Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 147

"Tại sao Lysia lại ở đây?"

 

Artizea hỏi.

 

Cô đã bảo Hayley nhanh chóng liên lạc với Anh Colton.

 

Nhưng sẽ mất một vài ngày để tin tức đến, và sẽ mất một thời gian để hồi âm. Quãng đường quá xa để mà gửi tin đến nơi trong ba hay bốn ngày.

 

Alice nói một cách thận trọng.

 

“Cô ấy đến vào ngày phu nhân ngất xỉu. Có vẻ như Anh Colton đã đưa ra quyết định vào ngày anh ấy nghe tin về Nữ hầu tước thừa kế. ”

 

“…….”

 

“Tôi nghĩ anh ấy đang nghĩ đến việc đứng về phía Phu nhân ở ngôi đền.”

 

Alice hỏi.

 

"Tôi nên làm gì? Tôi đưa cô ấy0 vào trong nhé? "

 

Cô sẽ không cho bất cứ ai khác vào lúc này. Artizea phải nghỉ ngơi nhiều hơn.

 

Ý định của Alice là Artizea nên quên mọi thứ về Đại công quốc Evron và nghỉ ngơi.

 

Nhưng cô ấy biết rằng Artizea là người không thể làm được điều đó. Cả Lysia cũng là một người đặc biệt.

 

 

 

Artizea suy nghĩ một lúc rồi thở dài.

 

Cô không muốn chạy trốn.

 

Nhưng cô không có quyền từ chối Lysia khi Lysia muốn gặp.

 

Cô thở dài, không phải vì cô không muốn gặp hay là ngại ngùng.

 

"Không có gì thực sự đúng như ý tôi muốn."

 

“Cô định từ chối ạ? Lysia nói rằng cô ấy sẽ đi nếu cô thấy mệt. "

 

"Không. Hãy kêu cô ấy vào đi ”.

 

Artizea nói rồi quay sang Sophie và Marcus.

 

"Hai người có thể đi rồi."

 

"Thưa phu nhân."

 

"Ổn cả mà. Sẽ không có gì xảy ra đâu. "

 

Không rõ tại sao nhưng tình trạng của Artizea thực sự tốt hơn trước khi cô suy sụp.

 

“Alice, kêu Lysia vào nhà và nói với Hayley và Ngài Freil rằng tôi đang tìm họ.”

 

"Thưa phu nhân, cô cần nghỉ ngơi nhiều hơn."

 

“Dù có nghỉ ngơi đi chăng nữa thì cũng nên hiểu rõ tình hình trước đã. Không cần phải vội, chỉ cần bảo họ đến khi xong việc. "

 

 

 

Alice không phản đối thêm.

 

“Vậy, tôi sẽ ở bên cạnh cô ngay cả khi đó.”

 

"Ừm, làm ơn."

 

Artizea gật đầu.

 

***

 

Lysia bước vào phòng khách của Artizea với một thái độ thận trọng.

 

Và cô ấy quỳ một chân xuống trước mặt và hôn lên mu bàn tay Artizea .

 

“Tôi rất vui vì cô đã an toàn, phu nhân.”

 

“Lysia …….”

 

Cô không biết bắt đầu từ đâu, vì vậy Artizea gọi tên cô và nghẹn ngào.

 

"Tôi xin lỗi."

 

Khi Artizea không nói chuyện với cô, Lysia nhìn lên và mở lời.

 

"Sao thế?"

 

"Tôi không thể tiếp tục làm những gì tôi được lệnh phải làm, và tôi đã đến theo ý muốn của mình."

 

“Tôi nghe nói rằng Anh Colton đã đến. Tôi đã giao cho cô làm trợ lý của Anh Colton, nên cô không cần phải nghĩ như vậy. "

 

"Phu nhân quá rộng lượng với tôi rồi."

 

Lysia nói.

 

"Tôi không thể ở bên cạnh cô và  làm những gì được yêu cầu, vì vậy tôi nên bị khiển trách."

 

"Đừng làm thế, đứng dậy đi."

 

Artizea đã cố gắng đến gần và đỡ cô ấy dậy. Nhưng cô vẫn chưa có đủ sức đến mức đó.

 

Từ góc độ cô nhìn xuống Lysia và Lysia nhìn lên cô hoàn toàn trái ngược với những gì Artizea nhớ.

 

Bản thân cô thì đang ngồi, và Lysia quỳ gối trước Artizea khiến tâm trạng cô bị dằn vặt.

 

"Tôi ổn mà."

 

"Có vẻ như hôm nay cô không khỏe lắm."

 

"Không sao đâu."

 

Artizea lại nói.

 

Lysia luôn nói.

 

["Không sao đâu."]

 

Với đôi môi trắng bệch.

 

Nhưng làm sao cô ấy có thể nói rằng cô ấy không ổn?

 

Cô một lần nữa cố gắng nắm lấy tay Lysia, nhưng Lysia lại cứng đầu hơn một chút.

 

Artizea bật khóc.

 

Lysia không ngạc nhiên. Đó là bởi vì cô nhớ rằng mình cũng đã từng nhìn thấy những giọt nước mắt này trong quá khứ.

 

“Đứa trẻ này, cô nghĩ tôi sinh nó ra có sao không?”

 

Artizea hỏi.

 

Cô nghĩ mình thật bốc đồng khi hỏi một câu hỏi vô nghĩa như thế.

 

Lysia không biết gì cả. Điều gì sẽ khác đi nếu cô hỏi xin Lysia tha thứ cho mình hoặc để có được sự cho phép của Lysia?

 

Không có gì thay đổi việc cô đã cướp Cedric, rằng cô ấy đã khiến Lysia chết một cách đau đớn, hay đã thất bại trong việc bảo vệ đứa trẻ.

 

Cũng không thể thay đổi việc cô là tội phạm diệt chủng hay kẻ bắt chước nham hiểm.

 

Sự thật là cô ấy thuộc về một dòng dõi huyết thống xấu xa .

 

Cedric an ủi Artizea, nhưng cô không thể tha thứ cho bản thân vì điều đó.

 

Anh bảo cô hãy cùng nhau suy nghĩ. Cô rất biết ơn vì điều đó. Nhưng đây là vấn đề xảy ra trước đó.

 

Sinh con thế này có sao không?

 

Đó là vấn đề đầu tiên, trước cả câu hỏi liệu cô có thể làm cho đứa trẻ hạnh phúc hay không.

 

Nhưng dù cô có hỏi Lysia lúc này cũng vô ích.

 

Ngay cả khi nhận được lời chúc phúc và sự tha thứ từ cô ấy, thì điều đó cũng chẳng khác gì một sự tự an ủi mỏng manh đối với Artizea.

 

Tuy nhiên, những lời của Lysia không phải là sự cho phép, lời chúc mừng hay an ủi.

 

"Cô có muốn sinh con không?"

 

"Tôi……?"

 

Artizea ngơ ngác nhìn Lysia.

 

“Phải, tôi nghĩ đó là điều gì đó mà cô muốn yêu thương.”

 

Lysia trông có vẻ hơi xấu hổ, nhưng cô ấy nói với một thái độ tự tin.

 

"Nếu cô không muốn thì cô đã không sợ."

 

Artizea chớp mắt.

 

Nhưng Lysia đã đúng.

 

Nếu không có cảm xúc, cô đã quyết định liệu có nên sinh con hay không tùy theo nhu cầu của chính mình. Không có yếu tố nào mà rắc rối nào có thể can thiệp. Đó là vì nó không phải là một quá trình tìm kiếm hiệu quả tối ưu, mà là một sự lựa chọn hợp lý.

 

Ngoài ra, nếu cô không muốn thì đã không ngần ngại gì. Cô ấy sẽ vẫn kiên định với niềm tin rằng đứa trẻ không được sinh ra là tốt hơn cho tất cả mọi người.

 

Việc sớm cắt bỏ mầm mống của sự lo lắng là đúng đắn. Không có lý do gì để cô để lại một biến số có nhiều khả năng là tiêu cực.

 

Tại sao đứa con của cô lại khác với tất cả những cuộc đời mà cô đã từng coi như quân cờ của mình?

 

Làm sao đảm bảo rằng đây là đứa trẻ đáng được sinh ra?

 

Ngay cả khi Cedric nuôi dưỡng nó và Alice yêu nó, bản chất của đứa trẻ có thể giống cô và trở nên máu lạnh.

 

Nhưng đau đớn thay vì cô vẫn muốn nó mặc dù biết rõ điều đó.

 

Artizea muốn có đứa trẻ. Cô muốn tạo ra một gia đình mà mình mong muốn nhưng không thể có được. Cô muốn có một đứa con của riêng mình và nuôi dạy nó khác với cô ấy.

 

Đó là đứa con do Cedric sinh ra. Cô muốn yêu thương nó.

 

Cô cứ nghĩ rằng có lẽ mọi chuyện sẽ ổn thôi. Đặc biệt là vì đây có thể là cơ hội đầu tiên và cuối cùng.

 

Cô lần lượt tìm về trái tim mình và nhận ra sự thật đó, rồi Artizea cúi đầu xuống.

 

"Thật kì lạ."

 

"Gì cơ?"

 

"Sao cô có thể không thay đổi như thế này?"

 

Mãi đến khi Artizea hai mươi bốn tuổi, cô mới gặp trực tiếp Lysia.

 

Cuộc sống và những đau khổ của vô số người mà Lysia gặp ở phương Tây đã khiến cô trưởng thành, và những cuộc chiến và gian khổ ập đến với Đại công tước Evron đã kiềm chế cô lại.

 

Vào thời điểm đó, Lysia đã hoàn toàn là một thánh nữ.

 

Khi họ gặp lại nhau, cô ấy có một khía cạnh ngây thơ mà Artizea thậm chí chưa bao giờ nghĩ đến.

 

Vì vậy, Artizea cảm thấy buồn vui lẫn lộn.

 

Cô nghĩ rằng mình muốn ngăn Lysia khỏi những thay đổi như thế này.

 

Nhưng Artizea biết và chợt nhận ra rằng có cố gắng đến mấy cũng vô ích.

 

Đôi mắt của Lysia luôn đúng. Và thế giới, nơi sẽ được quan sát bằng đôi mắt của cô ấy, sẽ ca ngợi cô như một vị thánh.

 

Mọi suy nghĩ mà Artizea tạo ra bằng cách quay đầu như điên dại đều chẳng có nghĩa lý gì trước mắt Lysia.

 

Artizea nhận ra điều đó một lần nữa.

 

"Tôi xin lôi."

 

"Hả?"

 

“Tôi xin lỗi vì tôi đã yêu Cedric.”

 

Artizea lắp bắp.

 

Lần này cô đã quyết tâm trở nên có ích, vì mạng sống lẽ ra đã biến mất vẫn còn đây.

 

Nhưng cuối cùng cô vẫn như xưa.

 

Cô ích kỷ kinh khủng.

 

Artizea thừa nhận cô ấy cũng giống như hồi đó, vì cô không ngại hủy hoại thế giới chỉ vì cô ấy muốn có tình yêu của mẹ mình.

 

Vì vậy, cô ấy đã không ngừng khóc vì tội lỗi.

 

Lysia đứng dậy.

 

"Nó thật kì lạ. Tôi đã không biết cô một khoảng thời gian rất lâu. "

 

“…… Lysia.”

 

“Nhân tiện, tôi nghĩ tôi biết cô đang nghĩ gì.”

 

Lysia duỗi tay ra.

 

“Nếu cô không nghĩ điều đó là thô lỗ, tôi có thể ôm cô một lát được không?”

 

Artizea không trả lời.

 

Nhưng Lysia dang tay như thể cô ấy nghe thấy lời đáp.

 

Và cô ôm Artizea trong một thoáng với cử động đủ chậm để không làm Artizea giật mình.

 

“Tôi không biết chắc điều gì đang làm phu nhân e sợ và lo lắng.”

 

“…….”

 

“Nhưng cô không cần phải như thế. Cô không làm gì sai với tôi cả. "

 

Lysia ân cần nói.

 

Artizea nhắm mắt và hít thở sâu. Lại nghĩ tới thì, cô ấy vẫn không hề thay đổi.

 

Artizea nói rằng cô ấy sẽ bảo vệ Lysia, nhưng cuối cùng cô lại thấy mình được bảo vệ.

 

Lysia vỗ vai Artizea một cái rồi nới lỏng vòng tay. Cô nói khi nắm tay Artizea.

 

"Cô sẽ có thể sinh ra một đứa trẻ khỏe mạnh và tuyệt vời, và nuôi dạy chúng thật tốt."

 

Nếu đó là một lời chúc thì đó sẽ là một lời chúc ý nghĩa nhất trên đời. Đó là phước lành thực sự của một vị thánh.

 

***

 

Trong khi đó, Hayley và Freil đến theo lời kêu của Alice và đang đợi trong phòng khách.

 

"Cô nói phu nhân đã bị co giật vào ngày hôm qua hả?"

 

“Tôi vừa nghe tin thôi. Dù sao thì tôi cũng không có thời gian để đến, ngài Freil cũng biết điều đó, phải không? ”

 

Hayley nói như vậy với một khuôn mặt trống rỗng.

 

"Cô vẫn còn thân với những người giúp việc hơn tôi nhỉ?"

 

“Alice và Sophie đều là những đứa trẻ ngoan, nhưng có một dòng sông lớn chảy giữa người hầu và người hầu của chồng. Lysia là một ngoại lệ. Cô ấy được mọi người yêu mến ”.

 

Hayley phàn nàn.

 

"Chà, cô có biết tình hình hiện tại của Đại công tước không?"

 

Freil thở dài. Ngay cả dưới mắt ông là một quầng thâm dày phủ lên.

 

“Liệu tôi có bao giờ đạt được xa như vậy không? Đối phó với việc liên lạc bí mật của quân nhân đang giết chết tôi. Đối phó với các tướng quân lúc rảnh rỗi có ý nghĩa hơn không? ”

 

"Tôi có thể làm gì đây? Cô nên phẫn nộ với Bệ hạ vì đã hành động như thể Ngài sẽ không bao giờ làm điều đó nữa trong suốt quãng đời còn lại của mình ”.

 

Hayley thở dài, và Freil càu nhàu

 

“Chẳng phải Evron thực sự thiếu tài năng sao? Tôi biết điều đó, nhưng không, cho dù điều đó có khó khăn đến đâu ”.

 

"Tôi cũng thấy vậy……. Tuy nhiên, có thể Ngài Freil ở trong một hoàn cảnh còn khó khăn hơn tôi? Tôi đã không tuân theo mệnh lệnh của Hoàng hậu. "

 

Trước lời nói của Hayley, Freil cắn môi.

 

“Ồ, đừng dễ dàng thừa nhận rằng cô đang gặp một tình huống tồi tệ hơn.”

 

“Đúng là như vậy, nhưng tôi có thể làm gì đây?”

 

Hayley ném cây bút về phía ông.

 

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 147
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.