Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 122

Lễ sinh nhật của Hoàng hậu


 

Ngài Keshore trở lại sau hai tuần khi Mielle mở mắt.


 

Hoàng đế nhìn Ngài Keshore với vẻ mặt hơi khó hiểu và khá tò mò.


 

“Mielle đã rời khỏi giường bệnh rồi sao? Xin chúc mừng."


 

"Tôi rất biết ơn. Không có cách nào tôi có thể trả ơn ngài vì đã gửi thuốc quý và bác sĩ đến.”


 

“Nó không thực sự giúp được gì nhiều đâu, không đáng là bao cả. Ta rất vui mừng. Xin chúc mừng."


 

Ngài Keshore lặng lẽ cúi đầu bày tỏ lòng biết ơn. Hoàng đế cười.


 

"Nhưng ta có một chút ngạc nhiên."


 

"Dạ?"


 

“Ta đã nghĩ ngài sẽ nghỉ ngơi nhiều hơn. Mặc dù ngài nói rằng Mielle đang hồi phục nhưng cô ấy vẫn chưa hoàn toàn bình phục. Ta đã nghĩ rằng ngài sẽ ở bên cạnh cô ấy cho đến khi cô ấy hoàn toàn bình thường.”


 

“Dù sao thì các bác sĩ nói rằng không có cách nào chữa khỏi căn bệnh này. Bây giờ thì con bé có thể đứng dậy và đi lại thoải mái trong dinh thự rồi. ”


 

Ngài Keshore nói.


 

“Có vẻ như cha ở nhà cả ngày khiến con bé không được thoải mái lắm, bây giờ thì bạn bè của con bé có thể đến thăm nó rồi.”


 

"Ngài chắc phải buồn lắm."


 

Trước những lời của Hoàng đế, Ngài Keshore cười yếu ớt.


 

“Mong ước cả đời của tôi là con mình được khỏe mạnh và có thể chơi cùng bạn bè. Tôi không thể nói không buồn, nhưng con bé sẽ sớm trưởng thành thôi."


 

"Hừm."


 

“Một số bạn bè của con bé đã kết hôn và cũng sẽ không tốt cho cha mẹ nếu cứ chăm sóc con bé và cứ tiếp tục cằn nhằn như vậy.”


 

Hoàng đế lắc đầu.


 

“Ta vẫn nghĩ ngài nên nghỉ hưu. Sẽ tốt hơn cho sức khỏe của Mielle nếu đi về phía đông hoặc phía nam để điều trị hơn là đến thành phố thủ đô nhộn nhịp.”


 

"Tôi đang suy nghĩ về nó. Tôi không thể báo đáp ân huệ của Bệ hạ, nhưng có lẽ tốt hơn là..…. ”


 

“Việc ngài lo lắng cho Mielle hơn ta là điều tất nhiên thôi.”


 

Nhận thấy sự tinh quái xen lẫn trong lời nói của Hoàng đế, những người hầu đều nín thở và cúi đầu.


 

Về mặt hình thức, có thể nói rằng tình yêu của cha mẹ được ưu tiên hơn, nhưng trên thực tế, điều đó ngụ ý rằng tình yêu của con cái được ưu tiên hơn lòng trung thành.


 

Nhưng Ngài Keshore cúi đầu một cách thận trọng và điềm tĩnh. Ngài ấy chưa bao giờ khuất phục trước một bài kiểm tra giống như trò đùa như vậy từ Hoàng đế.


 

"Nhờ ơn của Bệ hạ mà tôi có thể chăm sóc con gái của mình."


 

"Tốt. Vì ngài là một người như vậy, Tia chắc hẳn đã đến thăm con bé, thậm chí còn cho mượn bức tượng của thánh nữ Olga.”


 

Một lần nữa, nhà vua biết tất cả. Đúng như dự đoán, Ngài Keshore trả lời với tư thế hơi cúi đầu để hoàng đế không nhìn thấy nụ cười cay đắng của mình.

 


 

“Tôi quyết định làm một bức tượng mới của nữ thánh Olga bằng vàng và đá quý, khắc lời cầu nguyện cho sức khỏe của Artizea và con gái tôi và hiến dâng nó cho ngôi đền.”


 

"Ồ."


 

“Nó không giống như một phép màu chữa bệnh, nhưng….… Tôi nghĩ có thể chúng tôi đã được ban phước.”


 

Ngài Keshore nói với một giọng trầm.


 

“Tôi thực sự hy vọng rằng bức tượng của nữ thánh vẫn giữ được sự bảo vệ của nó. Đó cũng là một cách ý nghĩa để cảm ơn sự tốt bụng của Artizea.”


 

Nói dối không có tác dụng với Hoàng đế.


 

Rõ ràng là Artizea đã cho Mielle mượn món quà cưới từ Hoàng hậu, không phải vì tình bạn của họ, mà vì địa vị của Ngài Keshore.


 

Vì vậy, Ngài Keshore đã nói vậy.


 

Ngài ấy cảm ơn Chúa vì sự tỉnh dậy kỳ diệu của con gái mình và cầu cho người đã đem đến điều kỳ diệu.


 

Một câu chuyện vừa đủ và không đi quá xa.


 

Việc tặng một bức tượng nữ thánh bằng vàng cho ngôi đền và đồng thời đặt tên của Artizea có thể là một khoản hối lộ gián tiếp được gửi thay cho Artizea đến ngôi đền.


 

Hoàng đế trầm ngâm trong chốc lát.


 

Ngay cả Ngài Keshore cũng biết điều đó.


 

Hoàng đế nghĩ rằng đó là một phần thưởng thích đáng, dù nó tốn kém như vậy. Dù sao thì việc đưa hối lộ cho nhà chùa cũng không có gì sai.


 

Artizea phụ trách dự án Tái sinh miền Tây. Đó là một nhiệm vụ có thể được thực hiện suôn sẻ chỉ khi có sự hỗ trợ của các nhân viên.


 

Đồng thời khi bày tỏ lòng biết ơn đối với cô, ngài ấy cũng đặt ra giới hạn sự giúp đỡ của mình chỉ là bằng hình thức gián tiếp.


 

Hoàng đế ngay lập tức mỉm cười và nhìn Ngài Keshore.


 

"Đúng. Nhưng bức tượng thánh nữ bằng vàng đó sẽ là một gánh nặng tài chính cho ngài.”


 

“Mielle đã tỉnh dậy rồi thì tại sao chuyện đó không phải là vấn đề. Nếu bức tượng của thánh nữ Olga thực sự có tác dụng và chữa khỏi bệnh cho con bé, tôi sẽ sẵn lòng hiến dâng tất cả may mắn của mình và bước vào tu viện bằng đôi chân trần."


 

“Ngài không thể làm điều đó. Chẳng phải ngài nên để lại thứ gì đó cho vợ và con gái ngài sao?”


 

Hoàng đế vừa cười vừa nói đùa và yêu cầu người hầu mang đến hai thỏi vàng.


 

“Trước khi ngài đi chân trần, ta tặng ngài một vài món quà. Hãy sử dụng nó cùng với gia tài của ngài để làm một bức tượng nữ thánh mới."


 

"Cảm ơn sự rộng lượng của ngài."


 

Ngài Keshore quỳ gối và lịch sự chấp nhận bằng cả hai tay.


 

***


 

Bữa tiệc sinh nhật của Hoàng hậu đã được chuẩn bị từng bước một mà không có bất kỳ sự cản trở nào.


 

Địa điểm được quyết định là sảnh Ánh sáng. Tòa nhà ba tầng phía trước cung điện tuy nhỏ nhưng rất uy nghiêm và đẹp.


 

Đây là phần đầu tiên của Cung điện Hoàng gia, được xây dựng từ những ngày đầu của đế quốc, và bây giờ chỉ có những sự kiện quan trọng nhất được tổ chức ở đó.


 

Chẳng hạn như lễ đăng quang, buổi lễ cho hoàng tử, hôn lễ, tang lễ, lễ khải hoàn.


 

Ngoài ra, hàng năm sẽ phân phát các cuốn nhật ký cho các sứ thần đêm giao thừa cho mỗi quốc gia và lễ phong chức hiệp sĩ được tổ chức tại sảnh Ánh sáng theo phong tục.


 

Ngay cả bữa tiệc sinh nhật của Hoàng đế cũng không sử dụng nơi đó trừ khi đó cũng là một dịp đặc biệt để tưởng nhớ.


 

Tuy nhiên, Hoàng đế không ngăn cản việc mở sảnh Ánh sáng là quá mức. Điều này là do ông không có lý do gì để gây áp lực với Hoàng hậu, người đã mở cung điện của bà sau 18 năm.


 

Nó thậm chí còn hơn vậy bởi vì Hoàng hậu đang có một cuộc chiến giằng co với Lawrence.


 

Hành hạ vợ vì đứa con hoang yêu quý của mình và làm điều đó cho nhân tình là hai việc hoàn toàn khác nhau.


 

Artizea lựa chọn cẩn thận mọi thứ từ trang trí phòng tiệc đến quần áo và đồ trang trí của Hoàng hậu.


 

Vì đây là mùa thời tiết bất thường nên cả lò sưởi và đá đều được chuẩn bị sẵn sàng phòng khi trời lạnh hoặc nóng. Những món quà đắt tiền xếp thành núi.


 

Vương quốc Iantz quyết định hoãn việc phát hành loại vải mới cho đến ngày đó.


 

Nó đã được chọn để làm lễ phục mừng sinh nhật của Hoàng hậu, và thậm chí có thể nói rằng đó là ngày Hoàng hậu thực sự cởi bỏ chiếc áo tang lần đầu tiên sau 18 năm. Đó là nơi hoàn hảo để ra mắt tất cả mọi người.


 

Mới, đẹp và đắt tiền luôn được ưa chuộng.


 

Không có sự ra mắt nào hoàn hảo hơn việc Hoàng hậu mặc bộ váy mới và đi đến sảnh Ánh sáng.


 

Tất cả những người phụ nữ có tiền đều may quần áo mới. Bởi vì nó là trái với cách ứng xử thông thường, ngay cả khi bạn không thể mua quần áo, những vật dụng nhỏ như quạt và găng tay cũng đủ rồi.


 

Đàn ông cũng không ngoại lệ. Một loại vải có màu sắc lấp lánh như một viên ngọc quý có thể được dùng làm khăn tay hoặc trang trí cho cổ áo. Bạn có thể làm áo sơ mi hoặc cravat bằng vải đơn giản.


 

Tuy nhiên, những người chịu trách nhiệm về trang phục của Hoàng hậu đã kịch liệt từ chối.


 

Những cô gái trẻ mà Artizea đã tập hợp đều rất kỹ lưỡng trong vấn đề này. Và cha mẹ của họ cũng giúp đỡ trong công việc, không hề chia bè kéo cánh.


 

Với nhiều nỗ lực, con gái của họ đã được giao một công việc quan trọng trong cung điện của Hoàng hậu, và không cần phải làm hoàng hậu buồn vì quần áo hay phụ kiện.


 

Đối thủ là một Hoàng hậu lớn tuổi, có quyền thế ngang hàng với Hoàng tử.


 

Hơn nữa, sẽ chẳng mấy khi quần áo mang ý nghĩa lớn như lúc này.


 

Ngay cả Đại công tước Roygar cũng nói với vẻ mặt hơi ghen tị, "Tôi cũng muốn mặc nó."


 

Tất nhiên, không phải ai cũng không muốn tranh giành quyền lực với Hoàng hậu.


 

“yêu cầu mang thêm vải có phải là hơi không hợp lý không?


 

Cạch!


 

Miraila ném tách trà.


 

May mắn thay, không ai bị tách trà trúng đầu, nhưng nước nóng đã được vương vãi khắp nơi.


 

Một cô thợ may học việc, trên đùi ướt đẫm nước trà, ngồi xuống và hét lên.


 

Cô hầu gái và cô thợ may sợ hãi và khuỵu xuống.


 

Nếu bạn nhìn vào những gì họ làm với người giúp việc ở dinh thự và nhân viên trong phòng thay đồ, đã có những lúc thật khó tin rằng những người được cho là sang trọng và tao nhã và những người hành động như vừa rồi là cùng một người.


 

Miraila là người tệ nhất trong số họ.


 

Cô ấy vô cùng thất thường. Khi cô thích quần áo nào đó, cô thậm chí còn mua từng chiếc cúc áo bằng ngọc trai.


 

Tuy nhiên, khi có điều gì đó cô không thích, cô xé tất cả các loại vải được trưng bày và cắt tóc của người khác.


 

Vì vậy, khi Miraila đến, mọi người nháo nhào cất giấu cây kim và kéo cắt.


 

Emily nhanh chóng ra hiệu cho cô thợ may bị bỏng của mình mau rời đi.


 

Cô đưa ra một lời giải thích, hy vọng rằng điều đó có thể giúp Miraila dập tắt cơn thịnh nộ của cô ấy trong gang tấc.


 

Nhưng dường như cô không thể chịu đựng được.


 

“Tôi xin lỗi, Hầu tước phu nhân Rosan. Dù sao thì Cung điện Hoàng hậu không phải là vấn đề, Vương quốc Iantz không phải là nguồn cung.”


 

“Làm sao cô có thể yêu cầu tôi làm gì đó về việc này? Cô nghĩ tôi là ai? Ý cô muốn nói rằng tôi không thể mặc một bộ quần áo nào sao? Tôi đã nói là tôi sẽ đưa tiền cho cô rồi mà!”


 

Miraila hét vào mặt cô ấy. Emily nói như thể cô ấy là một tội nhân.


 

“Ngay từ đầu, Iantz đã không gửi cho tôi đủ vải để hoàn thành bất kỳ chiếc váy nào cho đến khi nó được phát hành lần đầu tiên. Chúng tôi chỉ có một chiếc khăn tay làm mẫu thôi.”


 

"Cô đang phớt lờ tôi bây giờ sao?"


 

“Tôi đã liên hệ với các phòng thay đồ và đại lý vải khác. Nếu cô muốn, tôi có thể làm bằng cách sử dụng nó ở phía ngực của chiếc váy hoặc một phần của chiếc váy.”


 

Emily nói với giọng run rẩy.


 

“Cô đủ xinh đẹp để làm thế mà. Nếu cô đeo nó vào cổ áo, nó sáng đến mức cô không cần phải đeo vòng cổ có gắn trang sức... ”


 

Miraila hẳn là đẹp hơn nhiều so với vị Hoàng hậu cũ khoác trên mình loại vải mới.


 

Nhưng có vẻ như nói vậy cũng không khiến Miraila bình tĩnh lại vì cô ấy không cố gắng cạnh tranh sắc đẹp với Hoàng hậu.


 

Cô sợ hãi đến nỗi không thể nói ra tên của Hoàng hậu.


 

"Emily, cô đang lôi tôi ra làm trò cười sao?"


 

Miraila gào lên


 

"Cô nghĩ tôi là ai?"


 

Cô ấy sắp phát điên lên vì tức giận.


 

Hôm qua cô ấy nghe nói rằng Lawrence đã làm hai món trang sức cắt thành hình những cánh hoa và dành tặng chúng lần lượt cho Hoàng đế và Hoàng hậu. Và thực tế là Artizea đã đặt hàng chúng.


 

Miraila chạy đến biệt thự của Lawrence trên phố Sabellin.


 

Nhưng Lawrence thậm chí chưa bao giờ gặp cô ấy. Quản gia của Lawrence đã ra lệnh cho nghỉ việc theo một cách đáng xấu hổ nhưng vẫn thể hiện chút tôn trọng.


 

[“Tôi xin lỗi, mấy ngày nay chủ nhân rất bận. Nếu cô quay trở lại và nghỉ ngơi tại dinh thự Rosan, ngài ấy sẽ đến thăm cô khi có thời gian.”]


 

Miraila không có ai để phàn nàn.


 

Artizea, người luôn bảo vệ cô ấy, không còn ở nhà nữa.


 

Những người hầu của Duchy chưa bao giờ nói với Artizea rằng Miraila đã đến thăm.


 

Miraila thậm chí còn không nghe thấy câu chuyện đuổi việc từ người quản gia trong ngôi nhà đó bởi vì các hiệp sĩ gác cổng đã chĩa kiếm và bảo cô quay lại.


 

Cô thậm chí không thể nói chuyện với Hoàng đế.


 

Nhưng nếu Lawrence thực sự sai, thì cuộc đời cô nên dựa vào ai đây?


 

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 122
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.