Bạn đang đọc:[18+] Dục Uyển!Chương 310

Phòng vip - Gok.

 

Dục Uyển sau khi được đưa đến bệnh viện, trong tình trạng nửa mạng sống. Nhịp tim gần như ngưng đập, khắp người toàn vết bỏng, chân và tay đều bị đánh gãy, một đội ngũ bác sĩ hùng hậu được quy tụ tại phòng cấp cứu, suốt năm tiếng đồng hồ giành giật với tử thần họ đã mang Dục Uyển toàn vẹn bước ra khỏi phòng cấp cứu

 

Chuyện mà tất cả mọi người tin tưởng sẽ không thể, hay vẫn gọi là kì tích đã xảy ra trên người Dục Uyển. Với những gì một bệnh nhân như cô phải trải qua, mọi người đều nghĩ ít nhất một tuần mới có thể hồi tỉnh, thì sau ba ngày cô đã mở mắt ra, tốc độ hồi phục nhiều gấp mười lần người bình thường.

 

Chỉ là lúc này, Dục Uyển cảm giác bản thân như một cục bột. Băng trắng quấn khắp người từ đầu đến chân, hai tay hai chân còn bị treo lên cao. Hệt như một xác ướp Ai Cập cổ đại trong viện bảo tàng.

 

Còn hai gã ngốc bên cạnh cô suốt mấy ngày qua, dù chưa thể tỉnh dậy, nhưng ý thức đã hồi phục từ tối qua, tất cả những lời thổ lộ lẫn những lời nói sởn gai ốc của bọn họ cô đều nghe tất cả. Đó là lần đầu tiên cô nghe thấy tiếng khóc của Hoắc Phi, và một Hoắc Luật luôn kiệm lời, lại biến thành một bà thiếp lãi nhãi suốt đêm bên tai.

 

Bọn họ đều nói yêu cô.

 

Mở mắt ra người cô nhìn thấy đầu tiên là Hoắc Luật, dù rất muốn chạm tay vào mái tóc đang rối bời của hắn, nhưng không thể, hai cánh môi từ từ hé ra, gọi tên hắn..

 

"Luật!"

 

Hoắc Luật sửng sốt vui mừng khi nghe thấy tiếng nói của Dục Uyển, hắn đang mệt mỏi gục mặt xuống giường. Ba ngày nay Hoắc Luật luôn ở trong bệnh viện, từng giây từng phút đều không rời khỏi phòng chỉ mong Dục Uyển tỉnh dậy.

 

Hắn muốn xác thực có phải Dục Uyển đã tỉnh dậy...Hoắc Luật ngẩn đầu lên, trên môi hắn là nụ cười rạng rỡ đã biến mất từ khi Dục Uyển mất tích, là Dục Uyển của hắn, cô thật sự đã tỉnh lại.

 

"Luật… có, có phải trông em rất buồn cười?"

 

"Không! Không buồn cười chút nào cả..." Lời nói nghẹn lại ở cuống họng, vừa cười vừa khóc cảm xúc đang xen là đây, Hoắc Luật mừng rỡ ôm chặt lấy Dục Uyển.

 

"Dục Uyển! Cuối cùng em đã tỉnh lại… em đã tỉnh lại."

 

Bó người trong lớp băng kín đã khiến cô đủ ngột ngạt, lại thêm cái ôm xiết chặt của Hoắc Luật, cô thật không thể thở nổi, cô cần không khí.

 

"Luật, thả em ra."

 

"Được..."

 

Hoắc Luật vừa buông ra thì liền có hai cánh tay khác xiết mạnh lấy cô.

 

"Uyển!"

 

Hoắc Phi từ ngoài cửa đi vào nhìn thấy cô tỉnh dậy, hắn mừng rỡ chạy đến ôm chặt lấy Dục Uyển. Tiếp theo là mẹ Tiêu, Tiêu lão, Hoắc Nghị. Dục Uyển lần lượt đón tiếp những cái ôm và tiếng khóc xem lẫn tiếng cười của mọi người. Sau ba mươi phút ồn ào náo nhiệt của mọi người thân vì sự tỉnh lại của Dục Uyển trôi qua, giờ đây là thời khắc mà mọi người hồi hộp nhất.

 

"Viện trưởng Lương! tình trạng của Dục Uyển thế nào?" Hoắc nghị lên tiếng.

 

Sau khi khám lại tổng thể cho Dục Uyển, vẽ mặt của viện trưởng Lương có rất nhiều biểu cảm, vui mừng, lo ngại...khiến cho mọi người rất sốt ruột, nhất là thái độ thíp đóng mở của ông ta.

 

"Hoắc chủ tịch! những vết bỏng trên người và trên mặt của Hoắc tiểu thư chúng tôi sẽ cố gắng, nhưng còn..." Viện Trưởng Lương ấp úng nhìn những người trong phòng bệnh.

 

"Nhưng thế nào… Viện trưởng Lương?" Mẹ Tiêu khẩn trương lên tiếng, những điều con gái bà đã trải qua đã đủ tồi tệ, liệu còn những điều tồi tệ nào khác giành cho đứa con gái đáng thương Dục Uyển của bà đây.

 

"Viện Trưởng Lương! Dục Uyển thế nào? chú đừng khiến mọi người phải lo lắng hơn" Hoắc Phi nóng vội lên tiếng, hơn ai hết, hắn là một người rất lo lắng cho tình trạng của Dục Uyển.

 

"Vậy tôi nói thẳng, những vết bỏng trên người của tiểu thư rất nặng, thật sự nếu sau khi tiểu thư bình phục dù có phẫu thuật thẩm mĩ cũng sẽ để lại rất nhiều sẹo, còn tay và chân của tiểu thư...." Viện trưởng Lương dừng lại, bởi vì ông sắp nói đến vấn đề quan trọng hơn, nên cần phải chuẩn bị tâm lý trước, ông chỉnh sửa lại gọng kính lão, rồi nói tiếp.

 

"Tay và chân của Dục Uyển thế nào?" Hoắc Phi gấp gáp lên tiếng.

 

"Tay và chân của tiểu thư đều bị đánh gãy, mặc dù không ảnh hưởng đến sinh hoạt thường nhật, nhưng sẽ không thể nào vận động mạnh"

 

"Thế nào gọi là vận động mạnh? Viện trưởng Lương, chú có thể nói rõ hơn?"

 

"Tôi muốn nói bắt đầu từ bây giờ.. Hoắc tiểu thư sẽ không thể tập võ được nữa, bất cứ động tác mạnh nào cần nhiều sức lực sẽ khiến cho cô ấy ngã quỵ"

 

Với người tập võ mà nói không thể động tay chân đó chính là bản án tử hình. Dục Uyển hoàn toàn bị sốc nặng. Nhưng với những người quan tâm Dục Uyển, chỉ cần cô còn sống thì những chuyện khác không quan trọng.

 

-------------------------

 

Tối hôm đó- gần 12h đêm.

 

Bệnh viện về đêm vô cùng yên tĩnh, đặc biệt vào giờ này lại càng hạn chế người lui tới. Cho nên bệnh viện rất vắng vẽ, dọc hai hành lang căn phòng VIP thì lại càng không có người qua lại.

 

"Nhanh lên trời sắp mưa."

 

"Ừ! mình biết rồi, cậu chờ mình một chút."

 

Cô ý tá vội kéo túi xách ra bỏ chìa khóa vào, bất ngờ rơi ra ngoài, cô cúi người nhặt chìa khóa.

 

"Cộp cộp!!!"

 

Một bác sĩ đang đi tới, trên ngoài khoác áo blouse trắng giống như các bác sĩ trong bệnh viện, nhưng có điều gì đó khiến cô tá không thể rời mắt khỏi người đàn ông này. Một cảm giác lạnh lẽo thấu tận xương, sự rợn người khi vị bác sĩ đó lướt qua cô.

Bạn đang đọc:[18+] Dục Uyển!Chương 310
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.