Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 17

Marcus Hanson, quản gia cũ của gia đình Rosan sống ở một quán rượu xiêu vẹo trong một góc phố Reve. Ông sống trong một căn phòng nhỏ liền vách với quán rượu, làm những công việc lặt vặt vào ban ngày và phục vụ khách hàng vào ban đêm,.

Marcus có nhiều con cháu nhưng gia đình ông không còn sống chung với nhau từ rất lâu rồi. Kiếp trước, Artizea chưa bao giờ gặp qua Marcus Hanson.

Trong quá khứ, cháu gái của ông, Lise Hanson, đã che giấu thân phận của mình đến làm người hầu của Artizea với ý định trả thù. Lise Hanson đã nghĩ rằng cô đã hoàn toàn che giấu danh tính của bản thân. Nhưng vào thời điểm đó, Artizea có rất nhiều kẻ thù. Cô phải thận trọng ngay cả với những người hầu mới của mình.

Sau khi kiểm tra lý lịch của Lise, Artizea đã nghĩ rằng Lise phù hợp với công việc vì tham vọng và tính cách của cô.  Bằng cách đó, cô đã bảo vệ được vị trí mà Marcus Hanson đã từng đảm nhiệm. Khi ông nội bị bắt làm con tin, Lise không còn lựa chọn nào khác ngoài việc trung thành đến cùng. Tuy nhiên, có một sự thật là cô không hề làm gì Marcus. Cô thậm chí còn chưa từng gặp trực tiếp ông ấy.

Nhưng khi cô bước vào quán rượu, mới nhìn thoáng qua, cô có thể chắc chắn Marcus là ai.

Marcus là một người đàn ông 78 tuổi, nhưng dáng đứng thẳng và vững trãi. Mặc dù bộ đồ kiểu cũ mà ông mặc đã sờn, nhưng bộ đồ trông vẫn còn sạch sẽ, thậm chí phần cổ tay áo vẫn còn giữ được màu trắng sáng.

Ông bình tĩnh hỏi, trong khi người đàn ông đồng nghiệp choáng ngợp trước thanh kiếm và bộ quần áo lộng lẫy của Cedric.

"Các quý tộc thân mến, điều gì đưa các ngài đến một nơi như thế này?"

"..."

"Ông có thể dành cho chúng tôi một chút thời gian của ông được không, ông Hanson?"

Marcus im lặng một lúc. Nhưng chẳng mấy chốc ông bảo người nhân viên kia.

"Tôi sẽ trở lại ngay."

"Ô-Ông chắc chứ, ông già?"

"Đừng lo, tôi không nghĩ họ muốn giết tôi đâu."

Ông nói và quay lại rồi bước ra ngoài.

Artizea và Cedric tiếp bước phía sau. Marcus dẫn họ đến một bãi đất trống phía sau quán rượu, nơi họ thường vứt rác.

"Đây không phải là một nơi tốt đẹp gì cho cam, nhưng tôi làm việc ở đây, vì vậy khó mà dẫn hai người đến một nơi sạch sẽ. Đại công tước Evron, tại sao ngài lại đến thăm một người như tôi?"

Ông ta nhận ra Cedric và hỏi anh .

Mười tám năm trước, khi Marcus bị buộc phải rời khỏi trang viên Rosan, Cedric vẫn chỉ là một đứa trẻ chưa đầy mười tuổi. Dù vậy, Cedric nhìn rất giống cha mình, người từng  giữ danh hiệu Đại Công tước Evron.

Là cựu quản gia trưởng của gia tộc Rosan, Marcus biết khuôn mặt, tính cách và lịch sử của tất cả các quý tộc cao cấp. Vì lý do đó, không có gì đáng ngạc nhiên khi ông biết Cedric là ai.

"Mặc dù gia đình chúng tôi đã bị đuổi ra ngoài, nhưng chúng tôi đã phục vụ gia tộc Rosan qua nhiều thế hệ. Tôi chẳng có gì để nói với ngài cả.”

Marcus nghĩ rằng Cedric đến đây để moi những điểm yếu của gia tộc Rosan.

Nhưng Cedric lắc đầu.

"Tôi chỉ đơn giản là người hộ tống cô ấy."

Cedric chỉ vào Artizea.

Artizea từ từ cởi mũ trùm ra. Mái tóc vàng bạch kim của cô trượt qua vai.

Ngay cả ở bãi đất trống giống như một bãi rác, mái tóc của cô vẫn tỏa sáng lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời. 

"..."

"Rất vui được gặp ông, ông Marcus Hanson. Tôi là Artizea Rosan".

Artizea ngước mắt. Marcus im lặng nhìn chằm chằm vào cô một lúc. Sự tức giận, hận thù, khao khát và đau khổ bùng lên bên trong ông ta, khiến khuôn mặt nhăn nheo của ông già méo mó.

Marcus không biết phải nói gì.

"Con gái của Miraila?"

"Người đã hủy diệt gia đình tôi và tiêu diệt gia tộc Rosan?"

Nhưng cuối cùng ông nói bằng một giọng run rẩy.

"Cô trông rất giống Hoàng đế Michael, Người thừa kế."

Mười tám năm đã xóa tan mối hận thù bên trong ông ta. Tuổi già đã rút cạn kiệt sức lực khiến ông không có sức mạnh để trút cơn giận dồn nén của mình. Sự khao khát làm dấy lên nỗi buồn.Xúc cảm mạnh mẽ đang bùng lên bên trong Marcus là sự buồn thảm và đó một cảm giác muốn được cảm thông. Người ta muốn được lắng nghe, được thấu hiểu và được chấp nhận. Đó cũng là cách chữa lành duy nhất. 

Marcus vẫn nhớ trang viên Rosan. Gia đình Hanson đã từng là quản gia cho nơi đó trong nhiều thế hệ. Mặc dù họ không phải là quý tộc, nhưng họ tự hào về sự khác biệt so với những thường dân kia. Marcus được sinh ra trên mảnh đất của gia tộc Rosan, và khi còn nhỏ, ông trở thành bạn thời thơ ấu của những đứa con của Hầu tước. Từ khi lớn lên, ông đã học cách làm người hầu cận Michael Rosan. Sau một thời gian tích lũy kinh nghiệm, ông trở thành quản gia theo lệnh của ông nội, người lúc đó là quản gia trưởng.

Con cháu của ông cũng được sinh ra tại lãnh địa của Hầu tước Rosan. Cả con trai và con gái của ông tiếp bước theo cha và phục vụ gia tộc Rosan.

Ông ta không thể không nhớ lại những ngày xưa cũ ấy. Càng nhớ về gia đình, ông càng nhớ về những khoảng thời gian tốt đẹp và càng nhớ trang viên Rosan.

Ông ấy muốn ai đó giúp mình vượt qua nỗi đau này, sự buồn thảm này.

Artizea có thể nhìn thấy điều đó hằn lên khuôn mặt và qua ánh mắt run rẩy của Marcus.  Đó cũng là cảm giác mà cô đã cảm nhận được ở Lise Hanson, người từng muốn giết cô trong quá khứ.

"Ông Hanson, ông là người đầu tiên gọi tôi là người thừa kế."

Artizea nói bằng một giọng nhẹ nhàng. 

Marcus chắc nịch.

"Người thừa kế, mẹ cô có biết... cô đến nơi này không?"

"Bà ấy không nên biết. Nếu bà ấy biết, bà sẽ không cho phép tôi đến đây."

Artizea nói, sau đó cô đặt tay lên ngực và cúi thấp đầu. Cô lịch sự cúi đầu, như thể cô đang cúi đầu trước một linh mục.

"Ông Hanson. Tôi có nhiều điều muốn nói với ông, nhưng trước hết tôi phải gửi đến ông lời xin lỗi".

"Cô có biết những gì mà mẹ cô đã làm không?"

"Vâng. Mẹ tôi đã đầu độc tất cả hậu duệ của hầu tước Rosan và đổ tội cho gia tộc Hanson để biến tôi thành người thừa kế duy nhất của Hầu tước Rosan."

Vụ đầu độc xảy ra trong thời gian để tang Michael Rosan khi Artizea mới được 6 tháng tuổi. Con gái lớn của Michael, người sẽ kế nhiệm ông, đã bị sốc khi biết rằng con gái của Miraila nhìn rất giống Michael. Nhưng Artizea không thể nào là con gái của Michael sắp chết được. Có lẽ một trong những đứa cháu nhỏ của Michael đã làm ra một hành động ngu xuẩn, đó là ngủ với Miraila. Chính vì thế, cô đã quyết định công nhận Artizea là em gái của mình, bởi vì cô thà nghe điều đó hơn là  nghe thấy việc con trai cô làm cho người phụ nữ giống như bà của mình có bầu. Artizea đã trở thành con gái hợp pháp của hầu tước Rosan là vì vậy. 

Nhưng Miraila, người đã mất đi sự ưu ái của Hoàng đế khi mang thai Artizea, chưa thoải mãn với điều đó. Bà ta cần một chỗ dựa đáng tin cậy hơn. Bà coi đám tang là một cơ hội, bỏ độc vào bữa tối, nơi tất cả con cháu của Michael dùng bữa. Marcus đã cố gắng chứng minh rằng Miraila là kẻ dối trá và bà ta là thủ phạm thực sự. Nhưng thời điểm đó cô con gái thông minh của ông, nhìn thấy ông run rẩy vì sợ hãi, đã nói lên ý tưởng của mình.

「Cha nên từ bỏ ý tưởng đó, thưa cha. Cha đang đặt mạng sống của chúng ta vào nguy hiểm đấy ạ. 」

「Nhưng ta có bằng chứng. 」

「Tất cả những thứ đó có tác dụng gì chứ? Sẽ không có gì thay đổi cả. Ngay cả khi tội lỗi của Miraila được chứng minh, chúng ta có thể sẽ chết trước khi điều đó xảy ra. Nhưng bà ta là người duy nhất xứng đáng bị vậy. 」

「Con gái ông liên tục rơi nước mắt. 」

「Dù sao, tài sản thừa kế thuộc về hậu duệ duy nhất còn sống sót, cô Artizea. Nếu cha có thể tiết lộ sự thật, cha có nghĩ rằng cô ấy sẽ biết ơn không? Cha, cha sẽ là kẻ thù của mẹ cô ấy! 」

Ông ta biết con gái mình đã nói đúng.

「Phải từ bỏ thôi cha à. Gia đình chúng ta và gia tộc Rosan kết thúc rồi. 」

Nếu một người thừa kế khác của Hầu tước Rosan còn, người đó sẽ chiến đấu trung thành đến cùng. Chớ trêu thay, hậu duệ duy nhất của Hầu tước Rosan còn sống lại là Artizea. Và Miraila chắc chắn sẽ không để yên cho gia đình Hanson, ngay cả khi bà nắm quyền kiểm soát trang viên Rosan. Cuối cùng, Marcus yêu cầu con cháu trốn thoát trước khi có bất cứ điều gì tồi tệ xảy ra với họ. Ông bảo họ che giấu danh tính của họ và quên đi gia đình Hanson và trang viên Rosan miễn là chúng sống sót. 

Dù vậy, bản thân ông không thể từ bỏ tên của mình. Cho dù gia đình Hanson, điều mà  ông coi là danh dự của bản thân đã biến mất, ông vẫn là Marcus Hanson.

“Tôi cũng chỉ là một ông già. Một ngày nào đó, Miraila tìm thấy tôi và giết tôi cũng chẳng sao cả."

Ông ta đã nghĩ như vậy.

Vở kịch đầu độc của Miraila không được hoàn hảo nên đã để lại nhiều hiểm họa và bà ta cũng không có một người hầu cận đáng tin cậy hay kẻ đưa ra lời khuyên hữu ích nào cả. 

Marcus đã trốn được.

Sau đó, một điều đáng sợ hơn những gì con gái ông dự đoán đã ập đến. 

Hoàng đế can thiệp.

Người đã rất tức giận vì sự không chung thủy của Miraila nhưng cuối cùng thì vẫn không giết chết bà. 

Những khoản hối lộ và quyền lực khổng lồ đã che lấp đi sự thật.

Lại một lần nữa, Hoàng đế mở cửa phòng ngủ của mình cho Miraila. Và giống như một chú chim, Miraila sà vào vòng tay của Hoàng đế và ôm lấy ngài.

Cuối cùng thì, tất cả đều bị chôn vùi, ngay cả danh tính kẻ hạ độc. 

Marcus không thể lộ mặt một lần nữa và ông đã sống một cuộc sống khó khăn trong quán rượu trên đường Reve này.

"Tôi không có ý định bào chữa cho hành động của mẹ tôi. Tôi không làm điều này nhân danh bà ấy".

Marcus nhìn chằm chằm vào cô. Artizeria đứng thẳng lưng, nhìn ông và nói.

"Là hậu duệ cuối cùng của Hầu tước Rosan, tôi thực lòng xin lỗi vì đã không bảo vệ những người thuộc hạ của mình."

"Người thừa kế..."

"Tôi xin lỗi."

Cô lại cúi đầu. Mắt Marcus ướt nhòe.

Artizea tiến lại và đưa cho ông ta một chiếc khăn tay. Marcus nhận lấy chiếc khăn đó.

Cedric đang quan sát những gì xảy ra cách chỗ anh đứng không xa. 

Những người chấp nhận anh, trân trọng anh, và là người muốn bảo vệ họ, anh không thể ngăn những cảm xúc hỗn loạn trong lòng. Và  Cedric cảm thấy trái tim mình nhẹ nhõm hẳn, bởi vì anh nghĩ rằng Marcus là người đầu tiên chăm sóc Artizea, người bị cô lập ở trang viên Rosan.

***

Vào thời điểm đó, Bill, quản gia của trang viên ,đang kể cho Miraila về chuyến thăm của Cedric.

Choang!

Miraila bật dậy và vung tay đầy phẫn nộ.

Lọ thủy tinh vỡ tan tành trên sàn nhà nom như một tác phẩm nghệ thuật. Những mảnh thủy tinh bắn ra và rơi lên tấm thảm da báo.

Bill lập tức quỳ xuống trước mặt Miraila, không hề để tâm đến những mảnh vỡ nằm rải rác trên sàn nhà. Sau đó, ông ta cung kính đưa đôi dép cho bà ta.  

Miraila để chân trần và chỉ mặc độc một chiếc áo choàng mỏng phía ngoài bộ đồ lót, bà xỏ chân vào dép và ngồi phịch xuống ghế sofa.

"Ngươi nhắc lại xem nào."

"Ngài Đại Công tước Evron hỏi tôi tại sao tôi trung thành với bà mà không phải là tiểu thư Artizea."

Bill nói, ông ta giải thích từng lời của Cedric để có lợi cho mình. Miraila bùng lên lửa giận dữ.


 

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 17
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.