Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 197

phía Bắc
Nữ đại công tước Roygar Garnet chỉ mặc độc một chiếc váy ngủ và ngồi trước bàn trang điểm trong nhà tắm. 

Những người giúp việc đang bận rộn ủi váy lót và đầm. 

Đó là ngày thứ hai cô đến lãnh địa của công tước Riagan, bữa tối đã được chuẩn bị trước đó. Cô thậm chí còn không có thời gian nghỉ ngơi sau chuyến đi mệt mỏi nhưng cô và người hầu của mình không hề phàn nàn về điều đó. 

Gần nửa năm đã trôi qua kể từ vụ ám sát Nữ hoàng Eimmel. Phải mất một thời gian dài để tin tức đến được thủ đô hoàng gia, và phải mất thêm một thời gian dài nữa để đặc phái viên của Hoàng đế đến được miền Nam.

Trong khi đó, Vương quốc Eimmel đã chờ đợi đủ lâu trong bối cảnh nắm quyền kiểm soát lãnh địa Riagan.

Tất nhiên, kho quân sự đã bị cướp một số lượng lớn, và các tàu tiến vào phía nam của Đế chế đều phải trả thuế bảo vệ. Lãnh địa Riagan cũng bị tước đi một số công việc kinh doanh và những ảnh hưởng đã len lỏi vào khu vực rất khó để diễn tả. Nhưng thay vì quét sạch và cướp bóc miền Nam rồi rút quân, lực lượng của Eimmel đã quyết định rút lui và nhường chỗ cho quân chinh phạt miền Nam từ trung tâm đến. 

Bằng cách đó, vương quốc Eimmel đã thể hiện được sự chân thành to lớn. Nếu suy nghĩ cẩn thận về việc họ đã chỉ trích Đế chế dữ dội như thế nào và đánh đuổi quân đội của Đế chế ngay từ đầu, thì việc nhân nhượng của vương quốc Eimmel là vô cùng hợp lí. 

Đại công tước Roygar đã có cuộc trò chuyện này với các công tước xứ Riagan tối qua.

["Hoàng tử Cadriol nói ngài ấy là người đàm phán nên chắc chắn điều đó là sự thật."]

"Ngài chắc chắn không bị lừa đâu. Hắn ta trông có vẻ giống một tên cướp biển."]

Công tước Riagan, người đã bị đe dọa trong một thời gian dài, run rẩy trả lời. 

[“Trông có vẻ như là chẳng ai biết cả, nhưng tất cả người dân miền Nam đều biết điều đó.Chúng tôi biết ngài ấy có thể ra lệnh cho những tên cướp biển ."] 

[“Thế thì điều đó không phải càng tuyệt sao? Cho dù là ngài ta có thể sử dụng các nguồn lực của Vương quốc Eimmel thì vẫn chẳng thể nào kiểm soát bất cứ điều gì ngoài những con thú điên dại ấy cả”.]

["Điều duy nhất ngài ta có thể làm là tránh một cuộc xung đột công khai vì sợ một cuộc chiến tranh toàn diện sẽ nổ ra. Điều đó sẽ chỉ hủy hoại ngài ta nếu đế chế thực sự muốn chinh phạt”]

Nữ công tước Riagan cũng cố gắng thuyết phục Đại Công tước Roygar.

Đại công tước Roygar đã thay đổi suy nghĩ của mình một chút. Ông dự định đến thăm Vương quốc Eimmel và đàm phán trực tiếp với nhà vua như kế hoạch ban đầu.

Nếu nhà vua đồng ý đổ tội ám sát Nữ hoàng cho Hoàng tử Cadriol, số quân đội dưới trướng ông ta sẽ bị quân Hoàng gia loại bỏ. 

Nếu họ cắt bỏ đi nguồn viện trợ của vương quốc thì quân đội sẽ không gì khác gì một nhóm vũ trang bất hợp pháp. Và họ hoàn toàn có thể xua đuổi và khuất phục tất cả như những tên cướp biển. 

Cho dù quân đội của Cadriol có tinh nhuệ đến đâu, chúng cũng không thể sống sót nếu không có nguồn viện trợ. Và nếu chúng tiếp tục cướp bóc bù vào số viện trợ đã mất, điều đó chắc chắn sẽ biến chúng thành những tên cướp biển thực sự. Không những thế, chúng còn lên kế hoạch để đạt được một lợi thế bằng cách biến Iantz thành đồng phạm của vụ ám sát.

Nhưng nếu có thể thỏa thuận với Hoàng tử Cadriol, hắn ta có thể sẽ thay đổi ý định đó. Dù sao đi nữa thì liên minh với một hoàng tử trẻ và mạnh mẽ sẽ bền vững hơn với một vị vua già yếu đuối.

Đại Công tước Roygar cũng đã lường trước được chắc chắn liên minh sẽ được thành lập.

Hoàng tử Cadriol là một tên cướp biển. Hắn sẽ không thể nào từ chối lời mời hợp tác nuốt chửng Vương quốc Iantz*.

Có lẽ, chính vì điều đó, Đại Công tước Roygar đã lên kế hoạch đến thăm lãnh địa Riagan ngay khi ông đến nơi. 

Bữa tối được tổ chức ngay lập tức.

 

Đại công tước Roygar nói, vuốt ve vai Garnet một cách nhẹ nhàng.

"Nếu nàng mệt, nàng có thể ở lại nghỉ ngơi. Trong vài ngày tới, Công tước Riagan sẽ tổ chức một vũ hội và nàng có thể xuất hiện vào ngày hôm đó."

Dù sao thì hôm nay cũng chỉ là một cuộc thăm dò thôi. 

Vẫn chăm chú vào gương, Garnet trả lời 

"Không sao đâu. Ta nghe nói hoàng tử Cadriol cũng sẽ có mặt. Nếu ta vắng mặt chẳng phải sẽ thất lễ lắm sao.”

"Hắn ta chắc sẽ không ngạo mạn đến mức khó chịu khi một người phụ nữ đã kiệt sức khi đi một chặng đường dài cần nghỉ ngơi đâu. Bây giờ ưu tiên hàng đầu là nghỉ ngơi và rũ bỏ những mỏi mệt kia đi.”

"Liệu việc ta không ra ngoài có phải là tốt hơn không?"

Trước câu hỏi của Garnet, Đại Công tước Roygar lắc đầu hoang mang.

"Sẽ tốt hơn nếu nàng đi cũng ta. Không phải ta đã nói rồi sao? Nàng giống như biểu tượng của hòa bình vậy".

"Vậy thì ta sẽ sửa soạn. Đó là trách nhiệm của ta mà".

"Được thôi."

Đại Công tước Roygar nhẹ nhàng xoa vai Garnet và cúi đầu hôn lên thái dương cô.

"Ta sẽ đến đón nàng khi nàng sẵn sàng."

"Vâng."

Khi Garnet trả lời, Đại Công tước Roygar đi ra ngoài.

"Mình nên làm gì đây?”

Nhìn vào gương và tự hỏi.

Chiếc gương đủ lớn để chiếm toàn bộ bức tường phía trước. Dù cho nó không được trang trí bằng vàng hay đồ trang sức, nhưng nó vẫn được coi là một món đồ quí giá với chính kích thước lớn đó. 

Đó cũng không phải là căn phòng mà Nữ công tước Riagan ban đầu dự định tặng cho Garnet. Nữ công tước đã định sắp xếp cho cô những căn phòng tốt nhất, có phòng trang điểm và phòng vệ sinh riêng. 

Nhưng Garnet từ chối điều đó. Không phải là vì không còn phòng trống trong lãnh địa Riagan, mà là vì cô không muốn nghe thấy ai đó bàn tán về việc một vị khách đã chiếm phòng của chủ nhà.

Vì thế mà nữ công tước cho biết cô sẽ cung cấp căn phòng mà con gái lớn của công tước trước đó sử dụng trong nhiều thế hệ.

Công tước và Nữ công tước xứ Riagan không có con gái. Vì vậy, căn phòng này được giữ lại khi Hoàng hậu dùng nó trong khi còn trẻ. Nhưng cũng đã hơn nhiều thập kỉ từ khi Hoàng hậu ở trong căn phòng đó. Chính vì thế mà sự hiện diện của người con gái thông minh của công tước Riagan đã bị xóa nhòa theo thời gian. Và Garnet cũng không hề nhận ra điều đó khi cô ấy ở trong căn phòng này. Trước đó thì cô cũng đã có một số cơ hội để gặp Hoàng hậu, nhưng cô luôn cảm thấy điều đó rất khó.

Cho dù cô đã quyết định đi theo các sứ thần, Garnet vẫn luôn bị kìm kẹp bởi một cảm giác bất lực. Nhưng cô tin rằng chẳng mấy chốc mọi chuyện sẽ ổn thôi.

Sự cố của Phu nhân Ford đã là quá khứ. Cuối cùng thì chồng bà đã chấp nhận ý nguyện của bà ấy.

Chỉ vậy thôi là đủ. Và hiện tại, Đại Công tước Roygar sẽ giải quyết các vấn đề một cách hoàn hảo và sẽ làm hết sức mình vì cô và các con.

Nhưng cô không thể hiểu nổi tại sao cô lại thất vọng như vậy.

"Trông phu nhân có vẻ mệt mỏi. Phu nhân có nước da trắng ngần nên tốt hơn hết ta nên chọn trang phục màu đỏ để trông có sức sống, tiểu thư thấy sao?"

Tử tước Weave đề nghị.

Garnet suy ngẫm về vài chiếc váy mà những người hầu gái đang cầm.

“Đây là cuộc gặp đầu tiên của ta với Hoàng tử Eimmel".

Vụ ám sát Nữ hoàng Eimmel là nguyên nhân của cuộc tranh cãi. Trang phục màu đỏ không phải là một lựa chọn hay nếu cô ấy không muốn kích động cuộc chiến. 

"Ta thích ngà voi."

Garnet đưa ra quyết định và những người giúp việc trở nên bận rộn.

Cô dùng phấn phủ hồng nhạt để che đi các khuyết điểm và mang lại sức sống.

Cô ấy mặc một chiếc áo váy lót bên trong để tôn lên những đường con mềm mại từ phía eo xuống hông. 

Lúc đó, Skyla đứng bên cạnh Garnet, cầm hộp trang sức.

"Cái nào phù hợp vậy?”

"Tôi nghĩ thứ này sẽ phù hợp với phu nhân.”

Skyla mở nắp hộp trang sức để lộ chiếc vòng cổ được làm bằng hai sợi dây nhỏ đan vào nhau.

"Nó nhìn có quá trẻ con không?"

Garnet không thích nhìn thấy sự chênh lệch tuổi tác giữa cô và Đại Công tước Roygar. Dù cô biết rằng sự chênh lệch tuổi tác khiến hai người gần gũi với nhau hơn nhưng cô không muốn nghe anh nói cô là một cô dâu nhỏ dễ thương nữa. Hiện tại cô là một người vợ đang làm tròn trách nhiệm của mình.

"Màu này rất phù hợp với bộ trang phục đó. Nếu phu nhân không muốn trông quá hào nhoáng, tôi nghĩ cái này thực sự phù hợp."

"Thật sao?"

Garnet để Skyla đeo chiếc vòng cổ đó cho mình. 

"Nó thực sự rất hợp với phu nhân."

"Bởi vì phu nhân có một cái cổ cao và thon thả, nhìn nó rất thanh lịch."

"Phu nhân hiền lành, đoan trang, và nhỏ nhắn như một đóa hoa vậy.Đại Công tước sẽ cảm thấy rất căng thẳng trong ngày hôm nay đấy."

Những người hầu gái tuôn ra hàng loạt lời khen ngợi. Khuôn mặt Garnet sáng lên và cô dường như cảm thấy tốt hơn một chút.

Skyla nhìn cô và cảm thấy kỳ lạ.

Cô không thể hiểu tại sao hầu tước phu nhân Camellia đôi khi cảm thấy tiếc cho Garnet, cho đến sau khi cô tự mình đảm nhận vai trò này.

Thực tế là cho dù cô ấy có trông trưởng thành hay không, vai trò của Garnet vẫn không thay đổi.

Đại công tước Roygar đã không sai khi nói rằng cô là một biểu tượng của hòa bình. Chỉ cần có sự hiện diện của Garnet, điều đó có nghĩa là Đại Công tước Roygar không muốn dùng vũ lực để giải quyết vấn đề. Nhưng vai trò của Garnet tại nơi này lại rất mờ nhạt. Ngay cả khi cô đi ra ngoài trong một chiếc váy lộng lẫy thêu chỉ vàng trên lụa đỏ, chiến tranh sẽ không tái diễn trừ khi Đại Công tước Roygar và Hoàng tử Cadriol sẵn sàng chiến đấu.

Garnet có lẽ cũng biết điều đó. Cô ấy biết điều đó rất quan trọng, những điều mà người xung quanh nói cô ấy nên làm tốt, và họ cũng nóirằng những điều cô ấy quan tâm khác xa với luật pháp thực thi tại thế giới thực.

Tất cả những gì quan trọng là thực tế là cô là vợ của Đại Công tước Roygar và là mẹ của người kế vị ông.

Đặt tất cả những cảm xúc đó sang một bên, Skyla mỉm cười nói

"Trông trẻ trung và xinh đẹp thì sao? Hoàng hậu đã ở trong một vị trí để lãnh đạo Đế quốc với tư cách là Công chúa hoàng gia ở tuổi của dì."

"Phu nhân Skyla."

Tử tước Weave thận trọng kêu tên Skyla.

Câu chuyện về Hoàng hậu không phải chuyện có thể xem nhẹ đặc biệt là ở lãnh địa Riagan. 

Skyla nói như thể cô đã phạm sai lầm.

"Ý của tôi là dì là người phụ nữ tốt nhất trong Đế chế này, bất kể cô ấy trông như thế nào."

"Cảm ơn."

Garnet trả lời.

Cô ấy bước ra khỏi phòng vệ sinh. Những người giúp việc đã thay xong trang phục, và  đang kiểm tra và sửa soạn lại cho nhau. 

Và họ theo Garnet ra ngoài.

Garnet và Đại Công tước Roygar là những người cuối cùng đến bữa tiệc.

Phòng tiệc rộng rãi với chiếc bàn dài riêng biệt được chuẩn bị cho khách tham dự.

Nhưng những vị khách thực sự mà Công tước và Nữ công tước xứ Riagan phải làm hài lòng là Đại Công tước và Nữ công tước xứ Roygar và Hoàng tử Cadriol.

Ít nhất, là với vẻ bề ngoài thật thân thiện.

"Thật vinh dự khi được gặp cô,Thưa Nữ công tước."

Hoàng tử Cadriol mỉm cười đặt một nụ hôn lên mu bàn tay Garnet.

Garnet, thành thật mà nói, đã có một chút sợ hãi khi cô nghe thấy những từ như 'cướp biển', ‘du côn’v.v.

 Vị hoàng tử trẻ, đẹp trai rõ ràng là không thể kìm lại hành động của bản thân nhưng Garnet không có ấn tượng rằng anh ta là người thô tục

"Vì hôm nay là ngày chúng ta gặp mặt nhau nên hãy thoải mái thưởng thức đồ ăn tại đây."

"Bởi vì có rất nhiều điều để nói trong tương lai. Tôi nghĩ thật may mắn khi quý tộc, người bị gió bắc làm đông cứng và  đang ở trạng thái tiến thoái lưỡng nan không phải là đặc phái viên."

Đại công tước Roygar mỉm cười rạng rỡ trước những lời của Cadriol. Bởi vì ông ta biết Cadriol đang nói về Cedric.

"Có lẽ ngài không biết nhiều về gió bắc."

"Khi ngài di chuyển bằng thuyền, ngài sẽ gặp rất nhiều người và nghe nhiều câu chuyện khác nhau mà."

Cadriol nói, nhíu mày.

Đại công tước Roygar cảm nhận được điều gì đó nhưng ông lại không có biểu lộ gì cả. 

Họ vẫn chưa được phép nói chuyện.

Trong khi những người cấp cao chào nhau nồng nhiệt thì các khách mời khác tìm chỗ ngồi có thẻ tên của họ trên đó và ngồi xuống.

Nhưng khi Skyla ngồi xuống, một thứ gì đó đã rơi ra từ trong chiếc khan ăn

"......."

May mắn thay, nó đã bị mắc kẹt trong váy của cô ấy thay vì rơi xuống sàn nhà. 

Skyla rất bình tĩnh mở một chiếc khăn ăn và đặt nó lên đùi và nhặt món đồ lên khi cô giả vờ dọn dẹp.

Đó là một cái chìa khóa nhỏ và một ghi chú.

—-

Lưu ý:

*Kế hoạch của Đại Công tước Roygar là thực hiện một thỏa thuận với nhà vua lúc đầu; tuyên bố rằng chính Hoàng tử Cadriol với sự giúp đỡ của Iantz chịu trách nhiệm về vụ ám sát. Tuy nhiên, có vẻ như Hoàng tử Cadriol có thể đàm phán được, vì vậy Đại Công tước Roygar đã quyết định thỏa thuận với Cadriol trẻ mạnh mẽ. Thay vì đổ lỗi vụ ám sát cho Iantz, họ sẽ hợp tác với nhau khiến Iantz trả giá. 

 

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 197
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.