Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 18

“Cái gì? Hắn ta là ai mà dám nói vậy?"

"Ngài ấy nói tiểu thư Artizea là chủ nhân của trang viên Rosan, vì vậy ngài ấy sẽ cho tiểu thư biết về những gì đã xảy ra."

Miraila lại bật dậy.

"Tia là chủ nhân? Ngươi chỉ đứng đó và dỏng tai lên nghe thôi sao?"

"Đó là Đại Công tước Evron mà. Làm sao tôi dám trả lời ngài ấy? Đầu của tôi thậm chí có thể rơi luôn lúc đó nữa là.”

"Ha."

Miraila thấy cổ họng khô khốc và đưa tay ra. Bill nhanh chóng đặt vào tay bà ta một ly nước lạnh. Bà ta uống hết cốc nước, thở dài và ngồi xuống ghế.

"Thật kỳ lạ. Con bé đã gặp Đại Công tước Evron ở đâu được chứ?"

Một linh cảm xấu dấy lên trong lòng bà ta. Nói đến mối quan hệ giữa một người đàn ông và một người phụ nữ, linh cảm của Miraila luôn luôn đúng.

Về mặt lý trí, bà nghĩ rằng không đời nào một cô gái kém hấp dẫn như Ảtizea lại có thể thu hút được Đại Công tước Evron. Bọn họ chẳng thể nào có cơ hội gặp được nhau. 

Nhưng linh cảm của bà ta lại hoàn toàn khác. Theo cách nào đó bà ta cảm thấy khó chịu, không, bà ta thực sự cảm thấy rất tệ. Đối với Miraila, Artizea chỉ là một cô gái xấu xí.

"Artizea hoàn toàn không giống ta một chút nào. Con bé đã 18 tuổi, nhưng nó không có một chút nữ tính nào, nó thậm chí còn chẳng quyến rũ. Con bé chỉ có thể sống với ta, bởi vì ta là mẹ nó. Nó lấy đâu ra cơ hội để kết hôn cơ chứ?”

Đó là những gì bà ta nghĩ, nhưng Đại Công tước Evron lại không hề có suy nghĩ như vậy.Tuy nhiên, Miraila cũng tin rằng tất cả các cô gái đều giống nhau, họ sẽ luôn có cách để quyến rũ đàn ông.

"Có lẽ ta đang cả nghĩ mà thôi."

Ngay lúc đó tiếng gõ cửa vội vã của  một người hầu vang lên.

Bill xin phép Miraila, và đi ra mở cửa.

"Quản gia trưởng, hộ vệ của Đại Công tước Evron đang ở đây."

"Sao hắn lại đến đây?"

"Rõ ràng, sau khi tham dự buổi dạ hội tại dinh thự của Bá tước Enda, Đại Công tước và cô Artizea đã đi đâu đó. Ngài ấy đã yêu cầu hộ vệ đợi ngài ấy ở đây."

"Cái gì?"

Bill liếc nhìn Miraila, khuôn mặt bà ta trở nên dữ tợn.

Ngay lúc đó Lawrence xuất hiện.

Hắn vừa trở về nhà sau khi ra hít thở không khí trong lành.Nhưng có vẻ như hắn ta đang buồn phiền vì điều gì đó với vẻ mặt cau có. 

"Thiếu gia, chuyến đi chơi của người vui chứ ạ?"

Bill cúi đầu lịch sự. Người hầu nhanh chóng quỳ gối.

Lawrence thường nhìn chằm chằm vào Bill mỗi khi hắn ta có tâm trạng xấu. Và bây giờ, có vẻ như anh ta thực sự đang không vui. 

"Bill. Đại công tước Evron đang ở ngoài kia. Chuyện gì đang xảy ra vậy?"

"Ồ, đó là..."

"Lawrence, hoàng tử của mẹ, mừng con về nhà."

Miraila đi ra với một nụ cười rạng rỡ, mặc một chiếc áo khoác che đi chiếc áo choàng mỏng của bà. 

Lawrence nhìn mẹ với vẻ mặt khó chịu.

"Có rắc rối gì với Đại Công tước Evron à?"

"Không. Sao ta có thể đụng đến Đại Công tước được? Ngài ấy là một chiến binh đi từ chiến trường này sang chiến trường khác mà. Ngài ấy chỉ đến thăm Tia thôi.”

Miraila càu nhàu. Khuôn mặt Lawrence trở nên méo mó.

"Con đang  nổi giận về điều gì à?"

“Mẹ không bất kính với Đại Công tước Evron đấy chứ?"

“Ta thậm chí còn chưa gặp ngài ấy. Khi quản gia thông báo với ngài ấy rằng Tia đã đi đến vũ hội tại dinh thự của Bá tước Enda, ngài ấy liền đi đến đó.”

"Con hiểu rồi. Nếu ngài ấy quay lại, mẹ đừng nhúng tay vào. Con sẽ lo mọi chuyện."

"Tại sao?"

"Mẹ, Đại Công tước Evron là một người đàn ông chính trực. Đã lâu rồi Tia không làm bất cứ điều gì có ích nhưng nếu mẹ can thiệp vào, tất cả sẽ hỏng bét mất."

"Ý con là gì?"

Miraila giật mình phản ứng. Lawrence lạnh lùng đáp.

"Mẹ ơi, Đại Công tước khinh thường mẹ. Mẹ nói như thể mẹ không biết điều đó vậy. Và thật không may, anh ta cũng khinh thường cả con. Vì vậy mà cha đã không tin tưởng giao cho con ngôi vị Thái tử.”

Ý nghĩa ẩn giấu trong lời nói của hắn ta hiện rõ mồn một. Khuôn mặt Miraila trở nên nhợt nhạt, nhưng bà ta không làm gì cả. Với Artizea, bà đã hành động như một bạo chúa vĩ đại nhất thế giới. Nhưng với con trai, bà là một người mẹ hiểu chuyện và phục tùng.

***

Marcus ngập ngừng cay đắng trong một lúc lâu khi cô yêu cầu ông ta trở lại trang viên Rosan và giúp cô. Cho dù ông đã chấp nhận Artizea là người thừa kế, nhưng trở về trang viên Rosan lại là một vấn đề khác.

「Sớm thôi, tôi sẽ kết hôn và cướp lại trang viên Rosan từ nanh vuốt của mẹ tôi. Tôi cần ông, Hanson. 」

Đã gần 18 năm kể từ lần cuối cùng ông về lại trang viên Rosan.

Hiện tại, tất cả người hầu ở trang viên Rosan đều phục vụ Miraila. Dinh thự của trang viên Rosan rất lớn toát lên sự hào nhoáng khổng lồ. Sẽ rất khó để chiến đấu với tất cả cùng một lúc.

「Tôi muốn ngăn chặn tài sản của gia đình Rosan bị đánh cắp và lấy lại tất cả. Ông Hanson, ông biết mọi thứ về trang viên Rosan. Hơn nữa, ông còn biết hầu hết các người hầu cũ, phải không? 」

「Vâng, đúng là vậy, nhưng... 」

「Vì vậy, tôi nghĩ rằng điều đó rất dễ để ông hiểu và kiểm soát tình hình. Sẽ tốt hơn nếu cả gia đình Hanson có thể đến và giúp đỡ. Làm ơn, hãy trở về vị trí thực sự của mình và giúp tôi. 」

「Nhưng gia đình tôi đã bị buộc tội đầu độc hậu duệ của Hầu tước Rosan, vậy làm sao chúng tôi có thể quay về đó được? 」

「Đó là 18 năm trước. Đều đã là quá khứ rồi. Hoàng đế đã can thiệp và làm rõ tình hình, nhưng không xác định được thủ phạm thực sự  . 」

Artizea tiếp tục.

「Mẹ tôi đã cố gắng buộc tội gia đình Hanson, nhưng bà không những không có bằng chứng, mà cũng chẳng ai tin bà. Vì vậy, bà nghĩ, sẽ tốt hơn nếu không khơi dậy chuyện đó nữa. 」

「Người thừa kế ... 」

「Dù sao, tôi sẽ đảm bảo rằng việc đó không ảnh hưởng đến ông. 」

Đó là một sự cố lớn, vì nó đã khiến gia đình Rosan bị tiêu diệt. Việc chưa tìm ra thủ phạm đối với Hoàng đế là một gánh nặng. 

「Trong trường hợp sự cố này lại xảy ra, lần này, với tư cách là người kế nhiệm, tôi sẽ ở bên cạnh ông, vì vậy hãy chiến đấu cùng nhau cho đến phút cuối cùng. Nếu ông vẫn còn lo lắng, ông có thể thay đổi tên và ẩn danh tính của mình cho đến khi mọi chuyện được giải quyết. 」

「Tôi sống trong trang viên Rosan cũng được 60 năm rồi, trong đó 45 năm tôi phục vụ bên cạnh sư phụ Michael. Không chỉ người làm, mà nhiều quý tộc đều biết điều đó. 」

「Tại sao không làm điều tương tự mà mẹ tôi đã làm? Chính vì mọi người đều bị bịt mắt nên bà ta đã không bị kết tội về vụ đầu độc. 」

Artizea nói với vẻ trang nghiêm. 

「Tôi sẽ trở thành nữ chủ nhân của trang viên Rosan, ông Hanson. Là người thừa kế duy nhất, tôi có thể xử lý các vấn đề liên quan đến trang viên theo quyết định của tôi. Miễn là ông Hanson sẵn sàng trở lại, tôi sẽ giải quyết những vấn đề còn lại. 」

Tuy nhiên, Marcus không thể ngay lập tức gật đầu. Vết thương quá khứ đã hằn quá sâu trong lòng ông. Nhưng ông cũng không hề từ chối.

Trở lại xe ngựa, Cedric là người đầu tiên lên tiếng.

"Tôi đã rất ngạc nhiên đấy, tiểu thư Artizea."

"Gì cơ?"

"Cách tốt nhất để chạm đến trái tim của một người là lay động nó, phải không? Tiểu thư Artizea, mặc dù cô vẫn còn trẻ, nhưng dường như cô biết rất rõ điều này.

"Tôi không có ý định làm lung lay ông Hanson. Tôi chỉ cố gắng cho ông ta một cái cớ hợp lệ."

"Một cái cớ?"

"Ông Hanson đang phải vật lộn để kiếm sống. Ông cũng có một đứa cháu gái 14 tuổi cần được chăm sóc. Tôi chắc chắn ông ta muốn ra khỏi phố Reve một thời gian. Nhưng nếu không có một lý do thích hợp, ông ấy sẽ không nắm lấy tay tôi."

Artizea nói. Và cô ấy đã xin lỗi vì điều đó.

Cedric cười khúc khích. Artizea hơi đỏ mặt.

"Tại sao ngài lại cười?"

"Tiểu thư Artizea dường như tự coi mình là một kẻ xấu xa."

"... Bởi vì đó là sự thật."

Đối với Artizea, điều đó cũng giống như mặt trời mọc buổi sáng.

"Bất cứ ai nhớ lại những khoảnh khắc đáng trân trọng đều muốn thoát khỏi sự ô nhục. Và điều đó chỉ có thể được quyết định bởi chính mình. Tiểu thư Artizea, cô không cho Hanson một cái cớ, cô chỉ làm cho ông ta nhớ những khoảnh khắc đáng trân trọng. Vì vậy, ông ấy sẽ quay lại vì cô."

"Vì tôi?"

"Đúng vậy. Bởi vì ông ấy yêu trang viên Rosan, và cô là người thừa kế duy nhất."

"Tuy nhiên, tôi không phải là con gái ruột của Michael."

"Ông ấy từng là quản gia trưởng, vì vậy có lẽ ông ấy biết cha ruột của cô là ai. Cô thực sự là hậu duệ của Hầu tước Rosan. Nếu không, ông ấy đã không chấp nhận cô."

"Tôi hiểu. Tôi chưa bao giờ nghĩ về nó như vậy".

Cedric hỏi.

"Cô không tò mò muốn biết cha mình là ai sao?"

"Không, không có lý do gì để biết cả. Dù cha ruột của tôi là ai, thoạt nhìn qua, thì ông ta là một người vô đạo đức đã phạm tội ngoại tình với vợ của Hầu tước Rosan. Nhưng hơn thế nữa, ông ta là một thằng ngốc đã ngủ với vợ lẽ của Hoàng đế."

Artizea cắn môi đáp. 

Xe bắt đầu lăn bánh. Artizea im lặng, và Cedric cũng không nói gì. Chỉ có sự im lặng bao trùm lấy cỗ xe cho đến khi nó dừng trước trang viên của Hầu tước Rosan.

Một lần nữa, Cedric ra ngoài trước và giúp Artizea.

Artizea cúi đầu trước anh.

"Thưa ngài, cảm ơn vì đã hộ tống tôi. Nếu không có ngài, ông Hanson sẽ không tin tôi và nghĩ rằng con gái của Miraila có âm mưu chống lại ông ấy."

"Không có gì. Tôi hiểu rõ tầm quan trọng của cuộc gặp mặt hôm nay, đối với tiểu thư Artizea và trang viên Rosan. Tôi rất biết ơn vì cô đã mời tôi và cho phép sự hiện diện của tôi. Nếu cô cần gì, thì đừng ngần ngại cho tôi biết."

"Nếu ngài nói vậy, tôi sẽ thực sự cảm thấy thoải mái yêu cầu ngài bất cứ điều gì đấy. Mặc dù tôi không có quyền lực, không có của cải, không ai bên cạnh."

"Nhưng cô có cái này đúng không?"

Cedric dùng ngón trỏ gõ gõ vào thái dương.

Artizea mỉm cười.

"Từ giờ trở đi, tôi sẽ phải cho ngài thấy nó có thực sự hữu ích hay không."

"Tôi tin vào nó."

Lúc đó hộ vệ của Cedric xuất hiện dẫn theo một con ngựa. Bill vội vã đi theo anh ta, rời đi theo lệnh của Lawrence.

"Chào mừng, thưa ngài.Chuyến đi thế nào, thưa tiểu thư?"

Artizea nghiêng đầu và nhìn Bill.

Bill lo lắng nói.

Hắn ta không nghĩ Cedric sẽ lắng nghe mình vì hắn đã khiến anh tức giận trước đó. Nhưng, Lawrence rất nghiêm túc khi ra lệnh, vì vậy hắn không có lựa chọn nào khác ngoài việc truyền lại lời nhắn của Lawrence.

"Thưa ngài, thiếu gia Lawrence đã nói với tôi rằng ngài ấy muốn mời ngài ăn tối."

Cedric nheo mắt nhìn Bill, đeo găng tay cưỡi ngựa mà hộ vệ đã đưa cho anh. Anh muốn quở trách hắn ta một lần nữa, nhưng cuối cùng anh đã không làm vậy.

"Để dịp khác đi. Trừ khi đó là lời mời của tiểu thư Artizea."

Artizea mỉm cười.

"Là một phụ nữ chưa lập gia đình,tôi không nghĩ mình có thể mời một người đàn ông ở lại dùng bữa vào giờ này." 

"Tôi biết cô sẽ nói thế. Vậy thì xin thứ lỗi. Lần sau tôi sẽ đến thăm cô cùng với trái tim của Olga."

Cedric cúi người tạm biệt. Artizea cũng lịch sự cúi đầu trước anh. 

Khi Cedric cưỡi ngựa rời đi, Artizea gọi với lại khi một ý nghĩ đột ngột lướt qua tâm trí cô.

“Tôi có thể hỏi ngài điều này được chứ?”

"Cô cứ hỏi."

"Tại sao ngài lại hành động trang trọng như vậy với tôi? Hôm trước, ngài không hề làm thế.”

Artizea nhìn chằm chằm vào Cedric.

Cedric nghĩ rằng đôi mắt màu ngọc lam của cô sáng và sâu, lấp lánh đầy màu sắc. 

"Tôi phải tôn trọng cô, không phải vì cô là con gái của Miraila, mà vì cô sẽ là vợ tương lai của tôi."

Cedric nói và thúc ngựa rời đi. 

Artizea cúi đầu xuống, cảm thấy khuôn mặt của mình đỏ gay.


 

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 18
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.