Ánh trăng xuyên qua bụi mây, rắc những ánh vàng vụn mênh mông.
Ngón tay mịn màng, mềm mại di chuyển lên cổ anh, Kế Hứa cảm thấy cả người rùng mình như bị điện giật.
Gia Duẫn đè trên người anh, cánh tay hơi chống bên người anh, bộ ngực sữa mềm mại đầy đặn dính sát vào ngực anh.
Cô nhìn Kế Hứa, đuôi mắt cười cong một vòng cung, thấm đẫm những gợn sóng lăn tăn mập mờ, lại từ đuôi mắt chậm rãi đến khóe miệng xinh xắn.
Cô bĩu môi, nũng nịu đòi một nụ hôn với anh.
Đôi môi đầy đặn và mềm mại nhẹ nhàng cong lên, năm ngón tay nhỏ và trắng luồng vào giữa tóc anh, mang theo một chút sức lực không tra được, bám víu vào sợi tóc của anh, động tác này khiến da đầu của Kế Hứa trong nháy mắt tê dại, toàn bộ sống lưng đều bủn rủn.
Anh vô cùng khó nhịn lại hơi thở hổn hển, hơi thở phì phò ngay trước mặt cô, thiêu đốt đến mức toàn thân người nóng lên.
Cuối cùng trong lúc đầu lưỡi của cô tiến vào quấn lấy lưỡi anh, sợi dây kéo căng trong đầu Kế Hứa cuối cùng cũng bất ngờ đứt đoạn, anh bóp lấy eo của Gia Duẫn, ấn mạnh xuống bụng dưới của mình.
Cách lớp quần áo phong phanh mùa hè, thậm chí còn có thể cảm nhận được tần số dao động gấp và mạnh của lồng ngực anh, cơ bắp căng cứng như một bức tường phơi dưới ánh mặt trời chói chang.
Nhưng mà giữa bọn họ là sự thân mật tột độ, không có một khoảng cách nào.
Thực tiễn chứng minh, anh cũng không học tốt việc hôn mỗi này.
Mút liếm không có trình tự nào, sức lực nghiền ép cũng quá mạnh, Gia Duẫn bị đau đến mức kêu lên một tiếng, muốn trốn tránh.
Hai tay Kế Hứa đặt bên hông cô đột nhiên bóp mạnh, tranh thủ lúc cô bất ngờ hé miệng, lưỡi của anh linh hoạt chui vào vội vàng mút đầu lưỡi của cô.
Miệng lưỡi quấn lấy nhau, thô bạo quét sạch mỗi một chỗ thịt non trong khoang miệng cô, trong động tác hàm chứa sự gấp gáp đến không thể chịu đựng nổi trong lần đầu tiên của cậu thiếu niên.
Mãi đến khi giữa răng môi có mùi máu tràn ra, lúc này Kế Hứa mới lưu luyến buông cô ra. Đôi môi tách ra, anh thở dồn dập, ngước mắt lên nhìn về phía cô đầy vẻ vô tội.
Gia Duẫn giơ tay lên, ngón tay cái cọ xuống khóe môi bị anh mút trầy da, thầm mắng một tiếng:
“Má!”
Đây là lần đầu tiên Kế Hứa nghe thấy cô nói lời tục tĩu, hai mắt trợn tròn, trong con ngươi đầy ý khó hiểu.
Đầu lưỡi đè lên thịt môi, Gia Duẫn nếm được mùi máu tanh trong khoang miệng của mình một cách rõ ràng, bỗng nhiên ngồi lên người anh, chỉ vào anh và mắng:
“Đòi mạng à, chó cũng không cắn như cậu!”