Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 19

Wade ngỡ ngàng cười thành tiếng khi nhìn chằm chằm vào Claude.

 

“Ý cậu là gì? Cậu nghĩ rằng ta sẽ ăn thịt Canillian sao? ”

 

"Tôi không chắc điều đó."

 

Wade cười ngặt nghẽo và lau một giọt nước mắt trên mi. Làm thế nào cậu ta lại có những lời nói nổi loạn trong khi bày ra vẻ mặt nghiêm túc như thế này. 

 

“Không phải cậu nói cậu ta là kẻ thế thân thôi sao? Sự thay đổi này không phải quá đột ngột sao? ”

 

“Không, tôi vẫn nghĩ Canillian Vale chỉ là một kẻ thế thân. Chỉ là…” Claude nhìn ra ngoài cửa sổ, và lông mày của anh nhíu lại, “Tôi nghĩ cậu ta khá vui. Thậm chí có thể gọi là thú vị”.

 

Wade thậm chí còn ngạc nhiên hơn về những lời đó.

 

"Thú vị. Chỉ thế thôi?"

 

Giọng Thái tử nghe có vẻ hơi bực bội. Claude vừa xoa chiếc cằm nhẵn nhụi vừa trả lời.

 

"Vài ngày trước, cậu ta đã từ chối trở thành người quản lý cho gia đình tôi."

 

“Ồ, điều đó làm tổn thương lòng tự trọng của cậu sao? Định trêu chọc cậu ta cho đến khi cậu ta đầu hàng à?"

 

Wade giơ cả hai tay lên một cách quá khích, nhưng câu trả lời của Claude như được chuẩn bị sẵn.

 

“Không, tôi muốn tìm hiểu cậu ta nhiều hơn. Nữ Hầu tước đã cố gắng để biến cậu ta thành một người thay thế cho Kieran, và cậu ta là một kiểu người khá hiếm gặp. Về cơ bản cậu ta khác với những kẻ ngốc không chịu làm việc mà cứ bám vào tên tuổi của mình. Tôi muốn cậu ta làm việc cho tôi vì điều đó. "

 

Nụ cười của Wade biến mất khi anh nhìn Claude, vì những kẻ ngốc kia chính là con trai thứ hai và thứ ba của các nhà quý tộc, những người xung quanh Claude, và thường dành cho anh ấy những ánh mắt độc địa. Lời nói của họ như rót mật vào tai nhưng hành động của họ thì ngược lại.

 

Wade thở dài và thì thầm đủ để Claude có thể nghe thấy lời anh.

 

“Cậu đúng là sắc bén. Ta biết rằng cậu mang dòng máu của cha mình, và nó khiến ta nghĩ về cha của cậu. Điều đó rất khó chịu.”

 

"Đó là một vinh dự đối với tôi vì tôi rất kính trọng cha mình."

 

Claude mỉm cười khi bắt chéo chân, mái tóc đen óng ả tung bay theo làn gió khi Wade mở cửa sổ.

 

Cosoar không xa dinh thự Shelby, nhưng phải mất ba giờ để đến đó. Chừng đó thời gian đủ để Claude sắp xếp suy nghĩ của mình. Ian Sergio là một hoàng tử đế quốc Geore, hiếu chiến và thích đánh nhau. Cho dù Kieran có ca ngợi anh ta như thế nào đi chăng nữa thì một kẻ hiếu chiến vẫn là một kẻ hiếu chiến. Claude nheo mắt khi nhìn ra ngoài cửa sổ.

 

Theo bản năng, Claude cảm thấy bị cạnh tranh khi gặp những người đàn ông khác và anh tự hỏi tại sao đối với Canillian Vale lại không như vậy.

 

Anh cảm thấy khó chịu một cách kỳ lạ khi nghĩ rằng Canillian là một người đàn ông, cho dù cậu ta có nhỏ bé và yếu đuối đến đâu. Một ngày nào đó, khuôn mặt xinh đẹp và giọng nói của cậu ta sẽ thay đổi và ý nghĩ đó khiến Claude phát điên. 

 

Anh cố nén tiếng lòng và mở đôi bàn tay đang nắm chặt của mình ra khi nhìn Wade. Có lẽ anh anh có suy nghĩ như vậy bởi vì Thái tử đã nhắc nhở Claude rằng giới tính không liên quan đến sắc đẹp. Tất nhiên, Claude không nhìn Canillian theo cách đó, đây chỉ là sự tò mò.

 

Anh tự hỏi đây có phải là lý do tại sao ấn tượng đầu tiên lại quan trọng đến vậy không? Đứa trẻ nếm tuyết giữa mùa đông là một đứa bé mặc quần áo con trai, ngượng ngùng không nói nên lời. Bây giờ anh đã quen với cậu ta, nhưng… Chết tiệt. 

 

Claude nuốt lấy tiếng chửi thề và bắt đầu nghĩ đến những thứ khác. Canillian không quan trọng. Ian Sergio, người có thể mang lại chiến tranh cho Đế quốc mới là người anh cần phải để tâm.

 

Claude lấy chiếc đồng hồ bỏ túi ra xem khi chiếc xe lắc lư trên một con đường sỏi đá. Đôi mắt xanh của anh căng thẳng khi anh chìm đắm trong khung cảnh xanh tươi.

 

***

 

"Đừng đi theo tôi nữa!" Lia hét lên trước khi chạy đến nơi ở của Kieran. Hơi thở của cô ấy ngắt quãng vì đã chạy đến đó, và Ian nhếch mép cười khi anh uể oải đi theo cô.

 

“Ta là khách của ngôi nhà này, Canillia. Đừng chạy trốn ta nữa. ”

 

Lia lau mồ hôi trên lông mày khi cô ấy trừng mắt nhìn anh, "Tôi là Canillian, và tôi đã hướng dẫn ngài đến khu vực dành cho khách rồi!"

 

“Ừm, Canillian. Nhưng ta đến để gặp em, không phải đến dinh thự”.

 

"Hoàng tử Sergio, tại sao ngài lại đối xử với tôi thế này?"

 

"Gọi ta là Ian." Ian mỉm cười với đôi mắt vui vẻ, và Lia quay đầu đi khi cô nhìn thấy khuôn mặt hạnh phúc của anh ta.

 

“Vâng, Ian. Nhưng tôi đang bận, ngài đi theo tôi cũng chẳng được gì ”.

 

"Ồ, ta sẽ giúp đỡ em."

 

"Không!"

 

***

Lia nhìn xung quanh để tìm ai đó giúp cô, nhưng không có ai ở xung quanh, thậm chí không có Kieran. 'Mình nên làm gì đây?' Ian đã bắt gặp cô ấy khóc, và cô ấy đã suýt ngã khi nhìn thấy anh ta lần đầu tiên trong trang viên. Cô suýt té xuống đất nếu anh ấy không đỡ lấy cô. 

 

Ian đã gọi tên cô như thể đó là điều tự nhiên nhất trên thế gian này. Và anh ấy đã đỡ lưng giúp cô không bị ngã; giống như cách anh ấy đang gọi tên cô bây giờ.

 

"Canillia."

 

Lia ngẩng đầu lên mà không cần suy nghĩ khi cân nhắc làm cách nào để khiến người đàn ông này bỏ đi. Cô nhận ra sai lầm của mình ngay khi bắt gặp nụ cười của anh.

 

"Nghe thấy rồi sao? Ra là em cũng biết mình tên Canillia."

 

"Ngài thật không thể tin được." Cô cố gắng giữ bình tĩnh và lịch sự nhất có thể, trước khi quay đi.

 

“Lian,” Kieran gọi và đi về phía cô cùng với một số người hầu theo sau, và anh ngạc nhiên nhìn qua lại giữa Ian và Lia. Anh thở dài khi sai người hầu đi nơi khác.

 

"Ian, tôi đã nói với ngài rằng ngài nên đợi tôi bên trong mà."

 

"Kieran!" Lia cảm thấy Kieran là vị cứu tinh của mình và đi đến chỗ anh trai mà không cần nhìn lại. Cô nấp sau lưng anh và nhìn chằm chằm vào Ian, người đang mỉm cười với đôi mắt lấp lánh.

 

“Ta cảm thấy nhàm chán và nghĩ rằng mình đã ngửi thấy một mùi hương đáng yêu. Sau đó ta đã nhìn thấy cô ấy.”

 

"Ian, ngài là một con thú đánh hơi như vậy à?"

 

“Cậu không nhớ biệt danh của ta sao? Tuy nhiên, ta đã có một chuyến tham quan khá tốt đẹp về dinh thự. Cũng không tệ."

 

"Cảm ơn. Giờ thì ngài vui lòng vào trong, vì khách sẽ đến ngay bây giờ.”

 

"Sớm vậy sao?" Ian lúc này trông có vẻ cáu kỉnh, và Canillia nhẹ nhàng chen vào giữa cuộc trò chuyện của họ.

 

"Kieran, anh có định giới thiệu về Hoàng tử Sergio với em không?" Cô ấy chất vấn.

 

Kieran nhìn quanh và xoa đầu Lia khi anh ấy nói, “Anh nghe nói trước đây ngài ấy đã bí mật đến để gặp em. Ngài ấy có làm em khó chịu không? ”

 

"Không, ngài ấy chỉ ăn kem với em." Lia liếc nhìn Ian, người đang nhướng mày.

 

"Là vậy sao? Anh thấy việc đó thật khó tin, nhưng nếu em nói như vậy thì chắc là thật.”

 

"À anh nói rằng khách sẽ đến sao?" Trái tim cô đập loạn nhịp, vì những vị khách của Kieran có nghĩa là cô cũng sẽ biết họ.

 

Claude đã bế cô về phòng, và cô vẫn không biết tại sao anh ta lại làm như vậy. Kieran định mở lời thì cả ba người đã nghe thấy tiếng chuông từ cổng chính. Khi họ quay đầu lại, Kieran nói với một nụ cười yếu ớt.

 

"Thái tử đang ở đây cùng với Công tước trẻ."

 

***

 

"Ta là Wade pon Wales."

 

"Ian Sergio."

 

Những người đàn ông tự giới thiệu và Lia không thể tin vào mắt mình khi hai người đàn ông trông nghiêm túc đến chết người lúc họ bắt tay. Các bức tường ngoài nhà được bao phủ bởi hoàng hôn và sự im lặng nặng nề.

 

"Tôi là Claude del Ihar của phương Bắc."

 

"Ồ, chủ sở hữu của vùng Del Casa?" Ian phỏng đoán.

 

"Vẫn chưa, vì cha tôi vẫn còn sống khỏe mạnh."

 

"Tuy nhiên, một ngày nào đó cậu sẽ." Ian có vẻ quan tâm đến Claude hơn Wade, và đôi mắt của Công tước trẻ tuổi lóe lên điều gì đó.

 

Lia lùi lại trong khi nín thở. Cô nhận ra mình đang ở nơi mà Nữ Hầu tước sẽ không muốn nhìn thấy cô. Ngoài ra, cuộc gặp mặt của ba người họ sẽ là tuyệt mật, và cô không thuộc về nơi này.

 

“Chào mừng đến với Đế chế. Ta nên cảm ơn ngài vì đã quan tâm đến Kieran Vale, người mà ta rất trân trọng. Hãy nói chuyện nhiều hơn ở một nơi tốt hơn”. 

 

Wade bước vào trong tòa nhà, và Kieran theo sau cùng những người hầu khác. Mọi thứ đã trở lại bình thường ngay lập tức.

 

“Mời ngài vào,” Claude nói với Ian, người vẫn đang đứng yên. Tuy nhiên, Ian đã giơ tay từ chối lời đề nghị của Claude trong khi anh ấy nhìn chằm chằm vào Lia.

 

"Cậu vào trước đi, vì ta có chuyện muốn nói với Canillian."

 

Lia dừng lại giữa đường và cảm thấy ánh mắt trầm lặng và lạnh lùng của Claude lướt qua cô, rồi anh nhìn Ian. Cô ấy thấy mình ở giữa hai người và cố gắng mỉm cười.

 

"Làm ơn, chúng ta sẽ nói chuyện sau nếu ngài muốn."

 

"Nói chuyện sau?" Ian hỏi.

 

"Vâng, vì Thái tử là ưu tiên của ngài, thưa Hoàng tử Sergio."

 

Lia vẫn lịch sự hết mức có thể và lo lắng rằng Ian có thể gọi tên thật của mình trước mặt Claude. Cô muốn chạy đi càng nhanh càng tốt, nhưng câu trả lời của Ian khiến điều đó trở nên bất khả thi.

 

“Không, Canillian. Ta cần nghe lý do tại sao em lại khóc.”

 

Lia cảm thấy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên lưng, và cô ấy nhìn Claude. Đôi mắt anh sâu thẳm với nụ cười chua chát. Anh nhìn Lia một lúc trước khi quay đầu lại.

 

"Tôi xin thứ lỗi, Hoàng tử Sergio."

 

Claude hơi cúi đầu trước khi đi vào khu nhà. Mọi chuyện kết thúc ở đó. Lia nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Claude, và Ian bật cười khi nhìn qua lại giữa hai người.

 

“Chà… Canillian.”

Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 19
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.