Bạn đang đọc:[18+] Trụ Trì, Xin Dừng Bước!Chương 127

Sí Nhi nghỉ ngơi dưỡng bệnh trong ngôi chùa hoang tàn đổ nát. Buổi trưa tỉnh dậy sau khi chợp mắt, Lan Diệp vẫn còn ngủ say, nàng lại nghe được tiếng nước chảy ào ào trong viện. 

 

Nàng lặng lẽ mở một khe cửa nhìn ra, đúng là người nọ đang đứng bên cạnh giếng, lấy nước cọ rửa cơ thể.

 

Hắn đưa lưng về phía nàng, thân hình cao lớn đổ bóng xuống mặt đất. Lúc này, nửa người trên của hắn đã cởi hết, giọt nước dọc theo bờ vai rộng eo hẹp trượt dần xuống, càng làm nổi bật nước da trắng nõn trên lưng nam tử. Thế nhưng từng khối cơ bắp đều ẩn chứa sức mạnh, giống như những bức chạm khắc bằng bạch ngọc, cực kỳ tinh xảo.

 

Cơ thể đã nhiều năm không thấy, đã từng mang đến cho nàng những cái ôm nồng nhiệt, kích tình cuồng nhiệt đến thế nào?

 

Sí Nhi nhận ra mình không thể rời mắt đi nơi khác...

 

Mấy năm nay nàng nhớ hắn bao nhiêu, thì giờ phút này có bấy nhiêu mê luyến đối với cơ thể của hắn. Cơ thể sống sờ sờ trong tầm tay!

 

Mái tóc của hắn vẫn đen như mực, được quấn tùy tiện ra sau. Giờ phút này cũng chảy xuôi óng ánh nước, lấp lánh dưới ánh mặt trời...

 

Lúc này, động tác của người đó bỗng nhiên chậm lại, thậm chí còn hơi nghiêng người về phía nàng... Sí Nhi nhanh chóng lách mình trốn sau cửa, tim đập thình thich!

 

Bên ngoài song cửa sổ, bóng dáng của hắn dần biến mất, sát vách truyền đến tiếng đóng cửa nhẹ nhàng, mọi thứ trở lại yên lặng như cũ.

 

Nàng ngơ ngác dựa vào cửa, đứng đó một lúc, làm thế nào cũng không bình tĩnh được.

 

Đã từng là người thân thuộc nhất, bây giờ lại chỉ có thể lặng lẽ nhìn nhau thế này sao?

 

Ánh mắt của nàng rơi xuống chiếc giường nhỏ, đứa bé vẫn đang ngủ say, khuôn mặt nhỏ nhắn trông thật trong sáng ngây thơ, không chút phòng bị…

 

Một lớn một nhỏ, giống như người vừa rồi ban đầu chưa từng xem nàng là người xa lạ, không chút đề phòng…

 

Thật sự không biết nên cảm ơn người đó đã tin tưởng nàng, hay nên mỉa mai hắn sơ ý chủ quan, ai đến cũng không từ chối?

 

Ai đến... cũng không từ chối sao?

 

Nếu lúc này đổi lại là một nữ tử khác lên núi, liệu hắn có yên tâm để hài tử ở bên cạnh nàng ấy, mỗi ngày chuẩn bị ba bữa cơm, chờ nàng ấy đến ăn?

 

Nghĩ đến đây, trong lòng chợt tức giận.

 

Nếu ngày đó Vân Nương kia lên núi, e rằng sẽ càng được chiêu đãi nhiệt tình hơn?

 

Trong lòng nàng thoáng buồn, quay người ra mở cửa. Một luồng hơi nóng từ bên ngoài khẽ tràn vào, nàng im lặng một lúc, xác định Lan Diệp vẫn chưa bị đánh thức, mới cẩn thận đóng cửa lại từ bên ngoài.

 

Ngôi chùa vắng vẻ trên núi thật ra cũng không quá nóng, chim chóc ríu rít, bóng cây thưa thớt, khắp nơi đều là một màu xanh biếc.

 

Nàng hít sâu một hơi, đi tới “thư phòng” sát vách.

 

Gõ gõ cánh cửa đóng chặt, nàng mang theo cảm xúc bướng bỉnh bốc đồng.

 

Cửa mở.

 

Khuôn mặt tuấn tú của người kia xuất hiện sau cánh cửa, mái tóc đen dài còn đang nhỏ nước. Áo vẫn chưa mặc, quần thì đã thay.

 

Hắn có vẻ không được tự nhiên trước sự xuất hiện của nàng, tròng mắt nhìn chằm chằm lên cánh cửa hồi lâu, đôi môi thốt ra vài chữ khô khốc: “Là... Lan Diệp tỉnh rồi sao?”

 

“Vẫn chưa.” Nàng khẽ lắc đầu, vẫn lộ ra vẻ tự nhiên phóng khoáng, “Chỉ là tiểu nữ quấy rầy đã lâu, vẫn chưa hỏi pháp hiệu của đại sư?”

 

Không biết có phải do nàng mở miệng gọi một tiếng “đại sư”, khiến nam tử tóc dài trước mắt đột nhiên xấu hổ. Hắn vẫn không chịu nhìn nàng, ánh mắt chuyển từ cánh cửa xuống dưới chân nàng, sau đó lại nhìn ra bầu trời xanh trong vắt sau lưng nàng.

 

“Chỉ là một thôn dân trên núi thôi, sao lại có những danh hiệu kia?” Cuối cùng hắn còn quay người sang chỗ khác, chỉ để lại cho nàng một tấm lưng dài rộng.

 

Già Diệp...

 

Ma xui quỷ khiến, những ngón tay thon dài của nàng khẽ run, vươn về phía mái tóc đen còn ướt sũng của hắn...

 

Ngay khoảnh khắc sắp chạm vào, hắn cảnh giác xoay người lại.

 

Lần này, tóc chưa chạm vào, năm ngón tay trẻ trung của nữ tử lại áp vào lồng ngực vạm vỡ của hắn...

 

Nàng giống như vô thức, đầu ngón tay tinh xảo lướt qua một điểm sẫm màu nhô lên trên ngực hắn!

 

Hai người đồng thời hít một ngụm khí lạnh.

 

Khuôn mặt tuấn tú trắng trẻo của hắn ửng đỏ...

 

Dường như có chút xấu hổ, hắn sải bước rời đi, tìm một chiếc áo mặc lên, đưa lưng về phía nàng, giọng điệu cứng rắn: “Nếu thí chủ không có chuyện khác, xin mời ra ngoài.”

 

“Thí chủ… đã được đại sư thu nhận, tiểu nữ không biết có thể biếu gì cho quý tự?”

 

Nàng nhìn phía sau hắn, vẫn nhìn hắn bằng đôi mắt đẹp, ánh mắt háo hức và lưu luyến.

 

Nam tử tuấn mỹ đã mất trí nhớ cũng không quên tự xưng là người ngoài trần thế, rõ ràng không giỏi ăn nói, một lúc lâu sau mới trầm giọng nói một câu, “Không, không cần gì cả.”

 

“Nếu đại sư không chê thì để tiểu nữ nấu cho đại sư một bữa cơm được không?”

 

Nàng vẫn không chịu bỏ cuộc, vẫn tiếp tục nói sau lưng hắn.

 

Nữ tử này thật là, thật là không biết sống chết!

 

Tâm trạng trước giờ vẫn luôn bình lặng như nước của hắn loạn thành một mớ. Hắn hơi tức giận liếc nhìn nàng, thấy hai cánh môi anh đào của nàng đóng đóng mở mở, dường như còn định nói thêm điều gì.

 

Hắn không nghe lọt được gì cả,

 

Chỉ biết giọng nàng giống như chim oanh hót, giọng điệu nhẹ nhàng, nhan sắc quyến rũ còn hơn cả núi rừng mùa xuân, hắn chỉ cảm thấy cổ họng thầm căng lên. Cách đây không lâu, trong giấc nghỉ trưa của hắn lại xuất hiện những mộng cảnh hoang đường, những hình ảnh kiều diễm lần lượt hiện lên, ngay cả giọng nói mềm mại của nữ tử lúc này cũng hóa thành những tiếng nỉ non mềm mại dưới người hån.

Bạn đang đọc:[18+] Trụ Trì, Xin Dừng Bước!Chương 127
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.