Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 191

Artizea sững sờ mở mắt.

 

Đó là phòng ngủ quen thuộc trong dinh thự của Đại công tước Evron.

 

Cảnh tượng có hơi khác so với những gì cô đã quen thuộc trong một thời gian.

 

Cô chưa bao giờ ngủ ngon kể từ khi đủ tháng, và cũng chưa bao giờ không cảm thấy được cái bụng của mình. Nên lần này, cô đưa mắt nhìn nó như thường lệ.

 

'Ah…….'

 

Trông nó gọn hơn.

 

Sâu trong dạ dày cô đang đau nhói. Có cảm giác nóng rát kéo dài trên da vùng bụng dưới.

 

"Không phải là thai chết lưu, đúng chứ?"

 

Cô chỉ giữ được chín tháng.

 

"Thưa phu nhân!"

 

"Phu nhân, cô có sao không?"

 

Alice bên cạnh vội vàng nâng người lên và hỏi. Người hầu trưởng vội vã chạy ra ngoài.

 

Artizea nhìn Alice không chút năng lượng.

 

"Đứa bé?"

 

 

 

“Con bé an toàn. Con bé là một cô công chúa rất khỏe mạnh. Cô không nhớ sao? Cô đã đến Lễ hội Thu hoạch và bắt đầu lao động ”.

 

Artizea gật đầu.

 

Sự thật là trí nhớ của cô đã chùn lại sau khi việc lao động bắt đầu trước điện thờ mùa gặt.

 

Bác sĩ ở phòng ngay bên cạnh chạy vào.

 

"Thưa phu nhân, xin thứ lỗi."

 

Bác sĩ khám cho Artizea theo trình tự. Ông nghe nhịp tim, đo nhiệt độ cho cô, kiểm tra đồng tử và mở chiếc áo choàng cô đang mặc để xem vết thương.

 

Đó là lúc Artizea thấy có một vết thương khâu trên bụng.

 

Khi người mẹ lâm bồn, có khá nhiều trường hợp tự rạch bụng để lấy con ra. Ông ấy là bác sĩ của Evron nên chữa trị chấn thương rất giỏi, vì vậy mà vết sẹo rất nhỏ và đường khâu cũng rất đẹp.

 

“Cô đã ngủ cả ngày. Các vết thương đang lành. Có thể sẽ rất đau nhưng sẽ không sao đâu ”.

 

"Cả ngày……?"

 

Artizea tò mò hỏi. Mặc dù cô không thông thạo về y học, nhưng có thể dễ dàng tin rằng vết thương này đã được tạo ra từ ít nhất hai ngày trước.

 

Tuy nhiên, bác sĩ đã không trả lời câu hỏi của cô và nói trước những việc cần thiết.

 

“Cô đang bị mất nước, nên hãy uống một chút nước lọc và nước trái cây nhé. Tôi chắc chắn là sẽ ổn thôi, nhưng nếu bị sốt thì hãy nói với tôi ”.

 

Artizea gật đầu.

 

"Cô có thể sẽ bị đau."

 

 

 

Ông ngập ngừng nói, với thái độ không chắc chắn lắm.

 

“Nếu cô không thể chịu đựng được, tôi sẽ kê đơn thuốc giảm đau. Nhưng đây chỉ là phản ứng bình thường nên cô cũng đừng quá lo lắng. Nó có nghĩa là các cơ quan đang hoạt động tốt. ”

 

"Tôi hiểu rồi."

 

Alice lấy một cốc nước ấm và đặt nó vào tay Artizea. Cô nhấp một ngụm và trông như vừa mới sống lại một chút.

 

"Bà đỡ sẽ giúp cô mấy việc bất tiện khi sinh con."

 

Cạch.

 

Sau đó, tay nắm cửa đột ngột xoay. Rồi cô nghe thấy tiếng la mắng từ bên ngoài. Đó là Ansgar.

 

“Không phải tôi đã nói Phu nhân sẽ ngạc nhiên sao?”

 

"Uwaaangg!"

 

Tiếng trẻ con khóc vang lên.

 

Artizea siết chặt bàn tay đang cầm cốc nước. Bởi vì cô ấy không biết phải làm gì.

 

Artizea im lặng, và không có phản hồi nào từ bác sĩ, người hầu trưởng và những người hầu khác.

 

Vì họ biết rằng một số phụ nữ rất ngại để chồng nhìn thấy diện mạo của mình sau khi sinh con.

 

Một số phụ nữ phải chịu đựng quá nhiều từ việc sinh nở không muốn nhìn thấy con của họ chút nào.

 

Alice rời đi. Vì cô ấy biết rằng Artizea không miễn cưỡng mà cô chỉ bị đóng băng.

 

Cedric và Ansgar đang lượn lờ trước cửa. Đứa bé đang thức và khóc rất ngon lành khi Cedric dỗ dành và đung đưa nó.

 

Cedric thậm chí không thể không bận rộn trong mớ hỗn độn lo lắng về Artizea, về ý nghĩ phải cho cô xem đứa trẻ, nhưng sợ rằng tiếng khóc của nó có thể gây ảnh hưởng xấu.

 

Ansgar không thể chịu đựng được nên đã bế lấy đứa bé.

 

Và rồi như có phép thuật, đứa bé ngừng khóc.

 

"Ngài sẽ phải cố gắng hơn nhiều đấy."

 

"Oh, thật tuyệt. Sao anh bế thì con bé lại không khóc? ”

 

Đứa bé luôn co rúm lại mỗi khi Cedric ôm, nên anh lúng túng hỏi.

 

Đúng lúc đó, Alice mở cửa.

 

Chỉ cần nhìn hai người họ là có thể dễ dàng đoán được chuyện gì đang xảy ra. Alice vừa nói vừa cố gắng không cười trước mặt cấp trên của mình.

 

"Phu nhân rất khỏe mạnh."

 

Cedric bước vào trong.

 

Những người hầu đặt đệm và gối lên lưng Artizea để nâng thân cô ấy lên.

 

Cedric nhìn thấy mặt Artizea tái nhợt, nhưng khác hẳn bình thường, anh thở phào nhẹ nhõm.

 

Sau đó anh đến bên giường và ngồi xuống. Ansgar bế đứa bé và theo sau.

 

"Cơ thể nàng sao rồi?"

 

Cedric nắm lấy tay cô và nói. Đôi mắt của Artizea đảo qua, không thể tập trung vào đứa bé.

 

"Cảm ơn nàng vì đã rất nỗ lực. Ta xin lỗi."

 

"Sao lại?"

 

"Ta suýt giết chết nàng vì lòng tham của mình."

 

"Không."

 

Artizea trả lời bằng một giọng khó hiểu.

 

"Tôi muốn sinh con."

 

Ánh mắt cô di chuyển về phía đứa bé vài lần. Nhưng không thể tập trung và mắt cô lại rung lên.

 

Cedric tìm đến Ansgar. Ansgar cẩn thận đưa đứa bé cho anh.

 

Lần này con bé không khóc nữa.

 

"Nó là con gái của chúng ta."

 

Cedric cho Artizea xem khuôn mặt của đứa bé.

 

“Con bé sinh non, nhưng bác sĩ bảo nó rất khỏe mạnh. Hầu như không có sự khác biệt so với những đứa trẻ sinh ra vào những ngày định sẵn. Nếu trì hoãn nó, nàng có thể đã gặp nguy hiểm ”.

 

Mặc dù không quá muộn, nhưng nó vẫn rất nguy hiểm, vì vậy Cedric cảm thấy phức tạp bởi chính lời mình nói ra.

 

"Bế nó đi."

 

Cedric chuyển đứa trẻ sang cho cô. Nhưng Artizea không dễ dàng đến gần với con bé.

 

"Tia."

 

"Tôi ổn."

 

Chỉ có Alice mới nhận ra ý nghĩa đằng sau những lời nói đó.

 

Alice mạo hiểm trở nên thô lỗ. Cô cúi xuống đối diện với Cedric và cạnh Artizea rồi nói khẽ.

 

"Không sao đâu, phu nhân. Đứa bé sẽ không nhớ đâu."

 

"Chuyện đó……."

 

“Cô thậm chí không nhớ mình đã làm gì khi còn trẻ.”

 

Nước mắt của Artizea trào ra khi nghe những lời đó.

 

"Tôi sẽ bế nó."

 

Cedric cười rạng rỡ.

 

Ansgar sợ rằng người chủ vụng về có thể khiến đứa bé khóc lần nữa, nên đã can thiệp và giúp đỡ.

 

Tay của Artizea vẫn không có chút sức lực nào. Ansgar đặt một chiếc đệm dưới cánh tay và đặt em bé nằm thoải mái trên ngực của Artizea.

 

Artizea bị thu hút bởi một cảm giác kỳ lạ với trọng lượng nhỏ và nhiệt độ cơ thể chạm vào vòng tay cô. Cô không nhận ra đây là đứa trẻ vẫn còn trong bụng mình chỉ vào ngày hôm trước.

 

"Con bé nhìn y đúc Lãnh chúa Cedric."

 

"Vậy sao?"

 

Cedric nói với vẻ mặt khó hiểu. Mọi người đều đồng tình, nhưng anh nghĩ đó chỉ là một lời khen.

 

Nhưng Artizea không cần phải nói những điều như vậy.

 

“Con bé rất giống ngài. Thật tuyệt. ”

 

Artizea nói với giọng trầm, khi cô chạm nhẹ vào má đứa bé bằng ngón tay trỏ của mình.

 

Thật may mắn là cô không có gì phải lo lắng. Artizea đã lo lắng rằng khuôn mặt của đứa bé sẽ giống cô, và càng rất lo hơn nếu con bé giống Miraila.

 

Nhưng thật tốt khi đứa bé trông giống Cedric. Cô ấy đã rất hạnh phúc. Cô không thể ước gì hơn được nữa nếu tính cách và thể chất của mình cũng vậy.

 

"Ngài đã nghĩ ra tên cho nó chưa?"

 

“Ư …….”

 

Cedric rên rỉ lo lắng.

 

Anh đã bị thúc giục từ ba tháng trước. Anh muốn chuẩn bị đề cử vài cái têni.

 

Nhưng không có gì trong tâm trí anh. Các chư hầu cũ muốn nó được đặt theo tên của tổ tiên của nó, và một số đề nghị rằng họ nên truyền lại tên tổ tiên của họ.

 

Cedric không muốn làm điều đó. Ngay cả khi anh không làm theo cách đó, đứa bé cuối cùng sẽ mang họ Evron khi nó lớn lên.

 

"Lễ đặt tên nên được thực hiện trong vòng một tháng."

 

“Hãy suy nghĩ cùng ta.”

 

Cedric nói, ôm đứa bé một lần nữa trong vòng tay mệt mỏi của Artizea.

 

Miệng đứa bé lầm bầm. Cedric ngơ ngác nhìn Ansgar vì khuôn mặt nó như sắp khóc.

 

Ansgar vừa nói vừa bế lấy đứa bé từ tay Cedric và bế.

 

“Tôi sẽ đưa con bé đến chỗ vú nuôi. Hai người hãy nói chuyện với nhau ”.

 

"Ah."

 

Artizea cố gắng đưa tay ra.

 

Vì cô ấy nghĩ có thể phải cho con bú sữa mẹ. Bà đỡ đang ở đó cho biết.

 

“Cô chưa cho con bú được. Sức khỏe của cô cũng rất quan trọng, nên lúc này hãy để nó cho vú nuôi.”

 

Artizea gật đầu. Cô chỉ nghĩ rằng cô nên làm như vậy, nhưng cô cũng biết việc cho con bú trong tình trạng của mình sẽ rất khó khăn.

 

Ansgar đi ra ngoài để an ủi đứa bé đã bắt đầu khóc. Artizea nhìn theo bóng lưng của anh.

 

Alice lại đặt cốc nước đường vào tay cô và giục cô uống.

 

Artizea làm ướt cổ họng mình từng chút một. Cedric cẩn thận nắm lấy tay kia của Artizea và hôn vào lòng bàn tay cô.

 

Và anh hỏi bác sĩ.

 

"Cô ấy có cần phải điều trị thêm không?"

 

"Ôi không. Hãy nói chuyện với nhau. Nhưng đừng lạm dụng nó. Phu nhân đã bị đói hơn một ngày và cô ấy sẽ rất đau đớn. "

 

"Tôi hiểu rồi."

 

Cedric đáp.

 

Nữ hộ sinh và người hầu theo sau bác sĩ lui ra ngoài. Cuối cùng thì Alice cũng đóng cửa lại và kiểm tra căn phòng.

 

Điều này là để ngăn bất kỳ từ nào bị rò rỉ ra ngoài.

 

“Nàng ổn chứ? Năng lực chữa lành đã có hiệu nghiệm, nên sẽ không có vấn đề lớn nào nữa đâu. "

 

"Vâng. Nó đau, nhưng ……. ”

 

Artizea thở dài thườn thượt. Như thể bụng cô đang rung lên, cơn đau tấn công cô. Nhưng hiện tại, cô vẫn có thể chịu đựng được.

 

Rồi cô mở to mắt.

 

"Năng lực chữa lành?"

 

“Nàng không nhớ à? Năng lực chữa lành đã xuất hiện trong cơ thể nàng khi nàng bắt đầu làm việc ở điện thờ. ”

 

Artizea cụp mắt xuống và nhớ lại những ký ức của mình.

 

Sự đau đớn nghiêm trọng đến mức cô cảm thấy ký ức không thuộc về mình. Nhưng cô nhớ đến sự ấm áp và ánh sáng luân chuyển trong bàn tay và bàn chân của cô.

 

Mọi người quỳ dưới điện thờ.

 

Đó rõ ràng là một sức mạnh thần thánh. Và đó là sự ban phúc bằng toàn bộ trái tim ấm áp, muốn giúp đỡ và chữa lành, không giống như sức mạnh của chính Artizea.

 

Artizea lảo đảo trong cơn choáng váng và sau đó nằm xuống gối như thể bị ngã.

 

Cedric, người nghĩ rằng đó là do cô ấy bị ốm, đã rất ngạc nhiên và nhanh chóng nhìn sắc mặt Artizea.

 

"Nàng ổn không? Ta gọi bác sĩ nhé? ”

 

"Không. Không, không sao đâu. Tôi hiểu rồi. Vậy, đó là lý do vết thương nhanh chóng lành lại như thế ”.

 

Vết sẹo từ cuộc phẫu thuật không thể coi là vết thương mới ngày một ngày hai. Bản thân nỗi đau chắc chắn cũng vậy.

 

Artizea lắp bắp nói.

 

“Tiểu thư Lysia, cái này …….”

 

"Đúng rồi. Có vẻ như phước lành của Lysia đã hiện ra. "

 

"Vậy, ký ức của cô ấy có quay trở lại không?"

 

Artizea nắm lấy cánh tay Cedric và hỏi.

 

“Đó không phải là phước lành mà ta nhận được trước khi chết. Phước lành đó đã được sử dụng hết khi ta bị buộc tội phản quốc. ”

 

Nó có nghĩa là một phước lành mới đã được ban tặng.

 

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 191
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.