Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 118

Artizea bắt gặp ánh nhìn của Hazel.


 

Hazel tự nhiên tò mò. Cô ấy rất tinh ý. Nhưng cô ấy vẫn chưa biết che giấu sự bộc trực của mình.


 

Artizea không quở trách cô ấy mặc dù ánh nhìn đó khiếm nhã. Đó là lý do tại sao Hazel là một người có ích.


 

Hazel nhận ra rằng ánh mắt của cô ấy quá lộ liễu nên tỏ ra bối rối.


 

"Tôi muốn nói rằng thật vinh dự khi được mời đến bởi một người như vầy."


 

"Chúng ta đã gặp nhau một lần vào hồi ấy, nhưng lúc đó thời gian quá ngắn để xây dựng tình bạn."


 

Trước câu trả lời của Artizea, Hazel nói.


 

"Vâng. Tôi đã nghĩ rằng hiếm lắm mới có thể nói chuyện với nhau thân thiết như thế này ”.


 

“Tôi không mời mỗi ai cả. Cả quý cô Hazel và quý cô Mielle đều là những người quý cô trung thực và đoan trang ”.


 

Artizea đáp lại với một nụ cười.


 

"Mặc dù cha mẹ của cô không phải từ các gia đình quý tộc truyền thống, nhưng ngày nay, huyết thống không phải là điều quan trọng."


 

"Ôi thưa cô."


 

“Tiểu thư Mielle là con gái của lãnh chúa Kishore, mẹ của tiểu thư Hazel là người thừa kế tập đoàn báo chí lớn nhất thủ đô, cha của cô là một nhà văn nổi tiếng, không thể nói rằng họ vượt trội hơn nhiều so với những người phụ thuộc vào thanh danh của tổ tiên của họ hàng trăm năm trước chứ?”


 

“Có một sự mâu thuẫn trong lời nói của cô. Chỉ là tôi và Mielle, rốt cuộc thì, đều là con gái của những ông cha bà mẹ tuyệt vời. Điều đó không có nghĩa là những gì ta được thừa kế huyết thống là quan trọng? ”


 

"Có được sự giáo dục tốt từ cha mẹ tốt không giống như việc coi trọng tổ tiên lâu đời."


 

Khuôn mặt của Hazel rạng rỡ trước những lời nói của Artizea.


 

“Cảm ơn vì đã ghi nhận công ơn của cha mẹ tôi. Tôi rất tự hào về họ."


 

“Họ là những bậc cha mẹ đáng tự hào và về mặt đó, tôi đặt nhiều kỳ vọng vào Quý cô Hazel.”


 

“Tôi lo ngại rằng tôi sẽ không thể đáp ứng được sự mong đợi của Phu Nhân.”


 

Dù khiêm tốn nhưng Hazel không giấu được sự phấn khích khi nhìn Artizea.


 

“Tôi muốn mời nhiều học giả và nhà văn, những người có thể đại diện cho Đế quốc đến dự lễ kỷ niệm sinh nhật của Hoàng hậu. Ngoài ra, tôi muốn các tờ báo viết những bài đưa tin phù hợp chứ không phải là những chuyện tầm phào chỉ vì hóng chuyện”.


 

Artizea tiếp tục lời của mình.


 

"Tôi không quen với những thứ như vậy, và thực tế là, việc những cô gái trẻ quyết định chuẩn bị cho bữa tiệc lần này phải kín đáo."


 

"Vâng."


 

“Vì việc này rất quan trọng nên cứ giao cho người làm. Tôi nghĩ rằng quý cô Hazel có thể làm rất tốt phần này ”.


 

"Vâng, tôi sẽ cố gắng hết sức mình!"


 

Hazel nói. Thật ra thì, khi cô ấy được gọi đến, cô ấy có tự đoán xem mình sẽ phải làm những việc gì.


 

Và cô ấy có hơi xúc động.


 

Hazel tự hào về bản thân vì đã được mời đến đây. Nhưng cô ấy vẫn chưa chứng minh được điều gì.


 

Ước mơ của Hazel không phải là được thừa kế từ cha mẹ mình trong tương lai, mà là tạo ra một toà soạn báo của riêng mình.


 

Cha mẹ cô ấy vẫn coi Hazel như một đứa trẻ. Nhưng nếu cô ấy 18 tuổi, cô ấy đã đủ lớn để có thể tự mình gánh vác một phần nào đó.


 

Việc phát triển mạng lưới và chứng kiến ​​những chuyện lặt vặt được lan truyền bằng cách mua và bán thông tin, hoặc thậm chí là lan truyền những tin đồn nhỏ, tất cả đều là vì tương lai.


 

Cô ấy thường cố gắng viết những bài báo có thể xuất hiện trên toà soạn báo của cha mẹ cô. Nhưng cô hầu như không được họ chấp nhận.


 

Tuy nhiên, Artizea giao nhiệm vụ cho cô ấy mời các học giả và nhà văn.


 

Nói cách khác, Artizea đang bảo cô ấy chọn những nhà trí thức quan trọng nhất trong Đế quốc.


 

Cuộc gặp gỡ nhỏ ngày ấy với cô đã trở thành cơ hội lớn nhất của cuộc đời cô ấy.


 

Trên thực tế, dù Hazel có trở thành chủ một tờ báo lớn hay một nhà báo danh tiếng trong tương lai đến đâu, cô ấy cũng sẽ không có cơ hội chạm mặt với một quý tộc vĩ đại như Đại công tước Evron.


 

Sau khi yêu kiều gật đầu với Hazel và nói rằng cô ấy không việc gì phải cảm ơn, Artizea hỏi.


 

“Nhân tiện, Quý cô Mielle không đi cùng cô. Quý cô Mielle quen thuộc với Cung điện hoàng gia, vì vậy tôi nghĩ sẽ rất tốt nếu cô ấy và quý cô Hazel cùng giúp đỡ nhau phụ trách công việc. ”


 

"Vâng, mấy nay cô ấy không được khỏe lắm."


 

Hazel nói với khuôn mặt tối sầm.


 

“Mặc dù vậy, cô ấy đã yêu cầu tôi chuyển lời xin lỗi tới Phu nhân. Khi khỏe hơn, cô ấy sẽ viết thư cho cô ”.


 

"Tình hình sức khoẻ xấu đến mức cô ấy thậm chí không thể viết được một lá thư sao?"


 

Artizea giật mình và hỏi. Hazel cố nặn ra một nụ cười.


 

“Cả một thời gian dài, cô ấy vẫn khoẻ lắm. Vì vậy, tôi đoán cô chỉ hơi vui chơi quá nhiều. Đột nhiên cô ấy bị ốm, vì vậy cô ấy đang nghỉ ngơi ……. Cô ấy sẽ sớm khỏe lại thôi ”.


 

“Ôi Chúa tôi…….”


 

“Mielle đã như vậy kể từ khi cô ấy còn là một đứa trẻ. Cô ấy yếu đến mức thỉnh thoảng bị ốm nặng. Nhưng cô ấy luôn cố gắng vượt qua ”.


 

“Tôi nên đi thăm bệnh vào một lúc nào đó. Trừ khi, quý cô Mielle thấy không tiện. ”


 

Hezel mỉm cười trước lời nói của Artizea.


 

“Cô ấy sẽ rất vui. Mỗi lần ốm, cô ấy luôn nói rằng thà bị ốm còn hơn cảm thấy chán nản”.


 

"Tôi hiểu rồi."


 

"Mielle yếu đuối, nhưng cô ấy thích gặp mọi người."


 

Thật đáng tiếc khi Artizea lại đưa ra lời an ủi cho Hazel.


 

Cô nói vậy để có thể chủ ý gửi thư cho Hazel và Mielle. Artizea cần nghe câu chuyện này từ cô ấy để có thể tới thăm bệnh.


 

Hazel nói rằng cô ấy sẽ sớm khỏe lại, nhưng sự thật là Mielle không thể nữa.


 

Cô ấy đã không tổ chức sinh nhật lần thứ 19 của mình. Sau khi mất con gái, Keshore từ chức. Và hai người già họ đã cùng nhau rời khỏi dinh thự trong thủ đô.


 

Artizea hoàn toàn có thể thay đổi tình thế.


 

Đó là ấn tượng sâu sắc và quyết định nhất mà cô có thể làm với tư cách là một thánh nữ.


 

***


 

Vài ngày sau, Lawrence đến thăm cô.


 

"Có chuyện gì vậy anh?"


 

Artizea tò mò hỏi.


 

Cô và Lawrence không đủ thân để đến thăm nhau mà không có lý do.


 

Vẻ mặt của Lawrence có vẻ hơi khó chịu. Nói đúng hơn là kỳ quặc.


 

Lawrence sẽ phát điên nếu anh ta phát hiện ra mình bị theo dõi, hoặc nếu anh ta phát hiện ra rằng Amalie đã phản bội mình.


 

Hoặc, anh ta sẽ khó chịu nếu chuyện đáng hổ thẹn của Miraila khiến họ phải nhắc đến.


 

Thật khó để mà anh ta có một khuôn mặt hoà nhã và dịu dàng nếu anh ta không nhờ vả Artizea.


 

Nhưng bây giờ, khuôn mặt của Lawrence không phải như vậy.


 

Ngoài ra, cô không thể nghĩ ra vì cớ gì anh ta đến đây.


 

"Có vẻ như em chuẩn bị đi ra ngoài."


 

Khi Lawrence ngồi chờ và đi quanh quẩn trong phòng khách, anh ta nhìn Artizea và nói. Cô đang mặc một chiếc áo choàng để đi ra ngoài.


 

“À, vâng. Có người đến thăm em. Chuyện đó không quan trọng. Nếu chuyện của anh trai em quan trọng, em nên ưu tiên”.


 

"Anh không có chuyện gì to tát cả."


 

Khuôn mặt Lawrence lạ lẫm mà Artizea chưa từng thấy trước đây.


 

"Mời ngồi."


 

“Anh không định làm phiền em lâu đâu. Anh sẽ đi ngay ”.


 

Vì Lawrence vừa nói vừa đứng, Artizea thậm chí không cần phải cởi áo choàng và ngồi xuống.


 

Lawrence nói với một giọng điệu nhanh nhảu.


 

“Bởi vì anh vẫn chưa quyết định được sẽ tặng cho Nữ hoàng món quà gì. Anh nghe nói rằng em đang chuẩn bị trang phục, rất đắt tiền ”.


 

"Ah, em sẽ liên lạc với anh ngay cả khi em không biết nên tặng gì."


 

Artizea nói.


 

“Em sẽ làm một chiếc vương miện bằng cách kết những cánh hoa cẩm chướng lại. Như một vòng nguyệt quế, anh xem qua thử. Để em tìm bản thiết kế ”.


 

“Không, anh thậm chí không cần phải xem qua. Những cánh hoa cẩm chướng, có phải quá trẻ con không? ”


 

“Em thích nó đơn giản để ngay cả đứa trẻ cũng hiểu. Và, anh sẽ coi nữ hoàng như mẹ của mình”


 

"Em định khiến Nữ hoàng bệ hạ nổi cơn thịnh nộ sao?"


 

"Nữ hoàng bệ hạ là một nhân vật chính trị."


 

Artizea đã nói như vậy.


 

Cho đến khi cô ký vào giấy tờ khiến Lawrence trở thành con nuôi của bà ấy, Nữ hoàng không còn gì để mất, bất kể bà nhận được gì hay những tin đồn lan truyền.


 

Xét cho cùng, đối thủ của Lawrence không phải là con của Hoàng đế, mà là em trai của Hoàng đế. Quyền thừa kế của Đại công tước Roygar không liên quan gì đến Nữ hoàng.


 

Lawrence gật đầu. Những lời của Artizea không khác lắm so với đánh giá của Hoàng đế Gregor.


 

“Chiếc vương miện này coi như một món quà từ anh tặng cho Nữ hoàng. Và tặng một cái giống vậy cho Hoàng đế bệ hạ. Cả hai bọn họ không cần phải đội lên. Tin đồn về việc làm như vậy có thể được lan truyền ”.


 

Lawrence gật đầu. Anh ta nghĩ, tặng một đôi vương miệng như vậy cho cha mẹ mình cũng tốt.


 

“Và thật tuyệt nếu được dâng tặng một thứ gì đó cho thánh đường để cầu mong sức khỏe cho cha mẹ”.


 

“Bởi vì chúng ta đã nói đến nó lần trước. Rương vàng, khắc tên của Cha và Nữ hoàng, sẽ được niêm phong và dâng lên thánh đường ba ngày trước lễ sinh nhật ”.


 

"Làm tốt lắm."


 

Artizea đã nói như vậy.


 

“Về phần trang sức muốn gửi làm quà tặng, em sẽ thu xếp trong vài ngày tới và gửi tận tay cho anh. Nó liên quan đến bộ quần áo mà Nữ hoàng sẽ mặc, vì vậy em nghĩ mình sẽ phải lo làm cho đến khi hoàn thành.


 

"Được chứ."


 

"Anh không cần phải trực tiếp đến đây vì chuyện này."


 

“…….”


 

Lawrence liếc quanh phòng khách một lúc. Làm gì có chuyện một người đến đây rồi liếc quanh phòng khách mà không muốn nhờ vả gì.


 

Artizea nghiêng đầu.


 

"Sao thế anh?"


 

"Không."


 

Lawrence nói với một giọng hơi trầm.


 

"Không có gì."


 

Lawrence đã hối hận về điều đó.


 

Artizea đã đúng khi cô nói rằng anh ta không cần phải đến trực tiếp.


 

Công việc tặng quà sinh nhật của Nữ hoàng là một nhiệm vụ dễ dàng được giải quyết bằng cách gửi một người đưa tin đáng tin cậy hoặc một bức thư đơn giản.


 

Nếu không phải thì, anh ta hẹn đàng hoàng và gặp cô là đúng rồi. Ngay cả khi không có chuyện gì, chắc chắn phải có lý do gì đó để làm sâu đậm thêm tình bạn của họ.


 

Lawrence nhận ra rằng lý do anh ta đến đây là một cái cớ. Anh ta cứ viện cớ mãi cho đến khi lên xe để đến đây.


 

Thật là đáng tiếc.


 

“Anh không nên vì cớ gì mà ngắt lời em. Anh sẽ rời đi. ”


 

"Vâng."


 

"Không cần tiễn anh, em làm gì thì làm đi."


 

"Vâng. Tạm biệt."


 

Artizea phải đấu tranh để cân bằng cảm xúc trên khuôn mặt. Thật may là cô chịu đựng được giọng nói lạnh nhạt đang chờ trực thoát ra.


 

Lawrence không nhận ra biểu hiện gì của cô và vội vã rời khỏi nhà của Đại công tước Evron. Vô ích, không cần phải có những suy nghĩ như vậy.


 

Anh ta không hiểu tại sao khuôn mặt của người hầu gái mà anh ta chưa bao giờ nghe tên cứ hiện lên trong đầu mình.


 

Anh ta chỉ cảm thấy lo lắng, cứ như xương sống đang bị đâm ở đâu đó.


 

Lawrence vừa lên xe ngựa.


 

Lysia, với mái tóc vàng được buộc lên, nhảy lên một con ngựa lớn. Cô ấy dừng ngựa khi nhìn thấy chiếc xe ngựa đứng chắn trước lối vào.


 

"Ai trong đó?"


 

Khi Lysia nhìn thấy cỗ xe ngựa, cô ấy hỏi phó quản gia đang tiễn anh ta.


 

Lawrence ra khỏi xe ngựa. Khi khuôn mặt của Lysia, đang ngồi trên con ngựa, quay ngược lại với mặt trời, cô ấy trông thật chói mắt.


 

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 118
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.