Bạn đang đọc:VẾT GAI ĐÂM XUYÊN QUA TÔIChương 72
CHƯƠNG 72 CÔ DÂU BỎ TRỐN ( PHẦN 8 )

 

Anh cảm thấy những tiếng gọi sau lưng như vọng lại từ một thế giới khác. Bây giờ bốn bề chỉ nghe thấy tiếng thình thịch. Đó là tiếng tim anh đang đập. Nghe như tiếng trống đập dồn vang, vọng to ra cả thế giới.   “Rầm!”Anh mở cửa một cách thô bạo, rồi nhanh chóng đưa mắt nhìn khắp phòng. Không thấy em ấy. Không thấy bóng dáng người phụ nữ đáng lẽ đang phải ngồi yên trong căn phòng này chờ anh đâu cả.   Tim đập thình thịch. Anh bỗng thấy lạnh toát từ sau gáy xuống dọc sống lưng. Kallis vội vàng nhìn quanh bốn phía. Anh mở toang cả cánh cửa phòng vệ sinh đang đóng, và tìm khắp mọi nơi trong phòng ngủ.   Bà chủ boutique chạy theo vào phòng, cảm thấy có chuyện chẳng lành, bà ta nhẹ nhàng đặt chiếc váy lên ghế sofa.   “Ngài Clovis, tôi có việc nên xin phép về trước… váy tôi sẽ để lại đây.”   Nhìn anh bây giờ như người mất hồn. Bà chủ tiệm váy trước khi ra ngoài, còn lén nhìn dò xét rồi nói khẽ.   “Xin lỗi vì đây là váy thiết kế riêng cho cô dâu nên không thể hoàn lại được. Xin cáo từ…”   Kallis không nghe thấy lời bà ta nói.   Dù có tìm thế nào cũng không thấy bất cứ vết tích nào của em ấy. Vài bộ quần áo, ngay đến cả những thứ nhỏ nhặt như dây thun buộc tóc cũng biến mất hoàn toàn.   Giống như một người chưa hề tồn tại, cô không để lại bất cứ thứ gì.   Anh nhìn lướt qua một lượt về phía cái bàn cạnh sofa, nơi đang đặt chiếc váy cưới màu trắng. Có thứ gì đó lấp lánh được đặt trên bàn…   “…chiếc nhẫn.”   Đó là chiếc nhẫn cưới anh đeo vào tay cô trong lúc cô còn đang ngủ. Nó được đặt yên vị cùng với chiếc vòng cổ ruby anh đeo cho cô đêm qua.   Kallis đột ngột mở ngăn kéo phía dưới. Không dám tin vào mắt mình, chiếc vòng cổ chứng minh nhân thân của anh cũng không cánh mà bay. Viên đá đen đặt ngay bên cạnh vẫn còn nguyên ở đó, chỉ có chiếc vòng cổ là biến mất.   Maseok chứng minh nhân thân.   Cô là người biết rõ đó là vật dùng để làm gì.   “Có lẽ nào.”   Kallis lẩm bẩm một mình như người mất trí. Anh không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Chỉ biết gục đầu xuống thẫn thờ.   “Có lẽ nào, có lẽ nào…”   Người phụ nữ ấy không phải là người có thể tự làm gì đó một mình. Nếu không có anh ở cạnh cô sẽ rất bất an, hoảng loạn và sợ hãi.   Cô là người phụ nữ không thể làm gì nếu không có anh. Là người không thể sống nếu thiếu anh mà… Vậy nên cô ấy mới bám riết lấy anh như vậy.   “Thưa, Ngài Clovis.”   Anh giật mình quay lại khi nghe tiếng gọi khẽ khàng của viên cảnh vệ.   “Thật sự chỉ đi một mình à?”   Chỉ một bước anh đã tiến sát tới trước mặt người đó. Trông anh lúc này giống như người chỉ trực chờ đập tan thứ gì đó, viên cảnh vệ sợ hãi bước lùi về phía sau trong vô thức. Thấy vậy, Kallis nắm chặt lấy hai vai anh ta.   “Một mình sao? Anh chắc là cô ấy rời khỏi Đền Thánh một mình chứ?   Đôi mắt xanh biếc của anh long lên sòng sọc. Như thể quyết tâm không muốn bỏ qua dù chỉ là một chi tiết nhỏ nhất.   Viên cảnh vệ chần chừ không trả lời. Nhìn gương mặt anh lúc này vẫn như còn chút gì đó chờ đợi và hy vọng một câu trả lời khác.   Nhưng viên cảnh vệ từ khi trở thành hiệp sĩ của Đền Thánh đã có lời thề sẽ không bao giờ nói dối. Nên anh ta đành quay mặt đi nhìn về hướng khác rồi đáp.   “Vâng, rõ ràng là…tôi thấy Phu nhân đi một mình.”   Anh thở dài một tiếng trong tuyệt vọng. Anh không muốn tin những gì mình vừa nghe là thật. Anh liên tục lẩm bẩm một mình như người điên.   “Thật sự đã đi một mình sao.”   “…” “Một mình, một mình…bỏ đi thật rồi sao.”   Khuôn ngực vạm vỡ của anh cứ phập phồng lên xuống liên tục. Kallis quay người nhìn về phía cửa sổ, nơi cô vẫn thường nhìn ra bên ngoài. Anh như nhìn thấy ảo ảnh về cô. Nhưng tất cả những gì anh nhìn thấy chỉ là một bóng lưng mờ.   Bất chợt anh quay lại nhìn về phía phòng ngủ, thì thấy hình ảnh cô đang ngồi khóc. Chính là cái đêm anh khiến cô khóc. Lồng ngực anh đau nhói như có vết dao cứa.   Tại sao những gì còn lại trong kí ức anh chỉ là hình ảnh cô ngồi khóc. Tại sao…   Trong đầu anh vang vọng tiếng thở gấp của cô khi khóc tới nghẹn cả giọng. Anh nhớ lại ánh mắt vô cảm và sắc lẹm của cô khi nhìn anh. Như thể đã từ bỏ tất cả mọi thứ, khác hẳn với ánh mắt rạng rỡ của cô khi ngắm nhìn quang cảnh bên ngoài Đền Thánh.   “Ha…”   Phần ức giữa ngực bị co thắt đau nhói. Có thứ gì đó như bụi gai đang quấn chặt lấy trái tim anh. Cứ thế này thì nội tạng có bị xé tạch, cả thân người có nổ tung ra cũng không có gì là lạ.   “Có chuyện gì mà mọi người bàn tán xôn xao trong phòng khách vậy? Ngài Luman.”   “A,  Tổng giám mục. Vinh hạnh được diện kiến Ngài.”   “Nói cho ta biết có chuyện gì đi.” “Thưa Tổng giám mục, chuyện là…”   Kallis không nghe thấy gì cả. Anh ngay lập tức bỏ lại Francis và viên cảnh vệ ở phía sau, nhanh chóng ra khỏi Đền Thánh, cứ thế chạy thục mạng về phía trước. Đôi chân anh biết chắc chắn nơi cô sẽ tới.   Chính là nơi đã thu hút toàn bộ sự chú ý của cô khi đó.   “Black Castle! Đi Black Castle đây! Mau mau mua vé nào!”   “Đi Paris đây! Paris!”   Khuôn mặt của những người lướt qua trên đường hiện lên mờ nhạt. Kallis cố gắng tìm kiếm cô trong đám đông. Nhưng tìm mãi mà vẫn không thấy người phụ nữ anh đang tìm kiếm ở đâu cả. Anh cảm thấy như thể có ai đẩy mình xuống vách đá.   <Em ấy thực sự là người có thể tự bỏ đi một mình sao.>   <Em ấy là người có thể tự sống một mình sao. Là người có thể tự bám trụ được mà không cần dựa dẫm vào ai sao.>   <Không…không phải vậy.> Kallis là người biết rõ câu trả lời hơn ai hết. <Em ấy là người không thể tự làm bất cứ điều gì một mình.>   Cuối cùng cô ấy đã chọn đi tìm tình yêu cũ.   “Em ấy tìm đến một người đàn ông khác. Không phải là mình.”   <Người đàn ông mà em ấy vẫn luôn hằng thương nhớ. Cô ấy tìm về với người đàn ông đã luôn ở trong trái tim cô ấy ngay từ thuở ban đầu.>   Hai tay Kallis nắm chặt và run lên vì giận dữ. Anh nhắm mắt lại và nghiến răng ken két.   “Tại sao chứ.”   <Tại sao cô ấy lại bỏ đi. Vì cô ấy nghĩ chỉ cần có sợi dây chuyền ngọc trai đó là đủ ăn tiêu cả đời hay sao. Hay cô ấy nghĩ là giờ đây anh không còn giá trị lợi dụng gì với cô nữa. Có lẽ nào nghĩ anh sẽ không còn chăm sóc cho cô như trước. Chỉ cần tổ chức xong hôn lễ thì cô sẽ còn nhận được nhiều tài sản hơn thế cơ mà…đúng là đồ ngốc.>   <Nếu cô khéo dỗ dành anh một chút thôi, chưa biết chừng anh sẽ giả vờ như không biết để cho cô đi gặp người đàn ông đó nữa cơ mà. Chỉ cần cô thực hiện lời hứa kết hôn xong thì dù cô có gây ra chuyện gì anh cũng sẵn sàng tha thứ cho cô. Để bảo vệ gia đình, anh sẵn sàng đáp ứng mọi thứ mà cô mong muốn cơ mà…>   Bốn phía lúc này ồn ào như cái chợ vỡ. Nhưng Kallis chẳng nghe thấy bất cứ tiếng động nào. Đứng như trời trồng giữa nơi đó, anh như bị mắc kẹt lại trong dòng người đông đúc.   Kể từ ngày hôm đó, mọi thứ trong thế giới của Kallis đều chìm trong bóng tối mịt mù.

 

Bạn đang đọc:VẾT GAI ĐÂM XUYÊN QUA TÔIChương 72
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.