Bạn đang đọc:[18+] Trụ Trì, Xin Dừng Bước!Chương 53

Sí Nhi không rõ lắm, vẫn lôi kéo Diễm Nhi đi theo, mãi đến khi bước chân thành chủ Xích Ninh bỗng ngừng lại.

 

Trong đám người lui tới, có một nam tử thanh niên cao lớn anh tuấn, ôm một nữ tử thân hình nhỏ xinh trong ngực, nhu tình mật ý không coi ai ra gì… Nam tử kia hơi nghiêng khuôn mặt trẻ tuổi tuấn dật, trong quân nhân lạnh lùng xen lẫn vài phần thiếu niên ngây ngô và nhu tình.

Không phải Ngụy đại tướng quân đối mặt người trong lòng thì ai?

 

“Tỷ tỷ?” Diễm Nhi chưa nhìn thấy Ngụy Viễn Chi kia, chỉ thấy lạ khi hai người cùng dừng bước.

 

“Diễm Nhi cô nương, người ngươi muốn tìm ở ngay kia, có thể làm hắn hồi tâm chuyển ý hay không thì phải xem ngươi rồi.” Chỉ nghe thành chủ đại nhân nhàn nhạt nói một câu, bóng người lại bỗng chốc rời khỏi đoàn người phía ngoài, không còn thấy đâu.

 

“… Ngụy Viễn Chi?” Kẻ thù gặp nhau, vô cùng đỏ mắt, Diễm Nhi vừa nhìn Ngụy đại tướng quân, lại nhìn tỷ tỷ và bóng dáng Ninh Huy Ngọc đi theo không thấy đâu nữa, nàng ấy chợt suy nghĩ, thất tha thất thểu đi lên, kéo lấy y phục nam nhân vô tình kia, dừng lại gào khóc, “Hóa ra ngày đó chàng đuổi ta ra ngoài là để song túc song tê* với tiểu nương tử này… Đáng thương ta mang con của chàng, trời giá rét, lưu lạc tha hương… Hu hu hu… Đều nói người Trung Châu chân thực nhiệt tình, sao ta lại gặp phải nam nhân vô tình vô nghĩa như chàng… Ta cứu chàng một mạng, còn dùng cả thân mình… Ai ngờ hóa ra là ngụy quân tử ra vẻ đạo mạo… Hu hu…”

 

(*) Song túc song tê/Song túc song phi: chỉ cặp nam nữ yêu đương thắm thiết không phân ly.

 

Tiểu cô nương than thở khóc lóc, trình diễn tuồng khổ tình làm người trên phố xá sôi nổi dừng chân đến xem, nghe nàng ấy “ca ngợi” người Trung Châu, càng không nhịn được ra tay, chỉ trỏ thanh niên cao lớn tuấn lãng, khí độ bất phàm kia. Có đại nương đại gia còn dũng cảm đi lên, vây quanh thanh niên, “Người trẻ tuổi, làm người không thể như vậy… Tiểu cô nương quá đáng thương!”

 

Tính cách của Ngụy Viễn Chi thế nào, sao có thể chịu nổi bị ngàn người chỉ trỏ như vậy? Giai nhân trong ngực đã yên lặng biến mất từ giữa khuỷu tay hắn lúc nào không biết, hai mắt hắn trừng lớn nhìn quỷ nha đầu biểu diễn sinh động như thật, nhất thời tức đến không nói nên lời!

 

Diễm Nhi bên kia quấn lấy Ngụy Viễn Chi không thả, Sí Nhi bên này đi theo Ninh Huy Ngọc, trái lại gặp được công chúa Phượng U Dạ “đa tình” trong truyền thuyết kia.

 

Vị công chúa Trung Châu cao quý này, một lúc trước còn rúc trước người Ngụy Viễn Chi, giờ phút này thấy “tiền phu” (chồng trước) thành chủ Xích Ninh, có vẻ vừa mừng vừa sợ, chưa nói được mấy câu đã không ngừng rơi lệ. Mà thành chủ Xích Ninh thấy được người nhớ thương cả đường lại vẫn nói lời lạnh nhạt tổn thương nàng ta. Ặc, chắc là vừa rồi thấy thê tử dựa vào ngực người khác nên lòng chua chua…

 

“Vị tỷ tỷ này, chớ khóc nữa, cẩn thận làm hài tử bị thương… Lau đi lau đi.” Sí Nhi thận trọng, phát hiện vị công chúa này quả như lời đồn, đã có thai. Nàng đưa một cái khăn vuông cho Phượng U Dạ, mặc dù đối phương nhận lấy lại rõ ràng không ngờ người ngoài như nàng lại xuất hiện bên cạnh, quấy rầy phu thê bọn họ “ôn chuyện”…

 

Nhưng mà không thể đợi nữa! Thừa dịp Diễm Nhi không ở đây, nàng chỉ có thể nói thẳng ra hết thảy với nam nhân xa lạ này, xin nhờ hắn giúp nàng ——

 

Nàng biết nếu Ninh thành chủ này nhớ thê tử, tất nhiên sẽ chỉ mong tiễn đôi vướng chân nàng và Diễm Nhi đi! Dám thừa dịp “giấm” ở trước mặt mà nói chuyện với hắn, chắc là hắn chỉ mong vậy.

 

Quả nhiên, nàng nói muốn nói chuyện với hắn, vị thành chủ đại nhân liền “thức thời” làm bộ trò chuyện thân mật với nàng ——

 

Rõ ràng là sắc mặt công chúa Trung Châu kia càng khó coi…

 

“Không phải con của Ngụy Viễn Chi.” Nàng ghé bên tai vị thần Bắc Cảnh này, nhẹ giọng nói, “Tạm thời đừng để Diễm Nhi biết. Đưa ta đến chùa Bàn Nhược hộ quốc…”

 

Tìm được người rồi nàng sẽ nghĩ cách thẳng thắn với Diễm Nhi. Mà nếu nàng thật sự có thể nhìn thấy người kia thì sẽ thế nào? Xin hắn phụ trách với nàng và con sao?

 

Nếu không tìm được… Vậy cứ tìm tiếp! Biển người mênh mông, muôn vàn chùa chiền, nếu tạm thời nàng được tự do, không tìm được hắn thì cũng cũng không định về lại đại mạc.

 

Chỉ có tìm được hắn, nhất định phải tìm được hắn thì trái tim vắng vẻ mấy chục ngày của nàng mới có thể an tâm một chút.

Bạn đang đọc:[18+] Trụ Trì, Xin Dừng Bước!Chương 53
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.