Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 169

Lysia đã có một giấc mơ.

Trong mơ, cô ấy đang đứng nhìn ra cánh đồng hoang vu.

Không, nó không phải là một vùng hoang vu. Ban đầu nó là một cánh đồng lúa mì màu mỡ.

Nhưng vùng đất hoang dại biến thành một bãi đất khô cằn, rồi thay vào đó lại là một cánh đồng lúa mì.

Ngôi làng đổ nát đầy những ngôi nhà hoang, và trên con đường cô từng đứng, những chiếc xe ngựa hư nát và những cột đá đánh dấu ngôi làng đã bị đánh đổ.

Đáng thương hơn là mảnh đất chưa từng canh tác kia.

Lysia nhận ra vùng đất này chưa bao giờ được canh tác. Bởi vì ngôi làng của những kẻ phiến loạn mà cô sống đang nằm ở trên mảnh đất như vầy.

Có rất nhiều nơi như vậy ở Evron. Một vùng đất chưa từng được cày xới vì con người chưa dám động đến thiên nhiên. Một vùng đất không có đường và không có làng. Những vùng đồng bằng lạnh giá vẫn còn nguyên như cũ.

Và khi đứng trước nó, cô ấy có thể cảm nhận được sự sợ hãi, nhưng cô ấy chưa bao giờ cảm thấy đau khổ.

Nhưng nơi này thì thật đau khổ.

[“Tôi thì ngược lại.”]

Một giọng nói nặng nề vang lên từ phía sau.

Lysia nhìn lại. Cô ấy dùng hai tay kéo tóc khi gió thổi tung mái tóc của cô.

Cedric nhìn cô với đôi mắt đen.

 

Không phải tất cả người da đen đều đen tối giống nhau. Đôi mắt của Cedric mà Lysia biết ban đầu là bóng đêm dịu dàng.

Nhưng bây giờ đứng trong đôi mắt ấy là một bóng đen lạnh giá. Cảm giác cô đơn và tuyệt vọng xưa kia lắng đọng từ trong sâu thẳm, giờ đây chúng mang một màu lạnh như đá.

Lysia cảm thấy tiếc cho điều đó.

[“Hiện tại tôi không thể làm được gì. Tôi có nên tập hợp các tín đồ của mình và gây chiến với thánh đường không? ”]

[“Cũng có thể khả thi.”]

[“Thực sự đáng sợ khi Đức ngài Ced nói vậy.”]

[“Nếu một vị thánh tham gia vào sự nỗ lực của Evron, nó sẽ khá đáng để thử.”]

[“Ngài có thể phải đấu tranh trong vài năm. Có vẻ như thánh đường có thể được hoàn thành, và Evron sẽ bị phá hủy. Karam sẽ suy thoái sau ngài. ”]

Lysia trả lời như vậy.

[“Chà, tôi biết rằng Đức ngài Ced không thực sự hiểu những gì mình đang nói.”]

[“…….”]

["Tôi ổn mà."]

Sau đó Cedric thở dài.

[“Lysia.”]

["Tôi ổn mà. Thật đấy."]

 

[“Lawrence là một kẻ tàn nhẫn. Đối với phụ nữ còn tàn nhẫn hơn. ”]

[“Thưa Đức ngài Ced.”]

["Nghĩ lại. Phép màu là không có thật. Nó được thao túng bởi Hầu tước nhà Rosan. ”]

["Vâng. Tôi biết điều đó là tốt nhất. Bởi vì tôi là người biết nghe lời Thượng đế. ”]

Lysia rời mắt khỏi Cedric và nhìn lại vùng đất hoang vu.

[“Từ miệng của mình, cô tiết lộ rằng đó là một lời tiên tri giả. Đó là việc cô cần phải làm. Bất kể Giám mục Akim và phe phái của ông ta có thể nói gì đi chăng nữa, bất kể thánh đường thống nhất tuyên bố và lập luận gì, cô vẫn là một vị thánh. Nếu cô sống sót và nói rằng lời tiên tri đó là gì trước mặt mọi người, coi như xong chuyện. ”]

[“Tôi sẽ phải hy sinh bao nhiêu nữa để tồn tại như vậy? Liệu tôi có thể thoát khỏi cạm bẫy của Hầu tước Rosan bằng cách đó không? ”]

[“…….”]

[“Nếu tôi vạch trần lời tiên tri này là giả và chống lại thánh đường và giành chiến thắng, thì chuyện kinh tởm này sẽ kết thúc chứ?”]

Cedric đã không trả lời điều đó.

[“Và lời tiên tri này không hoàn toàn là giả. Sau cùng, tôi phải thay đổi ý định của Bệ hạ. ”]

[“Lysia.”]

[“Nếu không phải là Hoàng đế hiện tại, thì là tâm trí của Hoàng đế tiếp theo. Nếu không được nữa, tiếp theo là tâm trí của Hoàng đế sau nữa. ”]

Lysia nói.

Cô ấy nói rằng phép màu mà cô ấy nhận được là để chăm sóc những người nghèo và khó khăn.

Từ ngữ của lời tiên tri thì cũng không hoàn toàn chính xác. Để bảo vệ mạng sống của mình, cô ấy đã tạo ra một cách giải thích ít gây ra mối đe dọa nhất cho các thánh đường và những người nắm quyền.

Lời tiên tri ban đầu không phải là từ ngữ có thể được dịch chính xác sang từ ngữ của con người.

Những lời mà Lysia nghe được từ Chúa không chỉ là một từ, mà là rất nhiều.

Để cứu những người còn đang sống trên thế giới này, để cứu những người gặp hoạn nạn.

Và cô ấy là người không vì thế mà đổi thay, tin tưởng vào sự chân thành và có thể thay đổi người khác.

Sức mạnh thần thánh của cô ấy không gì khác ngoài sự tình cờ. Ngay cả khi Lysia chữa lành cho hàng chục, hàng trăm nghìn người bệnh bằng sức mạnh của mình, nếu thế giới không thay đổi, bệnh tật sẽ ngày càng tăng cao.

Đó là một thế giới phải được chữa lành.

Vì vậy, sức mạnh thần thánh của cô ấy chỉ là sự trợ giúp để cô ấy có thể soi sáng mà không mất hy vọng trên con đường dài và gian nan.

[“Tôi sẽ thay đổi được ngài Lawrence. Lý do mà người đó đối xử ngọt ngào với tôi như hiện tại là để có được một vị thánh bên cạnh ngài, và tôi biết rằng ngài ấy vốn dĩ là một người tàn nhẫn và ích kỷ. ”]

[“Lysia.”]

[“Tuy nhiên, người đó yêu tôi.”]

Lysia cười khổ.

Cô ấy nghĩ có lẽ đó là lý do tại sao cô ấy trở thành một vị thánh.

["Con người có thể thay đổi. Ta tin là sự thật sẽ thắng. Và nếu người đó có thể thay đổi, đó sẽ là cách nhanh nhất để cứu Đế quốc. ”]

[“Tôi không nghĩ nó sẽ khả thi.”]

[“Ngay cả khi không khả thi ……, ít nhất tacó thể sinh ra một người thừa kế hoàng gia.”]

Lysia nói với bàn tay nắm chặt. Và cô ấy nhìn lại Cedric.

[“Ngay cả khi chúng ta thất bại, sẽ còn có một điều khác cho 20 hoặc 30 năm nữa. Tôi là một vị thánh. Không ai có thể đe dọa cuộc sống và vị trí của tôi một cách dễ dàng như vậy. ”]

[“…….”]

[“Đức ngài Ced cũng biết điều đó mà. Ai đó phải rời đi. Cho dù đó là Ngài Lawrence …… hay Hầu tước Rosan, chúng ta sẽ phải xem điều gì xảy ra bên trong Cung điện. ”]

[“…… Ta không thể yêu cầu cô không được rời đi sao?”]

["Xót thương thay."]

Lysia thở dài.

Sức mạnh thần thánh của cô ấy không bao gồm nhìn xa trông rộng. Nhưng Lysia dường như vẫn biết trước tương lai của Cedric.

Không đế chế nào là trường tồn mãi được.

Cedric không có ai đi cùng. Nhiều kẻ trung thành, nhưng không ai có thể để anh dựa vào.

Nhiều kẻ sẽ liều mạng để thi hành mệnh lệnh của anh, nhưng không có kẻ nào mà anh có thể thổ lộ tâm tư của mình cùng được.

Nếu ngay cả chính cô ấy cũng rời đi, anh sẽ cô độc trong thời gian dài.

[“Hay là ngài muốn làm ngược lại?”]

Lysia cười rạng rỡ và nói như đùa.

["Làm ngược lại ư?"]

[“Tôi sẽ đóng vai một vị thánh chữa lành bệnh tật. Đức ngài Ced cám dỗ và thuyết phục được Hầu tước Rosan. ”]

[“Ui là trời.”]

[“Biến cô ấy thành người của Đức ngài Ced. Ngài có thể kết hôn. Và rồi, tôi nghĩ mọi thứ sẽ diễn ra suôn sẻ, được không? ”]

Cedric cười khúc khích.

Lysia cười và nói.

[“Những ngày tốt đẹp sẽ đến. Hãy tin tôi. Đó là một phước lành từ một vị thánh. ”]

[“Lysia.”]

[“Chắc chắn sẽ đến ngày ngài nghĩ rằng tất cả những điều này chỉ là một thử thách cần vượt qua.”]

Vùng đất hoang vu nhuốm màu hoàng hôn, gió thoảng mùi bụi.

Niềm an ủi duy nhất là không có dấu hiệu của dịch bệnh ở bất cứ nơi nào tại nơi hoang vu.

Lysia mở mắt nằm trên giường và nhìn lên trần nhà.

Nước mắt cô ấy không ngừng rơi.

***

Cedric đã phải rời đi vào sáng hôm đó.

Anh mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần. Cứ như thể hàng chục năm kiệt quệ ập đến cùng một lúc.

Anh cũng rất buồn khi rời khỏi vòng tay của Artizea lúc này.

Nhưng anh phải thực thi mệnh lệnh. Anh không thể làm trái lệnh của Hoàng gia. Mệnh lệnh ban ra cũng chẳng tốt đẹp gì, nhưng không làm thì rất nguy hiểm.

“Bệ hạ không nghi ngờ ta, nhưng sẽ không khôn ngoan nếu khoe rằng ta đã nói chuyện với ngài quá lâu trước khi rời đi.”

Cedric vuốt tóc Artizea và thở dài.

"Cho đến khi ta quay lại, đừng nghĩ ngợi gì nữa nha."

“…….”

“Cơ thể của nàng không chỉ của riêng nàng. Nàng cũng nên biết rằng nàng không thể tự mình kiểm soát mọi thứ trên đời ”.

"…… Em hiểu mà."

“Những gì ta nói không chỉ với tư cách là chồng của nàng ……, nó còn là mệnh lệnh được ban hành với tư cách là một Lãnh chúa .”

"…… Vâng."

Cedric nhẹ nhàng vuốt ve bụng cô.

Đứa bé yên ắng trong một thời gian sau vài tháng đầu tiên. Nhưng nó đã quẫy đạp trong đêm đó.

Có lẽ, vì bất ngờ, hoặc cũng có thể trong lúc này, nó biết mẹ nó không bằng lòng về sự tồn tại của nó nên nó cố tình đạp.

“Đừng đi ra ngoài. Chỉ khiến tâm trí ta thêm rối bời thôi”.

Sau một vài lời thúc giục, Cedric nói vậy và anh đi ra ngoài một mình.

Bên ngoài vang lên một tiếng động nhỏ. Chẳng mấy chốc tiếng bước chân của đàn ngựa đã biến mất.

Artizea nhìn thấy ánh bình minh nhuộm màu cửa sổ.

Ngay cả lúc ấy, những suy nghĩ của cô cũng không ăn nhập với nhau. Đó là một cảm giác tuyệt vọng tràn ngập trong lồng ngực cô.

'Ta không nên đi với chàng mới phải.'

Đó là điều mà Artizea đã suy nghĩ suốt đêm qua.

Ngày cô trở về, lẽ ra cô không nên đi tìm Cedric.

Trong ký ức của cô, cô thậm chí không nên cho anh cơ hội để bước vào tâm trí của mình bằng cách đề xuất một hợp đồng hôn nhân với anh.

Sẽ tốt hơn nếu cô chỉ đầu độc Miraila và Lawrence và dừng tại đó.

Nếu Cedric không chấp nhận lời đề nghị của cô vào ngày hôm đó, thì ban đầu cô đã định làm như vậy.

Đại công tước Roygar sẽ là Hoàng đế. Nhưng cuối cùng thì điều đó có thành công không?

Evron sẽ không gục ngã, và Cedric sẽ có đủ sức mạnh để chống lại.

Đáng lẽ ra, cô nên làm ngay trong ngày hôm đó thay vì đi tìm anh.

Trước khi cô yêu anh mà không màng đến gì cả. Trước nỗi thống khổ và xung đột nảy sinh trong lòng cô.

Sẽ thật tốt biết bao nếu cô kết thúc mọi việc.

Nhưng đã quá muộn.

Cedric và cô.

Cedric đã đúng. Không bao giờ xảy ra được.

Và để yêu nhau như thế này sẽ không bao giờ xảy ra được.

Ngay cả khi cô chết, không còn gì hối tiếc.

Tâm trí cô phiền loạn đến mức tưởng như không muốn lấy gì ăn để lót bụng, thế nhưng vào buổi sáng cô lại thấy đói và khát.

Những người giúp việc đã chuẩn bị những chiếc xúc xích nhỏ. Artizea rửa mặt và ăn sáng.

Ngay khi trời sáng, Hayley đến gặp cô với đôi mắt vô hồn. Đó là một khuôn mặt chưa ngủ.

"Tôi muốn hỏi cô thêm về những gì cô đã nói ngày hôm qua."

"…… Được."

"Cô vẫn chưa đạt được thỏa thuận về vấn đề của Đại Công Tước và người kế vị của ngài ấy, đúng chứ?"

"Phải."

Hayley thở dài.

Không phải cô được quyền quyết định trước sao? Tôi không nghĩ đó là chuyện mà tôi có thể trả lời trước được”.

Đó là một quyết định mà Hayley đã suy nghĩ cả đêm. Thật ra, chỉ là để trì hoãn việc trả lời.

"Tôi hiểu rồi."

Dù cô có hiểu sự lo lắng và căng thẳng của Hayley hay không, Artizea đã sẵn sàng trả lời.

Và cô hỏi.

"Nhưng Lysia đâu rồi?"

Thông thường, Lysia là người đầu tiên thức dậy vào buổi sáng để chào đón cô.

Thật ra, Lysia sẽ thức dậy vào lúc mặt trời mọc vài giờ trước khi Artizea dậy và hoàn thành bài tập thể dục nhẹ cũng như luyện tập trước khi thức dậy.

Nhưng hôm nay, cô ấy không đến chào.

"Cô ấy nói rằng cô ấy không được khỏe."

Hayley trả lời thay.

 

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 169
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.