Bạn đang đọc:Cách Để Cứu Rỗi Anh Trai Của Nữ ChínhChương 56

Trans: Olive

Beta: Joyce

 

Cassis đưa ánh nhìn gay gắt về phía Jeremy, kẻ đang thư giãn một cách thoải mái.

 

Nhưng cũng chỉ một lúc, rồi anh lại phải tránh khỏi những vết đốt khác đang tiến về phía mình.

 

Có lẽ là do tâm trạng nên anh lại cảm thấy mình như đang nghe thấy những điệu cười khó chịu lảng vảng bên tai.

 

Việc cử động chân tay của anh dần trở nên đờ đẫn hơn bởi những tiếng la hét xung quanh. Cơn đau nhói đã lan ra khắp người anh.

 

Ngay sau khi sự lạnh lùng mà anh đã cố duy trì bấy lâu dần bị lung lay, anh bắt đầu đánh trả lại những con quái vật..

 

Chết tiệt. Chẳng lẽ trong dinh thự này có nuôi quái vật sao? Hơn nữa còn chẳng phải chỉ nuôi một hay hai con.

 

Làn da anh đang dần trở nên sưng tấy lên bởi nọc độc từ con quái vật.

 

“Gah!”

 

Đột nhiên, một tiếng hét ngắn, cao vang lên từ xa.

 

Cassis quay đầu lại theo phản xạ.

 

Một người phụ nữ, có vẻ như là người làm trong dinh thự này, đã bị ngã khi đang cố chạy trốn khỏi lũ quái vật.

 

“Làm ơn, cứu tôi với… … .”

 

Cassis cắn môi khi nghe thấy tiếng kêu cứu.

 

 

Anh cố gắng chạy về phía tiếng kêu cứu phát ra để cứu người phụ nữ đó, nhưng rồi ngay lập tức, cô ta đã bị một con quái vật to lớn nuốt chửng.

 

Chết tiệt!

 

Bên cạnh đó, một con quái vật khác rất nhanh đã tiếp cận được Cassis, nó vung chân của mình lên hướng về phía anh mà không có một chút sơ hở nào.

 

“Ugh!”

 

Leng keng!

 

Cassis nhanh chóng đưa tay lên chặn cú tấn công của nó bằng cách dùng sợi xích tấn công vào cổ tay con quái thú.

 

Tuy nhiên, luôn tồn tại một giới hạn nhất định khi phải đương đầu với lũ quái vật mà không có bất kỳ vũ khí nào. Cơ thể anh như bị một sức ép của một cái cây đè nặng lên lưng.

 

Chính vào lúc đó, có thứ gì đó như được phản chiếu dưới ánh mặt trời và sáng lên trong mắt anh.

 

Cassis nghiến chặt răng để thoát khỏi con quái vật, rồi anh nhanh chóng giúp đỡ gã gia nhân đã ngã xuống gần đấy.

 

Khoảnh khắc thứ cứng rắn kia chạm vào đầu ngón tay anh thì cũng là lúc nọc độc của con quái vật đã xuyên vào người anh.

 

* * *

 

“Tiểu thư, quần áo của người sẽ bị bẩn mất.”

 

Kyaaa!

 

Ngay khi bàn tay của Emily chạm vào thân hình đen đúa của con quái vật xuất hiện trước mặt Roxana, nó liền gầm lên một tiếng gầm kinh khủng rồi rút lui.

 

“Người không cần phải ra tay đâu ạ, xin hãy lùi lại đi.”

 

Ánh mắt của Roxana nhìn về phía đôi tay của Emily, rồi cô bắt lấy tay cô ta.

 

Chỉ có tay phải của Emily là còn găng tay. 

 

Có thể thấy câu nói của cô ấy càng trở nên rõ ràng hơn khi Roxana chạm vào tay cô ấy.

 

“Emily. Hãy kiềm chế sức mạnh của mình.”

 

Sức mạnh của Emily, kẻ cướp, sẽ không tốt cho cô ấy nếu cô ấy sử dụng sức mạnh này trong một thời gian dài bởi đây là thứ sức mạnh sẽ làm hao tổn sinh lực của cô.

 

Với mệnh lệnh của Roxana, Emily chỉ có thể tuân theo mà không có ý kiến gì.

 

Đôi găng tay mà cô ấy cởi ra đã biến mất từ lâu trong đống đổ nát, vậy nên cô đã cởi một sợi dây buộc tóc ra rồi quấn quanh tay phải của mình.

 

“Emily, ngươi thích cái này không?”

 

Grizelda bất thình lình rút ngọn thương sắt ra khỏi lồng rồi dụng nó như một món vũ khí.

 

Không một lời đáp, Emily giẫm lên đống bát đĩa đang ngổn ngang trên sàn rồi dùng chân cố định lại chiếc bàn trà đã bị úp ngược.

 

Quazzik!

 

Sau đó, cô ấy đá chân, vẽ một đường cong tao nhã để phá hỏng chân bàn. Chân bàn cũng được làm bằng sắt, vậy nên nó hẳn sẽ là một công cụ hữu ích.

 

Kieek!

 

Những kẻ trở nên bất lực với việc đương đầu với lũ quái thú và những người không kịp thoát ra từ cửa sau đều đang trú ngụ ở lại nhà kính.

 

"Là Grizel."

 

Roxana nắm lấy vạt áo của Chimat và nhẹ nhàng đạp vào chiếc ghế đã rơi xuống sàn. Mảnh vỡ của chiếch ghế bay lên và đâm thọc vào mắt con quái vật đang chạy về hướng cô.

 

“Tôi phải ra ngoài. Mọi chuyện sẽ ổn nếu không có tôi chứ?”

 

Một lần nữa.

 

Bên dưới đường viền áo trắng tựa bọt nước, từng bước đi của cô tạo thành những đường viền thật tao nhã, chậm rãi rơi xuống.

 

“Không sao, cứ đi đi. Ta nghĩ tất cả chỉ là trò đùa kỳ quặc của Jeremy mà thôi. Nếu ngươi sơ sảy, đồ chơi của ngươi có thể sẽ bị phá hỏng đấy.”

 

Grizelda có vẻ đã gần như tin rằng việc này xảy ra là do Jeremy đã mở ra cánh cửa nơi nuôi nhốt lũ quái vật.

 

Roxana ngừng nhìn chằm chằm vào Grizelda, người đang cười như thể đây chỉ là một trò đùa, rồi cô bước đi. Emily đi theo Roxana tựa như một cái bóng.

 

* * *

 

Kieek!

 

Một khi lũ quái vật nhìn thấy máu, chúng bắt đầu trở nên phấn khích và di chuyển nhanh hơn để có thể săn thêm mồi.

 

“Aaaaaaa!”

 

Một trong số những gã đàn ông cố thử ngăn bọn Karantul lại đã bị ngã xuống khi đang đâm vào chân nó.

 

Ngay khi cửa chuồng chăn nuôi được mở ra, bọn quái vật vẫn bu quanh đấy rất đông.

 

“Làm ơn, xin hãy cứu tôi với!”

 

Gã đàn ông đang phải một mình đối mặt với con quái vật đang thét lên đau đớn, nhưng không ai có thể giúp anh ta cả.

 

Một tiếng nổ vang lên!

 

Chân con quái vật rắn chắc tóe ra ánh lửa hệt như một lưỡi kiếm bay vào gã nhanh như chớp.

 

Taah!

 

Nhưng ngay lúc đó, có một bóng người nhảy qua đầu con quái vật. Những chuyển động của đầy đầy sắc bén, dùng thứ vũ khí trên tay anh đâm sâu vào trán của con Karantul.

 

Kyaah!

 

Con quái vật ngã xuống cùng tiếng kêu thảm thiết.

 

Với một tiếng rầm, xung quanh liền trở thành một đống hỗn độn.

 

Một lúc sau, người xuất hiện sau đống hỗn độn lại là món đồ chơi của Roxana, kẻ mà họ vẫn luôn đuổi theo cho đến khi cánh cửa trại nuôi nhốt quái vật mở ra.

 

Cassis dường như không bị thương ở đâu trừ vài vết xước trên tay và mặt. Quần áo hai bên của anh rách nát, nhưng chẳng có lấy một vết thương nào thêm cả.

 

Thông thường, Cassis phải bị tấn công và bắt giữ, nhưng vì hiện tại là tình huống khẩn cấp nên gã gia nhân đó không quan tâm đến việc đó nữa.

 

Cassis rút vũ khí ra khỏi cái đầu của con quái vật vẫn đang co giật. Sau đó, anh phủi đôi tay ướt đẫm chất dịch tanh tưởi tiết ra từ cơ thể con quái vật. 

 

Thứ mà Cassis đang cầm chính là một cái thương, giống với cái bọn lính gác Agriche dùng. 

 

Thứ vũ khí ấy đã được kẻ vừa giết chết con quái vật đã sớm được lôi ra ngoài.

 

“Anh đi đi, tôi rất cảm ơn… … .”

 

Cassis cứng mặt lại khi thấy gwx đàn ông chào hỏi vô cùng lộn xộn.

 

Sự thật thì, anh không có lý do gì để giúp người Agriche cả.

 

Tuy nhiên, khi nhìn thấy một người thét lên đòi được sống trong sự bất lực bởi con quái thú trước mắt, anh không thể dễ dàng bỏ mặt gã.

 

Ngoài ra, việc này xảy ra là bởi người con trai của Land Agriche, Jeremy làm ra, cậu đã giải phóng lũ quái vật này để nhằm vào anh.

 

Có lẽ đó là lý do tại sao mà anh không thể quay đi và vờ như không biết rằng họ đang chết ngay trước mắt mình được.

 

“Oa, trông nó cứ như con gián ấy nhỉ. Thế mà nó vẫn cử động tay chân được này.”

 

Đột nhiên, một giọng nói xa lạ phát ra từ phía trên đầu Cassis.

 

“Jeremy Agriche.”

 

Jeremy, người trước đó đã biến mất, xuất hiện trên cây và nhìn xuống Cassis một lần nữa.

 

“Chẳng phải ngươi chỉ là một món đồ chơi rẻ tiền sao? Làm thế quái nào mà ngươi trông vẫn ổn như vậy trước lũ quái vật này chứ?”

 

Jeremy trông rất ổn dẫu cho cái nhìn của cậu vẫn có phần gay gắt.

 

“A, dù sao thì cũng rất tuyệt đấy. Ban nãy ta chỉ hơi đánh mất lí trí chút thôi. Nếu ngươi vì ta mà chết thì đúng là có chút rắc rối đấy.”

 

“Vô . Ngay từ đầu, hỏi xem ai là người đã thả đống quái vật này ra và làm chúng tung hoành trong cả bốn tháng trời.”

 

Jeremy mở cánh cửa giam giữ quái vật ra, không nghi ngờ gì, chắc chắn là để giết Cassis.

 

Nhưng giờ, để nói rằng rất khó nếu anh ta chết, có lẽ nó chỉ đơn thuần là hăm hoạ.

 

“Aa!”

 

Đột nhiên, một tiếng gầm phát ra ở gần đấy.

 

Đột nhiên, Karantul, tới gần đó, lấy chân đá vào người bị ngã trên sàn.

 

Tuy nhiên, người đó không chết ngay lập tức sau đấy.

 

Ồ!

 

Vào khoảnh khắc tiếp theo, cơ thể nặng trịch của Karantul, thứ phát ra một âm thanh ghê rợn, sụp đổ xuống sàn.

 

“Có gì mà phải toán loạn vì chuyện này?”

 

Một giọng nói uể oải như phải chịu đựng một thứ kinh khủng trông giống một con quái thú đang vươn vai.

 

Đó là một người đàn ông trẻ tuổi với dáng vẻ cao xuất hiện trong tầm nhìn của đống nhớt dơ bẩn đang chìm dần xuống.

 

Cũng như Cassis, dù anh ấy nhặt thứ gì vương trên sàn, hay cái thương trên tay anh ấy đều không sự dụng được tốt nữa.

 

Một chất lỏng, hỗn hợp của nọc độc và chất dịch cơ thể, nhỏ giọt xuống theo lưỡi dao buông thõng xuống.

 

Mái tóc đen cùng đôi mắt đỏ. Có phải anh chàng này đang ở đổ tuổi 20?

 

Thoạt nhìn, dáng người chàng trai này giống với Land Agriche. 

 

Tuy nhiên, người này trẻ tuổi hơn nhiều, và bầu không khí xung quanh có hơi khác so với Land Agriche.

 

Có lẽ phần vì tâm trạng của anh ta, luồng khí dường như thay đổi kể từ khi có sự xuất hiện của anh ta.

 

Theo bản năng, Cassis nhận ra rằng mình phải cảnh giác người đàn ông trước mắt.

 

“Phải ngươi đang dắt chó đi dạo? Con chó này lớn hơn so với thường lệ đấy.”

 

Nhìn thấy chú chó dạo bước với vẻ duyên dáng trên khuôn mặt, có vẻ như Jeremy Agriche và người gây ra cuộc thảm hoạ trong bốn tháng này là anh em.

 

“Có vẻ như cậu em của ta có một sở thích mới mà ta chưa thấy bao giờ.”

 

Cho đến lúc đó, Jeremy đã thầm thì với cái cây, “Ồ, tôi vừa nhìn thấy khuôn mặt khó chịu chó đẻ của thằng Nickelodeon.”

 

Khi nghe thấy âm thanh đó, Cassis nhận ra người đàn ông đang tới gần chính là Deon Agriche mà anh đã nghe trước đó.

 

“Jeremy. Phải anh đã mở cửa để cho thức ăn?”

 

 

 

 

Bạn đang đọc:Cách Để Cứu Rỗi Anh Trai Của Nữ ChínhChương 56
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.