Bạn đang đọc:[18+] Nữ Phụ Trèo Cao Chiếm Được Nam ChínhChương 116

Những lời vừa rồi thực sự khiến Mộc Trạch Tây mất hồn, trong một giây phút nào đó, cô cũng cho là thật...

 

Tuy nhiên, điều này không liên quan gì đến câu trả lời của Mộc Trạch Tây, "Anh cậu đã đi gặp Nghiêm Kỷ."

 

Lý Vi nghe xong, sợ hãi nhìn bọn họ. Lý Tuần phát hiện ra ánh mắt của cô cũng nhìn lại, Lý Vi nhanh chóng chuồn đi.

 

"Tớ còn tưởng cậu thu mũi nhọn trong trận này." Trần Triết chợt mở miệng đáp lời Mộc Trạch Tây, "Quan hệ giữa cậu và La Nam Nam rất tốt."

 

Mộc Trạch Tây nhìn La Nam Nam trên vai Trần Triết, gật đầu.

 

Trần Triết tự nhủ, "Tớ và La Nam Nam không tính là bạn nối khố nhưng cũng xem như là lớn lên chung một trường mẫu giáo, từ nhỏ cậu ấy cũng chỉ vùi đầu vào chăm chỉ học tập, không ai biết cậu ấy nghĩ gì. Vào một ngày nào đó, La Nam Nam đột nhiên thay đổi."

 

Trong lòng Mộc Trạch Tây chấn động, cô nhìn Trần Triết. Trần Triết đã nhận ra điều gì?!

 

"Lúc trước, vấn đề của La Nam Nam không phải là nhạt nhẽo mà là máy móc và hoang vắng. Vào một ngày nào đó, cả người La Nam Nam giống như vạn vật sống lại, cỏ xuân mọc um tùm, xuất hiện sự linh động. Cậu ấy vẫn vùi đầu vào học tập như cũ nhưng trái tim cậu ấy đang sống.

 

Ngay cả khi cậu ấy chăm chỉ luyện đề thì cậu ấy vẫn luôn nhìn lén những việc đã xảy ra với Nghiêm Kỷ, cậu và Lâm Thi Vũ. Giống như đang xem một tiết mục thú vị nào đó. Rồi một ngày, cậu ấy cũng thật sự gia nhập vào cảnh diễn này, thật sự nhập vào giữa chúng ta."

 

Trần Triết nói rất bình tĩnh. Nhưng anh dùng từ "Chúng ta" khiến Mộc Trạch Tây không thể không sợ hãi.

 

Trần Triết và La Nam Nam ở gần nhau nên dĩ nhiên anh biết rõ hơn ai hết về những thay đổi của La Nam Nam, và hiển nhiên anh cũng nhận ra La Nam Nam khác chúng ta.

 

La Nam Nam rất tin tưởng Trần Triết. Chưa chắc Trần Triết không biết hay là không phát hiện ra vài hành động kỳ lạ của La Nam Nam, nhưng anh chưa bao giờ hỏi và cũng không tò mò. Anh chỉ im lặng đi theo La Nam Nam, chỉ nghe rồi hành động, cũng không hỏi lý do.

 

Sau khi bàn xong việc, Lâm Thi Vũ được Lý Tuần đưa về.

 

Đúng lúc này, Nghiêm Kỷ đi về phía Mộc Trạch Tây, khoác áo vest của mình lên người Mộc Trạch Tây, che kín cho cô, kéo vạt áo che đi cặp đùi lộ ra ngoài gió.

 

Anh nói anh vẫn cần thảo luận thêm vài việc với Triệu Nhạc Sinh, anh xin lỗi cô và bảo cô chờ anh một lát.

 

Mộc Trạch Tây tìm cách thế nào cũng không được, đôi mắt liên tục hướng về phía Trần Triết. Trần Triết không hề ngạc nhiên trước hàng loạt hành động của Nghiêm Kỷ. Nghiêm Kỷ cũng không tránh Trần Triết.

 

Trần Triết đấy vai, lại đặt La Nam Nam đang dần trượt xuống lên lưng mình, "Cậu yên tâm. Tớ không muốn tìm tòi nghiên cứu bất cứ thứ gì ngoại trừ các đề vật lý. Tớ cũng sẽ không để ý đến những việc xảy ra giữa các cậu, tớ chỉ để ý La Nam Nam mà thôi."

 

Anh nói câu này thật sự sáng suốt. Giống như biết mà không ngạc nhiên, biết mà không tìm hiểu, biết mà không nói gì.

 

Lần đầu tiên Mộc Trạch Tây nghiêm túc nhìn kỹ Trần Triết. Có lẽ anh là người nhỏ bé nhất trong đám người, cơ thể anh mới phát triển nên anh hơi nhỏ gầy. Tấm lưng không rộng lớn đang cõng Nam Nam một cách vững chắc, cho người ta cảm giác rất đáng tin.

 

Khi ở trong một nhóm, Trần Triết luôn là người ít nói nhất nhưng cũng là người quan sát cặn kẽ nhất. Có lẽ anh đã sớm nhận ra mối quan hệ giữa cô và Nghiêm Kỷ.

 

Mộc Trạch Tây hiểu ý Trần Triết, cô nở một nụ cười rạng rỡ với anh, "Cảm ơn cậu, Trần Triết."

 

Trần Triết xua tay, "Sợ quá ~ đừng khách sáo."

 

Sau khi Nghiêm Kỷ quay lại, có người, Trần Triết mới cõng La Nam Nam rời đi. Mộc Trạch Tây vốn định đi theo Trần Triết cùng đưa La Nam Nam về nhà.

 

Nghiêm Kỷ vươn tay kéo cô, "Trần Triết rất đáng tin."

 

Mộc Trạch Tây nhìn bóng dáng hai người đi xa. Nhìn thấy La Nam Nam lẩm bẩm gọi Trần Triết trên lưng Trần Triết, cô chợt hiểu, Nam Nam rất tin tưởng Trần Triết. Sự tin tưởng và ngầm hiểu giữa bọn họ chính là sự thẳng thắn, nhưng lại có thể không hẹn mà nên.

 

Khi ở trong xe, Mộc Trạch Tây vẫn đang suy nghĩ về những lời Trần Triết nói.

 

Nghiêm Kỷ không ở lại lâu, anh sắp bay đến một quốc gia nào đó. Anh nắm chặt tay Mộc Trạch Tây, mười ngón tay đan vào nhau. Thấy cô thất thần, anh kéo nhẹ cô.

Bạn đang đọc:[18+] Nữ Phụ Trèo Cao Chiếm Được Nam ChínhChương 116
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.