Bạn đang đọc:[18+] Trụ Trì, Xin Dừng Bước!Chương 71

“Quả nhiên là trật khớp!” Hắn không màng đối phương kháng nghị, cởi giày và vớ của nàng, vén quần nàng lên, đặt cái chân đã sưng như bánh bao lên đầu gối mình, “Ừ, trật khớp xương, ta bẻ cho ngươi.”

 

Sí Nhi ở Đại Mạc không phải đại tiểu thư được nuông chiều, giờ phút này cũng bất chấp xấu hổ, đỏ mặt gật đầu.

 

Chỉ nghe rắc một tiếng, đồng thời không gian vang lên tiếng kêu thê thảm không thể kiềm chế của thiếu nữ, khiến mấy chú chim nhỏ trong rừng hoảng hốt bay lên. Thanh âm này không chỉ dọa chim mà còn truyền tới lỗ tai người nào đó cách không xa, khiến trái tim hắn nảy lên, chạy như bay về phía trước.

 

Sau cơn đau nhói tim dữ dội, Sí Nhi chỉ còn cảm giác tê tê ở mắt cá chân, nghe thiếu niên vẫn còn lẩm bẩm: “Chắc được rồi, thử xem có còn đau nữa không.”

 

Gương mặt thiếu niên gần trong gang tấc, có hai lọn tóc đen nghịch ngợm tụt xuống, suýt nữa chạm đến bàn chân Sí Nhi, hắn ta vừa nói vừa nắm chân ngọc thon dài của thiếu nữ, nhẹ nhàng xoa bóp.

 

Dường như Sí Nhi cảm thấy ổn hơn một chút, lúc đang muốn đeo vớ thì chợt nghe tiếng ai đó ho khan lạnh lùng.

 

“Già Diệp.” Nàng ngẩng đầu lên, nhìn vị tăng nhân đột nhiên xuất hiện trong ánh nắng ban mai, tăng nhân có dung nhan tuấn mỹ, nhưng vẻ mặt thì vô cùng lạnh lùng và nghiêm túc.

 

Sí Nhi vẫn vừa mừng vừa sợ như trước, bỗng thỏ con nhảy từ dưới đất lên, nhưng trong lúc vội vàng, một con có chân bị thương dẫm lên chân thiếu niên, do một chốc sơ suất, người nàng liền nhào vào lòng thiếu niên có thân hình cao lớn kia.

 

“Ối.” Thiếu niên bị bất ngờ, không kịp đề phòng, bị thân thể mềm mại ập vào trong lòng, bị hương thơm ngào ngạt phả vào mặt, hắn như bị choáng váng ngay tại chỗ.

 

Sí Nhi luống cuống bò dậy, còn chưa kịp mở miệng nói gì với vị tăng nhân cách đó mấy bước, đối phương đã quay đầu đi.

 

“Già Diệp.” Nàng vội hô, nhưng không đổi được một lần ngoái lại của hắn.

 

Đã quen với việc hắn lạnh lùng, đã quen với sự lẳng lặng của hắn, trước kia, bất cứ khi nào hắn xoay người đi, nàng cũng có thể miễn cưỡng mình đuổi theo, nhưng giờ phút này, chân nàng bị thương, trong bụng còn có đứa bé, phía trước là đường núi quanh co, tại sao hắn không thể dừng lại chờ nàng một chút, tại sao không thể dịu dàng với nàng hơn một chút?

 

Trong chớp mắt, ưu tư lần nữa dâng lên khiến thai phụ không nhịn được khóc nghẹn ngào.

“Này, cô nương đừng khóc.” Thiếu niên vô tội bên cạnh vội vàng đeo vớ giúp nàng xong, lúc đứng dậy thì có chút khó xử, hắn ta đành gãi đầu một cái, nhìn chân thiếu nữ một lát rồi xoay người nhìn tăng nhân đang sải bước, “Cô nương biết hắn sao? Hòa thượng ấy.”

 

Sí Nhi không trả lời, nước mắt lại càng đầm đìa.

 

Nào chỉ là biết, rõ ràng nàng và hắn có quan hệ thân mật như vậy, mà nay nàng bị thương, hắn còn không thèm nhìn một cái, bởi có người khác đang ở đây, bởi đang ở gần chùa của hắn, hắn sợ mối quan hệ với nàng bị bại lộ.

 

Thiếu niên lại quay đầu nhìn bóng lưng xa dần của tăng nhân, dường như chợt nảy ra suy nghĩ gì đó, hắn ta đối mặt với mỹ nhân khóc lê hoa đái vũ lần nữa, vẫn dùng dáng vẻ thanh phong lãng nguyệt, tiêu sái ngang ngạnh: “Ta thấy, với chân này của cô nương, có lẽ bây giờ chưa đi được, ở đây lạnh lắm, có muốn ta cõng cô nương xuống núi không?”

 

“Đa tạ công tử.” Gạt nước mắt đi, Sí Nhi suy nghĩ một hồi, trước mắt không còn cách nào khác, không thể làm gì hơn ngoài nhận lời.

 

“Công tử cái gì chứ, gọi ta là Cận Ca.” Thiếu niên cúi người xuống, sau khi cõng được thiếu nữ nhỏ bé lên lưng, hắn ta còn không quên đội nón lá cho nàng, “Cô nương tên gì?”

 

Nàng hé miệng, nhưng không nói gì cả, tay vịn lên vai thiếu niên, mắt nhìn bóng người màu xanh nhạt đã sắp tan biến ở đằng xa.

 

Như cảm nhận được tâm tư của nàng, thiếu niên chỉ nói một câu “Vịn cho chắc” rồi lập tức bước dài chạy xuống núi.

 

Gió núi thổi vù vù bên tai, tóc của thiếu niên tung bay hay bên má Sí Nhi, khiến nàng cảm thấy hơi nhồn nhột.

 

“À, vị đại sư trước mặt, nhường đường chút, nhường đường chút.” Thiếu niên tự xưng Cận Ca cõng thiếu nữ có dung mạo khuynh thế trên lưng mà lướt nhanh như gió, hai chân dường như không chạm đất, chưa chớp mắt được mấy cái, hắn ta đã vượt lên trên vị hòa thượng lạnh lùng đang vác bọc quần áo lớn đến mức buồn cười.

 

Dưới ánh “nhìn theo” ngày càng lạnh lùng của đối phương, thiếu niên tiếp tục chạy về phía trước mà chẳng thèm ngoái lại nhìn, chỉ có gió núi mang theo tiếng lẩm bẩm vui sướng của hắn ta.

Bạn đang đọc:[18+] Trụ Trì, Xin Dừng Bước!Chương 71
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.