Bạn đang đọc:[18+] Trụ Trì, Xin Dừng Bước!Chương 72

“Đến chân núi rồi, có nhìn thấy cái thôn bên kia không? Sang đó nghỉ chân chút đã, ừm, nương ta gặp cô nương nhất định sẽ vui lắm.”

 

Vui? Tại sao vui?

 

Người nào đó ở phía sau nắm chặt bọc quần áo trên người, ngón tay thon dài vùi sâu vào đống vải mềm mại, hệt như đang cấu vào da thịt thiếu niên không biết sống chết kia.

 

Vũ Sí Nhi… Giỏi, giỏi lắm! Hắn và nàng mới chỉ tách nhau ra chưa đến khoảng thời gian hai nén hương, nàng đã dụ dỗ được một thằng nhóc lớn xác miệng còn hôi sữa ở nơi hoang vu hẻo lánh này rồi? Đã sắp lên chức mẹ rồi còn không biết tự trọng như thế sao?!

 

Tu thân dưỡng tính mười năm như một, vậy mà vào giờ phút này, mọi công sức như đổ sông đổ bể… Khuôn mặt tuấn mỹ của tăng nhân đầy vẻ thâm trầm u ám.

 

Đúng, chẳng qua nàng chỉ nói miệng dễ nghe vậy thôi, thật ra thì lúc nào cũng nghĩ cách thoát khỏi hắn, sau đó đi quyến rũ nhiều nam tử già trẻ khác! Không được, trên đời này, chỉ mình hắn sa vào trầm luân là đủ rồi!

 

Hắn đã vì nàng mà bỏ chùa, bỏ sự phụ, bỏ luôn cả tín ngưỡng mình theo từ nhỏ… Hắn cho là mình đã hái được “trăng sáng” trong lòng nàng, nhưng hiển nhiên, thứ nàng muốn không chỉ là những thứ này.

 

***

Sí Nhi chôn mặt trên vai thiếu niên, nàng phải bưng tai bịt mắt mới có ép mình không vì sợ hãi và thẹn thùng mà nhảy xuống khỏi lưng thiếu niên, chạy ngược lại trước mặt tăng nhân, khẩn cầu hắn “tha thứ”!

 

Cho nên, mặc dù lưng như bị kim chích, nàng vẫn cố chống đỡ, làm như không cảm nhận được ánh mắt lạnh như băng của người nào đó đằng sau.

 

Bởi vì quá căng thẳng, nàng thậm chí còn vươn tay ôm chặt cổ thiếu niên hơn…

 

Có điều, chỉ trong một khoảnh khắc nàng suy tư, thiếu niên đã cõng nàng đến một thôn không lớn lắm ở dưới chân núi.

 

“Có khách đến thăm, Cận đại nương!”

 

Cõng thiếu nữ vừa “nhặt” được ở trên đường vào một căn viện có rào tre quây quanh, thiếu niên Cận Ca hét to vào hướng phòng bếp, đồng thời thuận tay đặt nàng lên trên ghế gỗ đặt trong viện.

 

Tùy tiện vào nhà của người khác, Sí Nhi thấy khá lo lắng. Nhìn tiểu viện tĩnh lặng, cũng yên bình thanh tịnh như ngôi chùa ở trên núi vậy… Không biết người nọ thế nào rồi? Aiz, vừa nãy hình như nàng thấy hắn có vác tay nải quần áo, chẳng lẽ hắn định cùng bỏ đi với nàng thật ư? Bây giờ chẳng hiểu sao nàng lại đang ở nhà người lạ, còn hắn? Hẳn là hắn đã về chùa rồi…

 

Ngay khi Sí Nhi đang xuất thần, thiếu niên nhìn quanh bốn phía, hắn ta bỗng ho khan một tiếng, sau đó đưa tay bế nàng lên, “Ở đây gió lớn quá, vào nhà ngồi đi.”

 

Tuy đã bị tăng nhân bế ngang như vậy nhiều lần rồi, nhưng đổi lại là một thiếu niên xa lạ ôm nàng, Sí Nhi tự cảm thấy không ổn lắm, lúc đang muốn giãy xuống thì có một nữ tử trung niên tầm ngoài bốn mươi chạy ra, thấy Cận Ca ôm một thiếu nữ về nhà thì rất sửng sốt.

 

Đợi Sí Nhi vào buồng trong tháo nón, Cận đại nương kia lại càng kinh ngạc hơn, cứ đấm bả vai Cận Ca chất vấn: “Tiểu tử con lừa đại khuê nữ xinh đẹp như vậy từ đâu về thế?!”

 

“Nàng bị thương mà, nương cứ tùy tiện nhìn một chút.” Cận Ca lơ đễnh khoát tay, “Con còn có việc, phải ra ngoài một lát, cô nương này nhờ nương chiếu cố nhé! Đúng rồi, rốt cuộc cô nương tên là gì?”

 

Thiếu cầm một món trái cây từ trên bàn lên, định nhét vào miệng mình, nhưng nửa chừng hắn ta lại đổi ý, nhét vào tay thiếu nữ.

 

“A, cảm ơn.” Sí Nhi thấy ấm lòng, báo tên họ cho hắn ta biết.

 

“Biết rồi!” Dường như thiếu niên có chút hưng phấn, tâng tâng trái cây trong lòng bàn tay, sau khi hắn ta lên tiếng chào Cận đại nương rồi thì chạy vụt đi như một cơn gió.

 

Sí Nhi ở chung ở Cận đại nương một hồi, tự dưng bị dò hỏi chuyện này đến chuyện khác. Ở trên sa mạc, nàng đã quen sống với các đại nương đại thẩm, cho nên không ngại ngùng gì mấy, rất nhanh sau đó, hai người đã trò chuyện với nhau vui vẻ. Nàng không hề biết rằng, ngay khi thiếu niên vừa ra khỏi viện đã ngâm ca suốt dọc đường, còn thầm thì như có như không: “Sí Nhi, Vũ Sí Nhi… Đúng là tiểu vũ mao của ta…”

 

Thiếu niên chạy đi xa rất nhanh, trong khi đó, bên ngoài hàng rào tre xuất hiện một tăng nhân đội nón lá, hắn chỉ lộ ra nửa mặt cũng có thể thấy được đường nét tuấn mỹ như tranh vẽ, cà sa màu ngọc khoác lên người càng tôn thêm khí chất thoát tục. Tuy nhiên, tay của tăng nhân đặt lên trên rào tre, đến khi buông ra, cây tre lại gãy thành mấy khúc, xiêu xiêu vẹo vẹo đổ xuống.

Bạn đang đọc:[18+] Trụ Trì, Xin Dừng Bước!Chương 72
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.