Bạn đang đọc:[18+] Trụ Trì, Xin Dừng Bước!Chương 190

Trời xanh!

 

Hóa ra hài nhi năm đó mình cứu trong một ý nghĩ lại là phiêu lưu từ Nguyệt thị quốc mà tới, cốt nhục thân sinh của hắn sao?

 

Mà nữ nhân trước mắt khóc lóc thảm thiết này sao lại muốn nói lời cảm ơn với hắn?

 

“Si Nhi ngốc, phải là ta cảm ơn nàng...” Hắn ôm nàng vào lòng lần nữa, hôn đỉnh đầu nàng, khàn giọng thở dài nói, “Là nàng đưa cho ta... lễ vật tốt đẹp nhất thế gian này.”

 

“Già Diệp, chàng cũng vui vẻ đúng không?” Nàng khóc rồi lại cười, nước mắt quẹt lên hết y phục của hắn, "Ta biết chàng thích Lan Diệp, dung mạo con bé giống chàng đến thế…"

 

Đương nhiên ta vui vẻ…

 

Nam nhân nhắm mắt lại, vẫn lưu luyến sâu sắc hôn lên tóc nàng.

 

Tiểu Vũ Mao à…

 

Chỉ cần trong lòng nàng không có thiếu sót lớn lao kia, chỉ cần sau này nàng luôn cười, bất luận chúng ta có con hay không, ta đều... vui vẻ.

 

Cảm ơn nàng sinh ra hai đứa bé, càng cảm ơn nàng trở lại bên cạnh ta…

 

Nàng là cô nương dũng cảm nhất thế gian này…

 

“Già Diệp, chàng đang suy nghĩ gì vậy?” Nữ nhân kéo hắn, vội vàng đi ra ngoài, “Chúng ta không thể chậm trễ một giây phút nào, bây giờ đi luôn!”

 

Hắn bị nàng nắm tay đi vào trong bóng đêm nhàn nhạt. Nếu như mượn trăng mới lên nhìn kỹ, vẻ mặt từ trước đến nay luôn hờ hững của nam nhân giờ phút này lại sinh động.

 

Khóe mắt đuôi lông mày đều là nhu tình.

 

“Đừng nóng vội, Lan Diệp ở Dược vương cốc rất an toàn...” Hắn nhẹ nhàng giữ nàng lại, “Ta một mực không nói với nàng, thật ra cốc chủ chính là mẫu thân ta...”

 

“...” Không trách người cốc chủ kia rất giống hắn.

 

“Ta đã từng cho là bà ấy đã qua đời. Cho đến khi rời khỏi Nguyệt thị quốc, trong lúc du lịch bên ngoài, ta mới biết ngoại trừ bên phía phụ vương ta có người âm thầm giám thị ta, còn có một thế lực cũng đang mơ hồ bảo vệ ta...”

 

“...” Cho nên lúc trước hai người chạy trốn từ Nguyệt thị quốc đến biển chính là dựa vào lực lượng của vị cố nhân này?

 

Sí Nhi hồi tưởng tới hai người đã từng gặp nhau có thể coi là ngắn ngủi nhưng lại ghi lòng tạc dạ, trong lúc nhất thời sửng sốt.

 

“Sí Nhi, tìm được con gái, nàng có thể...” Bất thình lình, nam nhân trước mặt đưa tay che mắt nàng lại, “Gả cho ta không?”

 

Lông mi dài của nữ nhân khẽ run trong lòng bàn tay hắn, thậm chí hai người dường như có thể nghe thấy nhịp tim lẫn nhau trong giờ phút này.

 

“Lan Diệp, nhất định sẽ rất vui vẻ, lúc trước con bé đều muốn có sư nương...” Hắn không dám để cho đôi mắt đẹp của nàng nhìn chằm chằm mình, sợ bị nàng nhìn bản thân vốn không biết nói lời này cuối cùng lại không nói nên lời nửa chữ—

 

Nhưng mà lời giải thích xông lên đầu trong chớp nhoáng này lại làm nụ cười trên mặt hắn dần đậm hơn, gương mặt tuấn mỹ như trăng sáng gió mát.

 

“Mặc dù ta trừ niệm kinh ra cũng không có bản lĩnh gì… nhưng đã học qua không ít sách, mưu cầu một chức bán quan ở Nguyệt thị quốc này cũng không phải việc gì khó... hay là nàng muốn về sa mạc không? Đã lâu không gặp

người nhà nhỉ?”

 

“Nha đầu ngốc, đừng khóc, sau này ta cũng không làm nàng đau lòng nữa, được chứ?”

 

“Đến lúc đó chúng ta cưỡi ngựa chăn nuôi? Nàng dạy ta làm sao để vắt sữa dê? Lan Diệp nhất định mừng như điên… ơ, bây giờ ta không còn là người tu hành, con cũng sinh hai đứa, người nhà của nàng chắc không còn muốn đuổi ta đi chứ?"

 

“Già Diệp!” Nàng tránh khỏi bàn tay hắn, mặt toàn nước mắt, tùy ý chảy xuôi, thế nào cũng không ngừng được!

 

“Sí Nhi, cảm ơn nàng...” Hắn nắm lấy tay nàng một trái một phải, mười ngón nắm chặt, đôi mắt cuối cùng cũng nhìn thẳng chăm chú vào mắt nàng, “Cho ta một ngôi nhà...”

 

Cho sự dịu dàng dù là vương tử Già Nhược hay tăng nhân Già Diệp đều vĩnh viễn không thể nào tưởng tượng…

 

Là tiểu nữ tử trước mắt này, dùng tình cảm dịu dàng, quả cảm và kiên nghị cả đời này của mình, tạo ra thánh điện thay hắn…

 

“Già Diệp, chàng không phải đang đùa ta chứ?”

 

Trong chớp mắt nói ra miệng ấy, bản thân Sí Nhi cũng tự giễu nín khóc mỉm cười.

 

Tăng nhân lạnh lùng đã từng mấy ngày liền không thèm nói một chữ có thời điểm nào nói giỡn với người khác chứ?

 

“Cho nên chàng thật sự không xuất gia nữa?” Nữ nhân cười nhón chân lên, hôn cái cằm hắn một cái, “Cả một đời, cũng không thể đổi ý!”

 

“... Được.”

 

Ta đã từng là người thất thường như thế, vứt bỏ một vương quốc, vứt bỏ người thân, cũng vứt bỏ nàng... bây giờ vẫn còn tương lai, sao dám phụ nàng lần nữa?

 

Sao dám phụ lòng ý trời từ nơi sâu xa này!

 

“Ta yêu nàng, Si Nhi.”

Bạn đang đọc:[18+] Trụ Trì, Xin Dừng Bước!Chương 190
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.