Bạn đang đọc:[18+] Vị Hôn Phu Giúp Tôi Làm Bài TậpChương 18

Chu Tú Xuân bình thường chơi bài rất hay giở thói gian lận, những người bạn cùng chơi mạt chược với bà ta ít nhiều chắc chắn phải biết.

 

Trước kia là bởi không có bằng chứng nên họ không thể làm gì, bây giờ chứng cớ đều có cả, đương nhiên đám người đó sẽ không dễ dàng buông tha.

 

Đã thích đánh bạc hầu như đều là những kẻ chẳng ra gì, phần lớn họ đều không biết xấu hổ như Chu Tú Xuân. Trước đó họ đã nghe phong phanh được con gái bà gả được cho bọn nhà giàu, sau khi tìm bà ta liền không nói hai lời đòi bồi thường. Nhưng Chu Tú Xuân là ai, bản chất bà ta tham lam lại không muốn đưa tiền, vì thế sẽ không tránh khỏi một trận giằng co.

 

Chính vì biết rõ điều này nên bà ta tức giận đến mức sắp thổ huyết: "Cố Ngôn Phong! Mày không sợ tao sẽ bôi đen mày à? Đường đường là ảnh đế mà dám mua một đứa con gái mười tám tuổi về chơi, việc này mà truyền ra ngoài thì mày có sống được không?"

 

Cố Ngôn Phong nghe bà ta làm ầm ĩ cũng không nóng giận, chỉ ôn tồn mà hỏi lại: "Chắc bà cũng chưa phát hiện hôm nay Viên Tắc không đi cùng tôi đúng không?"

 

Chu Tú Xuân nghe vậy sửng sốt: "Mày có ý gì?"

 

"Cậu ta bị tôi đuổi rồi." Anh nhếch nhẹ khoé miệng: "Bà cảm thấy cậu ta lấy được tiền của tôi rồi sẽ đưa cho bà sao?"

 

Nghe ra được ý tứ của anh, Chu Tú Xuân hoảng sợ liếm môi: "Mày..."

 

"Đến cậu ta tôi còn chẳng sợ, lại đi sợ người khác? Tốt nhất bà nên thu hồi mấy cái tâm tư đen tối, sống cho tốt đi... Bằng không... Bà cũng có thể thử xem!" Cố Ngôn Phong đỡ Khương Mịch ngồi lại vào xe lăn, thản nhiên đe doạ: "Giống như hôm nay vậy."

 

Đi từ nhà Chu Tú Xuân ra, Cố Ngôn Phong hướng về phía Trình Song Song bảo: "Tìm hai người ở gần đây nhìn nhất cử nhất động của bà ta một thời gian, có cơ hội giáo huấn lại một lần, làm cho bà ta thành thật một chút."

 

Trình Song Song đáp ứng đi sắp xếp.

 

Khi cô ấy đi rồi, lúc này anh mới cúi đầu nhìn thái độ của Khương Mịch.

 

Có vẻ như cô rất vui vẻ, mặt mũi sáng lạn lên không ít.

 

"Em không giận sao?" Anh khẽ hỏi.

 

"Tôi không điên, vì sao lại phải giận?"

 

Nghe cô nói vậy, Cố Ngôn Phong liền thay đổi cách hỏi: "Em không cảm thấy tôi đáng sợ?"

 

Khương Mịch không nhịn được trừng mắt nhìn anh vài giây, bỗng nhiên thổ lộ: "Thầy Cố, tôi từ trước tới nay chưa từng thấy anh đẹp trai như vậy!"

 

Cố Ngôn Phong: "..."

 

Hai người đi tách rời sổ hộ khẩu trước, sau khi xong việc thấy thời gian còn sớm, Cố Ngôn Phong lại đem Khương Mịch đến siêu thị mua vài thứ, cuối cùng ăn cơm ở bên ngoài tới chiều mới về nhà.

 

Bận rộn cả ngày, vừa về tới nhà Khương Mịch đã thúc giục anh đi nghỉ ngơi, còn cô thì trở lại phòng xem tập bài thi.

 

Vừa mới xuyên tới đây ngày hôm qua, chưa kịp nghĩ nhiều nên hôm nay cô mới nghiêm túc suy nghĩ về tương lai của mình.

 

Học đại học là cần thiết, trước đó cô học khoa Văn Sinh, nguyên chủ học khoa tự nhiên. Bây giờ cách kì thi đại học chỉ còn một khoảng thời gian, cô không còn kịp chuyển sang khoa của mình, chỉ có thể nhắm mắt tiếp tục cố gắng.

 

Cũng may thành tích khảo sát của nguyên chủ không tồi, điểm môn Tiếng Anh khá tốt, trong một tháng tới chuyên chú học hết các môn còn lại hẳn không phải là vấn đề gì lớn.

 

Cô xem qua các bài thi một lần, phát hiện những kiến thức này ở đại học đều học qua hết rồi, trên cơ bản không cần nhớ lại quá nhiều nữa.

 

Cố Ngôn Phong quả nhiên là học bá, cách giải đề của anh cần rõ ràng có rõ ràng, không hiểu chỗ nào ngay lập tức có chú thích bên cạnh.

 

Khương Mịch xem được số ít bài thi bỗng nhiên cảm thấy, cô có lẽ khá chờ mong cuộc thi đại học đang đến gần.

 

Thẳng đến rạng sáng Khương Mịch mới ngủ dậy, khi chuông đồng hồ vừa vang lên cô lập tức tỉnh táo lại.

 

Đây là thói quen nuôi dưỡng từ mấy năm cao trung của cô, chỉ là vốn cho rằng thoát được rồi kết quả lại có thêm một tháng nữa.

 

Thay quần áo xong, vừa mở của Khương Mịch liền ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức lan ra từ nhà bếp, cô phát hiện bữa sáng đã được nấu xong từ lâu.

 

Cháo trắng, bánh bao, còn có thêm mấy miếng bánh sandwich cùng đĩa tương ớt nhỏ.

 

Nhưng chẳng thấy Cố Ngôn Phong đâu.

 

Vốn đang cảm thấy kì lạ, cô mơ hồ nghe thấy được âm thanh nói chuyện. Cô nhìn theo cửa sổ thì thấy bên ngoài có một người đàn ông trẻ tuổi tay đang cầm gì đó đứng nói chuyện với Cố Ngôn Phong.

 

Người đàn ông trẻ tuổi kia rõ ràng đang ngáp, bộ dạng giống như chưa tỉnh ngủ: "Anh xem anh có phải bị điên rồi không? Khó lắm mới có được hai ngày nghỉ mà lại dậy sớm làm bữa sáng, rõ ràng hai người chỉ là kết hôn giả thôi mà."

Bạn đang đọc:[18+] Vị Hôn Phu Giúp Tôi Làm Bài TậpChương 18
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.