Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 158

Một thời gian sau đó, Artizea không làm bất cứ việc gì.

Bác sĩ nói cô phải nghỉ ngơi. Ngay cả khi bác sĩ không nói, thì dinh thự của Đại Công tước cũng sẽ không cho phép cô làm công việc của mình.

Không có chuyện khẩn cấp nào khác.

Cô cũng không dễ gì có thể được nghỉ ngơi.

Cô chưa bao giờ được nghỉ ngơi như thế này, ngay cả khi cô không phải thực hiện bất cứ chiến thuật nào. Ít nhất thì cô đã phải đối phó với những thông tin.

Khi cô ngồi bên cửa sổ đờ đẫn nhìn lên bầu trời, Artizea chợt nhận ra rằng điều này đã xảy ra trước đó.

Lúc Lysia chết, cô đã từ chức mọi vị trí của mình, giải tán tổ chức tình báo và thôi việc, cô sống một mình.

Khi cô nhìn lại, ký ức về khoảng thời gian đó thật mơ hồ và mơ hồ.

Cô dường như đã bị nhấn chìm vì cả ngày cô chẳng làm gì cả.

Cô ăn sáng rồi sau đó cô  ăn tối. Người mà cô nghĩ rằng cô đã gặp một hoặc hai ngày trước đó, hóa ra, đã gặp cô hai tuần trước.

Khi rảnh, cô chẳng có việc gì để làm, cô  muốn đọc những cuốn sách mà cô thích. Cô muốn đến một nơi tĩnh tâm nhàn nhã và đi dạo trong không khí buổi sáng.

Nhưng cô không làm điều đó. Cơ thể cô đau nhức và khó chịu mà không chẳng rõ bệnh gì.

Cô không thể thức dậy vào buổi sáng, ngày sẽ trôi qua vô vị vì không có lý do gì để thức dậy cho đến buổi chiều và không có ai tìm cô, nên cô chỉ nằm vùi trên giường, mắt mở trừng trừng với cơ thể đau nhói. 

 

Bây giờ mọi thứ đã khác so với cô lúc đó.

Cô vẫn còn rất nhiều việc phải làm.

Nhưng suy nghĩ của cô thường xuyên dừng lại.

"Mày có ổn nếu cứ như thế này không?"

Artizea thỉnh thoảng tự chất vấn mình.

Câu trả lời là "có".

Cô phải đợi như thế này. Không có gì khác cho dù cô có thay đổi nhỏ hay không.

Không cần suy nghĩ gì nữa, cô duỗi tay chân trên ghế bành, và có thứ gì đó chạm vào lưng cô.

"Ách!"

Artizea bừng tỉnh.

Cô giật mình, ngả người ra sau. Cơ thể cô, lơ lửng trên không trung, vùng vẫy.

Cedric hoảng hốt ôm cô trong tay, siết chặt lấy cô.

Artizea bất ngờ bám lấy cổ anh và treo lên đó. Cánh tay mạnh mẽ của Cedric  đỡ lấy cơ thể cứng đờ của Artizea mà không gặp khó khăn gì.

Cedric không biết phải làm gì.

"Ta xin lỗi. Không ngờ lại bất ngờ như vậy ……. ”

 

“Thấy chưa, tôi đã nói gì? Tôi đã nói với ngài đừng đánh thức người trước. Có vẻ như cô ấy chưa ngủ ngon ”.

Lysia quở trách.

Cô nàng đang ngồi ở một bàn khác xa hơn một chút, nhìn qua đống giấy tờ linh tinh, giống như Artizea trước khi chìm trong suy nghĩ.

Artizea vuốt ngực. Cedric đặt cô xuống ghế bành.

Lysia đến gần cô và hỏi.

“Người có sao không, thưa phu nhân? Người có ngạc nhiên hay khó chịu? ”

"Không, không sao đâu."

Cô trả lời Lysia, vô tình chú ý đến phần bụng dưới của mình. Phần bụng của Artizea lộ ra một chút.

Cedric do dự và nói.

"Ta xin lỗi. Ta tưởng nàng đã ngủ nên cố gắng đưa nàng vào phòng ngủ ”.

"ồ không. Ta đoán là ta đã ngủ quên mất ”.

Artizea trả lời với khuôn mặt ửng đỏ.

“Nhưng sao người lại tới đây? Mặt trời vẫn chưa mọc trên bầu trời sao? ”

"Ta đến gặp nàng vì có vẻ như có một cuộc họp quân sự vào buổi tối."

Cedric nói thêm rằng Artizea sẽ nói điều đó là không cần thiết.

"Vậy hãy nghỉ ngơi đi."

Artizea tỏ ra tinh tế. Cô cảm thấy muốn cười, nhưng cô không nghĩ mình nên làm thế.

"Ta có làm phiền nàng không?"

"Ta rảnh mà."

Cedric lại duỗi tay ra. Artizea lần này cũng rất hoang mang. Lần này vòng tay anh không ôm được Artizea.

Thay vào đó, anh kéo những chiếc ghim ra khỏi tóc cô và vuốt nhẹ. Nó bị rối do cọ xát vào ghế bành.

Mặt Artizea đỏ bừng.

"Ta cần phải cắt  tóc rồi."

"Dù sao cũng là nhà của nàng, không thành vấn đề."

"Tuy nhiên."

Điều này làm phiền cô ấy.

Cedric đưa tay về phía Artizea đang đè đầu cô.

"Ta đã bảo Sophie đến phòng tắm nắng."

"Phòng tắm nắng?"

“Ta đã nghĩ đến việc ăn trưa và ăn nhẹ ở đó. Nếu nàng không định chợp mắt, chúng ta hãy đi cùng nhau. ”

Thông thường, khi Cedric dùng bữa một mình, anh sẽ không sắp xếp ăn ở một nơi như vậy.

Khi bận rộn với công việc, anh  là kiểu người giải quyết tình huống đơn giản bằng cách ăn trong phòng làm việc, còn khi phải ra ngoài thì dùng bữa ở phòng ăn của các hiệp sĩ sát nhà bếp.

Vì vậy, khi anh dùng bữa trong phòng tắm nắng, nó có thể là dành cho chính Artizea.

Artizea do dự một chút, mặc dù cô không có lý do gì để do dự.

Cô ấy liếc nhìn Lysia và nói, chỉ vào đống tài liệu.

"Ta có rất nhiều việc phải làm."

"Có vẻ là vậy."

Trước những lời của Cedric, Artizea cảm thấy xấu hổ.

“ cuối cùng, sau khi Lysia xem xét xong tất cả, nàng phải kiểm tra lại, phải không? Đó là ngân sách của dinh thự, phải không? ”

"Đúng."

“Hãy để nó cho cô ấy đi. Nếu nàng muốn làm sáng tỏ mọi thứ, ta không nghĩ Lysia vội vàng ”.

Trước những lời của Cedric, Artizea thở dài.

"Ngài Freil có phàn nàn không?"

“Đừng mắng anh ta. Đó là một lời than thở hơn là một lời phàn nàn ”.

"Ta phải làm gì với lời than thở của một thuộc hạ trung thành của Đại công quốc Evron, người mà chúng ta không có nhân lực để thay thế?"

Cedric cắn chặt miệng. Lý do khiến họ không có tài xử lý thông tin là lỗi của anh.

"Sẽ ổn thôi."

Artizea đã nói như vậy.

Khi họ bắt đầu có sức mạnh, nhân lực sẽ tăng lên ngay lập tức. Khi đó, việc chọn người sẽ khó hơn.

Cedric đưa tay ra. Artizea nắm lấy cánh tay anh và đứng dậy.

Cả hai ra ngoài sau khi nhận được sự hỗ trợ của Lysia. Họ bước đi chậm rãi như đi dạo.

"Nhân tiện, có phải hội nghị quân sự về Đội quân chinh phạt phía Nam không?"

“Đó là một vấn đề toàn diện. Cách đây không lâu, một số lượng lớn quân nhu đã được gửi ra Bắc. Hầu hết các nguồn cung cấp được sử dụng bởi quân đội Southern Conquest tại điểm đến của họ sẽ được cung cấp bởi Công quốc Riagan, nhưng họ vẫn cần một lượng tiếp tế khổng lồ khi đang di chuyển ”.

“Các cách thu lại nguồn cung cấp đều được kiểm soát chặt chẽ. Mọi chuyện sẽ ổn chứ? ”

“Ý nàng là vấn đề về Evron? Hay……."

"Cả hai."

“Nếu nàng lo lắng cho Bệ hạ, vậy thì không cần. Ta đã báo cáo tình hình với Hoàng thượng, và thông báo cho quân đội ”.

Artizea gật đầu. Cedric tiếp tục.

“Nếu nàng lo lắng về chiến tranh, ta đã từng nói rồi, nhưng ta ở đây vì nó đáng đến. Nó đã ở trong tình trạng im lặng rồi. ”

Rõ ràng là vũ khí bao vây của Karam không thể xuyên thủng các bức tường của Cổng Thold.

Trừ phi có thể vượt qua Cổng Thold và băng qua dãy núi thì cuộc chiến thứ hai mới xảy ta.

Karam vẫn ở bên ngoài Cổng Thold. Cuộc đối đầu vẫn tiếp tục.

Nhưng ban đầu nó không đạt được những giao dịch lớn mà hắn mong nghĩ.

Sau nhiều lần sử dụng vũ khí bao vây, Karam thấy nó không hiệu quả và bỏ cuộc.

Bên cạnh đó, thời tiết đã ấm lên. Bây giờ, Karam không có động cơ để cố gắng đi về phía nam và bảo là để trốn rét.

Bởi vì lấy đất từ ​​một bộ tộc khác ở vùng đất bên ngoài Cổng Thold còn hơn là đánh vào các bức tường của Cổng Thold, thứ cứng như một cái đe.

Hoàng đế và quân đội thả lỏng.

Vào mùa đông, Karam đi về phía nam, và vào mùa xuân, họ quay trở lại. Đó là cuộc Chiến tranh phương Bắc mà Đế quốc biết rõ.

Ngay từ đầu, chính vì lý do chính trị đã làm dấy lên nỗi sợ hãi về chiến tranh.

Tuy nhiên, ngược lại, nó có thể là một vấn đề chính trị.

'Ngay cả khi Bệ hạ cố tìm lỗi với người, người cũng không thể làm gì được. Ngay cả khi chiến tranh đã kết thúc trong năm nay, chúng ta vẫn phải chuẩn bị cho cuộc chiến vào mùa đông năm sau. '

Theo Freil, họ đã chuẩn bị cho năm tới. Về nguyên tắc, nó phù hợp với sự trao đổi.

Tuy nhiên, việc sửa chữa các bức tường của Cổng Thold để chuẩn bị cho cuộc chiến tranh vũ trang và các đơn vị huấn luyện ở mỗi làng, chủ yếu là quân nhân đã nghỉ hưu, để ứng phó với các cuộc đột kích bất ngờ cũng đang được thực hiện đồng thời.

Cedric đã phá vỡ vòng suy nghĩ của mình.

"Bây giờ đừng nghĩ về nó nữa, nếu không thì không thể nghỉ ngơi."

Artizea ngẩng đầu lên và nhìn anh.

"Nàng muốn ăn gì?"

Đôi khi Artizea cảm thấy Cedric có điều gì đó muốn che giấu.

Mọi thứ vẫn vậy. Có vẻ  như anh đang cố tình thay đổi chủ đề.

Cô không có ý định tra hỏi. Đó là công trình của Evron Grand Duchy. Rốt cuộc, đó là một vấn đề quân sự.

Không chỉ bản thân Artizea cũng không nhúng tay vào, cô cũng không có gì để nói, ngay cả khi anh hỏi ý kiến.

Điều này cũng đúng với thủ lĩnh mới của Karam.

Trong hoàn cảnh cô chưa từng gặp và cũng không biết rõ tình hình thực tế, biết nhiều hơn thế cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Cô biết rằng Cedric làm điều này không phải vì anh không tin tưởng cô, mà vì anh không muốn thêm gánh nặng cho cô.

Nhưng một bên ngực cô trở nên nặng trĩu.

Hoàng tử của Karam đã nói gì với Cedric? Anh ta có phải là 'người trở về' không?

Artizea trả lời, cố gắng quên đi những suy nghĩ của mình.

"…… Đường."

"Không được."

Cedric ngay lập tức từ chối.

Artizea thở dài buồn bã. Quản gia và bác sĩ đã cùng nhau ngăn cản. Cô tự hỏi liệu Cedric có cho cô một ít không.

Thông thường, người ta thèm những thứ họ đã ăn khi họ còn nhỏ, nhưng cô ấy lại thèm những thứ mà cô ấy không thể ăn được.

Gần đây, cô ấy cứ nghĩ đến đường trắng. Thay vào đó, Marcus đã mang cho cô ấy một ít kẹo trái cây, nhưng không phải vậy.

Cedric hỏi.

"Còn trái cây thì sao?"

"Cũng được, nhưng ta thích thịt hơn."

"Thật hoàn hảo."

Cô tự hỏi điều gì là hoàn hảo, và có một bát lớn đầy bánh kếp nhân thịt và cuộn khoai tây thịt xông khói nướng giòn trên bàn trong phòng tắm nắng.

Ngoài ra còn có bánh mì, bơ và mứt.

"Của nàng cả đấy."

Cảm nhận được cái nhìn của Artizea, Cedric nói.

Artizea lắc đầu và ngồi xuống chiếc ghế mà Cedric kéo ra.

“Ta nghĩ rằng Lord Cedric vẫn đang hiểu nhầm lý do tại sao ta không thích ăn tối.”

Cedric cười nhẹ.

Sữa trộn trái cây mùa hè xay được đổ vào ly ướp lạnh.

Cô không thực sự đói, nhưng nó rất tốt. Có thể ăn là đã thành thói quen nhưng có thời gian cô chỉ cảm thấy đầy bụng, khó chịu khi không ăn được nên cô đã nghĩ đến chuyện ăn uống suốt.

Artizea ăn một chiếc bánh kếp nhân thịt và uống một ngụm sữa ngọt ngào.

Rồi cô cảm thấy có gì đó đang nhói lên trong bụng mình. Trước đây, cô sẽ nghĩ rằng đó chỉ là cảm giác chướng bụng.

Cô đã nghe những câu chuyện về chuyện những đứa bé đạp bụng mẹ

Cô ý thức về đứa trẻ trong bụng mình đến nỗi dường như cô ấy đã nhầm lẫn. Cô không thể chắc chắn.

"Chuyện gì vậy?"

"Không có gì."

Artizea hít một hơi thật sâu và giải tỏa tâm trí. Cô cố gắng hết sức để giữ cho khuôn mặt của cô ấy bình tĩnh.

Lại là cảm giác đó. Lần này là chắc chắn.

Cô cảm thấy kỳ lạ. Từ trước đến nay, cảm giác có con là một cảm giác trừu tượng, nhưng giờ cô nghĩ nó đã thực sự ở đó.

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 158
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.