Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 120

"Chào mừng, tiểu thư Artizea."


 

“Đã lâu rồi không gặp, thưa ngài Keshore.”


 

Artizea chào hỏi một cách lịch sự.


 

Henry Keshore là một trong những Hiệp sĩ Hộ vệ đáng tin cậy nhất của Hoàng đế.


 

Ngài có đức tính của một quân nhân, biết chăm sóc cấp dưới và vâng lời cấp trên, có danh tiếng không chỉ trong số các thuộc cấp của Cảnh vệ, mà còn trong các quân nhân và quan chức.


 

Sự tự tin của Hoàng đế đương nhiên mang lại quyền lực cho ngài ấy.


 

Nói về sức mạnh mà ngài ấy sở hữu thì ngài là người giỏi nhất trong sáu vị tướng.


 

Khi còn trẻ, ngài ấy là nhà chỉ huy quân sự giỏi nhất trong đế quốc, và đến nay về già vẫn không mất đi tài năng của mình.


 

Ngài ấy đã từng là người như vậy, nhưng giờ đã rất khác.


 

Lần cuối cùng Artizea gặp ngài là tại đám cưới của cô. Kể từ đó chưa được một năm, và ngài ấy dường như đã già đi mười lăm tuổi.


 

Năng lượng như rút khỏi cơ thể cường tráng của ngài ấy, và sự mệt mỏi chồng chất ẩn sâu trong mắt. Dường như ngài ấy đã giảm cân một chút và má đã trở nên mỏng hơn.


 

“Trông ngài không được khỏe. Nghe nói ngài đã nghỉ ngơi hơn một tháng với sự cho phép của Hoàng thượng.”


 

"Tôi ổn. Tôi chỉ hơi mệt một chút thôi ”.


 

Ngài Keshore nói.


 

"Vợ tôi lẽ ra phải đến chào cô, nhưng tôi đã cho cô ấy uống thuốc và ép cô ấy ngủ."


 

"Điều đó……. Tiểu thư Mielle trông rất tệ, phải không? "


 

"Đúng vậy."


 

Ngài Keshore nói.


 

Ngài dẫn Artizea đến căn phòng phía nam, nơi có phòng ngủ của Mielle.


 

"Tiểu thư Hazel nói rằng con bé sẽ ổn cho đến mùa đông."


 

"Đúng vậy. Đúng hơn là con bé đang ở trong tình trạng khá tốt. Nó đã như vậy suốt cả mùa đông rồi."


 

Ngài Keshore cẩn thận mở cửa phòng ngủ của Mielle.


 

Một y tá đang ngồi cạnh giường, và người giúp việc mở cửa sổ để thông gió. Giường của Mielle được che bằng một tấm màn mỏng dệt bằng ren.


 

Cô đã hôn mê.


 

“Con bé đã nhập viện hai tháng trước. Nhưng cho đến tuần trước, con bé đã có thể ngồi dậy, cười nói và gặp gỡ mọi người ……. ”


 

Ngài Keshore thở dài.


 

"Nó xảy ra vào ba ngày trước."


 

Alice lấy một tay che miệng.


 

Artizea thận trọng đến gần giường của Mielle.


 

Mặc dù cô vẫn còn thở nhưng khuôn mặt của Mielle trông như thể cô đã chết.


 

“Bác sĩ bảo tôi phải chuẩn bị tinh thần. Ngay cả khi con bé thức dậy một lần nữa, nó sẽ khó có thể vượt qua năm nay.”


 

Ngài Keshore tiết lộ sự tuyệt vọng của mình.


 

Ngài ấy chỉ có một đứa con duy nhất, Mielle. Cô là đứa trẻ duy nhất được sinh ra khi ngài đã ba mươi.


 

Nếu bình thường một người trung bình kết hôn trước hai mươi hai tuổi và có con ngay lập tức, thì Keshores có con khá muộn.


 

Cả hai đã đấu tranh không mệt mỏi để có một đứa con, nhưng chỉ có Mielle được sinh ra, và không có đứa con nào được sinh ra sau cô.


 

Ngài Keshore là một thường dân và trở thành một Hiệp sĩ, là một quý tộc mới, người bắt đầu lập gia đình riêng của mình.


 

Nhưng ngài không cố gắng thành lập gia đình Keshore, mà sống trong sự biết ơn với những gì đã được ban tặng.


 

Ngài ấy không phủ nhận sự giàu có, nhưng ngài ấy nghĩ rằng nó đủ để làm cho vợ và con gái anh ấy thoải mái.


 

Mặc dù bản chất sống tiết kiệm và không có nhiều tham vọng nhưng đó không phải là lý do duy nhất. Đối với ngài ấy, cuộc sống của Mielle quan trọng hơn nhiều.


 

Ngài ấy không có ý định biến con gái mình trở thành nạn nhân của một cuộc hôn nhân sắp đặt. Và thậm chí không muốn nuôi dạy đứa con gái ốm yếu của mình trở thành người thừa kế của gia đình.


 

Ngài ấy không muốn dành quá nhiều thời gian cho những tham vọng của mình và dành ít thời gian hơn cho con gái.


 

Cô ấy thật là một đứa trẻ đáng quý.


 

“Tôi và vợ đều cố gắng giữ im lặng. Vì vậy, chúng tôi thậm chí không nói với người thân. Tôi rất biết ơn vì Tiểu thư Artizea đã đến thăm tôi, nhưng tôi thường sẽ từ chối điều đó.”


 

"Ngài Keshore."


 

"Cách để cứu Mielle mà cô đã viết trong bức thư là gì?"


 

Ngài Keshore hỏi Artizea với đôi mắt đỏ ngầu.


 

Artizea ra hiệu. Khi Alice nhìn thấy nó, cô thì thầm với y tá rằng họ nên nhanh chóng rời đi.


 

Cô hầu gái và y tá Keshore ngơ ngác. Tuy nhiên, có vẻ như những người cấp cao đang có một cuộc trò chuyện quan trọng, vì vậy họ nhanh chóng đi theo Alice.


 

Trong phòng chỉ còn lại hai người, Ngài Keshore và Artizea.


 

Artizea đặt tay nhẹ lên vầng trán nhợt nhạt của Mielle. Trái ngược với vẻ ngoài của cô, vẫn còn hơi ấm trên da cô.


 

Ngài Keshore nói.


 

“Thuốc hay chỉ là một cái tên cũng được. Tôi muốn làm tất cả những gì có thể. Dù nó không thành công đi chăng nữa, tôi cũng sẽ biết ơn và không bao giờ quên ơn cô đâu."


 

Có lẽ ngài ấy nghĩ Artizea kiếm được thuốc quý ở đâu đó.


 

Artizea nói.


 

"10 năm."


 

"Cái gì?"


 

"Mielle, tôi sẽ để con gái ngài sống thêm mười năm nữa."


 

Keshore chớp mắt, không nghĩ Artizea lại nói dứt khoát như vậy.


 

Artizea nhìn Ngài Keshore.


 

“Cô ấy sẽ không được khỏe mạnh cho lắm. Chắc cũng không khác mấy so với bây giờ, lúc nào cũng ốm và nằm liệt giường chả vì lý do gì cả……. Sống như những người khác có thể khá khó khăn. Như bây giờ."


 

“Tiểu thư Artizea…….”


 

“Nhưng cô ấy có thể sống thêm 10 năm nữa. Ngài sẽ làm gì?"


 

Thậm chí không cần phải suy nghĩ, không quan trọng phương pháp gì, Ngài Keshore đã trả lời ngay lập tức.


 

“Tôi sẽ cho con bé 10 năm cuộc đời mình. Chỉ cần để con bé sống thêm một năm nữa.”


 

Ngài Keshore không bao giừo lạm dụng quyền lực.


 

Nhưng ngài ấy biết chính trị là gì.


 

Ngài không phải là người được yêu thích nhất của Hoàng đế*. Tuy nhiên, ngài lại là người mà Hoàng thượng tin tưởng nhất.


 

Keshore không trung thành với quyền lực hoặc sự giàu có của Hoàng đế, cũng không trung thành với một cá nhân tên là Gregor.


 

Ông trung thành với quyền lực của Hoàng đế.


 

Lòng trung thành của ngài ấy là đối với chính Vương miện. Một người hầu phải trung thành với Hoàng đế nên mới trung thành. Những người như vậy chiếm số ít trong những người mà Hoàng đế yêu thích.


 

Ngài Keshore nhận thức rõ những sai sót cá nhân của Hoàng đế.


 

Ngài cũng cảm thấy có lỗi với Hoàng hậu, và không nghĩ việc Hoàng đế vào nhà Miraila là đúng.


 

Nhưng ngài ấy cũng là một người bảo thủ khi nghĩ rằng một thựuc tế ổn định sẽ tốt hơn là thế giới bị đảo lộn, ngay cả với một số sự bất công.


 

Vì vậy, đó không phải là lý do để không trung thành với ngai vàng.


 

Vì vậy, ngài ấy không hứng thú với những trận chiến kế vị. Đối với Ngài Keshore, ông luôn biết rõ ràng những gì mình phải làm. Dù thế nào di nữa cũng phải trung thành với Hoàng đế.


 

Hoàng đế tin tưởng Keshore vì ông biết điều đó. Đó là lý do tại sao sự tin tưởng mà ngài ấy nhận được thậm chí còn quan trọng hơn.


 

Nhưng lòng trung thành của ngài ấy sẽ không bao giờ được duy trì với cái giá là từ bỏ mạng sống của con mình.


 

Ngài ấy sẵn sàng xuống Địa ngục để làm những gì mình tin là đúng với Mielle.


 

Bất cứ điều gì Artizea yêu cầu, Ngài Keshore biết rằng đó là tất cả những gì ông có thể trả.


 

Cô đã có nhiều tiền hơn, nhiều quyền lực hơn và nhiều hơn những gì Ngài Keshore có thể cho.


 

“Đừng nói vậy.”


 

Artizea cụp mắt xuống và nói nhỏ.


 

“Khi tôi còn ở Lãnh địa Rosan, Ngài Keshore là người duy nhất vẫn cố gắng đối xử theo cách người lớn đối với tôi.”


 

“……Tiểu thư Artizea.”


 

“Tôi không gặp tiểu thư Mielle thường xuyên vì nhiều lý do khác nhau, nhưng cô ấy là một trong số ít người ở độ tuổi của tôi tốt với tôi vào thời điểm đó.”


 

Artizea nói nhỏ. Tất nhiên, đó không phải là lý do thực sự.


 

Ngài Keshore bật khóc.


 

"Cám ơn vì những lời nói tử tế của cô. Tôi thực sự không làm được gì nhiều. "


 

Cả hai đều biết mọi thứ sẽ không thực sự diễn ra theo cách đó.


 

Tất nhiên, nếu Mielle sống sót, Ngài Keshore phải trả ơn cho Artizea.


 

Nhưng ít ra ngài ấy cũng được an ủi đôi chút bởi những lời nói ân cần của cô. Bởi vì cảm giác như thể cô đang nói rằng đây không phải là vấn đề quyền lực, mà là để đáp lại lòng tốt của Mielle.


 

Nó giống như một lý do để Mielle sống.


 

"Tuy nhiên."


 

Artizea nói nhỏ.


 

“Ngài phải giữ bí mật.”


 

"Bí mật… ?"


 

"Đúng."


 

Artizea hướng mắt xuống và nói với Ngài Keshore.


 

“Thực tế là tôi đã cứu Tiểu thư Mielle. Và tôi sẽ không nói với Ngài Keshore cách tôi làm điều đó. "


 

"Nhưng…"


 

“Ngài Keshore hãy tin rằng tôi không làm bất cứ điều gì nguy hiểm với Tiểu thư Mielle. Ngài cũng phải giữ bí mật chuyện này.”


 

"Tiểu thư Artizea."


 

“Hôm nay, tôi đến thăm Tiểu thư Mielle, nhưng đó chỉ đơn giản là một sự trùng hợp ngẫu nhiên khi mà cô ấy đang trở nên tốt hơn. Ngài có thể làm được điều đó không?”


 

Sự bối rối hiện rõ trên khuôn mặt của Ngài Keshore. Từ ma thuật thậm chí sẽ không còn trong tâm trí của ngài ấy.


 

Nhưng có thể chắc chắn một điều.


 

“Tôi có thể giữ bí mật, tiểu thư Artizea.”


 

“Ngài thậm chí không nên nói với vợ mình. Tôi không nghĩ rằng phu nhân Mielle cần biết chuyện này. Đó không phải là vì tôi không tin tưởng hai người, mà vì sẽ tốt hơn nếu họ hoàn toàn không biết chuyện.”


 

"Không ai trên thế giới này sẽ nghe thấy từ miệng tôi bất cứ điều gì có thể đe dọa con gái tôi và ân nhân của nó."


 

“Ngài Keshore rất đáng tin cậy. Tôi tin ngài."


 

Lời thề của Ngài Keshore thật nặng nề. Ngay cả khi ngài ấy không hiến tế như Bàn thờ của lời thề hoặc thề trên Sông Tử thần, lời thề của ngài ấy vẫn sẽ được giữ lại.


 

Artizea cụp mắt xuống, không muốn bộc lộ cảm xúc của mình.


 

“Không có gì đâu. Xin ngài vui lòng rời khỏi đây một lát được không? ”


 

Ngài Keshore do dự một lúc.


 

Nhưng ngài ấy đã cam kết giữ bí mật, tin tưởng vào Artizea. Tốt hơn hết là ngài ấy không cần tò mò hoặc lo lắng về cách mà cô thực hiện.


 

Keshore rời khỏi phòng.


 

Khi ngài ấy rời đi, Alice bước vào. Artizea nhìn quanh phòng và ra lệnh cho Alice.


 

"Kéo rèm cửa đi. Chúng ta phải đảm bảo rằng không có ánh sáng từ phía bên ngoài”.


 

"vâng."


 

Vì đó là phòng của người bệnh nên có vài tấm vải sạch. Ngoài ra còn có một chậu nước sạch. Thời tiết khá ấm áp, chỉ cần một ngọn lửa trong lò sưởi cũng đủ rồi.


 

Artizea lấy một tấm vải cotton trắng trải lên bàn.


 

Cô sẽ sử dụng phép thuật.


 

Nếu là Lysia, chỉ cần nắm tay cô ấy thôi cũng khiến Mielle khỏe mạnh. Nhưng với Artizea, điều đó là không thể.


 

Cô tháo đôi găng tay đang đeo. Sau đó, rút một con dao nhỏ và đâm vào đầu ngón trỏ trái của mình.


 

Máu chảy ròng ròng. Alice kinh ngạc kêu lên khi cô nhìn thấy nó sau đó.


 

"Thưa cô!"


 

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 120
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.