Bạn đang đọc:[18+] Nữ Phụ Trèo Cao Chiếm Được Nam ChínhChương 32

Cô còn thấy một loại thạch trái cây tinh xảo hình con thỏ, đôi mắt cô sáng lên, khen loại thạch trái cây này đáng yêu.

 

Bánh su kem bình thường nhất trước cửa chắn là thứ duy nhất Mộc Trạch Tây muốn ăn và sẵn sàng bỏ tiền, nhưng cửa hàng này giá cả đắt đỏ. Một cái bánh su kem được chia thành hai hộp, mỗi hộp có giá 36 tệ.

 

Vừa khéo, mua bốn hộp. Cha không thích ăn đồ ngọt, chừa lại một hộp để mẹ mang cho bà và em trai.

 

Tiền tiêu vặt hàng ngày của Mộc Trạch Tây xác định không đủ, lần trước khi làm người mẫu, Mộc Trạch Tây đã có một chiếc két nhỏ cho riêng mình, cô vui vẻ lấy ví ra, chuẩn bị mua bánh.

 

Tổng cộng có 138 tệ!

 

A… Bởi vì sáng nay cô ném 10 tệ nên bây giờ không đủ tiền, chỉ có thể mua một cái. Mộc Trạch Tây đành đứng ở cửa trơ mắt nhìn bánh su kem xa xôi của mình.

 

Người bán hàng trước cửa chắn là một chàng trai trẻ, anh hơi không đành lòng khi nhìn thấy ánh mắt khao khát của cô gái xinh đẹp trước mắt mình. Hơn nữa người xinh đẹp sẽ luôn có đặc quyền.

 

Anh lấy hai hộp su kem ra, chủ động nói, “Em học sinh này, nếu không em cứ cầm trước đi, chênh lệch giá anh có thể bù trước, ngày mai em lại đến trả anh.”

 

“Này? Thật, thật sự có thể ạ?” Mộc Trạch Tây do dự hỏi.

 

“Không cần. Tôi sẽ trả phần của cô ấy.” Nghiêm Kỷ bỗng xuất hiện đằng sau Mộc Trạch Tây, móc vài tờ tiền màu hồng trong ví ra rồi đặt lên cửa chắn.

 

Anh quay đầu hỏi Mộc Trạch Tây, “Cậu có muốn mua thêm vài hộp không.”

 

Anh đã nhìn chằm chằm Mộc Trạch Tây từ nãy giờ, thấy đôi mắt cô sáng lên khi nhìn thấy đồ ngọt, anh chợt nhớ lần trước cô cũng có ánh mắt như vậy khi đọc sách giáo khoa ngữ văn.

 

Đồ ngọt có thể hiểu được, nhưng còn sách giáo khoa ngữ văn thì tại sao?

 

Mộc Trạch Tây không thể mua nhiều như vậy, cô lắc đầu thật nhanh. Cô ngẩng đầu nhìn Nghiêm Kỷ, Nghiêm Kỷ cao 1m83, anh ăn uống không tốt, trông rất gầy, không ngờ anh lại thích đồ ngọt?

 

Nếu như cô thích ăn thì Nghiêm Kỷ, người chuẩn bị làm bá chủ tất cả, có thể mua toàn bộ cửa hàng. Nhưng anh biết bây giờ cô sẽ từ chối hoặc trả lại tất cả những gì anh đã mua cho cô. Chậc, phiền phức.

 

Anh nhìn ra sự nghi ngờ của cô, tự chủ động giải thích. “Bỗng nhiên tôi rất muốn, rất muốn ăn một loại thạch trái cây trắng mịn, mềm như bông.” Đôi mắt đào hoa thon dài liếc nhìn Mộc Trạch Tây, cười khẽ nói, “Thật sự rất hấp dẫn nên tôi mới đến đây.”

 

Mộc Trạch Tây bị cái nhìn của anh làm run sợ.

 

Đôi mắt đào hoa của Nghiêm Kỷ vốn là một loại mắt sáng đa tình nhìn như say mà không say, nhưng đôi mắt đào hoa mảnh khảnh của anh lại cất giấu vài phần đa tình và nhiều thêm vài tia ánh sáng bức người.

 

Lúc bình thường anh cười nhẹ thì không sao, nhưng một khi anh không cười hoặc nheo mắt nhìn ai đó thì quả rất kinh hoàng.

 

Mộc Trạch Tây có khát vọng sống rất mãnh liệt, nói thẳng ra cô là kẻ hèn nhát. Cô cẩn thận nhớ lại, gần đây cô quả thật không xảy ra xung đột với Lâm Thi Vũ.

 

Cô lấy 130 tệ đưa cho Nghiêm Kỷ, “Cảm ơn cậu Nghiêm Kỷ, ngày mai tớ sẽ trả lại phần còn lại. Nếu như cậu đột nhiên muốn ăn, đương nhiên điều đó là tốt nhất, tớ thấy cả ngày hôm nay cậu vẫn chưa ăn gì.”

 

Nghiêm Kỷ không đáp, cảm thán với giọng điệu ghen tuông ngạc nhiên, “Hoá ra cậu vẫn nhìn thấy tôi.”

 

Mộc Trạch Tây cười ngượng. Bởi vì trưa nay Nghiêm Kỷ luôn nhìn cô ăn cơm, nhìn đến nỗi Mộc Trạch Tây muốn hỏi Nghiêm Kỷ có muốn ăn một miếng hay không.

 

Mộc Trạch Tây nhét tiền vào trong tay Nghiêm Kỷ, cô cảm ơn, nói muốn bắt tàu điện ngầm rồi bỏ chạy.

 

Nghiêm Kỷ mở cặp lấy áo hoodie màu đen ra chuẩn bị mặc vào. Anh bỗng nhận được cuộc gọi từ cha mình, không còn lựa chọn nào khác ngoài việc từ bỏ.

 

Sau khi Mộc Trạch Tây ăn xong bánh su kem thì đúng lúc Vạn Dung về nhà.

 

Mộc Trạch Tây để phần cho mẹ, đưa hộp còn lại cho Vạn Dung “Mẹ cho bà nội với em trai.”

 

“Không phải con muốn giữ dáng à? Ôi chao, cái bánh su kem này rất tinh xảo, bao nhiêu tiền?” Vạn Dung hỏi.

 

“Con không béo. Đắt hơn bình thường một chút, 5 tệ.” Mộc Trạch Tây mặt không đổi sắc.

“Con giúp mẹ một việc. Hôm qua mẹ hẹn mà bà con không rảnh, lát nữa mẹ phải qua bên đó chăm sóc em trai con. Mẹ cần con đưa một món quà cho Nghiêm gia.”

 

Ông nội đã mất của Mộc Trạch Tây và bà nội Nghiêm gia không có quan hệ huyết thống nhưng có mối quan hệ đặc biệt, hai người đã từng sống chung trong một khu chung cư phức hợp vào thời kỳ đặc biệt, cũng xem như là thanh mai trúc mã.

 

Nhưng ông cô đã qua đời từ lâu, Vạn Dung không muốn cắt đứt quan hệ với Nghiêm gia nên mỗi năm đều hối thúc bà nội làm vài món đặc sản rồi gửi cho Nghiêm gia. Người ta nói quà là nhỏ, tình nghĩa nặng. Không thể không nói thủ đoạn của mẹ cô rất hay.

 

Mộc Trạch Tây sửng sốt, Nghiêm gia…

 

Mộc Trạch Tây tắm rửa thay quần áo sạch sẽ, Vạn Dung chỉnh lại cổ áo sơ mi cho cô, “Qua đó đừng căng thẳng, tốt nhất là dẻo miệng một chút có biết không? Nói chuyện với Nghiêm Kỷ nhiều hơn, về trễ một chút cũng không sao.”

 

Mộc Trạch Tây đã tính rồi, hôm nay là thứ năm, Nghiêm Kỷ sẽ không về nhà tổ. Cô tặng quà xong là về luôn.

Bạn đang đọc:[18+] Nữ Phụ Trèo Cao Chiếm Được Nam ChínhChương 32
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.