Bạn đang đọc:[18+] Triền Miên Cùng Người ẤyChương 108

Nhìn cơ bắp phân bố hoàn hảo trên cơ thể người đàn ông, nếu người cô đối diện trong tiết hội họa nhân thể thời đại học chính là thầy Mặc Thư khỏa thân, cô có thể sáng tác một bức tranh nổi tiếng thế giới ngay tại chỗ.

 

Cô liếm khóe môi, kẹp chân lại cảm thán: Chà chà, thầy Mặc Thư thật là đẹp trai lại hữu dụng.

 

Du Họa nhìn chằm chằm vật dưới đũng quần rất sung sướng, Giản Mặc Thư lại bị cô nhìn đến mức một trận khô nóng ở bụng dưới.

 

Anh đè nén ngọn lửa nóng dữ dội, hơi nheo mắt lại: "Họa Họa ở xa như vậy mà có thể nhìn rõ được ư? Có cần đến gần phòng tắm để quan sát không?"

 

Du Họa đã gặp đủ nhiều lần gánh chịu ngọn lửa nóng mà bị gậy thịt lớn dạy dỗ làm tới khóc nức nở trước đây, bây giờ đã nhạy cảm nhận ra giọng điệu của Giản Mặc Thư không bình thường, cô nhanh chóng vùi mình vào trong chăn chỉ chừa ra một đôi mắt ở bên ngoài: "Không được, anh mau đi tắm rửa đi, em tắm xong sẽ hết cảm giác buồn ngủ thôi."

 

Giản Mặc Thư như cười như không liếc cô một cái, không nói gì, quay người bước vào phòng tắm, mãi cho đến khi tiếng nước tí tách vang lên, Du Họa mới lại chui ra, từ từ thở nhẹ ra.

 

Trong đêm hôm cô tốt nghiệp rồi đăng kí kết hôn đó, Giản Mặc Thư cảm xúc dâng trào, liên tục làm cô đến khuya muộn, cô ngủ nguyên ngày trên giường mới tỉnh lại được, hôm nay hôn lễ của hai người được tổ chức chính thức, đoán chừng lát nữa muốn làm ác liệt hơn.

 

Du Họa run rẩy, cho nên vì sao vừa rồi cô há miệng nói mấy lời vớ vẩn mà anh vẫn còn nhiệt tình như vậy?

 

… Nhất định là đêm nay tò mò nếm thử loại rượu kia rồi.

 

Mười phút sau, Giản Mặc Thư mặc áo tắm đi ra, tóc nhọn hơi ẩm ướt dính trên gương mặt góc cạnh rõ ràng, có một sự gợi cảm khác biệt.

 

"Tới lượt em."

 

Du Họa ngồi dậy từ trên giường, lề mề một lúc lâu mới di chuyển tới phòng tắm.

 

Cô tắm táp nửa tiếng, lau khô người một cách chậm rì, kéo chặt áo tắm, dựng thẳng tai lên hóng động tĩnh bên ngoài --- Tự nhiên không nghe thấy tiếng động gì cả.

 

Lặng lẽ mở cửa nhà tắm ra, ló nửa cái đầu ra thăm dò.

 

Dưới ánh đèn lờ mờ, Giản Mặc Thư tựa lưng trên giường, đang cầm thứ gì đó trong tay lật xem.

 

Hình như an toàn rồi…?

 

Lúc Du Họa bám cửa thận trọng xem tình hình thế nào thì Giản Mặc Thư đã phát hiện ra cô: "Còn không qua đây, không phải nói muốn ngủ rồi ư?"

 

"!"

 

Đêm nay không làm?

 

Trong lòng Du Họa lập tức nở hoa, cô vui vẻ chạy tới nằm vào trong ổ chăn, đưa tay kéo eo Giản Mặc Thư ngồi bên cạnh một chút: "Vậy ngủ ngon, thầy Mặc Thư ~"

 

Một giây sau, người cô lập tức cứng đờ.

 

Cô cảm giác được rõ ràng, có một thứ vừa thô vừa to đang cứng lên, ưỡn ra chống lên khuỷu tay của cô.

 

"..."

 

Du Hoa thả eo của anh ra, duỗi ngón trỏ ra chạm vào đầu nấm, nhẹ nhàng ấn cự vật đang cương cứng về lại vị trí cũ, sau đó dùng tốc độ nhanh như chớp lùi vào trong chăn, lăn đến mép giường quay lưng tự mình lừa gạt mình, vừa lẩm bẩm nói "Đi ngủ đi ngủ", giả vờ như không xảy ra chuyện gì.

 

Sau đó bị bàn tay lớn đằng sau dễ dàng kéo lại.

 

Du Họa nắm góc chăn vẫn muốn giãy dụa: "Ồ, làm gì vậy thầy Mặc Thư, em muốn đi ngủ..."

 

Vành tai bị người đàn ông cúi đầu cắn một cái: “Em đi ngủ, anh ‘đi ngủ’ với em."

 

Giản Mặc Thư ôm cô đến bên cạnh mình, một tay giữ eo nhỏ của cô, một tay cầm xấp giấy phác họa được kẹp lên trên vừa rồi anh lật xem, đưa tới trước mặt cô: "Nhìn thử xem, em thích dùng tư thế nào ngủ nhất?"

 

Ánh mắt Du Họa dừng lại tờ đầu tiên trêи xấp giấy đó, trên đó là tranh vẽ cô.

 

Cô từ từ nhắm hai mắt nằm trên giường, hai chân tách ra, lộ ra nơi tư mật đẹp đẽ bên dưới, bụi cỏ thưa thớt, hai mảnh thịt trai mập mạp, còn có viên trân châu được khắc họa tỉ mỉ, cẩn thận, trọng tâm là cái miệng nhỏ kia hé mở ra, bên trong đang liên tục ùn ùn chảy ra mật dịch đậm đặc, hội tụ dưới thân thành một vũng nước lớn, mà góc phải trang giấy là cự vật có hình dạng đáng sợ, thân gậy dính đầy chất lỏng, rơi rớt sợi tơ dài sền sệt, rõ ràng là vừa mới rút ra từ cái miệng nhỏ kia.

 

Tổng thể bức tranh vừa ướt át lại phóng túng, mặt Du Họa cực kỳ đỏ, cuống quít lật đằng sau lên, nhưng lại phát hiện tất cả mấy trang đằng sau đều là kiểu tranh vẽ làʍ ȶìиɦ cả, cô nằm ở các chỗ khác nhau mở rộng chân bị Giản Mặc Thư dùng nhiều tư thế đâm vào.

 

"Đây là… cái gì.."

 

"Không phải con gái thời cổ đại sau khi lập gia đình đều phải học tranh vẽ chốn phòng the sao?" Tay Giản Mặc Thư đặt trêи lưng cô di chuyển lên trước ngực, ngón tay nhanh nhẹn cởi áo ngực của cô: "Tuy là hiện nay bên ngoài không có thứ này để mua, nhưng anh có thể tự mình vẽ giúp em xem."

 

Tất cả nút thắt bị cởi ra, Giản Mặc Thư dùng một tay gạt, áo ngủ của Du Họa lập tức tuột xuống bên vai, anh cười khẽ mút cần cổ trắng nõn của cô: “Chọn một đi nha."

 

***

 

Du Họa: … Mị bị lừa rồi.

 

Giản Mặc Thư: Luận bàn về tầm quan trọng của việc có tay nghề với sinh hoạt tính phúc!

Bạn đang đọc:[18+] Triền Miên Cùng Người ẤyChương 108
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.