Bạn đang đọc:Trang viên tiểu nô lệChương 1.2

CHƯƠNG 1.2 (H)

Trang viên thêm vào một tính nô.

---------------------------------------

*Chương trước chưa nắm rõ tình hình nên BTCÂ có chút sơ sót, nu9 của truyện là mất một bên mắt trái. Nên chương trước phải mở đầu là “chỉ còn một bên mắt phải” chứ không phải là “chỉ còn sót lại bịt mắt bên phải”. Bởi vậy nên cứ thấy chỗ đó ở chương trước bị kì kì sao ấy (◞‸◟). Thật xin lỗi các bạn độc giả vì sơ sót này của BTCÂ.

---------------------------------------

Tư Cảnh vươn ngón tay nhẹ nhàng xoa nắn hoa môi của nô lệ hắn vừa mua về, liền tìm đến được viên âm đế nhỏ nhắn tinh xảo chọc người yêu mến.

Mỗi khi bàn tay hắn di chuyển một chút thì người dưới thân đều sẽ nhẹ nhàng run rẩy.

Gần như chỉ là sau vài cái vuốt ve, dâm dịch liền chậm rãi tràn ra khỏi huyệt khẩu, rách nát âm thanh mà ban đầu hắn nhận định cũng trở nên vô cùng dễ nghe.

- Không tồi.

Tư Cảnh nhìn chằm chằm hoa huyệt non nớt đang đóng đóng mở mở, bạc môi từ trước đến nay luôn băng lãnh bỗng nhiên cong lên một hình cung khó phát hiện. Hắn cũng không áp lực chính mình, móc côn thịt ra liền nhắm ngay huyệt động mê người giữa hai chân nô lệ mà cắm vào.

- Ưm…Trướng quá…

Dương vật quá lớn đỉnh vào đã khai mở tầng tầng nếp uốn trong tao huyệt khiến nàng không nhịn được mà nức nở lắc đầu cự tuyệt. Huyệt động co rút lại ý đồ đem cự long đáng sợ bài trừ ra ngoài, nhưng như thế lại làm trên trán Tư Cảnh ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Tư Cảnh bị hoa huyệt nàng gặm cắn, mang đến cực hạn khoái cảm khiến hắn suýt chốc bật lên tiếng rên rỉ. Như thế cũng khiến hắn đang đau lòng khi bỏ ra một trăm vạn cũng trở thành đắc ý khi mua được một “vật phẩm” tốt đến như vậy.

Vẻ ngoài từ trước đến nay đều lạnh nhạt của hắn hôm nay đã được trút đi hoàn toàn, Tư Cảnh cúi đầu quan sát thiếu nữ bị mình cắm làm đến đáng thương kia, bụng nhỏ cũng bị đâm nhô lên một khối hình dạng bởi “dị vật” của mình.

Hắn đem toàn bộ căn côn thịt đều cắm vào, tựa hồ cả túi trứng đều muốn chen vào trong lỗ nhỏ mất hồn kia, lúc lưu luyến rút ra ngoài lại mang theo xuân thủy cùng từng tiếng rên rỉ của thiếu nữ.

Tư Cảnh là lần đầu tiên phát hiện khi giao hoan lại có người có thể phát ra thứ thanh âm dụ hoặc như thế.

- Không…không cần đâu.

Ngữ điệu khàn khàn mang theo một tia nức nở, theo từng cái thọc vào rút ra của Tư Cảnh mà trở nên đứt quãng:

- Nhẹ…nhẹ một chút.

Tư Cảnh mơ hồ nghe đến vài âm thanh nhỏ nhặt, nhưng lại không rõ ràng nàng đang nỉ non cái gì. Hắn cúi đầu cắn lên môi nàng ý bảo câm miệng, rồi sau đó lại chuyên tâm hưởng thụ tiểu huyệt mất hồn này. Tao huyệt nàng ướt át non mềm, lại chặt chẽ hút người hơn bất cứ một xử nữ nào.

Cực đại quy đầu đỉnh lên hoa tâm nhưng tiểu nô lệ bên dưới lại không dám kêu ra tiếng mà thống khổ cắn cắn môi dưới của mình, trừ bỏ từ trong cổ họng phát ra vài tiếng nỉ non thì cũng không nói thêm cái gì nữa.

Bạch bạch thao làm khiến thanh âm bọt nước dâm mĩ càng lúc càng lớn, mọi người có thể nhìn đến rõ ràng nam nhân luôn cao cao tại thượng hiện tại lại như dã thú mà “xâm lược” thiếu nữ. Từ chỗ hai người giao hợp bị nghiền ra bọt mép, còn có từng đợt tơ máu.

Mị thịt bị dương vật mang ra ngoài liền không thể quay trở vào, âm điệu nức nở của nô lệ chọc đến mọi người đều tâm hỏa ngứa ngáy khó nhịn, không cấm được nuốt nước miếng.

Nhưng lại không có người dám đối với nam tử trên đài làm ra hành động bất kính gì, bọn họ chỉ có thể mặt đỏ tai hồng đứng xem, rồi thầm khen ngợi thân thể cường kiện của Công tước đại nhân.

Không qua bao lâu, nàng đã bị khoái cảm nam nhân đem đến đưa lên đỉnh điểm cao trào.

Hoa huyệt bị hắn thô bạo thọc vào rút ra, ngay cả hoa tâm đều bị đỉnh đến tê dại, từng luồng xuân thủy không ngừng tuôn ra đã cho thấy nàng có bao nhiêu sung sướng.

Bỗng nhiên trào ra một đợt ái dịch tẩm ướt áo sơ mi Tư Cảnh, nhưng hắn cũng chỉ hơi nhíu mày rồi lại không chút nào để ý mà tiếp tục ra vào, khoái cảm lại theo đó dồn dập ập lên người thiếu nữ.

Hắn vô cùng thích thú khi thấy thanh âm của nô lệ này biến đổi mỗi khi bị mình thao lộng.

Tư Cảnh trước giờ luôn khinh thường với hành vi dùng thân thể của nô lệ để lấy lòng hắn của những tên quý tộc kia. Hắn cảm thấy, tính nô cũng chỉ để giải quyết nhu cầu mà thôi, khoái cảm đối với hắn trước nay đều là kiểu có cũng được không có cũng chẳng sao.

Nhưng lúc này Tư Cảnh lại không thể cưỡng lại dụ hoặc từ hai đỉnh anh đào của người thiếu nữ dưới thân mình. Hắn cúi người xuống, gặm cắn hai điểm hồng hào trên ngực nàng, động tác thọc vào rút ra bên dưới cũng không chậm trễ giây phút nào. Mãi đến khi nhũ hoa đáng yêu của nàng thẳng tắp ở trong miệng hắn nở rộ, kèm theo tiếng la vui thích của thiếu nữ thì hắn mới vừa lòng mà rời đi.

Tư Cảnh lại làm một việc mà trước đây sẽ không có khả năng xảy ra. Hai tay hắn nắm chặt eo nhỏ của nàng, đỉnh quy đầu hơi thả lỏng, tinh dịch sền sệt toàn bộ đều bắn vào trong tử cung nàng.

- Thật…nóng quá!

Nàng thử vặn vẹo eo tránh đi thứ chất lỏng nóng bỏng kinh người đó, bỗng nhiên, Tư Cảnh lại cảm thấy hành vi bất kính này của nàng cũng là một loại tình thú!

Sau khi hắn thoải mái dễ chịu bắn tinh xong liền mệnh lệnh dạy dỗ sư đang chờ đợi ở một bên đem hoa tươi tới.

Một nhành hoa hồng được cẩn thận gọt bỏ gai góc bên thân bị dạy dỗ sư cắm vào hoa huyệt nàng.

Đây là ý bảo người mua rất vừa lòng với nô lệ, mỗi một đóa hoa hồng tượng trưng cho một vạn kim boa cho tòa đảo này.

Lúc cắm đến nhành hoa thứ mười, thiếu nữ đã nhíu mày khóc nức nở. Hoa huyệt dưới thân của nàng bị chà đạp đến run rẩy “phun” tinh dịch ra ngoài, từ những khe hở của thân cây xanh ngát còn có thể nhìn đến mềm nộn thịt huyệt bị xé rách.

Dạy dỗ sư hưng phấn mà lại khẩn trương nhìn về phía Tư Cảnh, không biết phải làm thế nào tiếp theo.

Tiền boa cao nhất từ trước đến nay của tòa đảo này là mười vạn, hẳn không thể nhiều hơn được nữa.

- Lại thêm mười bông đi.

Tư Cảnh vừa nhìn chằm chằm vào phong cảnh tươi đẹp dưới thân nô lệ vừa nói. Hắn cảm thấy đồ vật của mình từ trước đến nay đều là hàng cực phẩm, hiện giờ thiếu nữ này lại là vật thuộc quyền sở hữu của hắn, đương nhiên giá trị cơ thể cũng không thể thấp.

Lại là mười nhánh hoa được cắm vào khiến nàng cảm thấy hạ thân căng trướng cực kỳ. Ở dưới ánh mắt nóng rực của mọi người, nàng bị Tư Cảnh đem xuống khỏi khán đài.

Vào bên trong một căn phòng đơn xa hoa lộng lẫy, Tư Cảnh nhéo cái cằm nhỏ của nàng, cưỡng bách thiếu nữ ngước lên nhìn mình.

- Ngươi tên là gì?

Nàng nỗ lực đáp lại hắn, nhưng giọng nói khàn khàn rách nát cùng với dị vật dưới thân khiến lời nói của nàng bỗng trở nên tối nghĩa.

- Ta không có tên…Bọn họ đều gọi ta là Nô lệ.

Ý cười bên môi Tư Cảnh bỗng nhiên biến mất. Hắn phát hiện nô lệ này có đôi mắt câu hồn màu hổ phách, ở dưới ánh đèn ái muội cũng có thể lộ ra từng tia cao thượng tươi đẹp, không nhiễm bụi trần. Nhưng…mắt trái của nàng lại có chút kỳ lạ, khi hắn duỗi tay thử chạm vào mới phát hiện được…nó rỗng tuếch.

Nàng thử tránh né bàn tay đang tìm tòi nghiên cứu nhưng lại bị bắt trở về. Nàng khó có thể tưởng tượng được bàn tay nhìn qua tuyệt đẹp cao quý này lại có thể sở hữu lực đạo kinh người đến thế.

- Tròng mắt của ngươi đâu?

Tư Cảnh xốc lên phần da bên mắt trái của nàng, bên trong chỉ còn một mảnh trống trơn đen nhánh.

Đôi mắt tuyệt mỹ vậy mà lại thiếu đi một nửa, điều này thật khiến hắn mất hứng đến cực điểm. Đối với người theo đuổi hoàn mỹ như Tư Cảnh thì càng khó có thể chấp nhận được. Hắn từng khinh thường việc lấy tròng mắt người khác hơn cả tác dụng của các lọ ma dược, ở tình huống hiện tại lại khiến hắn càng thêm căm ghét phẫn hận việc đó.

Tư Cảnh cố nén trụ cảm giác tức giận muốn đẩy nàng ra, hắn đem tầm mắt dời đến khán đài đang sôi nổi đấu giá nô lệ cuối cùng.

Dựa theo quy trình bán đấu giá, nô lệ xếp phía sau lúc nào cũng cần “hét” cái giá cao hơn người trước.

(Xếp phía sau ở đây là lên sàn sau, chứ không phải là xếp hạng kém/ sau người trước.)

Nữ tử tóc vàng mỹ diễm động lòng người như thế, nhưng rốt cục cũng không tránh khỏi kết cục bị dao cầu nghiền qua cần cổ mảnh khảnh.

*dao cầu: gồm một thanh chắn mỏng và một cây đao (dao) khá lớn, cầm cán gỗ của đao mà chặt xuống, khá giống ở tiệm photocopy hay dùng, các bạn độc giả cũng có thể tra thêm thông tin trên google.

- Các ngươi là bạn bè sao?

Chỉ thấy thiếu nữ gắt gao nhìn đến nhất cử nhất động trong sân, Tư Cảnh mở miệng muốn làm nàng nhìn về phía mình.

Nhưng thiếu nữ chỉ qua loa gật đầu rồi đáp lời cho có lệ, trên thực tế, nàng không hề quay đầu lại nhìn hắn một cái.

Tư Cảnh duỗi tay che lại đôi mắt của nàng.

Keng keng một tiếng, tiếng thét chói tai cùng thổn thức của mọi người vang lên cùng lúc với tiếng cạch cạch của dao cầu. Tư Cảnh chỉ cảm thấy cảnh tượng máu me rất thô bạo, bản thân quả thật vẫn không thích loại hình bán đấu giá nô lệ này.

Sau khi cho người khép mành lại hắn mới chậm rãi thu tay về, lúc này lòng bàn tay dính đầy nước mắt, nhão nhão lại dinh dính.

Tư Cảnh cố nén ghê tởm trong lòng mà đưa tay đến trước mặt nàng.

- Liếm sạch sẽ, Nô lệ.

Nàng gật gật đầu, thấp hèn vươn đầu lưỡi phấn nộn đến liếm liếm lòng bàn tay hắn, giống như một con mèo nhỏ, đem bàn tay hắn liếm đến dính đầy nước miếng rồi mới dừng lại.

- Hm…

Ngược lại không những không sạch mà lại càng thêm ghê tởm, Tư Cảnh vươn tay vuốt ve đỉnh đầu nàng, đồng thời phân phó với bên dưới.

- Trở về trang viên.

Nhóm nô bộc theo sau đều kinh ngạc há hốc mồm, khó mà tin được Tư Cảnh thật sự sẽ đem một tính nô về trang viên.

Bọn họ nhanh chóng đem bao bố đến bọc lại thân thể thiếu nữ, lại đem nàng đi đăng ký, trở thành hàng hóa mang tên Tư Cảnh rồi mang lên thuyền rời đi.

♦♦♦♦ Trứng màu nội dung ♦♦♦♦

*kiểu nội dung được bổ sung thêm cho cốt truyện.

Nàng bị người đưa đến một tiểu đảo có phong cảnh vô cùng đẹp đẽ. Ánh mặt trời chiếu rọi trên nền đất khiến người ta cảm thấy thoải mái vô cùng, nàng thậm chí còn muốn tự mình thể nghiệm cảm giác xuống biển cọ rửa. Từng hàng tiểu biệt thự tạo hình độc đáo bên bờ biển cũng thú vị cực kỳ.

Nhưng nàng cũng không được thưởng thức bao lâu liền bị bịt kín lại bên mắt phải, rồi bị mang đến một nơi âm u hẻo lánh.

Vách tường cao cao cùng với tầm mắt của hàng chục thủ vệ…nàng ngây ngốc nhìn đến xiềng xích trên tay, dùng sức thử tránh thoát, nhưng vẫn là vô dụng.

- Chỉ đưa ngươi đến đây thôi.

Nam tử dần buông khuỷu tay của nàng ra, nhìn đến đôi chân trần của nàng khẽ run khi tiếp xúc với nền đất lạnh lẽo, rồi lại lấy từ trong túi ra mấy viên đá quý xa xỉ đưa cho nhân viên công tác.

- Đãi ngộ nàng tốt một chút.

- Xin ngài yên tâm, mỗi một nô lệ trên đảo đều sẽ bị tách ra riêng lẻ mà tỉ mỉ dạy dỗ, đặc biệt là nô lệ được gửi nuôi, tuyệt đối sẽ không mắc phải sai lầm gì.

Dạy dỗ sư tiến lên xác nhận dịch vụ mà nam tử mang trang phục đẹp đẽ quý giá này chọn, thế nhưng lại là hạng nhất nguyên bộ các loại dạy dỗ khác nhau, hơn nữa sau khi kết thúc liền lập tức thông qua kiểm duyệt rồi bán đấu giá.

Dạy dỗ sư kỳ quái nhìn hai người, chung quy vẫn là mở miệng dò hỏi.

- Ngài xác định là muốn đăng ký như thế này sao?

Rõ ràng nam tử này đối với nữ hài còn vô cùng sủng ái. Sau khi rời thuyền đều ôm nàng vào lòng, từng hành động đều mang theo ý vị lấy lòng.

- Không sai. Là ta nộp chưa đủ phí? Hay là tư chất của nàng không đạt yêu cầu?

Bỗng nhiên âm thành trầm xuống mấy phần khiến dạy dỗ sư tâm sinh sợ hãi, vội vàng xin lỗi.

- Là ta đã mạo muội. Ta nhất định sẽ đem nữ hài này dạy dỗ thành bộ dáng mà ngài mong muốn.

- Vậy là tốt rồi.

Nam tử cúi xuống thân mật vuốt ve khuôn mặt của nàng, yêu thích không buông mà câu lấy lọn tóc dài óng ả mà đùa nghịch, lại hôn nhẹ lên môi nàng từ biệt.

- Tái kiến. Ta cũng thật chờ mong, ba năm sau sẽ có thể nhìn đến ngươi biến thành bộ dáng gì?

- Tái…tái kiến.

*Tái kiến: « tái » là lại, « kiến » là gặp -> gặp lại (sau 1 khoảng thời gian).

Nàng nhợt nhạt mà cười, tương phản hoàn toàn với ánh mắt lưu luyến của nam nhân, đi theo dạy dỗ sư bước vào nơi được mệnh danh là « Địa ngục trần gian ».

♥Bản dịch được đăng tại Truyengihot và Ngontinhhay, thuộc sở hữu của Bộc Thượng Chi Âm♥

10:04 – 24/10/2021.

-------------------------------

Thành thật xin lỗi các bạn độc giả đang từng ngày dõi theo truyện, vì trục trặc một số về máy móc nên BTCÂ cũng chậm trễ trong việc ra chương mới.

 

Nếu các bạn yêu thích truyện thì có thể nhấn theo dõi và đánh giá sao ở đầu trang kế bên bìa truyện nhé. Bộc Thượng Chi Âm sẽ được tiếp thêm động lực rất nhiều đó.

 

Bạn đang đọc:Trang viên tiểu nô lệChương 1.2
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.