Bạn đang đọc:[18+] Nữ Phụ Trèo Cao Chiếm Được Nam ChínhChương 19

Nghiêm Kỷ cười bất lực, “Không cần. Vốn dĩ chỉ là một tấm đệm, một bộ quần áo thôi. Bây giờ cậu dính nước cũng không tốt, cậu mau lên nhà đi.”

 

Mộc Trạch Tây hiện giờ quả thật rất nhếch nhác và cần được tắm rửa sửa sang lại, cô liên tục nói cảm ơn sau đó xoay người rời đi.

 

Nghiêm Kỷ nhìn bóng dáng cô đi xa, dời mắt nhìn vết máu nhỏ trên quần áo, anh ném quần áo vào thùng rác. Nghiêm Kỷ nhìn đồng hồ trên cổ tay, “Muộn rồi, để cháu lái xe.”

 

“Được, thiếu gia.”

 

Sau khi chú Trần đổi tay lái, ông thắt chặt dây an toàn một cách tự nhiên theo thói quen, đồng thời nắm chặt tay vịn xe.

 

Nghiêm Kỷ đẩy mạnh hộp số, nhả ly hợp, đạp chân ga đến điểm cuối. Một chiếc xe hơi cổ điển sang trọng thoải mái nhanh chóng lao ra ngoài, tốc độ choáng váng cảm giác như một chiếc siêu xe.

 

Sở dĩ thời gian lái xe đến nhà tổ Nghiêm gia mất 60 phút, nhanh thì 20 phút là đến. Người hầu Nghiêm gia đã quen với điều đó, họ đã sớm mở cổng và chờ xe nhanh chóng đi vào.

 

Nghiêm Kỷ sống một mình ở biệt thự bên ngoài, anh chỉ về nhà tổ Nghiêm gia vào cuối tuần.

 

Người phụ nữ xinh đẹp khoan thai hoa lệ trên bàn cơm gọi anh, “Thế nào? Ông bà nội đi du lịch không ở nhà tổ nên con liền buông thả? Mau lại đây ăn cơm.”

 

Nghiêm Kỷ gọi vào. “Mẹ.”

 

Trên bàn cơm, Phương Hoa Dung gắp đồ ăn cho Nghiêm Kỷ, giọng hờ hững; “Nghe nói con thường bí mật bảo vệ Lâm Thi Vũ, con gái riêng của Lâm gia. Ông nội con còn cố ý hỏi mẹ xem có phải con có ý với con gái nhà người ta hay không.”

 

Nghiêm Kỷ vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, anh chỉ lo ăn cơm. “Đó chỉ là tình bạn giữa những người bạn khi chơi chung lúc nhỏ. Nhưng Lâm Thi Vũ không giống như người khác, trong mắt cô ấy không có bất kỳ sự thực dụng hay mong muốn đạt được lợi ích cá nhân.”

 

Khi Nghiêm Kỷ còn nhỏ rất bám ông nội, anh từng đi theo ông nội đến một vùng nông thôn nọ để làm một công trình xây dựng nào đó. 

 

Cũng tại đó, anh đã quen Lâm Thi Vũ lúc ấy mới 6 tuổi, mà Nghiêm Kỷ khi đó còn nhỏ không biết gì suýt chút nữa rơi vào đồng ruộng biến thành hố phân, nếu anh thật rơi sự rơi vào đó, dựa theo tính cách Nghiêm Kỷ thì đoán chừng anh có thể thay đổi toàn bộ cơ thể mình.

 

Anh trở thành bạn bè với Lâm Thi Vũ và hai người cũng từng có một thời gian xã giao ngắn ngủi, Nghiêm Kỷ rất vui vẻ trong quãng thời gian đó.

 

Còn Lâm Thi Vũ sau khi lớn lên cũng không nhớ Nghiêm Kỷ, bởi vì lúc ấy Nghiêm Kỷ sử dụng danh tính và tên của một đứa trẻ khác. Nghiêm Kỷ càng không có ý định nhận ra Lâm Thi Vũ, anh thấy cô thật sự khác với những người xung quanh anh, có hơi hiếm lạ nên anh liền tiện tay bảo vệ cô.

 

Phương Hoa Dung biết tính con trai mình quái đản, làm việc gì cũng chỉ luôn xem vui hay không vui. Lâm Thi Vũ là một cô gái đơn thuần, nếu anh giúp mà thấy vui thì cứ để anh giúp.

 

“Đáng tiếc, ông con vui mừng coi như công dã tràng. Ông lão có cháu trai nên luôn ngóng chắt trai, luôn mong con thông suốt. Vậy sao tối nay con về muộn?”

 

Nghiêm Kỷ giải thích một lần ngắn gọn việc đưa Mộc Trạch Tây về nhà.

 

“Thì ra là con gái Vạn Dung.” Phương Hoa Dung khịt mũi cười, bà hồi tưởng lại, hình như có chút cảm xúc “Vạn Dung dạy con gái thật là. Nhưng cô bé kia nhất định rất xinh gái.”

 

Trong đầu Nghiêm Kỷ hiện ra khuôn mặt như hoa của Mộc Trạch Tây cùng với bộ dáng mong manh dễ vỡ. Nghiêm Kỷ đã chứng kiến rất nhiều người phụ nữ tiếp cận anh vì quyền thế Nghiêm gia hoặc là vì khuôn mặt này của anh.

 

Nhưng Mộc Trạch Tây quả thật là người xinh đẹp nhất, khí chất cái đó đặc biệt nhất. Anh không tỏ ý kiến, “Vâng” một tiếng.

 

Phương Hoa Dung nghe xong, bà nhìn con trai với vẻ nghiền ngẫm thích thú. “Nếu như cô gái nhỏ cố ý mà con cũng thích thì cứ bao nuôi bên mình. Nhà chúng ta không thiếu thứ gì, dù sau này có chia tay thì cũng không làm con bé thiệt thòi, mà nó cũng có được thứ mình muốn.”

 

Nghiêm Kỷ không đáp, chỉ lo và cơm qua loa. Nhan sắc Mộc Trạch Tây quả thật hấp dẫn, nhưng cô luôn nhằm vào Lâm Thi Vũ, anh không thích một người phụ nữ rắc rối hay giở trò, ngại phiền phức.

 

Phương Hoa Dung thấy Nghiêm Kỷ chưa ăn được bao nhiêu đã buông đũa, bà vội kẹp đũa gắp thêm vài miếng bỏ vào bát cho con: “Con ăn cơm chẳng tiến bộ chút nào. Con không vui à? Trong nước hạn chế nhiều mà cha con lại không thích con đi du học, không thì nghỉ lễ con ra nước ngoài chơi, giải sầu được không?”

Bạn đang đọc:[18+] Nữ Phụ Trèo Cao Chiếm Được Nam ChínhChương 19
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.