Bạn đang đọc:[18+] Vị Hôn Phu Giúp Tôi Làm Bài TậpChương 1

"Buổi tiệc đính hôn này tuy không tổ chức rầm rộ, nhưng vẫn tính là xa hoa, không hổ danh là Cố ảnh đế."

 

"Hừ, cũng chỉ là bán con gái thôi, có gì mà hâm mộ?"

 

"Đây không phải là tiệc đính hôn của bọn trẻ sao? Như thế nào lại biến thành bán con gái?"

 

"Đó đều là nói dối để qua mắt thiên hạ thôi. Dù sao người ta cũng là đại minh tinh, cần mặt mũi chứ. Thực chất chính là bán rẻ con gái, mua với giá 500 vạn."

 

"Người bị bán chính là vị tiểu thư tên Khương Mịch, năm nay mới mười tám tuổi..."

 

.....

Khương Mịch dựa vào cánh cửa phòng vệ sinh, vừa xoa cái đầu đau nhức vừa nghe được bên ngoài có mấy giọng nữ đang bàn luận sôi nổi về cô, cả người liền cứng đờ.

 

Cô vừa mới thi xong môn thi cuối cùng ở trường đại học, trước đó bước vào phòng vệ sinh, kết quả vừa đóng cửa lại liền cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, sau đó hôn mê bất tỉnh.

 

Khi tỉnh lại phát hiện bản thân vẫn còn ở trong này, chẳng qua là thế giới thay đổi, thân xác cũng thay đổi.

 

Cô vậy mà xuyên qua, xuyên thành nhân vật nữ phụ ác độc trong một quyển truyện viết về giới giải trí mà cô từng xem.

 

Chủ của thân xác này mới vừa thành niên liền cùng ảnh đế Cố Ngôn Phong có bệnh kín đính hôn, nhưng cô ấy đối với cuộc hôn nhân này làm mình làm mẩy, kết cục chết oan uổng.

 

Hiện tại Khương Mịch xác định vị trí, nơi cô đang đứng chính là phòng vệ sinh của khách sạn tổ chức buổi tiệc.

 

Mà đám người đang nghị luận bên ngoài, không ai khác chính là người nhà của cô.

 

Khương Mịch quả thực không thể tiếp thu nổi chuyện mình xuyên qua, nhưng trong đầu đột nhiên hiện ra đống ký ức không phải là giả, tiếng nghị luận bên ngoài cũng không phải giả.

 

Chờ đến khi tiếng nói bên ngoài giảm bớt, Khương Mịch khẽ cắn môi, đẩy cửa bước ra.

 

Mặc kệ đám người bên ngoài là ai, dù sao cũng phải đối mặt.

 

"Khương Mịch..." Ba người phụ nữ trung niên còn đang ở bồn rửa tay nói chuyện ríu rít, nghe được tiếng động thì quay đầu lại, tất cả đều ngây người.

 

Khương Mịch đứng trước bồn rửa tay, tay mở vòi nước cảm ứng, nhìn hình ảnh mình trong gương.

 

Bởi vì tuổi còn nhỏ, làn da được bảo dưỡng tốt, vì vậy tuy rằng đây là buổi đính hôn nghi thức, cô cũng chỉ trang điểm nhẹ nhàng. Gương mặt trái xoan to bằng lòng bàn tay, đôi mắt đào hoa rực rỡ, khóe miệng hơi nhếch lên liền hiện ra lúm đồng tiền nho nhỏ, quả thực xinh đẹp, nhưng đây không phải là bộ dáng thực sự của cô.

 

Khương Mịch nhắm mắt lại, chà xát hai đầu ngón tay.

 

"Mịch Mịch, chúng ta vừa rồi..."

 

"Không phải là bán con gái." Khương Mịch đột nhiên mở miệng, ngữ khí lãnh đạm: "Tôi là fan của Cô Ngôn Phong, rất thích anh ấy. Có thể cùng anh ấy đính ước chính là mơ ước lớn nhất cuộc đời tôi."

 

"Hả? Nhưng rõ ràng hôm qua cháu còn khóc lóc đòi thắt cổ tự vẫn kia mà. Như thế nào hôm nay..."

 

"Hôm nay tôi mới biết được anh ấy là Cố Ngôn Phong, vì thế tôi chấp nhận."

 

Khương Mịch nói xong, xoay người rời đi.

 

Kỳ thật đám người này nói không sai, cái gọi là đính hôn thực chất cũng chỉ là bán con gái đi thôi, bán với giá 500 vạn.

 

Đối với một gia đình bình thường mà nói, đây không tính là ít. Nhưng đối với ảnh đế Cố Ngôn Phong, tuyệt đối không tính là nhiều.

 

Nhưng trong truyện có nhắc đến nguyên chủ sau khi chết, Cố Ngôn Phong từng muốn giúp cô ấy báo thù, cuối cùng chính mình cũng chết oan chết uổng.

 

Tác giả nói lí do Cố Ngôn Phong giúp nguyên chủ báo thù là bởi vì mặt mũi, nhưng Khương Mịch cảm thấy, mặc kệ vì cái gì, Cố Ngôn Phong so với ba mẹ nguyên chủ đều đáng tin cậy hơn một chút.

 

Khương Mịch cúi đầu nhìn ngón tay đang đeo nhẫn kim cương cùng bộ váy lụa trắng mặc trên người, lại sờ sờ đỉnh đầu đội vương miện... Toàn bộ người cô bây giờ, e là cũng chưa tới giá 500 vạn đâu.

 

Đi qua dãy hành lang phòng vệ sinh là có thể nhìn thấy đại sảnh tổ chức yến hội. Hội trường lấy màu hồng nhạt làm chủ, vật trang trí đều tinh xảo, nhìn ra được chúng tốn rất nhiều tâm tư. Trên mặt đường còn rải thêm một tầng cánh hoa hồng, ở sân khấu còn bày ra bánh kem chín tầng...

 

"Mịch Mịch." Một người phụ nữ trung niên mặc váy màu đỏ rực xông tới, thân thể mập mạp chắn mất tầm mắt Khương Mịch, đem cô áp lại ven tường: "Mẹ nói cho con biết, hôm nay con phải cùng Cố Ngôn Phong về nhà, biết chưa?"

 

Đây chính là mẹ của nguyên chủ Chu Tứ Xuân, nhưng lại không phải mẹ ruột.

 

"Không được." Khương Mịch dựa theo tính cách của nguyên chủ cự tuyệt: "Tôi đây là đính hôn chứ không phải kết hôn, bà biết theo anh ta về nhà ý là gì không?"

 

"Thì động phòng, chứ không thì là ý gì?" Môi Chu Tứ Xuân đỏ thẫm lại, không để bụng chút nào chuyện cô không đồng ý, thậm chí còn có chút khinh thường: "Con hiện tại là vợ của nó, sớm hay muộn cũng phải làm việc này, trốn tránh được sao? Chí ít ngủ cùng nó càng sớm thì hôn sự này tuyệt đối thành, con phải đi."

 

"Đúng vậy, con phải đi."

 

Khương Mịch còn chưa nói lời nào, ba của nguyên chủ Khương Thiên Nguyên cũng tiến lại đây, lộ ra một hàm răng vàng nói: "Nếu không, con cũng đừng mong lại tiếp tục đi học. Muốn làm diễn viên, phải nghe lời ba nói, biết chưa?"

 

Họ đều biết chủ của thân thể này không thích Cố Ngôn Phong mà thích thích nam chính của truyện - Bách Mặc.

 

Bách Mặc là bạn học của nguyên chủ, mười lăm tuổi liền xuất đạo, hiện tại đã là đại minh tinh.

 

Nguyên chủ vì hắn, ghi danh vào học viện điện ảnh.

 

Bởi vì ngoại hình xinh đẹp động lòng người cho nên nguyên chủ khảo sát thành tích cũng không tệ lắm, vô cùng có hi vọng cùng Bách Mặc làm bạn học.

 

Hôm nay là ngày 5 tháng 5, là ngày sinh nhật của nguyên chủ, cách kì thi đại học vẫn còn một tháng.

 

Hộ khẩu cùng giấy chứng minh ở trong tay ba mẹ, nguyên chủ không có biện pháp, chỉ còn cách làm theo lời họ, cuối cùng đem bản thân mình rơi vào tay Cố Ngôn Phong.

 

Nhưng đối với Khương Mịch mà nói, cô đã xem qua toàn bộ câu chuyện, biết diễn biến đằng sau, đương nhiên có lựa chọn khác.

 

Vì vậy cô không lập tức nghe theo lời họ: "Nếu không tôi đi tìm Cố Ngôn Phong hỗ trợ, giờ tôi là vợ sắp cưới của anh ta, anh ta chắc chắn sẽ giúp đỡ tôi."

 

"Như vậy chúng ta sẽ nói cho nó biết là con thích Bách Mặc." Chu Tú Xuân lập tức nói.

 

"Như vậy... thôi được, tôi sẽ đi." Khương Mịch cố tình làm ra vẻ khó xử, suy tư một hồi mới cắn răng nói: "Hai người đem hộ khẩu giấy chứng minh trả cho tôi."

 

"Không được, con đi trước." Khương Thiên Nguyên chặn lời: "Ngày mai đưa con sau."

Bạn đang đọc:[18+] Vị Hôn Phu Giúp Tôi Làm Bài TậpChương 1
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.