Bạn đang đọc:[18+] Nữ Phụ Trèo Cao Chiếm Được Nam ChínhChương 109

“Xin lỗi. Tôi không nhịn được, còn muốn bắn vào trong.” Nghiêm Kỷ thẳng thắn thành khẩn mở miệng xin lỗi trước.

 

Nghiêm Kỷ bế Mộc Trạch Tây vào phòng tắm, cởi sạch quần áo của cô, tắm rửa cẩn thận cho cô, còn móc hết những thứ đã bắn vào. Những việc này, trước giờ Nghiêm Kỷ đều làm sau khi Mộc Trạch Tây ngủ say.

 

Bây giờ Mộc Trạch Tây đứng thẳng, giơ chân lên, trơ mắt nhìn Nghiêm Kỷ cắm ngón tay vào trong, móc thứ tinh dịch nhầy nhụa ra, đầu ngón tay dài mịn dính tinh dịch màu trắng.

 

Hơi nước bay lượn khắp phòng tắm, Mộc Trạch Tây xấu hổ, khuôn mặt ửng hồng của cô vẫn còn đọng nước, ngón chân không thể ngừng căng cứng.

 

Nghiêm Kỷ ho một tiếng, ngón tay đang đào móc dừng lại, vỗ mông nhỏ của cô, “Đừng kẹp chặt thế, coi chừng tôi lại không nhịn được.”

 

Mộc Trạch Tây lập tức ép mình từ từ thả lỏng cơ thể, hơn nữa còn mở rộng hai chân.

 

Nghiêm Kỷ rửa rất tỉ mỉ. Nhưng khổ thân Mộc Trạch Tây, cô đã trải qua vài lần cực khoái lớn nên càng nhạy cảm hơn, cô có cảm giác. Nhưng sợ anh rửa không sạch nên cứ nhịn không nói, ngoan ngoãn để Nghiêm Kỷ rửa sạch.

 

Ngay tại lúc này, ngón giữa đào móc tới lui qua lại, vào lần cuối, anh chạm đến điểm G trong cơ thể. Mộc Trạch Tây kêu lên một tiếng, eo mềm cong xuống, áp trán lên trán Nghiêm Kỷ, cơ thể run rẩy tiết ra.

 

Nghiêm Kỷ ngước mắt lên nhìn khuôn mặt ửng hồng sắc xuân của Mộc Trạch Tây, giống như hơi nước đã lọt vào mắt cô, đôi mắt như khói nước mờ mịt dập dờn. Ngay cả cái miệng nhỏ mở ra cũng đọng những giọt nước.

 

Nghiêm Kỷ khẽ cười một tiếng, “Lại ra rồi à?” Anh ngẩng đầu ngậm lấy cái miệng nhỏ của cô, vừa hôn vừa mút, dường như có thể hút ra nước ngọt, làm cho Mộc Trạch Tây rên rỉ yêu kiều.

 

Tiếng nước mờ ám không ngừng chảy trong phòng tắm.

 

Sau khi tắm xong, Mộc Trạch Tây không còn cách nào khác ngoài mặc lại quần lót mặc dù nó đã bị nhăn như rau khô.

 

Hai cái vòng chân dính tinh dịch đã được Nghiêm Kỷ tháo ra giặt sạch, anh đưa cho cô một cái túi hai lớp. Còn cảnh cáo cô, “Lần sau chỉ được mặc đồ thế này khi có tôi ở bên cạnh thôi, có biết chưa?”

 

Ngay cả khi vừa rồi anh không cắm vào thì Nghiêm Kỷ vẫn giày vò Mộc Trạch Tây rất nhiều, vừa hôn vừa sờ.

 

Mộc Trạch Tây hơi bực, mặt vô cảm ừ một tiếng. Trong lòng cực kỳ oán hận, vâng vâng vâng, cả thế giới này đều là của cậu “Tiểu thuyết thần tượng Mary Sue của trùm tổng Nghiêm”!

 

Mặc dù Nghiêm Kỷ đã rất để ý nhưng tóc Mộc Trạch Tây vẫn ướt. Nghiêm Kỷ đành phải bế cô đến ghế sô pha, cho cô ngồi trong lòng anh, sấy tóc cho cô. Lúc này điện thoại lại vang lên, Mộc Trạch Tây muốn ra ngoài gấp.

 

Mái tóc buộc cao của Mộc Trạch Tây đã bị xõa ra từ lâu trong trận va chạm tình cảm mãnh liệt vừa rồi. Nghiêm Kỷ quấn cô lại giống như khi còn nhỏ, động tác chậm chạp lộn xộn không quá quen thuộc.

 

“Có thể ra ngoài nhưng với một điều kiện.”

 

Mộc Trạch Tây chợt cảm thấy không ổn, “Điều kiện gì?”

 

Nghiêm Kỷ giơ món đồ chơi trong tay lên, dụng ý rõ ràng. Mộc Trạch Tây lập tức muốn bỏ chạy, nhưng Nghiêm Kỷ đã túm chặt váy cô, ấn cô lên ghế sô pha.

 

“Đến lúc đó không bật, nhưng tôi phải có sự đảm bảo. Đảm bảo lát nữa cậu sẽ không hố tôi ở trước mặt người khác, đi theo bọn họ. Tôi lười phí tâm để đối phó với một đám người.”

 

Mộc Trạch Tây lập tức không muốn, bất mãn vạch trần, “Đi theo cậu, sao tớ có thể yên tâm. Cậu còn chưa thỏa mãn hay sao.”

 

“Lần này tôi tạm thời đến nước khác đã lâu, nói ra cũng thật kỳ lạ, mọi chuyện đều đến cùng một lúc.” Ánh mắt Nghiêm Kỷ sáng quắc, ám chỉ “Thủ phạm chính” trước mắt.

 

Mộc Trạch Tây hơi chột dạ, ánh mắt lập loè, “Nghiêm gia các cậu vốn nhiều việc…”

 

Nghiêm Kỷ không tỏ ý kiến, “Nếu cậu không muốn thì chúng ta sẽ ở đây làm thêm một lần nữa, làm đến khi sắp đến chuyến bay tiếp theo của tôi thì cậu được rời đi.” Nói xong, anh đẩy ngã Mộc Trạch Tây xuống ghế sô pha.

 

“Từ từ! Có thể thương lượng điều kiện!” Mộc Trạch Tây đẩy Nghiêm Kỷ trên người cô.

 

Nghiêm Kỷ cong môi cười, lập tức dừng lại, còn chỉnh sửa bộ vest của mình.

 

Mộc Trạch Tây chưa bao giờ thử cho thứ này vào trong cơ thể cô, cũng chưa bao giờ làm chuyện dâm đãng như vậy nên cô hơi căng thẳng.

 

Nghiêm Kỷ dự đoán vị trí điểm G của Mộc Trạch Tây, sau đó từ từ đẩy trứng rung đến vị trí đó. Bật công tắc, trứng rung lập tức rung rung trong âm đạo, rung động tê dại. Giống như cảm giác tê dại khi chân bị tê dại, nó lấp đầy toàn bộ âm đạo.

 

Mộc Trạch Tây cuộn người run rẩy, ngã xuống ghế sô pha, cơ thể run run khóc lóc kể lể, “Không… Không phải nói, nói, không bật sao?! Ưm ~~”

 

Nghiêm Kỷ cúi người ngăn chặn, hôn cô điên cuồng, đúng là quá đáng yêu, Nghiêm Kỷ thật sự rất thích bắt nạt cô.

Bạn đang đọc:[18+] Nữ Phụ Trèo Cao Chiếm Được Nam ChínhChương 109
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.