi nhà nằm trước cửa rừng và cho ẩn nó đi. Ria chưa bao giờ dùng năng lượng thần thánh trước mặt người khác.

 

Cô rất đề phòng người lạ nhưng thông tin bị lộ từ đâu?

 

“Dù con có giấu thế nào, tin đồn vẫn sẽ rò rỉ. Bây giờ họ chỉ đang lẩn quẩn quanh đây thôi. Tốt nhất là nên rời khỏi ngôi làng càng sớm càng tốt.”

 

“Đúng vậy. Hãy rời khỏi đây ngay sau khi vấn đề của Dillian được giải quyết.”

 

Khi cô đang thở dài vì những chuyện căng thẳng cứ bất ngờ xảy ra thì một bóng người lọt vào mắt Ria.

 

“Hửm? Claude..?”

 

Ria nâng người dựa vào tường. Mặt sau của cái đầu tròn đó chắc chắn là Claude.

 

Tốt  lắm, cô đang định gặp anh ta đây.

 

Tức giận chuyện Claude để lộ thông tin của Dillain, Ria liền chạy đến con hẻm nơi Claude biến mất.

 

“Claude! Claude! Đứng lại đó!”

 

Cô nắm lấy vai Claude khi anh ta đi vào con hẻm.

 

Ngay sau đó cơ thể anh ta rùng lên rõ rệt.

 

Claude chậm rãi quay đầu lại. Gương mặt anh ta rất nhếch nhác.

 

Mặt Claude tèm lem, méo mó. Trông anh ta như bị thương rất nặng.

 

“Claude anh…”

 

“Ria, chạy đi.”

 

Claude sợ hãi.

 

“Anh bị gì vậy? Mặt anh bị sao thế? Là ai làm?”

 

“Chạy mau. Cô không thể ở đây. Bọn chúng sẽ đến ngay. Nhanh, nhanh chạy đi…”

 

Dù Ria nói gì, Claude cũng không nghe. Anh ta sợ hãi cứ nói đi nói lại là cô phải chạy đi.

 

Khi Ria vừa mới trấn tĩnh Claude xong thì đôi mắt sưng húp của anh ta trừng lớn.

 

Ria cảm thấy ớn lạnh sau lưng. Sự bất an lan khắp người cảnh báo cô.

 

Ria lập tức né đòn tấn công bằng một sợi tóc, thở dốc.

 

“Chậc, chậc. Cô nhanh hơn tôi nghĩ đấy.”

 

Người đàn ông khả nghi tặc lưỡi. Ria lùi lại, đến chắn trước Claude để bảo vệ.

 

“Claude. Tôi không biết chuyện gì đang diễn ra, hắn bám theo tôi? Còn anh là mồi nhử để gài bẫy tôi ư?”

 

“Ria…”

 

Cô nhìn Claude đang thở dốc và người đàn ông khả nghi đang nheo mắt kia.

 

“Xem ra tôi đoán đúng rồi.”

 

Tuy nhiên cô có một thắc mắc. Vì sao tên đó lại bám theo cô?

 

Chỉ có duy nhất một người trong vương quốc này có khả năng nhắm vào cô. Chính là đền thờ. Nhưng dù nhìn thế nào, hắn ta cũng rất khác với người ở đền thờ.

 

Hắn ta giống lính đánh thuê hơn.

 

Hắn ta là bọn buôn người hay làm theo lệnh của người khác?

 

Nếu là bọn buôn người thì có thể nói cô xui xẻo nhưng bọn chúng lại lợi dụng Claude để bắt cô.

 

Chúng không nhắm vào cô mà là Dillian.

 

Bọn chúng lợi dụng Claude để bắt cô sau đó dùng cô để trừ khử Dillian.

 

“Ria, cô phải chạy đi.”

 

Claude thều thào sau lưng cô.

 

“Tôi nghĩ là khó đấy.”

 

“Tại, tại sao?”

 

“Chúng ta bị bao vây rồi.”

 

Ria nghiến răng khi nghe động tĩnh phía sau.

 

Cô bị bắt chắc rồi.

 

Phía trước và phía sau đều bị chặn.

 

2 chọi 2. Vừa đủ quân số nhưng mà chúng là lính đánh thuê trông rất khoẻ.

 

Còn bên cô một người là bệnh nhân không hề có sức chiến đấu và một người là thường dân không có vũ khí.

 

Cuộc chiến này chẳng ngang sức gì cả.

 

Người đàn ông khả nghi lao về phía cô. Cùng lúc đó, một gã khác chặn đường lui của cô cũng xông đến.

 

Cô tránh được sao?

 

Không, không thể. Con hẻm quá nhỏ để chạy thoát.

 

“Ria! Dù thế nào, tôi sẽ chặn họ.”

 

Claude chặn đường gã khả nghi kia bằng thân thể đầy thương tích.

 

“Ria, ta sẽ câu giờ. Chạy mau đi.”

 

Nathan cũng bay lên bảo vệ Ria.

 

Ngay lúc đó, bỗng… Bùm!

“Khụ!”

 

Người khả nghi kia dính chặt vào tường. Không có ai đẩy hắn ta cả. Tự hắn di chuyển rồi dính chặt vào tường.

 

Ria khó hiểu hỏi về chuyện thần kỳ vừa diễn ra trước mắt.

 

“Ông làm hả, Nathan?”

 

Nathan chỉ ra phía sau lưng nó thay vì trả lời.

 

“Không phải ngài cú dễ thương đâu, là tôi.”

 

Một giọng nói hoạt bát vang lên, không phù hợp với hoàn cảnh lúc này chút nào.

 

 

 

Bạn đang đọc:CÔNG TƯỚC QUÁI VẬT ĐÃ NHẦM TÔI VỚI VỢ ANH ẤYChương 26
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.