Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 152

Heyley muốn điều tra nhiều hơn về cái chết của giám mục Akim. 

Artizea nói rằng vì cô ấy thức dậy muộn nên đã đến trễ một bước, tất nhiên nó không phải là lỗi của Hayley, nên Hayley hãy quên điều đó đi. Nhưng làm cách nào Hayley có thể thoải mái như lời cô nói được chứ.

Sau tất cả mọi thứ, đây là cái kết không thể chấp nhận được. Có lẽ bởi vì giám mục Akim đã bị đầu độc. 

Hayley đã từng chứng kiến rất nhiều cái chết. Nhưng nếu cô ấy chỉ là một người con gái bình thường sống ở mảnh đất thủ đô này, cô sẽ không phải tham gia nhiều tang lễ đến vậy.

Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên cô bị ám sát. 

Nhưng Hayley lại không có cơ hội để điều tra rõ ràng về việc này. 

Như Artizea đã nói, ngay khi thi thể của giám mục Akim được phát hiện, mọi bằng chứng đã bị tiêu hủy.

Người hầu bếp đã mất tích, người hầu bình thường mang thức ăn thì lại nghỉ việc vào hôm đó. 

Các lính canh đã bắt được người hầu ấy, nhưng sự thật là anh ta đã nghỉ việc sau khi nhận được lá thư từ quê, rằng mẹ anh ta đang trong tình trạng nguy kịch.

Phòng làm việc và phòng ngủ của giám mục Akim bị lính canh phong tỏa lại. Hai ngày sau đó, Hayley có đến đấy, khi cô vào bên trong thì mọi thứ đã trống rỗng, không còn lại bất cứ gì.

Kẻ phản quốc đã tự sát, từ đó mà lính canh đã tìm được bằng chứng có liên quan đến chuyện này.

Nhưng cuối cùng mọi kết quả đều bị niêm phong, không được công bố một cách minh bạch.

“Điều này làm sao có thể chứ?”

“Phải chăng bệ hạ đang cố che giấu thứ gì đó.”

Artizea ngồi trên chiếc giường và nói một cách bình tĩnh.

“Không cần lo lắng quá về những cuộc hỗn loạn bên ngoài vì đó là công việc của lính canh. Sự liều lĩnh đôi khi sẽ là một thành công lớn thay vì trở thành thất bại cô hiểu không.”

“Vâng” 

Hayley đáp lại một cách ngoan ngoãn. Nhưng ngay lặp tức cô ấy lại không thể kìm nén được sự tò mò mà hỏi.

“Liệu bệ hạ có nghĩ rằng đại công tước Roygar đứng sau cái chết của giám mục Akim?”

“Ngài ấy sẽ không thể chắc chắn về điều đó. Dù sao đi nữa Bệ hạ vốn là một người rất khó lường cơ mà.”

Có lẽ Hoàng đế đã nghĩ rằng Artizea đang cố gắng trả thù hoặc tạo dựng những bằng chứng giả mạo để mọi nghi hoặc dồn vào đại công tước Roygar.

Hoàng đế thậm chí còn không biết "mánh khóe" của Marchioness Camellia.

“Rồi họ sẽ bắt đầu nghi ngờ thôi. Không cần biết ai đã làm điều đó, họ sẽ cố gắng truy tìm bằng chứng và giữ im lặng nếu cần thiết ”.

“Vâng” 

“Đó là lý do tại sao tôi bảo mọi chuyện nên dừng lại ở đây, Hayley. Bệ hạ đã nhúng tay vào chuyện của Giám mục Akim, đó là một mối nguy hiểm tiềm tàng, nhưng sẽ còn nguy hiểm hơn nếu cô tìm hiểu quá sâu về chuyện này và đụng độ phải người của ông ta. ”

Hayley hít một hơi thật sâu.

“Cô là trợ tá của tôi trong phiên tòa sắp tới, hiện tại cô vẫn chưa quen thuộc với mọi thứ ở thủ đô, và với cái tên Evron, sự vô tội của cô sẽ được đảm bảo ở một mức độ nhất định." 

“Vâng” 

“Vậy nên sẽ tốt hơn nếu cô biết một chút gì đó. Thật hy hữu khi cô phải đối mặt với việc bị hạ độc và hoàn toàn không phản ứng gì với nó, điều đó chứng tỏ những thứ mà cô biết đã phát huy tác dụng. Nhưng chỉ nên dừng lại ở mức độ này thôi. Chúng ta không thể bứt dây động rừng.” 

“Thật đáng tiếc” 

Hayley điềm nhiên nói.

Cô ấy không muốn mọi chuyện bị làm ầm ĩ lên.

Dù vậy, cô vẫn hi vọng rằng Đại công tước Roygar sẽ bị lôi ra ánh sáng, chí ít ông ấy nhất định phải bị trừng phạt.

Cô căm ghét Đại công tước Roygar. Hay nói đúng hơn đó là sự kinh tởm. Có lẽ, đó là bởi vì Đại công tước Roygar là người đầu tiên cô chạm trán trong số các nhân vật quyền lực khi cô đến thành phố này.

Thật khó chịu khi nghĩ đến việc hắn ta thoát khỏi vụ ám sát bằng cách này. 

Artizea nhìn Hayley một lúc, cô cười một cách khổ sở.

Cô đã nghĩ rằng Hayley sẽ quen với chế độ chính trị thủ đô. Hayley dường như có khả năng thích nghi tốt như vậy. 

Tuy nhiên, dù cho lúc nào Hayley cũng trông có vẻ giễu cợt, nhưng về cơ bản cô cũng là một người tốt.

Artizea cảm thấy như vậy, và lần nữa cảm giác ghen tỵlại xuất hiện trong cô.

Bởi vì điều này càng chứng tỏ bản thân Haley trước giờ chưa từng phải chịu những cú sốc như thế này, cô đã có một quá khứ khá êm đẹp, đó là thứ mà Artizea không có.

*** 

Sau khi có kết luận cuối cùng, thủ tục thông cáo cho người dân cũng được tiến hành ngay lập tức. 

Lần lượt các phiên tòa xét xử bọn tà giáo, buôn người và những âm mưu giết người đáng ghê tởm đều được tổ chức vào cùng một ngày.

Phiên lưu động được diễn ra một cách trang trọng nhất có thể, dù chỉ vỏn vẹn trong vòng 10 phút.

“ Chúng tôi tuyên bố sẽ rút phép thông công tôn giáo của Miraila Rosan vì đã thực hiện tà thuật bị cấm bằng việc hiến tế mạng sống của con người. Tất cả những lễ rửa tội, kiên tín được thực hiện ở ngôi đền đã bị vô hiệu hóa, và kể từ giây phút này, Miraila không là con gái của bất kì ai, không là vợ của bất kì người nào và cũng không thuộc bất kì gia đình nào.”

“.....”

“Tuy nhiên, dù cho bà có phạm lỗi gì đi nữa, chúa vẫn sẽ sẵn lòng bao dung. Nếu như bà ta có ý định hối lỗi và dành cuộc đời còn lại để phụng sự bên cạnh người, bà sẽ được phép sống ở ngôi đền.” 

Đó là hậu quả của việc dung túng cho tà giáo.

Tòa án tối cao phán quyết như sau: 

“Hành vi buôn người để phục vụ cho tà giáo và tước đoạt đi mạng sống của đồng loại được quy là một tội lỗi vô cùng to lớn và khó mà tha thứ. Tuy nhiên, mục đích xấu xa đó đã không thể thực hiện và xét thấy việc Miraila đã hối lỗi về tội ác của mình và cố gắng bù đắp cho nạn nhân bằng cách hiến tất cả tài sản của bản thân, chúng tôi xin tuyên bố Miraila bị kết án chung thân. ”

Những ngày tháng sắp tới Miraila sẽ bị đày ải và sống nốt phần đời còn lại của mình trong một tu viện ở biên giới phía Tây. 

Đó là kết quả phù hợp với ý định của đền rằng nếu người bị rút phép thông công ăn năn sám hối, việc xử phạt sẽ dựa trên lòng nhân từ của Chúa, đó là lí do Miraila chỉ bị lưu đày.

Những tài sản mà lẽ ra nên được quyên góp một phần cho ngôi đền và phần còn lại dùng để đảm bảo cuộc sống sau này của Miraila, sẽ được dùng để bồi thường cho các nạn nhân buôn người và giải cứu những đứa trẻ bị cha mẹ bán đi. Biệt thự Rosan sẽ trở thành một trại trẻ mồ côi để nuôi dạy chúng.

Miraila lúc này trông vô cùng hốc hác, bà hoàn toàn không chú ý đến bản án.

Ngược lại, bà ấy cứ nhìn chằm chằm về phía những vị khách đến tham dự phiên tòa; như thể đang tìm kiếm ai đó từ những người kia.

Thấy vậy Cedric đã nói với bà.

“Tôi đã nói Tia đừng đến đây. Dù tôi có làm bất kì điều gì để tình hình có thể khá hơn đi nữa thì Tia vẫn sẽ bị mọi người cáo buộc và chỉ trích, chỉ bởi vì tội lỗi của bà. ”

“.....” 

“Không bất cứ lý do gì để Tia phải chịu những tổn thương do chính bà gây ra.”

"Con bé, con bé là con gái của tôi."

"Đúng vậy. Khi bí tích rửa tội trở nên vô hiệu, họ của bà sẽ không còn nữa, khi bí tích hôn nhân vô hiệu, họ của người chồng hợp pháp của bà sẽ biến mất, nhưng ngay cả khi bà không thuộc bất kỳ gia đình nào, cô ấy vẫn là con gái của bà ”. 

Cedric nhỏ giọng nói.

Có vô số tội lỗi để tước đoạt mạng sống của Miraila. Miraila lẽ ra đã phải nhận án tử hình vào ngày cô đầu độc Hầu tước Rosan. 

Có lẽ còn có những tội lỗi khác mà Cedric chưa nhận ra.

Nhưng Cedric quyết định bỏ qua nó mà không tìm hiểu.

“Hãy tự cứu lấy mạng sống của bà và lo tốt cho phần đời còn lại của mình. Khi bà chết đi rồi, bà sẽ không thể làm gì nữa. Không thể hòa giải, không oán hận, không hối tiếc. ”  - Cedric nói.

"Tôi hy vọng rằng bà sẽ sám hối."

Bà muốn kể câu chuyện mà Artizea đã mong đợi cả đời, nhưng bà giờ phút này đây Miraila quyết định sẽ từ bỏ nó khi biết rằng mình sẽ không bao giờ có cơ hội làm điều ấy.

“Không quan trọng bà là ai, dù bà là ai, dù bà có xinh đẹp đến đâu, giàu có đến đâu, dù có quyền lực hay không được yêu thương, tôi mong rằng bà sẽ hối hận vì đã không nhận ra và bỏ rơi người đã từng yêu thương bà vô điều kiện, người đã dành riêng cho bà những tình cảm quý giá. "

 "Ngươi, ngươi là cái thá gì chứ?" 

“ Tôi là chồng của Tia” 

Câu trả lời của Cedric thật nặng nề. Và anh ra hiệu đưa bà ta đi.

Miraila được đưa lên đoàn xe.

Bà ấy không phát điên, cũng không níu kéo hay khóc lóc. Dường như Miraila đã chấp nhận số phận của mình. 

***

Kí ức.

 

Hoàng hậu đặt chiếc kim vào khung và nói với giọng thoải mái.

“Lưu đày sang phương Tây. Gregor quả thật đã nhượng bộ rất nhiều ”

"Bởi vì ông ấy vẫn cần một cái gì đó để xoa dịu lòng tự trọng bị tổn thương của mình." 

"Ta nghĩ rằng sẽ có một cuộc biểu tình nổ ra."

 “Tôi nghe nói rằng Cedric đã thuyết phục họ. Tù chung thân cũng là theo luật của Đế quốc ”

 Nếu xem xét kỹ lưỡng trường hợp này, đó là một sự trừng phạt công bằng.

Khoan hẳn nói đến mưu kế của Hoàng hậu, kế hoạch tham gia giết hại hai đứa trẻ mồ côi đều thất bại.

Đó không phải là một tội nhỏ, nhưng cũng không phải là tội đủ lớn để ném đá bà ta đến chết như những gì đám đông mong muốn.

Nếu đó là Cedric, có lẽ anh ấy sẽ ngăn cản nó diễn, dù cho không phải vì Artizea.

 Sự cân nhắc của Cedric không nằm trong bản án.Thực tế là những tội lỗi cũ đã không được đưa ra xét xử một cách riêng biệt, bản án đó dường như đã được dung túng  và nơi lưu đày cuối cùng là một ngôi đền.

Anh ta biết chính ngôi đền. Anh ta đã quyết định sắp xếp một nhà sư ở đó, người mà anh ta quen biết, để có thể chăm sóc Miraila. Anh ta cũng quyên góp một số tiền nhỏ vào đấy để cô ấy không gặp khó khăn gì về chuyện ăn uống, quần áo và chỗ ở.

“Anh ta đã làm một việc không dễ dàng gì, rõ ràng đó là vì quan tâm đến cô rất nhiều”

“Có lẽ đúng như lời cô nói …… Tôi nghĩ vậy.” 

"Nhưng cô thì lại muốn anh ta không làm những việc đó phải không?" 

Artizea không sẵn sàng trả lời. 

Tội lỗi của Miraila là của riêng bà ấy. Thật đớn đau khi nghĩ rằng chính dòng máu chảy trong người cô đã xâm phạm đến trái tim chính trực của Cedric. 

Nó đang ôm lấy cổ chân anh, mặc dù cô không thể cho anh lấy một đôi cánh. 

“Anh ấy đã cứu mạng mẹ tôi. Chính tôi rất biết ơn về điều này. "

“Nhưng trong lòng cô không cảm thấy dễ chịu” 

"Nếu vậy tôi có thể xem nó như một kết cục không hề tồi tệ không?"

Artizea đã hỏi như vậy.

"Thật tệ khi nghĩ như thế."

“Tôi nghĩ mẹ tôi là một người phụ nữ đáng thương, nhưng dù cho có là vậy đi nữa, không có bất kì lí do nào để cho bà ấy một ngoại lệ.”

Hoàng hậu nhìn Artizea, đôi mắt bà trở nên sâu thẳm như ẩn chứa điều gì đó khó nói nên lời. Hay chính đôi mắt ấy dường như đang cố gắng nhìn thấu trái tim của Artizea.

"Chà, mục tiêu của cô không hẳn là Miraila, mà là Lawrence đúng không."

“Vâng”

“Sẽ không có ba mẹ nào bỏ mặc đứa con của mình chỉ vì nó khiếm khuyết hay không đáp ứng được kì vọng của họ. Ta muốn cô nhớ kĩ điều này. ”

"Tôi hiểu rồi. Ngay từ đầu, đã không có ai ngăn cản mẹ tôi khi bà cảm thấy tức giận với Hoàng đế và thất vọng về anh trai tôi ”

“Cứ cho là vậy, không hẳn là nó không tốt.”

Hoàng hậu điềm tĩnh nói:

“Giờ cô cũng đã có một đứa trẻ cho riêng mình, ta đã nghĩ rằng suy nghĩ của cô sẽ thay đổi, nhưng ta rất vui vì cô không như thế.”

“..... vâng” 

Mí mắt Artizea rủ xuống, như muốn che giấu đi những cảm xúc trong mắt mình. 

Cô ấy không biết. Có lẽ nếu muốn có con và nuôi dạy chúng đầy đủ, cô ấy sẽ phải thay đổi cách sống. 

Nhưng bây giờ cô không thể dừng lại. Bánh xe đã bắt đầu lăn. Nếu cô ấy dừng lại bây giờ, Artizea sẽ bị nó nghiền nát.

 "Bệ hạ có hài lòng với những gì tôi đã làm không?"

“Có” 

Hoàng hậu nói với vẻ mặt có chút trầm ngâm. 

“Như vậy là tốt rồi. Bên ngoài náo loạn đến mức chẳng ai nhìn ngó tới Cung điện Hoàng hậu. Nhờ đó, những đứa trẻ sẽ được chăm sóc tốt, và các vị khách cũng sẽ được chào đón một cách thoải mái. ”

Vừa nói, Hoàng hậu vừa cười nhẹ.

Con cháu của Tử tước Pescher vẫn sống trong Cung điện của Hoàng hậu. Bạn bè và chư hầu cũ của bà cũng đến thăm.

Nếu là trước đây, tai mắt của hoàng đế cũng sẽ đến. Nhưng bây giờ thì không thể. Chuyện Miraila vẫn chưa hoàn toàn lắng xuống. 

Nếu bây giờ có chuyện gì xảy ra với Hoàng hậu, người ta sẽ nói rằng Hoàng đế đã báo thù vợ mình chỉ vì cô tình nhân kia. 

"Ta muốn chuyện này kết thúc trước khi Gregor tìm đến ta."

“Vâng”

“Khi đã đặt chân vào vũng bùn lầy này, cô sẽ không thể dừng lại vì lợi ích của đứa trẻ. Mặc dù chuyện này thật nguy hiểm khi cô đang mang thai, nhưng nó vẫn tốt hơn so với khi đứa trẻ đã ra đời. Ít nhất cô không cần phải giao nó cho một ai khác.”

Những lời nói đó giống như việc hoàng hậu đã từng trải qua và giờ đây bà đang khuyên nhủ cô trên chính kinh nghiệm của mình. 

Ngay sau đó.

Người hầu gõ cửa và bước vào. 

"Người của đại công tước Evron đã đến đây thưa bệ hạ."

"Có lẽ anh ta đến đây để đón cô?" 

"Vâng, tôi cũng nghĩ vậy."

Artizea trả lời một cách lúng túng. Hoàng hậu lại mỉm cười. Bà và Artizea không chia sẻ với nhau về những tình cảm cá nhân hay những chuyện riêng tư của bản thân. Bà nghĩ rằng điều ấy là không tốt. Nhưng thật tuyệt khi thấy một người chồng hết lòng vì vợ. Hơn nữa vì cô ấy biết về thời thơ ấu của Cedric

Ngay sau đó Cedric bước vào. 

“Tôi đã đến đây. Người có khỏe không Hoàng hậu? ” 

"Làm sao ta có thể ổn trong khi ngươi không thường xuyên đến đây chăm sóc ta?"




Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 152
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.