Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 136

Cedric nói với tông giọng trầm lạnh.

 

“Ta chưa bao giờ dám nghĩ thánh điện lại đối xử với ta như thế này. Ta đã tin rằng Đức Tổng Giám mục sẽ bảo vệ phu nhân của ta”.

 

Tổng Giám mục im lặng.

 

Cedric hướng ánh mắt sang Giám mục Akim. Anh nhìn thẳng vào ánh mắt hắn và ra lệnh.

 

“Hãy bắt lấy kẻ bắt cóc. Tìm xem ai đã sai hắn ta ”.

 

"Vâng."

 

Alphonse nghiêm túc trả lời.

 

"Giám mục Akim."

 

Cedric sau đó gọi Giám mục Akim. Hắn ta rùng mình

 

"Ta nghe nói rằng phu nhân đã đến đây để tự nguyện hợp tác với cuộc điều tra về dinh thự của Rosan."

 

Giọng của Cedric rất bình tĩnh.

 

Thế nhưng, cơ thể giám mục Akim lại không ngừng run lên xen lẫn cảm giác ớn lạnh.

 

Giám mục Akim cố không thể hiện bất kỳ cảm xúc như bị sỉ nhục nào trước mặt người khác.

 

 

 

Hắn vẫn chưa bị đánh bại. Không có luật nào quy định thánh điện phải chịu trách nhiệm về cái ngất của Artizea.

 

Cedric có thể tức giận, nhưng anh biết rất rõ rằng điều đó sẽ không gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào đến anh.

 

Nhưng trước khi anh có thể đánh giá bằng đầu, cơ thể anh cảm thấy còn sống.

 

Giám mục Akim nhận ra cơ thể mình đang run lên như bị dội một gáo nước lạnh ngay giữa mùa đông.

 

Cho đến bây giờ hắn chưa bao giờ yếu thế trước cái nhìn của người khác. Hắn luôn tự hào về điều đó ngay cả khi đối diện với Hoàng đế.

 

Tuy nhiên, Giám mục Akim không thể áp đảo được một kẻ đã rong ruổi khắp nơi trên chiến trường quyết định sự sống cái chết của người khác ngay từ khi hắn còn nhỏ.

 

Cedric chậm rãi nói.

 

“Đó là sự tự nguyện. Bởi vì phu nhân của ta không bị bất cứ ai lôi kéo, và nàng ấy cũng không cần phải như vậy. "

 

“…….”

 

“ Bọn ta sẽ quay trở lại. Nhưng ta nhất định sẽ không bao giờ để chuyện này đi xa hơn nữa, Giám mục Akim. ”

 

Cedric nói rồi ôm Artizea rời đi.

 

Tiếng Đức Tổng Giám mục bảo các linh mục lấy xe ngựa vang lên bên tai anh.

 

Các hiệp sĩ lũ lượt theo sau Cedric. Theo lệnh của Đức Tổng giám mục, các linh mục cũng lần lượt tản ra.

 

Tiếng xì xào vang lên khắp thánh điện rộng lớn.

 

Giám mục Akim thẫn thờ đứng đó, rồi bất ngờ giật mình. Mồ hôi túa ra đầy lòng bàn tay, và khi hắn cố nắm chặt tay, ngón tay dính mồ hôi cũng bị trượt ra.

 

 

 

Hắn nhìn xuống lòng bàn tay. Gáy cũng ướt đẫm mồ hôi lạnh.

 

Trong những lời của Cedric, điều duy nhất ghim lại trong trí nhớ của hắn chính là câu cuối cùng.

 

"Ngươi sẽ không để nó kéo dài tiếp chứ?"

 

Chỉ đến khi thoát chết, lý trí của hắn mới trở lại. Lần này, cơn tức giận vốn được kìm nén nay đã bùng lên.

 

“Sao hắn ta dám ở thánh điện ……!”

 

Nhưng hắn chẳng thể giải tỏa cơn giận của mình. Vì Đức Tổng Giám mục đã trở lại.

 

Khuôn mặt Đức Tổng Giám mục lúc này đã trở nên đỏ bừng.

 

Đức Tổng từng được coi là một người tốt. Ông là một người hiền lành không có kẻ thù, cũng chưa từng cãi vã với người khác. Ông không có phe phái, không có kẻ thù, thế nên ông đã được phong làm Tổng Giám mục.

 

Thật hiếm khi thấy một vị Tổng giám mục lại tức giận đến như vậy.

 

"Akim, ta đã nói gì!"

 

“…… Tổng giám mục.”

 

“Chẳng phải ta đã dặn ngươi không được vô ý chạm vào Đại công tước sao? Cố gắng thêu dệt từ phản quốc cho công tước phu nhân mà không có gì khác, Evron làm sao có thể chịu được? ”

 

Giám mục những ông với vẻ mặt khó hiểu.

 

Đức Tổng Giám mục chưa bao giờ tỏ ra quá phẫn nộ với sự chống đối. Ông chỉ bày tỏ sự lo lắng khi làm quá vấn đề hay khi chuyện diễn ra không như ý.

 

Vì vậy, Đức Cha Akim nói với Đức Tổng Giám mục.

 

“Đức Tổng Giám mục sẽ không thể thoát tội  khi tuyên bố rằng đây là một hành động ngu xuẩn mà ta đã bí mật thực hiện một mình.”

 

"Sao?"

 

“ Ngài có nghĩ rằng Đại công tước sẽ tin ngài không biết rằng Hầu tước phu nhân của Rosan đã ở đây? Cuối cùng, Đức tổng cũng có tội khi không bảo vệ nàng. Có lẽ ngài muốn vạch ra một ranh giới trong trường hợp Hầu tước phu nhân của Rosan trở thành một kẻ phản bội. "

 

“Akim, anh …….”

 

" Ngài đã hối lộ khá nhiều."

 

"Akim!"

 

Tổng Giám mục gầm lên. Giám mục Akim phớt lờ ông ta và quay đi.

 

Hầu tước Camellia đã rời đi chưa? Anh đã phải vội vàng thảo luận về một cuộc tiếp theo.

 

***

 

Tại dinh thự của Đại Công tước, đám ngườu hầu lần lượt kéo đến , hồi hộp chờ sự trở về của vợ chồng Đại Công tước.

 

Cedric xuống xe ôm theo Artizea đang bị ngất. Ansgar và Marcus vội vàng dẹp đường. Bác sĩ đã đợi trước để đề phòng.

 

Có một vấn đề khẩn cấp mà các hiệp sĩ đã được điều đến. Anh đã gọi điện báo trước cho bác sĩ vì nghĩ có thể xảy ra tình huống bất ngờ.

 

Cedric đặt Artizea xuống giường. Nước da nhợt nhạt của cô không một chút khởi sắc.

 

Alice và Sophie chạy đến, cởi áo khoác cho Artizea và xoa tay chân cho cô. Marcus vội vàng pha nước đường ấm.

 

Bác sĩ đã kiểm tra màu da, nhịp thở và nhịp tim của cô.

 

Trong khi đó, Cedric nhìn gương mặt của Artizea với vẻ mặt u tối.

 

"Chủ nhân Ced."

 

Ansgar nhẹ nhàng vuốt ve cánh tay rồi kéo anh vào.

 

"Bác sĩ sẽ xem xét kỹ lưỡng."

 

"Ừ, nàng ấy sẽ ổn."

 

Cedric lắc đầu. Khi Ansgar lôi anh ra ngoài, anh liền đi ra phòng khách.

 

Một bên đầu đau như bị một cây xiên dài xuyên qua. Anh ấn nhẹ đầu ngón tay lên mắt.

 

"Xin hãy tha lỗi cho bọn ta. ”

 

Ansgar và Alphonse quỳ xuống cạnh nhau.

 

"Nếu ta biết rằng Phu nhân sẽ bị đối xử như vậy, ta sẽ không bao giờ để người đi."

 

"Không."

 

Hayley can thiệp, quỳ xuống bên cạnh hai người rồi nói.

 

“Đó là quyết định của Phu nhân. Làm sao Ansgar hoặc Ngài Alphonse có thể ngăn cô ấy lại? Xin lỗi. Tất cả là do ta đã không thể giúp đỡ một cách chính đáng. ”

 

Hayley cúi đầu.

 

“Khi ta nhìn thấy căn phòng mà thánh điện cấp cho cô ấy chẳng khác nào là dành cho một nhà sư, ta nên mạnh mẽ đưa nữ công tước ra ngoài.”

 

"Đứng dậy đi. Như anh đã nói, chính nàng ấy là người quyết định, làm sao anh có thể ngăn cản được? Ta thậm chí không biết liệu ta có thể ngăn cản lại nếu đó là ta hay không. "

 

Cedric trầm giọng nói.

 

Nhưng Hayley đã quỳ một chân xuống và nói lời bào chữa cho Artizea.

 

“ Nữ công tước cũng nói rằng điều đó thật bất ngờ. Thường sẽ có đủ phòng cho khách ở trong Thánh điện, và có rất nhiều bà già đang tĩnh dưỡng trong các khu nhà phụ. ”

 

" Ý anh là họ đã cho nàng ấy một căn phòng cũ kỹ vốn dành cho các nhà sư?"

 

"Vâng. Rất nhiều hơi lạnh từ tường và sàn nhà, nhưng ta nghĩ nệm được làm bằng rơm nên không tốt cho sức khỏe của cô ấy ”.

 

“…….”

 

“Có lẽ đó là vì sợ tin đồn sẽ lan ra bên ngoài nếu họ để cô ấy ở trong nhà phụ hoặc phòng khách.”

 

Cedric nghịch cái ly rỗng trên tay. Thật khó để nhận ra cổ họng hay bụng anh đang nóng lên.

 

Hayley tiếp tục.

 

“ Phu nhân định gặp và đàm phán trong âm thầm với Giám mục Akim. Cô ấy dự đoán nó sẽ kết thúc trong hai hoặc ba ngày nữa. Nhưng nó đã không diễn ra theo cách cô ấy muốn. ”

 

"Có phải vì Anh Colton không?"

 

Hayley ngạc nhiên vì Cedric đã đưa ra kết luận giống như Artizea mà không hỏi thêm bất kỳ câu hỏi nào.

 

Cedric thở dài.

 

“Thật hiếm khi có người có thể khiến Giám mục Akim mất lý trí như vậy. Sau đó thì sao?"

 

“Suy luận của Phu nhân là Giám mục Akim có thể đã hợp tác với Đại công tước Roygar. Nếu phu nhân bị buộc tội phản quốc, Anh Colton, người được phu nhân bảo trợ, cũng sẽ là tội phạm ”.

 

"Ta hiểu ý anh là gì."

 

Nếu Artizea đã đoán ra, sẽ khó có thể sai. Cô không phải là người sẽ nói ra những điều mà bản thân không chắc chắn.

 

Đó cũng là một âm mưu đã được dàn dựng sẵn sàng. Mặc dù Đại công tước Roygar đã nói một cách trôi chảy bằng cách nhấn mạnh mối quan hệ huyết thống của mình, nhưng Cedric không ngu ngốc đến mức tin vào điều đó.

 

“ Nàng ấy nói sẽ khiến thủ đô trở nên ồn ào …….”

 

Cedric lại ấn nhẹ ngón tay lên mắt.

 

Anh chưa bao giờ nghĩ cô sẽ làm theo cách này.

 

Điều mà Hầu tước Camellia hay Giám mục Akim chỉ là nghi ngờ thì đối với Cedric, sự thật đó lại rõ ràng như được soi qua kính lúp.

 

Artizea đã lập kế hoạch này để hạ vị thế của Lawrence.

 

Hoàng đế luôn là mục tiêu trong những âm mưu của cô. Có thể là vì cô đã dõi theo ngai vàng này cả cuộc đời mình và ngắm nhìn chủ nhân của nơi này.

 

Lần này cũng không ngoại lệ.

 

Đó là kết quả của việc thử thách giới hạn sự kiên nhẫn của Hoàng đế mà cô đã đưa ra một kế hoạch hòa giải để chỉ loại bỏ Miraila.

 

Lẽ ra cô có thể cố gắng loại bỏ Lawrence và Miraila ngay lập tức, nhưng Hoàng đế không thể chịu đựng được điều đó và sẽ cố gắng che đậy nó.

 

Dù Hoàng đế có sợ hãi đến đâu, thì ông cũng đã mất rất nhiều đứa con của mình.

 

Vì vậy, đầu tiên, thoát khỏi Miraila để tránh tấm khiên, sau đó Lawrence sẽ phạm thêm một tội lỗi và bị châm ngòi nổi giận. Đó là kế hoạch an toàn và đáng tin cậy nhất.

 

Và có lẽ bản thân Cedric cũng có chút lo lắng. Bởi vì anh chắc chắn đã kết hôn với Artizea, nên khi mọi thứ trở nên nghiêm trọng hơn, anh sẽ phải tham gia.

 

Thế nên, ngay khi Cedric nghe tin Miraila bị bắt quả tang nguyền rủa Hoàng hậu, anh đã chạy đến chỗ cô. Anh nghĩ Artizea sẽ làm quá vấn đề lên.

 

Nhưng tận đáy lòng anh dường như tin rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra.

 

Cô không bao giờ từ bỏ những gì cô muốn làm. Đặc biệt là khi bày mưu tính kế, thương lượng và thu được kết quả như ý muốn.

 

Và tất cả những gì cô phải đối mặt trong việc này là những người mà cô biết rất rõ.

 

Nhưng thực tế không phải lúc nào cũng diễn ra theo cách cô nghĩ. Như lần này

 

Artizea hiếm khi thất bại vì cô sẽ phải trả giá cho sự thất bại. Kết quả trong tay người nhân chỉ có thành công.

 

“Hayley. Chắc chắn, Tia đã không ngất vì nàng ấy đã tự uống một thứ gì đó, phải không? ”

 

Cedric dịu dàng cất giọng.

 

Hayley do dự.

 

Chủ nhân của gia đình là Cedric, nhưng bây giờ bà chủ lại là Artizea.

 

Cô không thể nói bất cứ điều gì có thể làm Cedric khó chịu chỉ bằng cách đoán. Tuy nhiên, cô không thể thản nhiên nói dối Cedric.

 

Cedric dường như biết câu trả lời từ thái độ của Hayley. Hayley nói như một cái cớ.

 

“Đó chỉ là suy đoán của ta.”

 

"Phải có một lý do nào đó cho điều này."

 

Ansgar, vội vàng đưa tách trà ướp lạnh vừa chuẩn bị cho Cedric.

 

Cedric nhấp một ngụm. Sau đó, anh dường như bình tĩnh lại một chút.

 

Kế đó, bác sĩ bước ra.

 

Cedric lấy hai tay xoa mặt, cố gắng trấn tĩnh tâm trí.

 

Sau đó anh ngẩng đầu lên và hỏi bác sĩ.

 

"Tia thế nào rồi?"

 

“Không phải vấn đề nghiêm trọng. Cô ấy ngất xỉu có thể là do huyết áp thấp. Cô ấy bị kiệt sức và cơ thể rất mệt mỏi ”.

 

Bác sĩ nói tiếp,

 

"May mắn thay, em bé trong bụng mẹ vẫn ăn toàn."

 

Xoảng!

 

Tách trà rơi khỏi tay Cedric.

 

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 136
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.