Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 137

Tách trà vỡ thành nhiều mảnh. Một vệt đỏ dài đọng lại trên tấm thảm trắng trong phòng khách của Artizea.

 

Ai nấy đều hoảng sợ nhanh chóng lại gần Cedric.

 

"Ngài có bị thương ở đâu không, thưa Đại Công tước?"

 

“Không, chỉ là trà lạnh. Không sao đâu."

 

Cedric xua tay lấy lại bình tĩnh. Anh quay lại nhìn bác sĩ với vẻ bối rối.

 

"Tia, ý ngươi là nàng ấy có một đứa con?"

 

"Vâng, cô ấy đang mang thai."

 

Bác sĩ trả lời một cách hơi bối rối. Bởi vì Cedric dường như không biết gì cả.

 

Một vài thuộc hạ, bao gồm cả Ansgar, những người đã giữ bí mật suốt chừng ấy, thở phào nhẹ nhõm. Những người khác đang trố tròn mắt.

 

“Ta đã không theo dõi Phu nhân liên tục, ta sẽ phải xem lại để chắc chắn, nhưng sẽ từ 12 đến 14 tuần.”

 

Trước lời nói của bác sĩ, Cedric sửng sốt hỏi.

 

"Tại sao không ai nói với ta điều quan trọng này?"

 

Anh thậm chí còn chưa nghĩ về điều đó.

 

Đã có hôm, anh đã suy nghĩ về điều này. Tuy nhiên, đó chỉ là suy nghĩ mơ hồ, khi nhiều vấn đề đã xảy ra còn cơ thể của Artizea đã khỏe mạnh hơn.

 

Ngay cả khi đã quyết tâm xây dựng gia đình, anh vẫn chưa hình dung ra ngôi nhà của mình lại có lũ trẻ chạy nhảy xung quanh.

 

Hơn nữa, có quá nhiều cơ hội, có thể nói, để chờ đợi một đứa trẻ đầu tiên xuất hiện.

 

Ansgar thận trọng nói.

 

“Tất cả bọn ta đều giả vờ không biết bởi vì Phu nhân dường như không muốn nói về điều đó.”

 

“ Cõ lẽ các quý cô cố tình không nói để chờ thời gian thích hợp. Đôi khi họ chỉ nhìn thấy các bác sĩ được đưa đến từ gia đình của họ ”.

 

Bác sĩ cũng nói,

“Chuyện này bây giờ không phải là vấn đề nhưng có nhiều trường hợp thai nhi bị đe dọa do tranh chấp tài sản thừa kế. Họ vui mừng về người thừa kế, nhưng cũng lo ngại về việc làm thất vọng những người trong gia đình ”.

"Đúng vậy."

Cedric trả lời với tâm trạng đau khổ. Anh nghĩ rằng có vài sự thật ẩn sâu những gì Ansgar và bác sĩ nói, nhưng anh không thể tiếp tục nói rằng nó chính là như thế. Có vẻ như Artizea không che giấu chuyện này vì lý do đó.

 

Artizea lẽ ra phải nói cho anh biết tin này. Nếu cô lo lắng, thì lại càng phải nói.

 

Nếu cô muốn che giấu sự thật về cái thai với anh, cô sẽ cố gắng che giấu nó với chính mình chứ không phải với bất kỳ ai khác.

 

"Tia, nàng ấy ổn chứ?"

 

Đó là từ duy nhất được thốt ra.

Bác sĩ có vẻ nhẹ nhõm hơn một chút. Điều đó đủ dễ dàng để ông trả lời.

“ Phu nhân vẫn còn khá yếu, nhưng đừng quá lo lắng. Em bé đã ổn, Phu nhân có thể tự chăm sóc bản thân và tăng cường sức đề kháng. Nhưng trước mắt, cô ấy phải được giữ bình tĩnh tuyệt đối”.

 

"Ta hiểu rồi."

Cedric trả lời như vậy.

Ngay sau đó, một hiệp sĩ lịch thiệp dẫn đầu và hét lên.

“Xin chúc mừng, thưa Đại Công tước!”

"Suỵt, im lặng."

 

“ Chúng ta đang đứng ngay bên cạnh phòng ngủ của Phu nhân.”

 

Những đồ dùng lao thẳng vào từ cả hai phía khiến hiệp sĩ im lặng.

Những lời chúc mừng chỉ được nói qua âm thanh nhẹ nhàng. Không lâu sau khi Artizea quỵ ngã dưới sự đàn áp từ thánh điện. Bác sĩ nói sẽ không có vấn đề gì, nhưng không phải tình huống nên ăn mừng ầm ĩ.

Vẫn còn nhiều nhiệm vụ cấp bách còn lại. Bây giờ là lúc để tức giận.

Dù biết rõ điều đó nhưng tất cả những người ở biệt thự Evron đều không giấu được sự vui mừng.

Cho đến bây giờ, các chư hầu và kỵ sĩ lớn tuổi vẫn chờ đợi mà không nói một lời, mặc dù họ đã đoán. Họ đều mỉm cười hạnh phúc trước xác nhận của bác sĩ.

Có thể nói, chỉ khi có người nối nghiệp, anh mới được coi là chủ một gia đình.

 

Cho đến nay, chỉ có một người họ hàng trực hệ trong gia đình Đại công tước Evron, Cedric.

 

Tuy rằng anh đã kết hôn, nhưng quả thật người ta rất nóng lòng chờ đến ngày người thừa kế ra đời.

Nhưng bây giờ, ngay cả Đại Công tước Evron, người cho đến bây giờ đang gặp nguy hiểm, cuối cùng cũng sẽ vươn lên dẫn đầu.

 

Họ không giấu khỏi vui mừng khi biết tin vui ngay sau đám cưới.

 

Vì Phu nhân còn rất trẻ, họ đã nghĩ  sẽ phải đợi hai, ba năm hoặc hơn nữa.

 

Khi Cedric đi đến phòng ngủ của Artizea, các thuộc hạ và hiệp sĩ phấn khích theo sau.

 

Ansgar ngăn họ lại. Ngay cả Alphonse cũng cố gắng lẻn vào, nhưng bị Ansgar chặn lại.

 

Chỉ Hayley mới có thể theo Cedric vào phòng ngủ.

 

Artizea nằm vùi trong chiếc giường êm ái. Tất cả quần áo của cô đã được thay ra để cô cảm thấy thoải mái nhất, mái tóc bù xù vương vãi trên gối.

 

Marcus đang xoa chân cho cô, khi anh nhìn thấy Cedric liền lập tức đứng dậy. Alice đang hạ sốt và chải tóc lại cho cô cũng đứng dậy. Đôi mắt cô đã ửng đỏ thì lúc nào không hay.

 

Sophie đứng dậy đi ra một góc, vùi mặt sau chiếc tạp dề khóc nức nở. 

Thay vì vui mừng khi Artizea có thai, cô lại cảm thấy đau buồn hơn vì hiện tại thật là một hoàn cảnh khó khăn và mơ hồ. Artizea kết hôn và rời khỏi biệt thự Rosan, vì vậy Sophie nghĩ rằng cô sẽ không bao giờ để chuyện như thế này xảy ra với mình nữa.

 

Sophie lại chẳng thể để lộ những giọt nước mắt khi mọi người đều biết cô đang mang thai.

 

"Cô ấy sẽ tỉnh dậy sau một hai ngày nữa."

 

Bác sĩ trầm giọng nói. Cedric nhìn Alice rồi hỏi.

 

" Tia không gặp bác sỹ riêng nào đúng chứ?"

 

"Không có ai hết."

 

Alice cúi đầu như một tội nhân. Cedric vẫy tay ra hiệu cho mọi người.

 

"Ra ngoài đi."

 

"Đại Công tước."

 

Hayley mở miệng.

"Ngài không thấy vui mừng sao?"

 

Cô biết rằng câu hỏi này thật kỳ cục. Nhưng cô không thể chịu đựng được nếu không hỏi.

 

Lysia đã đi vắng, không ai có thể  thay mặt cho Artizea hỏi câu đó ngoài cô ra.

 

"Ta đang rất hạnh phúc. Làm sao mà ta có thể không vui được? ”

 

Cedric tự lẩm bẩm.

 

“Nhưng làm sao ta có thể nói rằng ta hạnh phúc khi nàng ấy đang nằm đây?”

 

"Hức."

 

Sophie không thể ngăn cảm xúc của mình nữa. Cô bật khóc nức nở.

 

Alice nhanh chóng đến gần vỗ về cô rồi cả hai lùi ra không một tiếng động.

 

Marcus và Hayley đều hiểu tâm trạng của Cedric, lập tức lui ra.

 

Khi cánh cửa đóng lại, căn phòng chỉ còn lại hai người họ.

 

Cedric ngồi xuống bên cạnh Artizea. Nệm nghiêng nơi anh ngồi nhưng Artizea không mở mắt.

 

Anh nắm lấy tay Artizea. Những ngón tay thon dài trượt qua các ngón tay Cedric.

 

“Ta không chắc liệu tin tưởng nàng có phải là điều đúng đắn hay không.”

 

Anh đặt tay cô lên mu bàn tay mình. Anh chẳng thể nhớ làn da cô vốn là màu trắng hay vì thiếu sắc tố nữa.

 

“…… Đó cũng là một điều mà nàng đã không phụ lòng mình.”

 

Cedric thở dài.

 

“Giấu ta quá nhiều chuyện cũng là một vấn đề. Việc hứa một cách tùy tiện khi mà nàng không muốn giữ lời hứa cũng là một vấn đề. ”

 

Cedric thở dài và vuốt ve mu bàn tay một lần. Sau đó anh lại đẩy tay cô vào trong chăn.

 

Cô có biết mình đã có con không? Cô vẫn muốn vứt bỏ anh sao?

 

Đã có thể như vậy. Cô có thể đã nghĩ rằng thà không có con sẽ tốt hơn.

 

Tuy nhiên, có lẽ khi cô chấp nhận lời cầu hôn của anh một lần nữa, khi họ trở thành một cặp đôi thực sự, anh đã nghĩ cô sẽ chăm sóc bản thân mình tốt một chút. Đó là một suy nghĩ sai lầm.

 

Ngực anh như thắt lại.

 

Hy vọng cứ đến và đi. Có đêm anh cảm giác mọi chuyện sẽ ổn, anh liền vui vẻ đến lúc bình minh. Nhưng có những đêm, ngay cả trong giấc mơ, lồng ngực anh cũng dường như đang bị xé toạc ra.

 

"Liệu ta có thể thay đổi nàng không?"

 

Anh thì thầm. Tất nhiên, chẳng có câu trả lời nào được thốt ra.

 

Con người vốn không dễ thay đổi.

 

Bản thân Cedric cũng vậy.

 

Một khi đã quyết định thì không thể thay đổi dễ dàng như vậy được.

 

[“ Ngài chẳng khác nào một tảng đá lạnh lẽo.”]

 

Lysia đã từng nói như vậy.

 

[“Nó có thể bị rạn vỡ, nhưng đá vẫn mãi là đá.”]

 

[“Nghe không giống một lời khen chút nào.”]

 

[“Đó không phải là một lời khen. Rốt cuộc, nó cũng sẽ tan vỡ vào một ngày nào đó. ”]

 

[“…….”]

 

[“Con người không thể sống bằng cách giữ lòng tin riêng mình. Hãy tha thứ cho chính mình. Bởi vì Chúa cũng đã tha thứ cho ngài và cả trái tim của ngài. ”]

 

Lysia đúng nhưng cũng sai.

 

Cedric đã tha thứ cho chính mình. Ít nhất thì anh đang cố gắng làm điều đó.

 

Anh phải suy ngẫm và thay đổi để nhận được thực sự tha thứ. Nhưng anh vẫn chưa thay đổi được.

 

Khi anh cầu hôn Artizea lần hai, anh đã tan vỡ thay vì thay đổi.

 

Lần thứ nhất, cách sống của anh đã bị phá vỡ, lần thứ hai, một phần trái tim anh đã tan vỡ.

 

Dù vậy, anh vẫn quyết định yêu cô.

 

Cedric cúi đầu áp nhẹ má mình vào má cô. Từng hơi thở nhẹ nhàng của Artizea đọng lại tai Cedric.

 

Anh nhắm mắt lại và ngồi đó một lúc.

 

***

 

Khi Cedric rời khỏi phòng ngủ, nơi này trở lại sự yên tĩnh vốn có. Ansgar nhanh chóng chặn người hầu và ngăn họ làm ồn.

Có bốn người đang ở trong phòng khách.

Marcus và Alice cúi đầu chào Cedric và đi vào trong. Họ sẽ ở bên n cạnh cô suốt đêm.

 

Hai người còn lại là Hayley và Freil.

 

Cedric hỏi Freil trước.

 

"Liệu hắn ta có bị bắt vì tội cố tình bắt cóc người khác không?"

 

“Ta đã nhốt hắn trong một căn nhà phụ. Ngài có muốn tự mình thẩm vấn hắn không? ”

 

 “Hãy chăm sóc hắn tử tế để có thể tránh rắc rối sau này. Chờ người thẩm vấn. Ta sẽ yết kiến ​​Bệ hạ ”.

 

"Vâng."

 

Đó là vì mục đích tránh sự nghi ngờ khi tra khảo. Nếu để tay sai của Hoàng đế phát hiện, anh sẽ bị bắt từ bỏ mọi vấn đề liên quan đến ngôi đền mà không có bất kỳ lý do bào chữa nào.

 

Cedric nắm chặt nắm đấm.

 

Đây không phải là lúc anh nên tức giận. Anh trấn tĩnh lại tâm trí mình và rời đi.

 

Anh vẫn cần cố gắng duy trì sự kiên nhẫn của bản thân.

 Cedric quay sang nhìn Hayley. Hayley đã rất lo lắng.

 

Cô chỉ là một quan chức cấp thấp ở Evron. Là con gái của gia đình Jordyn, cô đã lớn lên cùng Cedric suốt thời thơ ấu. Ngay cả khi cô đã lớn, họ vẫn thường xuyên gặp mặt.

 

Tuy nhiên, một người là lãnh chúa, một người là người hầu, cô không có nhiều cơ hội để nghe trực tiếp mệnh lệnh của anh. Sau khi được phân phục vụ Artizea, cô cũng chỉ yêu cầu phải làm tốt phần việc của mình.

 

Hayley thích Cedric. Nhưng cô cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ để biến anh trở thành chủ nhân của cô.

 

Cô cho rằng anh quá mềm yếu. Và đó là một trong những lý do chính khiến Hayley thất vọng về Evron.

 

Nhưng giờ đây, Cedric trông như một người hoàn toàn khác. Đôi mắt anh như phủ trong bóng đêm, chồng chất bên trong là những áp lực như chỉ trực chờ để bùng nổ.

 

Đứng ở đó giờ đây không phải là một chàng trai tuổi đôi mươi chưa biết đi con đường nào, mà là một người đàn ông vững chãi như tảng đá đã trải qua bao sương gió. 

 

"Hayley."

 

"Vâng."

 

"Trước khi Tia ngất, nàng ấy có đưa ra chỉ dẫn đặc biệt nào không?"

 

Hayley nuốt nước bọt.

 

 

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 137
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.