Bạn đang đọc:[18+] Trụ Trì, Xin Dừng Bước!Chương 98

“Lại đây ngồi đi.” Ô Sầm vương tử bắt chuyện, đối phương vẫn không trả lời. Lúc này nữ tử áo đỏ kia mới đứng dậy, đi đến bên cạnh vị tăng nhân không hợp với hoàn cảnh xung quanh.

 

Già Diệp cuối cùng cũng nhìn thẳng người đó.

 

Cung trang kiều diễm, trang sức lộng lẫy quý giá, trang điểm tinh tế, càng làm nổi bật dáng vẻ diễm lệ bức người và dung mạo tuyệt sắc khuynh thành của thiếu nữ trước mặt.

 

“Khụ…” Khoảnh khắc đó, hắn dường như muốn mở miệng gọi người, nhưng xưng hô vừa đến bên miệng lại bị hắn nuốt ngược trở vào, thay bằng một tiếng ho khan, khuôn mặt tuấn tú trắng trẻo hiện lên một chút thẹn thùng khó nhận ra.

 

“Nên gọi ngươi là gì đây, Già Diệp? Hay là Già Nhược, hay là Vương đệ?” Đôi môi đỏ mộng khẽ mở khẽ đóng, ánh sáng rực rỡ di chuyển, khiến cả đại điện giống như sáng bừng lên -------- Đây chính là trưởng tỷ của Già Diệp, Minh Nhược công chúa.

 

“Người tục gia, thân phận đã buông bỏ từ lâu.” tăng nhân không nhìn dáng vẻ xinh đẹp động lòng người của nữ tử kia nữa, nhắm mắt nói khẽ, “Gọi là gì cũng được, tùy ngươi thôi.”

 

Hắn rất hiếm khi nói chuyện với mọi người bằng tư thế nhu hòa như vậy. Cho dù là Già Nhược của nhiều năm trước thì cũng rất khó gần.

 

Minh Nhược nhìn hắn hồi lâu rồi thở dài: “Ta còn tưởng cả đời này cũng không gặp được đệ.”

 

Già Diệp còn chưa nói, đã nghe một nữ tử tử khác bên cạnh Minh Nhược gọi một tiếng “Già Nhược”, sau đó tiến lại gần, cơ thể mềm mại gần như áp sát vào lòng tăng nhân! Khuôn mặt mặc dù không xinh đẹp bằng Minh Nhược công chúa, nhưng cũng điềm đạm đáng yêu, xinh đẹp động lòng người, hai dòng nước mắt trong veo chảy xuống khiến ai nhìn thấy cũng xót xa.

 

“Ngươi là ai?”

 

Đáng tiếc pháp sư Già Diệp bình thường không bao giờ nhìn thẳng người khác, cũng không phải người biết thương hương tiếc ngọc. Hắn đẩy nàng ra theo bản năng, nhíu mày lại, không giấu giếm sự tức giận vì bị mạo phạm.

 

“Già… Điện hạ?” Nữ tử mảnh mai mặc một bộ tuyết y, vẻ mặt vừa ngạc nhiên vừa tủi thân, chính là người lúc trước tự xưng là hôn thê của hoàng tử Già Diệp, Tiên Nô.

 

“Tiểu tử này, ra ngoài lâu không còn nhớ gì cả.” Tỳ nữ bên cạnh Minh Nhược đi qua đỡ Tiên Nô, thân làm tỷ tỷ lắc đầu dạy dỗ người đệ đệ đã xa cách từ lâu, “Nàng ấy là Tiên Nô, năm xưa có hôn ước với đệ. Người ta còn đợi đệ nhiều năm như vậy…”

 

Sách mà hoàng tử Già Diệp đã đọc qua là sẽ không quên được, nhưng “câu chuyện” của nữ nhân này đã nhiều năm không tiến bộ. Trong mắt hắn, bất kể nữ nhân xinh đẹp cỡ nào cũng chỉ như củ cải xanh… 

 

“Ai ngờ đệ một mình ở bên ngoài lại đột ngột khai trai rồi?” Minh Nhược công chúa nhớ tới điều gì, nghi ngờ nhìn đệ đệ đã lâu không gặp của mình, “Đứa bé kia chắc chắn là của đệ à?”

 

“Khụ…” Lần này đến lượt quân vương ho khan một tiếng, đuổi tất cả những người không có liên quan ra ngoài-------

 

Gọi nhiều người như vậy, có thể vì sợ tiểu tử này lại bỏ đi, cũng có lẽ là bởi vì, người làm phụ thân như ông không biết phải đối mặt với bộ mặt lạnh lùng của con trai mình như thế nào… Có Minh Nhược ở đây, ông cũng dễ nói hơn.

 

“Tiên Nô, con cũng lui xuống nghỉ ngơi trước đi.” Ngay sau đó, cả cô gái nhiều năm qua vẫn luôn tự cho mình là Vương phi của Già Nhược cũng bị đuổi đi. Đối mặt với con cái của mình, quốc vương không còn tư thái của quân vương một nước nữa, mà hơn thế là dáng vẻ của một người cha…

 

“Già Nhược, con tự nói đi, con định làm gì?”

 

Nhi tử cuối cùng cũng ‘không chịu thua kém’ một lần, làm cô nương ngoại tộc người ta lớn bụng. Nay người đã được phụ thân như ông mang về nước, về phần nhi tử có muốn ‘chịu trách nhiệm’ hay không, đây vẫn là một vấn đề cần được thương thảo!

 

“… Chuyện của con, không cần người quan tâm.” Tăng nhân Già Diệp vẻ mặt chán ghét, nhưng trưởng tỷ bên cạnh lại kéo tay áo choàng của hắn.

 

Minh Nhược đưa mắt nhìn Ô Sầm, thấy người kia vẫn tươi cười không định xen vào, nàng chỉ có thể khiển trách đệ đệ vài câu, rồi vừa giải vây vừa an ủi phụ vương đang nổi cơn thịnh nộ.

 

“Nếu con là nam nhân thì cho con bé ấy một danh phận, đường đường chính chính sinh đứa nhỏ kia ra!” Giằng co đến bế tắc, phụ thân cuối cùng vẫn không nhịn được thở hổn hển, “Nếu không…”

 

Nói nếu không thật lâu, ông lại không nghĩ ra lời nào đủ để uy hiếp thiếu niên vẫn lạnh lùng, cuối cùng chỉ có thể ra lệnh cho cấm vệ quân xông vào, giúp mình thị uy, tạo sức ép -----

 

“Về tẩm cung của con đi! Còn nhớ đường không?! Chép kinh niệm Phật, muốn làm gì thì làm, nhưng nếu ngày nào còn chưa nghĩ thông suốt thì không được phép ra ngoài gặp ai!”

Bạn đang đọc:[18+] Trụ Trì, Xin Dừng Bước!Chương 98
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.