Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 157

Chương 157

 

Lysia đột nhiên thức dậy vào khoảng nửa đêm hôm đó. Cô đã có một cơn ác mộng khủng khiếp, mà cô không thể nhớ chính xác.

Tuy nhiên, khi lòng cô đang nóng như lửa đốt, khuôn mặt của Lawrence hiện lên trong tâm trí.

Lysia ngồi dậy.

Nhìn thấy Lawrence trong giấc mơ của cô có lẽ là vì suốt ngày Amalie và Artizea nói về anh ấy.

Nhưng đó không phải là lý do duy nhất. Cô không nói với ai, nhưng Lysia cũng nghĩ về Lawrence ở phương Tây.

Cô biết Artizea đang lo lắng, vì vậy cô cố gắng giả vờ như mình không làm vậy, nhưng cô ta đã thức dậy vài lần sau giấc mơ của Lawrence như một cơn sốt.

Không phải là cô không hề hay biết về anh ấy khi họ trở về. Chỉ là Artizea không muốn điều đó, vì vậy cô chỉ cố gắng giả vờ như mình không biết.

Lysia rời khỏi giường. Sau đó thay quần áo và lặng lẽ đi ra ngoài.

Nơi ở của Đại công tước Evron chìm trong tĩnh lặng.

Lysia bước ra với một chiếc đèn.

Các lính canh để cô đi mà không quan tâm nhiều đến lí do cô sẽ ra ngoài đi dạo.

Đó là bởi vì họ biết rằng mặc dù Lysia không phải là một kỵ sĩ, nhưng cô có đủ kỹ năng để tự vệ.

Lysia lên ngựa và đi đến Phố Sabelin.

Cô đã đưa ra một quyết định bốc đồng.

Khi Lawrence nói với cô rằng nhà anh ta ở phố Sabelin, cô không có ý định đến thăm anh ta.

Nhưng bây giờ cô muốn. Cô không thể giải thích chính xác tại sao.

Cô dừng ngựa ở nơi có thể nhìn thấy cửa trước của biệt thự Lawrence.

Ngay cả sau khi đã rời đi đi, Lysia vẫn lo lắng. Cô có nên vào hay không? Cô thực sự không biết phải nói gì với anh ấy chỉ vì cô đã gặp anh.

Đó là khoảng thời gian đau đớn.

Sau đó, khi cô ta bắt đầu di chuyển, xe ngựa của Lawrence chạy trở lại. Lysia nhanh chóng tránh ra.

Cô nghĩ rằng điều đó khá tốt. Bởi vì cảm giác cỗ xe lao qua cô như thể cô là một bóng ma.

Nhưng cỗ xe dừng lại trước khi Lysia cố nuốt vị đắng chát trào ra từ dạ dày.

Trước khi người hầu kịp mở cửa, Lawrence đã tự mình mở và ra khỏi cỗ xe.

Lysia rùng mình.

Lawrence đến gần cô và chìa tay ra. Bàn tay trắng nõn, ngón tay mịn màng, lòng bàn tay mềm mại. Không một người đàn ông nào ở Evron lại có một bàn tay như vậy.

Lysia không thể biết liệu cô nắm tay anh có phải là điều phù hợp hay không.

Nhìn nhận một cách khách quan, cô xứng đáng được hộ tống bởi một người đàn ông có địa vị.

Nhưng cô thực sự có thể nắm lấy bàn tay này sao? Đó có phải là một sự phản bội không?

Với dòng suy nghĩ và cảm xúc lộn xộn, Lysia đặt tay mình lên tay Lawrence.

Sau đó, Lawrence kéo cô đến chỗ anh ta và đỡcô xuống ngựa.

"Nàng tới rồi."

Lawrence có một khuôn mặt vô cảm. Tuy nhiên, má anh ta nóng bừng, như thể một con búp bê sứ được thổi hồn vào cuộc sống.

"Ta không nghĩ đến điều đó."

"Vậy sao?"

Lysia hít thở. Cô ấy không thể nghĩ ra một từ nào.

"Lysia."

Cô đã bao giờ cho anh ta tên của cô chưa nhỉ? Cô không thể nhớ rõ.

Tay của Lawrence siết nhẹ tóc của Lycia. Nhẹ kéo lại gần, hơi thở của anh ta đến gần để chạm vào cô.

Đó là một cảm giác rất quen thuộc với Lysia. Cô ngây ngất đến mất hồn, nhưng cũng đủ sợ hãi lạnh sống lưng.

Lysia rời khỏi anh ta một bước trước khi môi họ chạm vào nhau.

Sau đó, cô đan hai tay đặt trước ngực. Không biết mình đang nghĩ gì, cô cảm thấy mình muốn cầu nguyện.

"Ngài có muốn đi đến phía Tây với ta không?"

"Phía tây?"

Lawrence hỏi. Khuôn mặt anh ta như thể đang nghe thấy một điều ngớ ngẩn.

"Vâng. Về phía Tây ……. Không, không quan trọng là Đông hay Nam."

Lysia lắc lắc tay.

“Bỏ lại mọi thứ và đi cùng ta. Ta sẽ từ bỏ mọi thứ và ở bên ngài đến hết cuộc đời ”.

Họ chỉ gặp nhau một vài lần, và cuộc trò chuyện này không phải là thứ để nói với người mà anh ta mới gặp có hai lần.

Lysia cũng biết điều đó.

Nhưng đó là câu trả lời cho vấn đề cô đang tìm kiếm. Lysia định trả lời điều gì, cô ấy không thể trả lời một cách chắc chắn.

Trên thực tế, cô ấy thậm chí còn không biết chính xác vấn đề là gì.

Nhưng có cảm giác mọi thứ sẽ đi đúng hướng. Nó rõ ràng đến mức có cảm giác như mắt cô ấy đang mở to.

Thánh nhân hẳn đã cảm thấy điều này từ rất lâu trước đây khi họ trực tiếp nhìn thấy hướng mà Đức Chúa Trời đang chỉ.

Lawrence cười toe toét. Anh ta cười như thể điều đó thật nực cười.

"Mọi thứ? Nàng đang nói về điều gì trong khi không có bất cứ thứ gì chứ?"

"Ngài Lawrence."

"Đừng làm vậy, thay vào đó hãy đến với ta đi."

Anh kéo Lysia và quấn quanh eo cô.

Lysia nhìn thấy cái bóng từ ngọn đèn ửng đỏ trên đôi má trắng nõn của Lawrence. Đôi lông mi dài của anh ta lấp lánh, khiến nó trông như màu vàng kim.

" Ta sẽ cho  tận hưởng tất cả sự giàu có và những thú vui lớn nhất trên thế giới mà nàng không thể tưởng tượng được ở Evron hay bất cứ nơi nào khác."

"Ta không cần điều đó."

"Vậy thì, trao cho nàng một chiếc vương miện dưới đêm đầy sao thì thế nào?"

Đó là một ẩn ý đề cập đến ngôi vị Hoàng hậu.

Lawrence cúi đầu. Lần này Lysia lại quay mặt đi để tránh nụ hôn của anh ta.

"Hãy để ta đi."

“Đừng nghĩ về nó. Nàng chỉ cần đến với ta. Ta sẽ khiến nàng trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất ”.

Sau đó, anh ta thì thầm rằng anh ta sẽ làm mọi thứ vì cô, và anh kéo Lysia lại gần mình hơn, cố gắng ôm cô thật chặt.

Nhưng trước khi anh ta có thể hôn cô, một đầu mũi tên ngắn đã vụt ra từ tay áo của Lysia. Lawrence thả cô ra khi anh giật mình và lùi lại.

“ Ta không cố ý làm tổn thương ngài. Ta rất lấy làm tiếc."

“…… Lysia.”

"Ta phải quay lại với Đại công tước đây."

 Lawrence quay ra và lạnh giọng nói sau bóng lưng của Lysia.

 

"Trái tim của nàng chỉ có bấy nhiêu thôi sao?"

"Ngài thậm chí còn không yêu ta."

Lysia dừng bước và nói.

Lawrence thở ra.

“Có gì thay đổi khi ta nói yêu nàng chứ? Có phải tình yêu mà nàng đang nói đến chỉ có thể đạt được bằng cách trở thành một người nghèo khổ không? ”

"Không phải như vậy!"

"Vậy thì, nàng đang làm điều này vì Đại công tước Evron à?"

Lysia nhìn Lawrence với tâm trạng đau khổ.

Ra đi không có nghĩa là Lawrence mất tất cả.

Tất cả những gì anh ta phải làm là bỏ lại đằng sau sự thật rằng anh ta là con trai của Hoàng đế. Tuy nhiên, anh ta vẫn giữ danh hiệu và là một quý tộc giàu có.

Anh ta không cần phải tham lam hơn. Lawrence đang tự dằn vặt mình với sự tham lam và bất mãn đó.

Nếu anh ta từ bỏ lòng tham của mình và rời đi với cô ấy, họ có thể cố gắng yêu nhau và sống một cuộc sống đơn giản và đầm ấm.

Sau đó anh ta có thể sống mà không cần phải bận tâm đến bất cứ ai. Bản thân anh ta có thể cố gắng tha thứ cho mình bằng tất cả khả năng.

Nhưng Lawrence đã từ chối. Lysia không thể nói gì hơn được nữa.

Lysia quay đi. Lần này cô đã không ngoảnh lại.

"Lysia!"

Lawrence lại hét lên.

Thế nhưng Lysia không nhìn lại.

Những gì Lawrence biết về tình yêu chỉ là mang đến cho người bạn đời của mình một điều gì đó lớn hơn và tốt hơn.

Cô ấy không nói là vứt bỏ nó đi.

Nếu ai đó phải từ bỏ điều gì đó và để nó qua đi, anh ta xứng đáng được ở bên cạnh Lysia. Giá như anh thực sự đưa tay ra với cô.

Lawrence nhếch môi cười.

 

***

 

Khoảng thời gian sau đó, Đế quốc có vẻ rất yên tĩnh.

Chính phủ đã bận rộn hơn bao giờ hết.

Đại pháp quan Lin cho biết những khả năng của Cedric sẽ không có gì khác hơn là các biện pháp ngắn hạn.

Nhưng ngay cả điều đó thôi cũng tạo ra gánh nặng bất thường cho các quan chức.

Việc chuẩn bị cho cuộc chinh phục phía nam của Lawrence phức tạp và nghiêm túc hơn thế nhiều.

Việc khuất phục bọn cướp biển ở phía Nam đã là một vấn đề thường xuyên được kêu gọi trong một thời gian dài.

Ngay cả Hoàng đế cũng luôn nghĩ đến sự nghiêm trọng của nó.

Ông ta không chỉ mang lại cho Lawrence một thành tích, ông ta còn phải tận dụng tối đa nó ngay lập tức nếu ông ta định chuyển quân đội làm trung tâm của chiến dịch.

Mặt khác, rõ ràng là có lý do tại sao ông ta đã bỏ qua nó cho đến bây giờ. Vì vậy, Gayan và các sĩ quan quân đội của mình ngày nào cũng quấn lấy nhau.

Những điều như vậy trở thành chủ đề thảo luận chính trong giới thượng lưu, các salon và quán cà phê.

Mặt khác, không có chỗ cho các vụ bê bối và âm mưu can thiệp.

Artizea sẽ đợi cho đến khi thời cơ đến. Cô nói với Amalie điều tương tự.

[“Chà, ngay cả khi ta nói điều này, hẳn là phu nhân cũng đang do dự.”]

["Ta xin lỗi."]

[“Ta không có ý định dấy lên một cuộc chinh phạt và cạnh tranh quyền lực với Bệ hạ. Ta thậm chí không nghĩ nó sẽ mang lại lợi ích gì. ”]

["Thưa ngài."]

[“Đúng hơn, ta nghĩ việc giành được sự sủng ái của Bệ hạ là đúng đắn. Thế nên, đừng lo lắng và cứ chờ đợi đã ”]

Amalie nhìn Artizea với vẻ mặt tự hỏi liệu điều đó có khả thi không. Đó là bởi vì việc lấy được sự sủng ái của Hoàng đế từ vị trí đã đẩy Lawrence ra xa có vẻ như là một mâu thuẫn.

Artizea nói rằng trái tim của Hoàng đế sẽ không tồn tại được lâu, và Amalie thậm chí còn thừa nhận rằng những lời của cô ấy là chính đáng.

Nhưng cô ấy vẫn chưa hoàn toàn đồng ý và không bị thuyết phục.

Biết được điều này, Artizea cũng nói thêm.

[“Nếu cô làm theo ý muốn của Bệ hạ và chờ đợi, phu nhân sẽ nhận ra rằng ta đã đúng.”]

Artizea không mong đợi sự trung thành từ họ ngay từ bây giờ. Ngay cả khi cô ấy ép buộc gây áp lực, nó sẽ chỉ củng cố một mối quan hệ giao dịch mà thôi.

Và lòng trung thành thực sự không đến từ một phe chỉ đoàn kết vì lợi ích.

Triều đại của Cedric không nên bắt đầu như vậy.

Vì vậy, công việc của cô là thay đổi tình hình. Không buộc họ phải đưa ra quyết định.

Amalie một lần nữa xin lỗi, nhưng cô ấy gật đầu trước lời nói của Artizea.

Gayan, người đã nghe câu chuyện từ Amalie, cũng đồng ý. Anh ta thở dài.

Trong lòng anh ta đang rối như tơ vò, nhưng anh ta không thể làm trái mệnh lệnh của Hoàng đế. Nếu ‘thời điểm’ mà Artizea nói đến không đến, cuối cùng anh ta sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc trung thành với Hoàng đế.

[“Về mặt tinh thần thì không thoải mái bằng. Nếu Đại công tước Evron trở thành hoàng đế tiếp theo, chẳng phải vị trí của anh ta có bị cất nhắc vì theo sau không? ”]

Về bản chất, người ở bên bạn lúc khó khăn mới là người tốt nhất. Không ai hoan nghênh một người đã tham gia sau khi rõ ràng họ sẽ có lợi sau khi nhìn cả hai phía.

Ngay cả Amalie cũng hiểu cảm xúc của Gayan. Bản thân cô cũng từng lo lắng như vậy.

Tuy nhiên, Amalie không có lựa chọn nào khác ngoài việc nói điều này.

[“Nhưng người còn lại là Đại công tước Evron. Rốt cuộc, các chư hầu của Đại công tước Evron sẽ là người tốt nhất khi nói đến những người đã ở bên cạnh ngài ấy trong những giai đoạn khó khăn, và Ngài sẽ quyết định có nên sử dụng một người như vậy vì lý do đó hay không. ”]

["Là vậy sao?"]

[“Niềm tin không chỉ đến từ việc chia sẻ những khó khăn gian khổ hay mở rộng lòng mình, mà còn từ việc có thể làm được điều đó một cách chắc chắn khi được giao phó nó hay không.”]

[“Ta nghĩ như vậy sẽ thoải mái hơn. Mấy ngày này. ”]

Gayan nói với một giọng mệt mỏi.

Sau đó, anh ta tập hợp một đội quân cho Lawrence và lên đường tiến về phía Nam.

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 157
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.