Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 209

 

Hoàng đế Eimmel và cặp đôi của Đại công tước Roygar sau khi nhảy 2 bài hát đã rời khỏi phòng khiêu vũ từ sớm.

Họ chào nhau trong khán phòng ngay khi đến nơi và buổi tiệc chiêu đãi cũng đang được bắt đầu.

Từ đó, cách cư xử kiểu cách nên dành cho nhau cũng nên được kết thúc.

Cả ba đi đến phòng khách nhỏ nối liền với nơi của Garnet, chỉ có 1, 2 người phục vụ đáng tin cậy nhất.

Felona – người đứng đầu đã đợi từ lâu. Cô cởi bộ đồ hầu gái và khoác lên mình chiếc áo choàng đen.

Hoàng đế Eimmel không hề ngạc nhiên. Ông ta biết rằng sẽ có một đại diện ngoại giao đến từ Vương quốc Iantz.

"Chúng ta đã gặp nhau trước đây."

“Rất vinh dự khi được gặp ngài, thưa Bệ hạ.”

Felona thể hiện sự tôn kính của mình bằng cách quỳ một gối và đặt tay lên ngực.

Đại công tước Roygar ra hiệu.

"Ngồi xuống đi. Cũng đã muộn rồi."

Hoàng đế Eimmel lần đầu tiên ngả mình trên ghế bành.

Trời cũng đã tối dần. Sau bữa tiệc, mọi người xung quanh vẫn di chuyển và trò chuyện như thường ngày.

Nhưng Ông là một hoàng đế. Lí do ông ấy đến đây không thể nào mà dễ dàng rời khỏi, càng không thể ở quá lâu trong tư dinh của sứ thần nước ngoài. Bởi vì chắc hẳn sẽ có những điệp viên của Cadriol lẫn trong số những người hộ tống và những người hầu cận của ông.

Đích thân Đại công tước Roygar mang đến một chai rượu mạnh nhỏ. Chiếc nút chai vẫn được đóng chặt và bịt kín bằng sáp

“Đây chính là kho báu của tôi. Chỉ có 30 chai được sản xuất tại nhà máy bia nổi tiếng nhất phương Đông và có tuổi đời lên đến 80 năm. Kể cả Bệ hạ hiện tại cũng không có được.”

Ông ta phá vỡ niêm phong ngay tại chỗ và từ từ rót nó vào một chiếc ly. Hoàng đế đưa cho Felona ly rượu đỏ thẫm.

“Sự ân sủng của Bệ hạ mang lại cho lưỡi tôi một cảm giác xa xỉ.”

Felona là người uống lần đầu tiên.

Đại công tước Roygar trao chiếc cốc thứ hai cho hầu cận của Hoàng đế. Và rồi ông nâng chiếc cốc thứ ba của mình lên.

Thị vệ kiểm tra kỹ ly và đồ uống trước khi trình lên nhà vua. Vua cầm lấy chiếc cốc lắc nhẹ.

Sau đó Garnet nhẹ nhàng nói

“Nếu đã vậy, giờ tôi sẽ rời đi. Mọi người cứ nói chuyện thoải mái”.

"Ngươi sẽ đi một mình?"

"Người yên tâm, tôi sẽ luôn ở bên ngoài."

Đại công tước Roygar gật đầu.

Garnet dần rời khỏi căn phòng.

Đại công tước Roygar làm ẩm môi bằng rượu mạnh.

"Tôi nghe nói rằng Iantz đã nói với Người về tình hình."

"Đúng vậy."

“Đã có một thỏa thuận to lớn giữa tôi và Vương quốc Iantz.” Roygar nói.

Felona khẽ đặt bản thỏa thuận dài một trang xuống bàn. Nhưng Eimmel thì hoàn toàn không để ý tới nó.

Những gì đang diễn ra hiện tại là về một thỏa thuận thương mại giữa vương quốc Iantz và Roygar, chứ không phải về Hoàng hậu Eimmel.

Nếu ông ta ký nó, Vương quốc Eimmel cũng sẽ có một vị trí trong hiệp ước.

Đây là thỏa thuận hoàn toàn có lợi giữa Đế chế Krates và Vương quốc Iantz. Ông ta không thể bỏ lỡ nó được.

Nhưng Eimmel vẫn nói với vẻ mặt u ám.

"Ta muốn trừng phạt tên tội đồ đã sát hại Hoàng hậu và giải mối hận cho cô ấy, chứ không phải nói về vấn đề tiền bạc."

“Có phải là tôi đã quá sốt ruột không? Xin hãy thứ lỗi.”

Đại công tước Roygar cười lớn. Ông ấy không quá bất ngờ, Roygar biết rằng chỉ vì danh dự bản thân nên Hoàng đế mới nói như vậy.

Eimmel ho lớn.

“Chà, sau khi mọi hiểu lầm được giải quyết, tôi nghĩ chúng ta có thể nói sau về vấn đề này.”

Thay vì nỗ lực một cách ngu ngốc để đạt được một một vị trí lợi thế bằng cách mắng mỏ thì ông đã đến đây vì Nữ hoàng và thảo luận về lợi ích kinh tế. Quả thật rất khôn ngoan.

Xét về địa vị của mình, giờ đây Eimmel được tôn là Vua của một quốc gia.

Tuy nhiên, về sức mạnh thực tế, Đại Công tước Roygar mạnh hơn ông ta rất nhiều.

Đại công tước được coi là hoàng đế tiếp theo của Đế quốc, ông ta thậm chí không cần quan tâm đến địa vị hay sức mạnh.

Người đứng đầu Felona nhẹ nhàng nói.

“Đại công tước thì làm sao có thể không hiểu được nỗi đau lòng của Bệ hạ được? Nhưng việc xây dựng lòng tin với nhau cũng rất quan trọng”.

"Hừm."

“Tôi đến đây một mình mặc dù tôi đã được giao toàn quyền ủy quyền của Vương quốc Iantz. Bởi vì tôi biết rằng kẻ sát hại Hoàng hậu đang ở bên trong Hoàng cung. Xin Người hãy cân nhắc rằng vì ngay cả Vương quốc Iantz cũng đã đưa ra một quyết định khó khăn.”

“……”

Tuy nhiên, Hoàng đế Eimmel im lặng một lúc, trầm tư với ly rượu trên tay của mình.

Đại công tước Roygar nói,

“Xin Người đưa ra quyết định. Tôi sẽ hoàn toàn thoát khỏi sự nghi ngờ rằng Vương quốc Iantz đứng sau vụ ám sát Hoàng hậu, và tôi sẽ nhận được công lao khi giải quyết các vấn đề với Công quốc Riagan. Và chính Người cũng có lợi khi loại bỏ những hiềm khích giữa 2 nước”.

“Không! Ngươi sai rồi. Ta chỉ muốn tìm ra kẻ đã sát hại Hoàng hậu! Ngươi? Ngươi chẳng là gì với sự hiềm khích? Không một ai trên đất nước này có thể ngang hàng với ta”.

"Đúng. Tôi sai. Nhưng nhờ đó Người có thể giải thoát khỏi sự oán hận từ Hoàng hậu, người đã bị ám sát bởi một phe khác”.

Đại công tước Roygar sửa lại lời nói của mình.

Ông ấy thậm chí còn không đi vào hợp đồng, và ông ấy cũng không phải kiểu người thích cãi vã hay bắt bẻ.

Bên cạnh đó, sẽ rất tốt nếu ông ta tôn trọng niềm tự hào của Hoàng đế Eimmel.

Ngay cả khi là Eimmel, một người muốn thể hiện quyền lực bằng cách ăn mặc quá nổi bật như thế này ngay sau khi quốc tang kết thúc.

Sẽ không quá tệ khi đàm phán với một người có lòng tự tôn cao ngút trời. Họ sẽ chẳng nói quá nhiều ngay cả khi vừa trải qua những cú sốc.

"Chỉ là vì Hoàng hậu quá cố đã có những hoạt động kinh doanh muối với Công quốc Riagan, nên thỏa thuận này mới được đưa vào."

Đại công tước Roygar bắt đầu nói về thỏa thuận.

“Hoàng đế rất coi trọng việc kinh doanh muối. Ông ấy cũng tin tưởng Công tước Riagan. Nếu Hoàng đế biết rằng Hoàng hậu của một nước bị sát hại, mà liên quan đến việc kinh doanh, chắc chắn ông ấy sẽ không bỏ qua".

“…….”

“Chính vì vậy, Người nên ký nó. Đây chỉ là một thủ tục cần thiết để giữ cho vấn đề về doanh nghiệp muối được sạch sẽ và bí mật”.

Hoàng đế Eimmel có chút do dự.

Ông ấy cũng biết điều đó. Lý do mà Công quốc Riagan làm đối tác với Nữ hoàng Eimmel là để giữ cho việc kinh doanh muối thô không bị phát hiện ở trung tâm của Đế chế.

Nhưng vì nó đã được biết trước, họ không thể để nó có thể nằm trong tay một mình hoàng gia Eimmel.

Dù vậy, ông ta vẫn không khỏi cảm thấy tiếc nuối. Chỉ bằng cách chia sẻ một phần lợi nhuận nhất định từ khối lượng đi đến lục địa phía đông cho một vài quốc gia nhỏ tiếp giáp với Biển Nam, đó đã là một khoản thu nhập vượt quá số tiền được đưa vào ngân khố hoàng gia hàng năm.

Cuối cùng, ông không thể không nói ra những mong muốn của mình.

“Ta nghe nói rằng Đại công tước Roygar sẽ kinh doanh muối thô và nhận được một khoản thuế tương đương với giá trị bảy năm cống nạp từ Vương quốc Iantz cho Đế quốc.”

“Sau cùng thì nó được trao cho những người sẽ trở thành Hoàng đế. Nó chỉ tốn một chút thời gian.”

Felona nhẹ nhàng đáp.

Mặc dù đó là một khoản hối lộ, nhưng rõ ràng nó vẫn ý nghĩa như một khoản đầu tư. Nó đã được quyết định bởi vì Lawrence đã bị sa thải.

Thỏa thuận này ít nhiều vẫn có giá trị.

Nội dung chính là một thỏa thuận về việc bãi bỏ thuế và tăng đáng kể khối lượng mua bán.

Một nửa số nhà phân phối phải được giới hạn trong các thương nghiệp do Đại công tước Roygar chỉ định. 70% lợi nhuận từ việc loại bỏ thuế quan phải được trao lại cho Đại công tước Roygar.

Mặc dù điều đó không công bằng nhưng nó hoàn toàn cần thiết cho sự phát triển và mở rộng của Vương quốc Iantz. Vì quốc gia đó chỉ có thể tồn tại nhờ thương mại, nên sẽ không có gì lạ khi hỗ trợ cho Đại công tước Roygar.

Hoàng đế Eimmel nhìn vào thỏa thuận và đánh lưỡi vào hàm răng trên. Ông không thể phát ra tiếng từ cái chắt lưỡi của mình.

Đại công tước Roygar nhàn nhạt nói,

“Bệ hạ không cần phải ký thỏa thuận này. Dù người có ký hay không thì chúng ta cũng sẽ bắt được kẻ ám sát Hoàng hậu, Bệ hạ sẽ giải quyết được ân oán mà không còn gánh nặng chính trị”.

"Điều gì sẽ xảy ra nếu ta thông báo cho Hoàng đế về thỏa thuận này?"

Hoàng đế Eimmel nói. Sau đó Đại công tước Roygar mỉm cười.

“Kinh thành và miền Nam khá xa. Và không chỉ có Bệ hạ là người duy nhất mà tôi nghe theo”.

Tình hình ngày càng không ổn, Felona cất tiếng nói như thể đang phân xử.

“Sát thủ giết Hoàng hậu đang ở bên trong Hoàng cung, vì vậy sẽ cần rất nhiều tay để xử lí hắn. Và cũng sẽ có rất nhiều tiền được rót vào từ vụ này”.

“…….”

“Trong lúc này, các vùng biển phía Nam ‘đang dần cạn đi’. Nếu không có sự giúp đỡ của Hoàng đế Eimmel, liệu các người có thể chèo thuyền dù chỉ một chiếc?”

Giờ đây, Cadriol đang chỉ huy Biển Nam cùng với bọn hải tặc và cả hải quân của Eimmel.

Khi một con tàu buôn gặp cướp biển, nó phải trả một khoản phí để đi qua. Nhưng khi một con tàu chở một hàng hóa lớn hoặc kho báu quý giá thì không thể nào tự giải quyết được, chỉ còn cách nhờ đến sự giúp đỡ của hải quân Eimmel.

Một khi Cadriol bị tiêu diệt, những tên hải tặc mất đi thủ lĩnh của chúng sẽ chạy loạn.

Vì lý do đó, thỏa thuận này bao gồm các cuộc thảo luận về việc quản lý Biển Nam và chế ngự hải tặc.

Như Đại công tước Roygar đã nói, Hoàng đế Eimmel không cần phải ký.

Chính nhờ có Cadriol mà hải quân Eimmel hiện nay rất mạnh. Hoàng đế Eimmel cũng không thể ngờ rằng mình lại có thể phát huy khả năng lãnh đạo tốt đến như vậy.

Không sớm thì muộn, sức mạnh hải quân sẽ suy yếu và điều đó không đáng là bao đối với Eimmel, Vương quốc Iantz vẫn phải căng não suy nghĩ.

Tuy nhiên, mục đích của thỏa thuận với lợi ích là bảo vệ cho Vương quốc Eimmel là để có được chữ ký của Nhà vua.

Đối với Vương quốc Iantz, bằng cách tăng số lượng người tham gia, họ cố gắng ngăn cản Đại công tước Roygar biến thỏa thuận thành một tờ giấy lụa.

Còn đối với Đại công tước Roygar, ông có nghĩa vụ giữ bí mật cho đến khi giành được ngai vàng.

Hoàng đế Eimmel im lặng thêm một lúc nữa. Nhưng ông ấy đã sớm cầm bút lên và ký.

“Suy nghĩ của Người thật đúng đắn. Đây có lẽ là một công việc khá thú vị với tôi. Một thỏa thuận mà đôi bên cùng có lợi”.

Sau đó, lần lượt đến đại công tước Royger và Felona kí lên tờ thỏa thuận.

"Tôi sẽ cử người để thảo luận chi tiết khi Người ở miền Nam." Felona khẽ nói.

“Nhưng còn vấn đề của Hoàng hậu…”.

“Xin người đừng lo lắng. Nếu Bệ hạ đã đưa ra quyết định, những người hộ tống của tôi sẽ luôn ở bên với Người.”

Hoàng đế Eimmel khẽ gật đầu.

"Bây giờ chúng ta có thể nâng ly chúc mừng rồi nhỉ?"

"Được thôi."

Đại công tước Roygar nâng ly đầu tiên, Hoàng đế Eimmel cũng nâng theo.

Hoàng đế Eimmel hiện giờ có thể gỡ bỏ gánh nặng trên người, thở dài:

"Mùi hương của loại rượu này thật khiến người ta khó quên."

"Sau khi đưa ra một quyết định quan trọng, hương vị của rượu thật đặc biệt."

Đại công tước Roygar rót cốc thứ hai.

Sau khi uống cạn ly đầu tiên, Felona đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

"Có lẽ tôi phải trở về sớm."

"Không thể uống thêm một ly nữa à?"

"Tôi sẽ đến chào Nữ Công tước."

"Ta hiểu rồi."

Hoàng đế Eimmel ra hiệu rằng đến lúc ông cũng phải đi.

Đại công tước Roygar khẽ cúi đầu cảm ơn.

Felona lịch sự cúi chào hai người họ rồi lùi ra khỏi phòng khách.

Một người làm do liên minh cử đến đang đợi trong phòng của cô.

"Thỏa thuận có kết thúc một cách an toàn không?"

Người đó chào Felona với tư thế thẳng lưng và chỉ cong eo.

"Tất cả ổn rồi."

“Cô đã làm rất tốt, thậm chí cô còn đóng vai một người hầu…”

“Đó là vì quốc gia. Tôi là người được chọn, làm sao tôi có thể từ chối được?”

Felona lạnh giọng nói.

Người đàn ông này là người đã đưa ra một kế hoạch cụ thể cho cô công việc này.

Cô chỉ nghĩ rằng đây là một kế hoạch hoàn hảo nên cô đã thực hiện nó, vì thế sẽ không có vấn đề gì xảy ra.

 

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 209
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.