Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 135

Alphonse tiến lên một bước. Anh lực lưỡng và được trang bị tốt đến nỗi có thể làm người khác cảm thấy như bị đe dọa.

" Vậy, tôi sẽ tự mình đi gặp ngài Công tước phu nhân."

"Ý ngài là đền thánh đang cưỡng chế giam giữ Nữ Hầu tước Rosan sao?"

“Tôi đâu có nói rằng ngôi đền đang giam giữ Công tước phu nhân .”

Alphonse nói mà không suy nghĩ nhiều.

Tuy nhiên, các linh mục không biết sự việc này đều bị làm cho hoảng loạn. Bởi mối liên quan giữa lệnh giam cầm và Công tước phu nhân đã làm dấy lên những mối nghi ngờ.

Nếu Công tước phu nhân Evron đang ở đây tự ăn năn mà lộ ra thì đó không phải là một ý kiến ​​hay để trấn an các hiệp sĩ.

Tất nhiên, Giám mục Akim không thể để điều đó xảy ra.

Hắn đã nghe báo cáo rằng Artizea đã ngất xỉu. Tình trạng hiện tại của cô ấy sẽ là dấu hiệu cho các hiệp sĩ chắc chắn rằng cô ấy đang bị giam cầm. Ngoài ra còn có một nhân chứng là hầu nữ của cô.

Hắn không biết làm thế quái nào mà mình có thể biết được mà chạy đến đây nhanh như vậy. Trong tâm trí của giám mục Akim lại đang thầm nguyền rủa những linh mục đang theo dõi Artizea.

Có nghĩa là tên đó đã cố tình báo muộn cho hắn, hoặc tên đó không ngăn bất kỳ tin tức nào bị đưa ra ngoài.

Hắn phải ngăn bọn họ lại ngay lập tức. Trong khi chờ đợi, hắn đã định chuyển Artizea và Hayley đến một nơi khác trước.

Các cuộc đàm phán phải được thực hiện với Artizea. Những tên hiệp sĩ ngu ngốc của Evron đó chắc hẳn đã lan truyền tin đồn khắp nơi. Chúng sẽ làm náo loạn cả ngôi đền.

 

Ý chí đang được dấy lên trong số các linh mục cấp thấp. Họ đoàn kết cả bên trong lẫn bên ngoài và tuân theo sự điều tra dị giáo. Hắn không thể phá hỏng bầu không khí.

Điều trên hết, nếu từ chức vì điều này sẽ làm tổn hại đến quyền lực của hắn ta.

"Quỳ xuống."

“Đây là lời xin lỗi cuối cùng của tôi, Giám mục. Sau này, nó sẽ không phải còn là một yêu cầu nữa. ”

Alphonse từ từ đặt tay trái lên chuôi kiếm.

Đó không phải là dấu hiệu cho thấy anh sẽ rút kiếm ngay lập tức. Anh chỉ xác nhận rằng mình đã được trang bị vũ khí.

Tuy nhiên, theo sau anh ta, các hiệp sĩ đều đồng loạt chạm vào chuôi kiếm.

Rùng mình-.

Mặc dù không một tay kiếm nào kéo lên, nhưng âm thanh của sắt cọ vào nhau vẫn vang vọng trong không gian.

Giống như một bãi chiến trường vậy, có một cơn lốc khai chiến sắp nổ tung.

Các linh mục hít một hơi. Cũng có người đã lùi lại một bước. Bởi họ biết rằng Alphonse rất nghiêm túc trong việc tấn công.

Nhưng Giám mục Akim không hề hèn nhát chịu bị khuất phục trước vũ lực. Hắn ta đứng thẳng người và hét lên một cách ngạo mạn.

“Chúa là một người trung thành. Các người có biết ngôi chùa linh thiêng này đang làm gì không! ”

Nhưng từ lúc này hắn lại đi theo hướng khác.

Cedric xuất hiện từ phía sau các hiệp sĩ. Ngay cả Đức Tổng Giám mục cũng xuất hiện cùng Cedric.

 

“Đó là điều ta muốn hỏi, Giám mục Akim. Tại sao hiệp sĩ hộ tống mà ta chỉ huy để canh gác cho phu nhân lại làm thế này? ”

Cedric nói.

"Này, Akim!"

Đức Tổng Giám mục cao giọng. Giám mục Akim thở gấp trong sự lo lắng.

“Thưa Đức Tổng Giám mục, chuyện này là,…….”

"Thưa ngài Đại công tước!"

Alphonse giật mình và cúi đầu.

Anh hoàn toàn không biết rằng Cedric đã đến thủ đô. Các hiệp sĩ dù đã mở đường nhưng cũng không giấu nổi sự ngạc nhiên.

Khi các linh mục nhìn thấy Đức Tổng Giám mục, họ đồng loạt quỳ gối và cúi xuống.

Cedric nói một lần nữa với Giám mục Akim bằng một giọng lạnh lùng.

“Nếu các hiệp sĩ của ta tuyên bố rằng phu nhân ta bị giam ở đây là không đúng, thì không có lý do gì để ngăn họ lại như thế này, Giám mục à.”

“Ngài Đại công tước Evron …….”

Giám mục Akim nỉ non.

Cedric làm thế nào mà ở đây được? Điều này cũng không còn ý nghĩa.

Cedric sao có thể không để tâm đến các xu hướng khi làm việc ở Evron Grand Duchy.

Mặc dù vậy, do tin tức về cuộc chiến ở Cổng Thold, mạng lưới tình báo của Đại Công tước Roygar đã hoạt động hết công suất.

Không chỉ Đại công tước Roygar, mà cả mạng lưới thông tin của Hoàng đế và mạng lưới thông tin của Lawrence cũng bị lan truyền. Các nhóm đối tượng cũng muốn biết tình hình ở phía bắc.

Cuộc chiến đã di chuyển nguồn cung cấp với quy mô lớn chưa từng có vì lý do chính trị.

Mỗi ngày có tới hàng chục con chim bồ câu bay. Ở những vùng biển khơi trong xanh, các doanh nghiệp cũng thành lập một nhóm nhỏ và đi về phía bắc.

Giám mục Akim cũng đã gửi thư cho các linh mục để dò thính tin tức.

Tuy nhiên, tin tức từ bất kỳ nguồn nào cũng đều giống nhau.

Quân đọi Karam tập trung trước Cổng Thold vẫn không tan rã dù có hai lần đụng độ và tổn thất. Quân đội đang dần dần được bổ sung, và bây giờ con số đã tăng lên 25.000 người.

Ngay cả trong chiến tranh, Karam vẫn leo lên phía bắc của con đường khi thời tiết ấm dần lên.

Tuy nhiên, lần này, chúng đã ổn định trong tầm bắn của cuộc công phá.

Trên thực tế, đây là một vụ cố ý làm rò rỉ những thông tin sai lệch nhằm khiến Karam mù quáng trong việc đàm phán.

Nhưng Giám mục Akim không có lý do gì để nghi ngờ những thông tin thu thập được từ nhiều nguồn như vậy.

Giám mục Akim biết rằng đường biển đã được mở cách đây vài tuần.

Nhưng vẫn còn chiến tranh. Cedric làm sao có thể vượt qua Cổng Thold.

Tại sao Cedric lại ở đây?

Điều này sẽ phá vỡ mọi điều kiện tiên quyết.

Âm mưu đẩy Artizea vào tội phản quốc được thiết lập với điều kiện Cedric phải chấp nhận kế hoạch bồi thường của Đại công tước Roygar.

Mọi việc phải làm trong khi anh tập trung cho công việc ở biên giới phía Bắc.

Lúc anh phát hiện ra thì mọi chuyện đã trở nên không thể tránh khỏi, Cedric sẽ thừa nhận rằng tốt hơn hết anh nên được thưởng vì lợi ích của vợ mình.

Nhưng Giám mục Akim vừa mới nhận ra rằng Cedric là một người đàn ông không bao giờ chịu thương lượng về gia đình mình.

Cedric lại nói.

"Ngươi có muốn ngăn ta lại ngay cả khi ta muốn vào không?"

Giám mục Akim nhìn Đức Tổng giám mục.

Đức Tổng Giám mục ra hiệu mở đường. Các linh mục mở đường bằng cách di chuyển trái phải như biển khơi mà không cần đợi lệnh của Giám mục Akim.

Cedric sải bước vào trong. Các hiệp sĩ theo sau.

***

Hayley đang dậm chân một cách lo lắng trước sự náo động bên ngoài.

Dù sao, điều quan trọng nhất là bác sĩ. Tuy nhiên, các linh mục bối rối dường như không biết phải làm gì trước.

Ba linh mục vô danh bước vào bằng cáng. Hayley bật dậy và đút tay vào túi.

Điều này là do các linh mục tiếp cận Artizea trước mà không có lấy một lời chào khi bước vào.

“Dừng lại ngay. Còn bác sĩ thì sao? ”

Hayley hỏi.

"Ông ấy sẽ đến sớm thôi."

Một linh mục trả lời một cách khô khan. Như thể tất cả các dây thần kinh của ông ấy đã được đứt ra ngoài.

Hayley cảm thấy khá lo ngại liền đứng vào giữa ông ta và Artizea.

"Bác sĩ? Ông định đưa Công tước phu nhân đi đâu? ”

“Trước hết, tôi sẽ đưa cô ấy đến một căn phòng thoải mái. Bác sĩ sẽ đến đó ”.

"Đừng có chạm vào người phu nhân."

Hayley hét lớn và đút tay vào túi.

Không chỉ ba linh mục này, mà cả các linh mục khác cũng di chuyển ra ngoài.

Trong số nhiều người này, không một ai đến chăm sóc Artizea hay mang theo những vật dụng cần thiết cho người đã bất tỉnh vì hoảng sợ.

Một linh mục quay lại và đến gần Hayley như thể ông ta biết rõ chuyện này.

"Chúng tôi sắp hết thời gian rồi."

Hayley biết rằng họ làm vậy nhằm áp chế cô trong trường hợp khẩn cấp.

Vội vã không có nghĩa là do tình trạng của Artizea, mà nó có nghĩa là họ phải nhanh chóng được chuyển đến một nơi khác.

Hayley lấy súng ra khỏi túi.

"Phù."

"Ôi trời."

Ba linh mục đồng thời dừng lại. Hayley không giấu được sự run rẩy trong đôi tay của mình.

"Đừng đến gần tôi."

"Đừng làm vậy, tiểu thư Jordyn."

“Tôi không phải là lính cũng không phải là hiệp sĩ, vì vậy tôi bắn không giỏi, thưa linh mục. Tôi không muốn tạo ra tai nạn”.

Hayley nghĩ rằng cô ấy nên mang theo những viên đạn, bất kể cô ấy bắn tệ đến mức nào. Đối với cô ấy chỉ cần một phát là đủ.

Nếu cô ấy bắn một phát vào không trung để thông báo vị trí của mình cũng như một lời đe dọa, Alphonse sẽ chạy đến với cô ấy ngay cả phải phá cửa.

Vai cô đau khủng khiếp vì hành động vô tội vạ của mình.

Các linh mục do dự. Lệnh của Giám mục Akim rất nghiêm. Tuy nhiên, họ lại không thành thạo trong việc sử dụng vũ lực để tấn công một người có súng và áp chế cô ta ngay lập tức.

“Cô không thể làm vậy được, thưa Tiểu thư.”

"Nếu các linh mục có thể thành thật nói với tôi những gì đang xảy ra bên ngoài, tôi sẽ rất vui lòng đi theo các người."

Hayley nói.

Chỉ là một khoảnh khắc đối đầu. Tiếng người nói chuyện ồn ào bỗng biến mất, tiếng bước chân chạy tán loạn đây đó.

Thình thịch, thình thịch. Họ nghe thấy những bước chân chắc nịch của các hiệp sĩ. Hayley hít một hơi để vai cô lên xuống.

Cedric là người đầu tiên bước vào phòng cầu nguyện.

“Ngài Đại công tước ……!”

Cô chưa bao giờ nghĩ ngài ấy sẽ tự mình đến đây. Hayley hét lên một nửa, ném súng đi và quỳ trên sàn.

Ba linh mục thậm chí không thể chạy đi chạy lại trong bối rối. Các hiệp sĩ lao vào ngay lập tức và tóm lấy ba người họ.

Cedric đi đến bên Artizea mà không nói gì và quỳ một chân xuống.

Rồi anh đặt tay lên má cô. Sắc mặt tái nhợt như người chết, thân nhiệt lạnh ngắt.

Anh cẩn thận vòng tay qua sau lưng và đầu gối của Artizea và nâng cô dậy.

Artizea dường như không tuân theo bất kỳ mệnh lệnh nào của anh ta.

Cô ấy nặng hơn một chút. Nước da của cô ấy có vẻ xấu hơn trước.

"Thưa ngài Đại công tước."

“Ta đang nghe cô nói đây, Hayley.”

"Họ là những kẻ bắt cóc có chủ đích."

Hayley nói ra. Đó là về ba linh mục đang bị bắt bởi các hiệp sĩ.

Cedric từ từ quay đầu lại nhìn Giám mục Akim. Giám mục Akim lùi lại nửa bước. Hắn không cố tình, nhưng hắn đã quá ngộp thở trong áp lực.

Lần này Cedric nhìn Đức Tổng Giám mục.

Anh nhìn thấy các hiệp sĩ rời khỏi dinh thự, và nghe một lời giải thích ngắn gọn từ Ansgar. Thay vì lập tức đi theo các Hiệp sĩ, anh ta đã đến dinh thự của Tổng Giám mục.

Dù có chuyện gì xảy ra, đi cùng với Đức Tổng giám mục là cách nhẹ nhàng nhất để đối phó với tình hình này.

Anh ấy nghĩ Artizea cũng muốn điều đó. Anh không biết chính xác chuyện gì đang xảy ra trong ngôi đền thờ. Tuy nhiên, bản thân Artizea ít khi tiết lộ cách khắc phục việc làm của mình.

Anh rất hối hận vì đã nghĩ như vậy.

Đường về chỉ khoảng hai mươi phút. Tuy nhiên, trong thời gian đó, Artizea vẫn nằm trên sàn đá lạnh lẽo này.

Nếu không có Hayley với khẩu súng, rất có thể cô ấy đã bị kích động.

Các Hiệp sĩ chạy ra ngoài, nhưng thật ngu ngốc khi nghĩ ra biện pháp hòa giải.

“Tôi nghĩ rằng tôi đã phục vụ đền thờ đủ tốt, thưa Đức Tổng Giám mục.”

Đức Tổng Giám mục có vẻ mặt bối rối. Ông ta bị nhuộm đỏ đến tận cổ, nhưng vẻ mặt của ông ta gần như không thể giữ nổi sự bình tĩnh.

“Tôi xin lỗi, Cedric. Tôi nghe nói rằng Công tước phu nhân sẽ ở lại, nhưng họ nói rằng cô ấy đang tự mình cầu nguyện ……. ”

“Chắc ông biết rằng vợ ta rất yếu. Nếu ông không biết, hầu nữ của cô ấy sẽ biết. ”

"Tôi không có gì để nói cả."

Đức Tổng giám mục cúi đầu.

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 135
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.