Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 190

Những tiếng kêu kinh hoàng và ngạc nhiên nổ ra khắp nơi. Tổng giám mục che miệng rên rỉ.

Biểu lộ gần đây nhất của chúa là ở Saintess Olga hai trăm năm trước.

Kể từ đó, phép màu đôi lúc lại xảy ra trong di sản của Olga hoặc trong các di tích do các vị thánh tiền nhiệm để lại.

Nhưng những điều kỳ diệu như vậy phần lớn không thể chấp nhận được đối với các hồ sơ chính thức.

Người tin thì tin, kẻ không tin thì cho rằng đó là hoang tưởng và chế nhạo hiện tượng đó.

Nhưng những gì đang xảy ra bây giờ đã khác.

Tuy nhiên bạn thấy rối đó, năng lượng thánh thiện đã bao trùm Artizea.

Bởi vì điều đó xảy ra trong buổi lễ, Tổng giám mục còn ngạc nhiên hơn. Thiên tính đã không được biểu lộ trực tiếp trong các nghi lễ, không phải thông qua các vị thánh sao?

Trong số những người ở dưới bệ thờ, người thành kính nhất quỳ gối, gục trán xuống sàn.

Ngay cả Hoàng đế cũng không giấu nổi sự ngạc nhiên và gần như chết nặng.

Trong khi đó, Cedric vẫn hoàn toàn bình thường. Không, anh ta là kẻ điên nhất trong số họ.

“Ta không có một bác sĩ dự bị nào sao? Một căn phòng chẳng hạn?"

Anh ta không nhìn thấy năng lực chữa lành biểu hiện một hay hai lần sao?

Quyền năng thánh được truyền vào cơ thể bởi sự ban phước được thể hiện như một quyền năng chữa lành khi cần trong tương lai. Đây là sự đặc biệt của Lysia.

 

Chính Cedric đã được cứu sống bằng sức mạnh này.

Ngược lại, thực tế là sức mạnh chữa lành này bao trùm cơ thể có nghĩa là sự sống đang bị đe dọa hoặc đã đến lúc lụi tàn.

Nếu đó là một chấn thương hoặc bệnh tật thì là điều không đáng lo ngại. Nó sẽ được chữa khỏi với sức mạnh chữa lành.

Nhưng giờ đây, chính việc sinh con đang khiến cuộc sống của Artizea rơi vào ngưỡng cửa tử thần. Điều này không kết thúc với việc chữa lành.

Những người đầu tiên nhảy lên là những người thân cận của Đại Công tước Evron.

Hầu nữ tỉnh lại và bật dậy. Cô hét lên.

“Hội trường, chính là hội trường! Thưa chủ nhân!"

Trước đó cô đã đi theo Giám mục Nikos đến một căn phòng sạch sẽ.

“Pha nước nóng và lấy khăn bông xuống xe! Nhanh!"

Người giúp việc dẫn đường và hét vào mặt những người phục vụ khi họ chạy. Một hiệp sĩ di chuyển lên xe ngựa với những người hầu nữ.

Người giúp việc trưởng không hề nghĩ rằng điều này sẽ xảy ra. Ngay trong sáng nay, đứa bé đã trong trạng thái ổn định.

Tuy nhiên, lý do tại sao bác sĩ và nữ hộ sinh đi cùng cô ấy và chuẩn bị các vật dụng khác nhau là để ứng cứu cho bất kì trường hợp xấu nào xảy ra.

Cedric vội vã đi theo cô. Anh không để ý mọi người đang nói chuyện, cũng như các linh mục đang quỳ gối cầu nguyện.

May mắn thay, Giám mục Nikos đã làm rất tốt. Căn phòng chuẩn bị yên tĩnh và sạch sẽ.

Bác sĩ và nữ hộ sinh vốn đang buồn chán tưởng không có việc gì làm, kinh ngạc chào hỏi hai người.

 

Bà đỡ nhìn thấy một sức mạnh thánh thiện bao quanh cơ thể Artizea liền quỳ xuống và vẽ một kí hiệu.

Nhưng điều đó không kéo dài. Nước ối của cô vỡ và máu chảy ra, nhuộm đỏ cả gấu váy của cô ấy.

Cedric đặt Artizea xuống giường. Bàn tay cô yếu ớt nắm chặt lấy gấu tay áo của Cedric như thể cô đã định thần lại một chút.

"Tia."

"Không sao đâu."

Artizea gượng trả lời, có lẽ cơn đau đã có phần nguôi ngoai.

Nhưng chưa đầy hai phút sau, cô lại rên lên một tiếng đầy đau đớn, cô nắm chặt tay Cedric đến nỗi các khớp xương của cô có thể bị gãy.

Bà đỡ nhìn vào mặt Artizea và nói.

“Phu nhân, hãy thở chậm lại. Người phải hít thở sâu”.

Người hầu nữ chạy đến bên bà cầm chiếc kéo cắt bỏ quần áo của Artizea.

Theo chỉ dẫn của bác sĩ, các hiệp sĩ từ cả hai phía liền lao ra giữ lấy Cedric.

"Ta sẽ ở lại đây."

"Đây không phải là điều mà Công tước phu nhân muốn."

Đây là điều mà Artizea đã nói trước với họ.

Điều gì đến rồi cũng sẽ đến, và ngay cả khi Cedric đang ở trong phòng sinh, anh ấy cũng không thể làm gì được. Chính vì vậy mà cô nói, đừng để ý đến việc cô sinh mà hãy làm những việc cần làm.

Có nghĩa là, điều gì khiến Artizea cảm thấy thoải mái, họ đã chắc chắn sẽ làm như vậy.

Nhưng làm gì có chuyện cô có thể vượt qua từng ngày để bước vào phòng sinh mà không gặp bất kỳ trở ngại nào được?

Lúc này không có việc khẩn quốc sự, cho nên anh không có ý định rời đi nơi này.

Người hầu nữ ngăn cản Cedric một cách dứt khoát và nói.

“Nếu chủ nhân ở đây, làm sao bác sĩ và nữ hộ sinh có thể hoàn thành vai trò của mình một cách thoải mái? Họ có thể phải đối mặt với khó khăn ”.

Cô ấy đã đúng về điều đó. Cedric không phải là kiểu người không tôn trọng quyền hạn của bác sĩ, nhưng chỉ cần ở đó là có thể trở thành gánh nặng.

Cedric vuốt mặt. Rồi nói với bác sĩ.

"Vợ ta phải được ưu tiên hơn em bé."

"Vâng. Vâng."

Bác sĩ hít một hơi thật sâu và trả lời nhiều lần.

“Khi sức mạnh chữa lành được phát ra, em ấy có thể hồi phục miễn là còn sống. Đừng ngần ngại kề dao vào người và cứu vợ ta”.

"Rõ ạ."

Bác sĩ trả lời. Và đi rửa tay.

Cedric bị đẩy ra khỏi phòng sinh.

Hành lang chật hẹp chật cứng người. Các hiệp sĩ đã chặn cả hai lối vào của hành lang, nhưng không thể ngăn cản được Hoàng đế và Tổng giám mục.

Cả hai đã túm lấy Cedric.

"Chuyện gì đã xảy ra thế?"

"Chuyện sao rồi?"

“Máu chảy ra là đáng kể. Không biết liệu có ổn hay không hay là ……. ”

Cedric chưa kết thúc câu trả lời của mình, nhưng từ vẻ mặt của Tổng Giám mục rằng những gì anh ta đang hỏi không phải là tình trạng của Artizea.

Hận thù tăng lên gấp bội.

Anh đã từng tin rằng Tổng Giám mục là một người công bằng và trung thành, và hắn sẽ luôn sát cánh bên anh không hề do dự.

Nhưng bây giờ Cedric biết rằng hắn ta đang quên đi công lý khi đối mặt với quyền lực của đền thờ.

Không phải chỉ một mình Akim cố lợi dụng thánh nhân sao?

Anh biết rằng hiếm có người có đức tính tốt ngay thẳng như vậy.

Tuy nhiên, nỗi thất vọng của anh lại nảy sinh, có lẽ vì Tổng Giám mục là người anh tin tưởng khi còn trẻ.

Một sự hy sinh của Lysia là đủ. Đức Tổng nghĩ rằng Cedric sẽ để mặc vợ con mình bị lợi dụng sao?

Cedric lạnh lùng nói.

"Ổn rồi. Chúa không muốn vợ ta phải chết trong đền thờ ”.

Trước lời nói của Cedric, khuôn mặt của Tổng giám mục tái lại trong giây lát. Đó là bởi vì hắn nhận ra rằng trong những lời nói đó, anh có ý không hề quên những gì Akim đã từng làm.

Hoàng đế nói,

“Đây là một ca sinh non, và thực sự tốt và may mắn khi được Chúa chăm sóc. Con thực sự không biết chuyện gì đã xảy ra sao? ”

"…… Con không biết."

Cedric thành thật trả lời.

Rõ ràng là Lysia đã ban phước cho cô ấy. Nhưng anh ấy không biết khi nào điều đó mới xảy ra.

Có thể nó đã ở trong tương lai trước khi quay ngược thời gian. Cedric không biết những phước lành ấy đang nằm trong cơ thể hay trong tâm hồn. Thần tính có thể chảy từ tương lai về quá khứ hoặc là không.

Không, không có gì đảm bảo rằng thời điểm hiện tại đã là quá khứ.

Hoặc, Lysia có thể đã lấy lại được trí nhớ của mình.

Cedric nhận thấy khả năng cao.

Vào cái đêm mà anh ấy trở về gấp từ phương Bắc, Lysia đã khóc, và không biết tại sao cô ấy lại khóc.

Chắc chắn rằng mảnh ký ức đã quay trở lại. Vì vậy, không có gì lạ nếu tất cả những ký ức còn lại đều quay trở lại.

"A, aah!"

Một tiếng hét vang lên từ ngoài cửa.

Cedric nắm chặt tay. Những suy nghĩ mông lung của anh và sự căm ghét đối với Tổng giám mục đều bị thổi bay.

Anh có đủ mọi kiểu suy nghĩ. Anh nghĩ rằng hắn đã thuyết phục cô để đnáh mất đứa trẻ.

Họ kết hôn và trở thành một cặp, vì vậy tự nhiên anh ấy mong có con. Đối với anh, dường như tất cả chỉ là lòng tham vô đáy của mình.

Hoàng đế vỗ nhẹ vào vai Tổng giám mục. Rồi ông ta ra hiệu rời đi.

Tổng giám mục bồn chồn. Tuy nhiên, hắn không đành lòng mở cửa phòng trọng sinh tiến vào kiểm tra thánh điện.

“Sẽ ổn thôi. Đó không phải là điều mà tất cả mọi người đều trải qua sao? ”

"Vâng."

Cedric đáp lại một cách ngắn cũn những lời của Hoàng đế.

Hoàng đế dẫn Đức Tổng Giám mục ra khỏi sảnh phòng sinh và ra lệnh cho một số hiệp sĩ.

"Hãy cẩn thận để không có điều gì xấu xảy ra."

"Thần tuân lệnh điện hạ."

Hoàng đế gật đầu trước câu trả lời trung thành và bước ra giữa Đức Tổng Giám mục và mọi người.

Các linh mục vẫn quỳ gối cầu nguyện cùng nhau. Không có ai tin rằng Chúa đã rơi nước mắt.

"Hãy nói với ta."

Hoàng đế nói với Tổng giám mục.

"Chuyện gì sẽ xảy ra?"

Không giống như Tổng giám mục, đối với Hoàng đế chuyện này xảy ra như thế nào không quan trọng.

Tất nhiên, ông rất tò mò. Tuy nhiên, điều quan trọng hơn đối với Hoàng đế là cách người dân đón nhận sự thật rằng Nữ công tước Evron đã nhận được phép màu tại buổi lễ và cả trên bệ thờ.

Và người kế vị Evron đó được sinh ra bởi ơn Chúa.

Hoàng đế nhận ra lòng bàn tay mình đã ướt đẫm mồ hôi.

Nếu ông có một thái tử, thậm chí không cần phải nghĩ đến việc này. Ông phải giết nó ngay tại chỗ.

Nhưng bây giờ thì sao?

Không có lý do nào để làm như vậy, ngoại trừ việc ngôi đền sẽ sử dụng điều này như một cái cớ để tăng động lực cho nó.

Một điều chắc chắn.

Đức Tổng Giám mục nhìn ra điều ấy từ nét mặt của Hoàng đế. Hắn vội vàng cúi đầu.

Những thiệt hại do việc làm của Giám mục Akim chỉ đang bắt đầu tiến triển hơn thôi.

Ngoài việc cảm ơn Cedric, hắn không có ý định chiến đấu trực tiếp với Hoàng đế khi ông ta đang nhìn hắn với ánh mắt lạnh lùng.

“Đứa trẻ cũng là con cái. Dù điều đó là chưa từng có, nhưng không có gì lạ khi nói rằng ân điển của Đức Chúa Trời đã ban xuống từ bệ thờ của Lễ hội Mùa gặt ”.

"Trước giờ làm gì có chuyện đó."

"Có một số trường hợp phép lạ xuất hiện trong các nghi lễ khác nhau có niên đại hàng trăm năm."

Hoàng đế á khẩu bỏ đi.

Ông đã phải suy nghĩ rất cẩn thận. Nếu ông thực sự định để Cedric trở thành người kế ngôi của mình, đây không phải là một điều tồi tệ.

Hoặc thậm chí nếu ông muốn loại bỏ Cedric và có được một người kế ngôi khác.

Chuyện này rất đáng để suy nghĩ.

***

Đã ba giờ kể từ khi Hoàng đế rời đi.

"Uwaaa!"

Cuối cùng, tiếng khóc lớn của một đứa trẻ đã được nghe thấy.

Cedric nắm lấy tay nắm cửa, nhưng không mở được. Đó là bởi vì anh ấy sợ rằng mình có thể gây ảnh hưởng xấu.

Không lâu sau, nữ hộ sinh đi ra, ôm lấy đứa bé đã được rửa sạch bằng nước ấm, quấn trong một mảnh vải bông. Gương mặt của nữ hộ sinh ướt đẫm mồ hôi và nước mắt.

"Một công chúa rất khỏe mạnh."

“Còn em ấy? Vợ ta có sao không? ”

Cedric hỏi, mặt trắng bệch.

Thời gian sinh con đầu lòng không quá ngắn.

Bà đỡ mỉm cười khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi.

“Thưa ngài không có gì cả. Cô ấy chảy nhiều máu đến nỗi không chịu nổi cơn đau rồi ngất xỉu nên chúng tôi mới dám dùng dao ”.

"Sau đó!"

"Bất cứ nơi nào bác sĩ khâu vết thương, Phu nhân sẽ tự chữa lành."

Nói rồi, bà mụ vẽ ra một kí hiệu.

Cedric cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Artizea đã sống.

Mãi cho đến khi anh ta bị thuyết phục về điều đó, anh ta mới nhìn thấy khuôn mặt của đứa bé.

Khuôn mặt nhăn nheo chẳng giống ai. Tóc đứa trẻ màu đen, giống anh ấy.

Cedric cẩn thận bế đứa bé rồi ôm vào lòng. Đứa bé này là con gái của anh và Artizea.

Anh cảm thấy mình sắp khóc mất rồi.

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 190
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.