Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 178

Đại công tước Roygar có vẻ mặt rất bối rối.

 

“Nếu ta đi, ta chắc chắn sẽ bù đầu trong công việc, rồi không có thời gian chăm sóc nàng, sợ nàng buồn”.

 

"Dối trá."

 

Đại công tước phu nhân Roygar nói.

 

"Vì ta vô dụng chứ gì?"

 

"Em yêu."

 

"Ừ phải rồi. Như em gái ta…… Ta đủ thông mình thì mới có ích được cho ngài, thì ngài mới rủ ta đi cùng chứ. ”

 

Không nói lại được, Đại công tước Roygar bật khóc. Thật ra, người mà bà ấy đang nói xéo không phải là em gái mình mà là quý bà Ford.

 

Bà biết mình không được thông minh thiên phú.

 

Bà đã được giáo dục để trở thành một quý bà. Bà thích âm nhạc, khiêu vũ và rất giỏi phép xã giao.

 

Tuy nhiên, việc học của bà không tiến bộ chút nào. Ngay cả khi bà thuộc lòng lịch sử và văn học, bà cũng không thể hiểu được nó có ý nghĩa gì liên quan đến cuộc sống này.

 

Hơn nữa, không giống như Hầu tước phu nhân Camellia, người ta học một biết mười, bà thì học mười biết một.

 

Khi ngồi ở nơi diễn ra các cuộc điều tra chính trị, có nhiều lúc bà ấy dù có chăm chú lắng nghe cũng không hiểu được họ nói gì.

 

Đại công tước phu nhân Roygar đã quen với việc ngồi yên lặng nở nụ cười trên môi tại một nơi mà bà chẳng hiểu họ đang nói đến cái gì.

 

Và rồi, khi người ta nói đến các chủ đề về đồ ăn thức uống hoặc thời tiết, thì bà ấy mới có thể tham gia vào.

 

Sau đó, chồng hoặc em gái của bà chuẩn bị đồ ăn ngon và nhận những lời chúc phúc từ mọi người.

 

Và dù sao thì những điều đó cũng đã được cho phép.

 

Từ năm sáu tuổi, số phận của bà ấy đã được định đoạt với tư cách là vợ của Đại công tước Roygar.

 

Bà ấy được yêu thương và nuôi dạy trở nên một cách xinh đẹp. Công việc cả đời của bà là yêu chồng và được chồng yêu, nương tựa, phụng dưỡng cha mẹ và có những đứa con khỏe mạnh, bà đã học được những điều ấy.

 

Và bà được căn dặn không nên làm việc gì hấp tấp. Nếu bà ấy muốn làm điều gì đó, hãy hỏi ý kiến ​​của Hầu tước phu nhân Camellia.

 

Bà chưa bao giờ mảy may nghi ngờ về cuộc sống của mình, cuộc sống mà bà sẽ sống.

 

Cho đến khi cái tên này lọt đến tai bà, Quý bà Ford.

 

Đại công tước phu nhân Roygar đã quen với việc nghe dư luận bằng tai này rồi nhanh chóng để nó lọt qua tai kia và đi ra ngoài như thể bà chưa nghe gì cả.

 

Hầu tước phu nhân Camellia luôn lo lắng rằng bà ấy sẽ nghe thấy được những lời đồn thổi không hay.

 

Tuy nhiên, cuối cùng tin đồn cũng đến tai bà ấy.

 

Đại công tước Roygar bị ám ảnh bởi đứa con gái của nhà quý tộc đó.

 

Ban đầu, Đại công tước phu nhân Roygar không tin tin đồn đó.

 

Không giống như những người đàn ông có địa vị cao khác, Đại công tước Roygar không có tình nhân.

 

Từ khi đính hôn với bà, ông ấy không có đứa con rơi nào cho đến khi bà ấy trưởng thành và kết hôn.

 

Vì vậy, bà ấy nghĩ, rõ ràng những tin nhảm này là do những người ganh ghét bịa ra.

 

Nhưng đó là sự thật.

 

Đại công tước phu nhân Roygar nhìn thấy chồng mình tặng hoa cho quý bà Ford. Bà cũng nhìn thấy ông ta đuổi người phục vụ của mình đi và gửi xe ngựa đi trước để dạo bộ với bà ta.

 

Bà cũng biết rằng ông ta đã sắp xếp một cuộc họp quan trọng, mà ông ta là người chủ trì, cho một nhà quý tộc không có tước vị nam tước thậm chí không phải là chủ gia đình, mà là cho một trong những người con gái của gia đình đó.

 

Hầu tước phu nhân Camellia nói với vẻ mặt không quan tâm về lời phàn nàn của bà ấy.

 

[“Chỉ là một cuộc họp thôi, thưa Đại công tước phu nhân. Ngay cả khi ngài Đại công tước thích nói chuyện với quý bà Ford, cũng chỉ vì ngài ấy thích sự hóm hỉnh của bà ấy thôi.”]

 

["Chị hiểu rồi. Bà ấy là một người hóm hỉnh. Bà ấy chắc phải thông minh lắm. Đúng không em? ”]

 

[“Đúng vậy, nếu bà ấy có thể tham dự các buổi họp của Đại công tước Roygar, chắc chắn bà ấy phải là người có tài.”]

 

Hầu tước phu nhân Camellia đáp với khuôn mặt tỉnh bơ.

 

Nhưng, thật không may, Đại công tước phu nhân Roygar biết được những lời nói dối của em gái mình.

 

Bà ấy đã nghĩ rằng. Quý bà Ford chắc chắn là kiểu phụ nữ hòa thuận với chồng bà và có thể tư vấn cho ông ấy khi ông gặp khó khăn trong công việc.

 

[“Có rất nhiều người thông minh như quý bà Ford.”]

 

["Nhưng……."]

 

[“Đại công tước vẫn đâu có thay đổi tính tình gì đâu.”]

 

Đại công tước phu nhân Roygar gật đầu.

 

Bà ấy đã cố gắng thuyết phục công tước phu nhân. Bà ta thông minh và quyến rũ, vì vậy ông ấy cũng chỉ nhìn chằm chằm vào bà ta nhiều nhất là một giây thôi.

 

Cũng như khi bà nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai và đôi khi thì thầm vào tai em gái rằng ngài ấy rất tuyệt, chồng bà ấy có khi cũng vậy.

 

Nhưng bà ta thì lại khác. Bà ta khác biệt ở chỗ nào, Đại công tước phu nhân Roygar không thể giải thích được. Nhưng rõ ràng là có khác.

 

Bà đã từng mơ về một tình yêu lãng mạn, không phải một cuộc hôn nhân sắp đặt, từ khi bà còn là một thiếu nữ mộng mơ.

 

Nhưng sự thật rằng, bà chưa bao giờ nghĩ đến việc tặng quà cho người đàn ông khác. Không có người tuỳ tùng, bà thậm chí chưa bao giờ nghĩ đến việc đi dạo một mình.

 

Bà còn chưa bao giờ nghĩ đến việc sử dụng quyền lực để chà đạp ai đó, thậm chí là làm chuyện xấu xa hơn.

 

Rốt cuộc, bà đã bí mật đến gặp quý bà Ford, lấy thông tin từ Hầu tước phu nhân Camellia.

 

Ngay khi quý bà Ford nhìn thấy bà, nước da của bà ta trở nên tái nhợt và bà ta quỳ một chân xuống.

 

[“Tôi vô tội, và ngài Đại công tước cũng vậy. Tôi và ngài không làm chuyện gì đáng xấu hổ cả.”]

 

Quý bà Ford thực sự sợ hãi.

 

Không còn câu trả lời nào dứt khoát hơn như này.

 

Trách nhiệm nằm ở hoàn toàn chồng bà, chứ không phải ở quý bà Ford.

 

Vì vậy, Đại công tước phu nhân Roygar trở về nhà mà không nói một lời.

 

[“Chị đang lo lắng, em ạ. Chị rất lo lắng. Quý bà Ford quá tốt. Chị ghen tị mất. ”]

 

Nếu người trong tình thế đó là bà ấy, bà sẽ không bao giờ có thể cư xử một cách hoàn mỹ và xuất sắc được đến thế, và bào chữa được cho mình trước một người tước vị cao hơn mình.

 

Bà ấy chỉ phàn nàn với Hầu tước phu nhân Camellia, và khi bà ấy khóc, bà ấy lại phàn nàn.

 

Và bà quyết định quên. Bởi vì bà không thể làm gì hơn.

 

Khi nghe tin quý bà Ford qua đời, bà không còn nghi ngờ nữa.

 

Bà ấy cảm thấy có lỗi vì đã căm ghét bà ta. Nhưng đồng thời bà cũng an tâm rằng tình yêu của chồng dành cho bà sẽ mãi còn.

 

Chỉ sau khi vụ Terry Ford xảy ra, Đại công tước phu nhân Roygar mới biết rằng Hầu tước phu nhân Camellia đã bí mật giải quyết việc này.

 

'Mình không cố ý giết bà ta. Mình không cố ý giết bà ta mà. '

 

Còn gì mà bà ấy không biết nữa không?

 

'Bởi vì mình không thông minh.'

 

Vì vậy, bà ấy không được kể nghe điều gì cả. Bà ấy không cần biết bất cứ điều gì hết.

 

Mọi thứ bà ấy nghe được đều là hiểu lầm vì bà không biết chọn lọc thông tin, và sự thật nằm thì ở chỗ khác.

 

Em gái bà ấy sẽ giải quyết tất cả những chuyện mà bà không thích, và chồng bà sẽ tự biết rằng sau này nên nói chuyện với người nào và không nên nói chuyện với người nào.

 

Khi cái chai đầy rẫy những điều bí mật bên trong bị bung nắp, những nghi ngờ tích tụ sẽ bắt đầu trào ra.

 

Chồng bà ấy có thực sự yêu bà ấy không? Có lẽ ông ấy thực sự muốn kết hôn với một người như Quý bà Ford chăng?

 

Như lời em gái nói, chồng bà vẫn không thay đổi. Có khi ông ta chưa từng yêu bà ta và ông ta vẫn sẽ không yêu bà ta sao?

 

Chỉ vì bà là con gái của Hầu tước Luden, nên ông ấy mới tốt với bà? Chẳng lẽ bà được làm vợ ông ấy vì bà là mẹ của những đứa con ông?

 

Đại công tước phu nhân Roygar nói oang oang.

 

Đại công tước giật mình và đưa tay ra nắm lấy tay bà.

 

"Garnet. Tại sao nàng khóc? Ta nói thế khi nào? ”

 

Sau đó, Đại công tước phu nhân Roygar khóc lóc thảm thiết.

 

“Nhưng đó là sự thật. Ngài cho rằng ta vô dụng không giúp gì được cho ngài”.

 

"Không. Sao ta có thể có suy nghĩ đó được chứ? ”

 

Đại công tước Roygar nhẹ nhàng vuốt ve lưng bà ấy.

 

Những người hầu gái, không biết phải làm sao, vội vàng cúi đầu. Hầu tước phu nhân Camellia ra hiệu cho những người hầu gái lui đi.

 

Và bà ấy đã đóng cửa lại khi bà là người cuối cùng xuất hiện.

 

"Phù."

 

Một tiếng thở dài phát ra.

 

Sớm muộn gì, Đại công tước Roygar cũng sẽ gục ngã. Ông ta có đi cùng vợ hay không chỉ là chuyện nhỏ đối với Đại công tước Roygar.

 

Không có gì sai khi đi cùng nhau. Ban đầu ông ấy nói không vì sợ chuyến đi sẽ bị hoãn.

 

Nhưng đối với Đại công tước phu nhân Roygar, toàn bộ cuộc sống của bà ấy đang rơi vào bế tắc. Vì cuộc đời bà chỉ có chồng.

 

Đó là một vấn đề không đáng kể đối với người này, nhưng lại là vấn đề sống còn đối với người kia, vì vậy rõ ràng thấy được là bên nào sẽ thắng.

 

Vì vậy Hầu tước phu nhân Camellia không còn cách nào khác là thở dài.

 

'Việc còn lại luôn phải tự mình ra tay.'

 

Bà ấy phải rời bỏ Skyla ở thủ đô.

 

Bà ấy bước ra, trong đầu đang nghĩ xem mình sẽ thu dọn đồ đạc như thế nào thì cô hầu gái thân cận của bà ấy chạy đến.

 

"Sao ngươi dám chạy loạn trước phòng của Đại công tước phu nhân?"

 

Hầu tước phu nhân Camellia quở trách người hầu gái của mình. Cô hầu gái chìa ra một phong bì với khuôn mặt tái mét.

 

Và cô ấy nói,

 

"Một người đàn ông tên Ian Camellia đã đệ đơn kiện thừa kế chống lại phu nhân ạ."

 

Sóng gió ập đến.

 

***

 

Một sự thay đổi nhẹ diễn ra trong thời gian Cedric vắng mặt.

 

Có một phòng dành cho em bé.

 

“Không còn quá sớm để chuẩn bị cho việc sinh con. Có rất nhiều thứ chúng ta cần phải làm”.

 

Ansgar nói như vậy và cho mọi người thấy nhà trẻ.

 

Một cái cũi, ghế bành và bàn cho người lớn được kê dựa vào tường. Ngoài ra còn có các vật dụng nhỏ như tã, khăn quấn và băng quấn đang được làm.

 

Sàn nhà trải thảm mềm, và trên tường là những tấm thảm thêu hình quốc huy của Đại công quốc Evron.

 

“Nữ hoàng bệ hạ đã tặng. Đó là quà mà ngài Ced đã treo trên tường khi ngài ấy còn nhỏ ……. ”

 

Tất nhiên, Cedric làm sao mà nhớ được.

 

"Hoàng hậu quá cố đã treo nó khi làm phòng cho ngài Ced trong cung điện, và có vẻ như nó đã được giữ trong Cung điện của Hoàng hậu kể từ khi được cất đi."

 

"Ta rất biết ơn bà ấy."

 

Cedric vỗ nhẹ lên má của mình. Anh cũng đang lắp một cái nôi, nhưng anh chưa từng nghĩ rằng ngày này rồi cũng đến.

 

Artizea ngồi trên ghế bành với thần sắc mệt mỏi.

 

"Nàng có mệt không?"

 

"Em ổn mà. À, vậy thì ……. ”

 

Artizea do dự một chút.

 

Trước sự ngạc nhiên của cô, đứa bé cựa quậy quanh rốn bên phải của cô.

 

“…… Chàng có muốn chạm vào không?”

 

Khuôn mặt của Cedric thậm chí đáng được ghi nhớ lại.

 

Anh ngồi quỳ xuống trước mặt Artizea. Và đặt tay lên bụng cô.

 

Đôi tay to và ấm áp của anh ôm lấy rốn cô. Artizea kiểm soát hô hấp của mình để không quá căng thẳng.

 

Đúng lúc đứa bé đang đá cô. Artizea nao núng.

 

"Ah."

 

“À, ta cũng cảm nhận được. Con đá nàng, phải không? ”

 

Cedric ngước nhìn Artizea với vẻ mặt tò mò.

 

Ansgar nhìn hai người họ với vẻ mặt hạnh phúc.

 

“Sẽ rất tuyệt nếu cô có thể nói chuyện thân thiết với đứa bé. Họ nói rằng trẻ sơ sinh nghe thấy được mọi thứ khi còn trong bụng mẹ ”.

 

Nhưng bầu không khí này chưa kéo dài được bao lâu thì.

 

Trung úy của Cedric lo lắng gõ cửa.

 

“Thứ lỗi cho tôi vì đã làm gián đoạn khi quý ngài đang nghỉ ngơi, thưa ngài. Cũng không khẩn cấp cho lắm nhưng tôi nghĩ mình nên thông báo sớm hơn ”.

 

"Chuyện gì vậy?"

 

“Một vụ kiện thừa kế đã được đệ trình chống lại Hầu tước phu nhân Camellia. Và có một cáo buộc rằng Hầu tước Luden đã sát hại con gái lớn của Hầu tước Camellia tiền nhiệm ”.

 

Cedric nhìn Artizea.

 

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 178
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.