Bạn đang đọc:TÊN ĐIÊN CUỒNG ÁM ẢNH ĐANG CỐ TRÓI BUỘC TÔIChương 16

“Những điều tôi vừa nghe được là gì?”

Tôi nhìn Richard mà không trả lời, tôi nghĩ rằng tôi đã nghe nhầm, vì vậy tôi chờ đợi anh ta đáp lại…

“Tôi hỏi liệu tôi có thể cởi nó ra không??”

Tôi đã nghe thấy rõ ràng

“Anh có muốn bị tát không?” 

“Tôi không muốn thế nhưng, nếu cô thích, tôi rất sẵn lòng.”

“Tôi không thấy vui chút nào”

“Điều đó có vẻ tệ.” 

Sau khi cười, Richard trở nên nghiêm túc.

Với vẻ mặt rất nghiêm túc, để chuẩn bị cho một tình huống bất ngờ, tôi nắm chặt tay rồi cái tát anh ta một cái vào má

“Tôi chỉ cần nhìn vào vai thôi.”

“Tại sao sao??”

“Nếu cô cho tôi xem, tôi sẽ giải thích”

“…”

“Nếu cô không thích thì thôi. Tôi không có ý định ép buộc” 

Tôi nghĩ sẽ không sao nếu tôi để anh ta nhìn vai mình một chút

Mọi người đều mặc quần áo bó sát nhưng tôi đã mặc áo hở vai.

Tất nhiên đó là một sai lầm khi mua hàng, tôi đã nghĩ đến việc trả lại nó nhưng phí đổi trả rất tốn kém

Không, tại sao tôi lại nghĩ về điều này ?

Lúc đó tôi chợt tỉnh thì nhận ra Richard đang nhìn tôi.

“Tôi sẽ cho cô thấy, tôi chỉ cần nới lỏng những sợi dây phía sau.”

Tôi quay lưng lại.

“Hãy tháo dây ra.”

”…”

“Tại sao anh dừng lại.”

“… Tại sao cô không từ chối?”

“Khi anh hỏi tôi có thể cởi nó ra không? Lúc đó tôi thực sự nghĩ mình đang nghe nhầm.”

“Tôi tự tin rằng sẽ giết anh ngay lập tức nếu anh làm bất cứ điều gì ngu ngốc.”

“Tôi sẽ không làm gì bởi vì tôi muốn sống. Vì vậy hãy thứ lỗi cho tôi”

Tôi cắn môi mà không hiểu gì khi cảm thấy những ngón tay dài của Richard đang nói lỏng sợi dây sau lưng tôi.

Tôi đã lo lắng thái quá,

Richard cười nhẹ sau lưng tôi, thì thầm và nói rằng không sao cả.

Cuối cùng sợi dây được nới lỏng và không khí lạnh chạm vào vai tôi.

Tôi quay lại nhìn Richard, loay hoay với đôi vai nhỏ bé của mình.

“Đã đủ chưa?” 

Richard nhìn chằm chằm vào vai tôi.

Có thể rất xấu hổ như nhưng khi tôi nhìn thấy về mặt của anh ta, cảm giác như vậy đã bay đi mất.

“Chuyện gì vậy?”

Richard rời mắt khỏi vai tôi và lắc đầu.

Sau đó tôi buộc dây áo lại.

“Cô biết gì không? Những người thờ cúng ma quỷ có những dấu vết riêng.”

“Tại sao vậy?”

“Với ý chí muốn trở thành đôi cánh của quỷ dữ, họ đã khắc lên cơ thể mình một thanh sắt gần bả vai.”

Người thờ phụng ma quỷ?? Tại sao chúng ta lại nói về điều này?

Điều đó có liên quan gì đến tôi ?

Tôi nhớ lại về những người thờ cúng ma quỷ.

Thật kỳ lạ, đó là cuốn tiểu thuyết tôi đã đọc cách đây rất lâu nhưng thông tin nhanh chóng xuất hiện trong tâm trí tôi

Tôi nhớ rằng họ những những sinh vật mang lại tai họa cho đế chế trong tiểu thuyết.

“Thành thật mà nói, tôi nghĩ cô có thể là một người thờ cúng ma quỷ.”

“Người vô tội như tôi ?”

“…Vô tội. Đúng. Cứ nói như vậy đi”

Câu trả lời thật mơ hồ.

“Nhưng tôi ngạc nhiên vì không có có gì đặc biệt cả.”

“Nếu ngay từ đầu có gì thì tôi đã không để lộ ra rồi.”

“Đúng. Tôi cũng nghĩ là cô không phải những người đó.”

Anh ta trả lời một cách thẳng thắn.

“Anh đang nghi ngờ tôi vì mùi hương?”

“Đúng vậy tôi nghĩ lần này những người sùng bái ma quỷ đã thay đổi cách thức nhận diện.”

Tôi cố gắng cằn nhằn nhà anh ta nhưng tôi quyết định im lặng.

Lúc đầu tôi muốn nói chuyện với Richard, nhưng tôi đã đánh giá lại con người đáng sợ của anh ta.

Lúc tôi đang đọc bản gốc, tôi đã bàng hoàng khi nhìn thấy biểu cảm của anh ta lúc dụ dỗ những người giúp việc, hết người này đến người khác.

Trên thực tế, Richard dẫn tôi đến một cuộc trò chuyện tự nhiên hơn.

Đáng sợ. Thật đang sợ.

Nhưng tôi chắc chắn là không sao.

Ngày mai là ngày cuối cùng của nhiệm vụ này.

Hôm nay là ngày cuối cùng để gặp Richard. Sau đó sẽ không còn gì nữa.

Cho đến lúc này tôi không cảm thấy gì nguy hiểm đến tính mạng của mình.

Tôi kéo rổ khoai lại gần đó.

“tôi đã tự hỏi tại sao cô lại mang khoai tây. Có đang làm gì vậy ??”

Tại sao cô lại gọt vỏ khoai tây, anh đang vừa nhìn vừa hỏi.

Để có thể biết về những kế hoạch của Marie, tôi phải ở cạnh Richard đến cuối bữa ăn.

Tôi cố gắng tận dụng vì thời gian làm nhiệm vụ cũng không còn nhiều.

Tôi đã chuẩn bị con dao cho anh phòng khi buồn chán. Bây giờ hãy cầm lấy nó.”

“…Không phải cô đang cố lợi dụng tôi sao?”

“Anh đoán ra rồi à?”

Con dao được chuẩn bị là một con dao cùn không thích hợp để làm vũ khí.

Tất nhiên Richard cũng sẽ nhận thức được rằng việc làm hại tôi ở đây sẽ chẳng thu được gì.

Richard niềm nở nhận con dao và củ khoai tây tôi đưa cho anh ta.

Tôi bảo anh ta gọt khoai tây.

Tôi có chút tự hào khi nghĩ rằng mình sẽ là người duy nhất bắt được nam chính gọt khoai tây.

“tôi sẽ phải đến gặp quản gia khi khoai tây đã được cắt hết.”

Marie, kẻ đã cho thuốc vào thức ăn của Richard và người gác cổng, kẻ hành hung Richard cũng được thay thế.

Sau chuyện này, mhững người hầu được hưởng lợi rất nhiều từ tôi. Nhưng tôi thực sự không biết rằng…

Đó là khi tôi đang cắt khoai tây cùng với Richard.

“Rosie! Rosie!”

Tôi nghe thấy giọng Emily khẩn thiết gọi tôi từ bên ngoài.

“Cô cứ nói tiếp đi.”

Tôi đặt khoai tây xuống, rời phòng mà không chào tạm biệt Richard bởi vì tôi nghĩ tôi sẽ trở lại sớm.

“Rosie. Hãy nghe tôi nói…”

Emily vội vàng nắm lấy vai tôi, những ngón tay run rẩy của cô ấy giữ chặt như không muốn để mất tôi.

Đau quá!!

“Chuyện gì đang xảy ra vậy, Emily?”

“Có vấn đề!”

“Chuyện gì vậy?”

Có phải vì tôi không biết chuyện gì đang xảy ra nên tôi không cảm thấy có gì nghiêm trọng cả ?

“Đừng ngạc nhiên khi cô nghe thấy điều này.”

“Tại sao? Không thể nào, họ muốn tôi trở thành người hầu riêng cho con quái vật sao ?”

Điều đó thật sự khủng khiếp.

“Không, nó còn tệ hơn thế.”

Emily hít một hơi và cuối cùng cũng nói.

“Chuyện gì đang xảy ra là… Hầu Tước muốn cô là người phục vụ trong phòng ngủ!”

Mạch suy nghĩ dừng lại trong giây lát.

Ôi trời!! Chuyện gì vậy ?

“Người phục vụ trong phòng ngủ là sao?”

Tôi thậm chí còn quên rằng tôi khi cuộc trò chuyện diễn ra, cánh cửa đang mở.

Richard đang còn khoai tây từ phía sau, ngẩng đầu lên nhìn tôi.

Khoai tây trong tay anh ta đã bị nghiền nát.

“Người phục vụ trong phòng ngủ…”

Bạn đang đọc:TÊN ĐIÊN CUỒNG ÁM ẢNH ĐANG CỐ TRÓI BUỘC TÔIChương 16
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.