Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 213

Trước đây, thuế muối là hình thức thanh toán cố định, tương tự như thuế xin giấy phép kinh doanh muối.

Tuy nhiên, khi Hoàng đế trở thành người kiểm soát trên thực tế của Công quốc Riagan, nó đã trở thành hệ thống phân chia lợi nhuận.

Tiêu chuẩn của thuế muối hiện giờ là 90% sản lượng.

Hầu hết số muối được sản xuất ra được dùng để buôn bán. Muối là loại gia vị thiết yếu hàng ngày và loại muối duy nhất được bán dưới dạng hàng hóa trên khắp Đế quốc được sản xuất ở Công quốc Riagan.

Hơn nữa, có nhiều trường hợp cá nhân khai thác muối từng tí một hoặc chỉ một số lượng nhỏ trong khu vực không có người buôn muối nào. Thường thì loại muối đó kém chất lượng và chỉ được tiêu thụ với số lượng nhỏ ở những vùng lân cận.

Vì vậy, hàng dự trữ được dùng cho các trường hợp khẩn cấp chứ không phải là không bán được.

Dù sao thì chính Hoàng đế là người quyết định giá thị trường. Vậy nên, chỉ cần nắm được sản lượng sản xuất, họ có thể biết được quy mô bán hàng.

10% còn lại được Công quốc Riagan dùng để bù vào những sai sót trong sổ cái hoặc được dùng làm chi phí kinh doanh.

Việc thao túng sổ sách mà Bellon nói là việc Công tước đã động tay vào cuốn sổ cái xác định sản lượng.

“Chúng thần đã đóng cửa một số nhà máy nhỏ và nhà kho. Để bù đắp cho chuyện này, chúng thần đã sửa lại số liệu bằng cách thông báo tăng sản lượng ở một nhà máy sản xuất lớn.”

Tuy nhiên, trên thực tế, những nhà máy sản xuất lớn không hề tăng sản lượng để phù hợp với những nhà máy đã đóng cửa.

Do nguồn cung gỗ bị hạn chế, mỗi nhà máy đều bị giới hạn khả năng sản xuất. Con số được cố định bằng cách thông báo rằng việc sản xuất đã tăng tới nỗi không thể tăng thêm được nữa.

“Công tước Riagan đã bù vào phần còn thiếu bằng ngân sách cá nhân của mình.”

Bellon vừa nói vừa đổ mồ hôi lạnh.

 

Hoàng đế đã không hề kiểm tra từng quyển sổ cái. Bellon cũng vậy.

Những quan chức cấp thấp của Bộ Tài chính, những người thật sự trùng khớp với số liệu được ghi lại, đều vui mừng khi Công tước Riagan bù vào đó, mặc dù sản lượng thực sự đã giảm.

Họ sợ chọc giận cấp trên của mình vì không thể duy trì nguồn thu thuế nhiều như năm trước.

Nhưng từ góc nhìn của Bellon, đây là một vấn đề hoàn toàn khác.

Trả thuế muối bằng tiền là khoản chi phí tạm thời, còn việc kinh doanh thì liên tục.

Công quốc Riagan khiến chính quyền Đế quốc không thể xác định chính xác quy mô sản xuất muối.

Chuyện này đã diễn ra trong ít nhất năm năm rồi. Từ khi thuế muối tăng dần đều hàng năm, bọn họ chưa từng trực tiếp xem xét cuốn sổ cái.

Khi Bellon biết chuyện, ông ta liền cảm thấy lạnh gáy.

Không có gì đảm bảo rằng những nhà máy sản xuất bị đóng cửa thực sự đóng cửa.

Khuôn mặt của Hoàng đế đỏ rực lên. Khi ông ta siết chặt tay rồi dựa vào bàn, một vài giấy tờ để trên đó bị nhàu nát.

Thị vệ chính nhanh chóng chạy tới và đỡ Hoàng đế. Hoàng đế thở hổn hển rồi ngồi xuống ghế.

“Ngươi biết chuyện này từ lúc nào? Tại sao tới giờ mới báo cáo?”

“Xin người thương xót, thưa Bệ hạ. Thần đã quá ngu ngốc…”

“Ai bảo ngươi xin lỗi chứ! Ta hỏi ngươi biết chuyện từ khi nào cơ mà?”

“Không lâu lắm ạ. Sau sự việc này, trong lúc đang điều tra các cơ sở kinh doanh ở Công quốc Riagan…Thần không thể ngay lập tức báo cho người vì thần nghĩ rằng chuyện Công tước Riagan dùng ngân sách cá nhân để bù vào quốc khố là đúng, hoặc có lẽ việc kinh doanh đang gặp vấn đề và ông ấy không thể cho Bệ hạ biết, nên ông ấy đã dùng tiền riêng của mình để chi trả.”

 

Bellon run rẩy nói.

“Nhưng nếu đúng là việc kinh doanh muối thô đã phát triển tới vậy, cuốn sổ cái này…….”

“Dừng ngay.”

Hoàng đế thô bạo phẩy tay và đụng phải đầu ông. Lưng ông cứng lại và ông bắt đầu thấy chóng mặt.

“Tịch thu tất cả sổ cái từ Công quốc Riagan. À, không. Đi xem lại tất cả các tài liệu trong quốc khố và cho ta biết kết quả.”

Những chuyện khác dự định sẽ giao cho cảnh sát ngầm điều tra.

“Cút đi. Cút ngay!”

Hoàng đế gầm lên.

Các công chức đều chạy ra khỏi văn phòng như những con dê bị lùa đi vậy.

Bellon lấy khăn tay ra lau mồ hôi trong lòng bàn tay và cũng tiện tay lau trán.

Trời chẳng còn nóng nữa, nhưng từ khuôn mặt tới chỗ cổ áo ông ta đều ướt đẫm mồ hôi.

Những người khác lo lắng nhìn Bellon. Ai cũng biết ông ta rất hèn nhát.

Thủ tướng Lin nhẹ giọng hỏi.

“Ông ổn chứ?”

“Tôi xin lỗi vì chuyện phiền phức này. Tất cả là lỗi của tôi.”

Bellon như đang lẩm bẩm tự bào chữa.

“Ta sẽ kiểm tra Công tước Riagan đã rồi báo lại với Bệ hạ.”

“Vì còn có nhiều vấn đề nữa mà.”

“Vâng.”

Bellon gật đầu.

“Dù sao thì, cẩn thận nhé. Đây không phải là vấn đề chính trị. Bệ hạ sẽ cảm thấy bị phản bội vì đã tin tưởng Công tước Riagan.”

Nguyên nhân Thủ tướng Lin đưa ra lời khuyên như vậy là vì ông ta biết Bellon không có năng khiếu về chính trị.

Gia nhập phe của Lawrence là cơ hội đáng giá cả đời. Nhưng chẳng cần gặp khó khăn gì mà anh ta đã thất bại.

Bellon vẫn còn được ở lại chắc hẳn là do Hoàng đế cảm thấy mình không cần làm gì.

Các công chức an ủi Bellon thêm vài câu nữa. Rồi họ quyết định cùng nhau chuyển qua Bộ Tài chính.

Về phía Công quốc Riagan, Hoàng đế sẽ ra lệnh sau khi điều tra, nhưng ngài ấy sẽ phải tổ chức một cuộc họp với Đại Công tước Roygar về vấn đề của Vương quốc Eimmel.

Bellon bảo rằng ông ta muốn ra khỏi đó.

“Ta phải nhanh chóng quay về Quốc khố để đối chiếu sổ cái và chứng từ cũ. Vì Bệ hạ vẫn chưa ra lệnh cho chúng ta nên quay lại vào lúc nào.”

Họ có thể sẽ phải đối mặt với mọi thứ từ 18 năm qua.

“Được. Nhanh lên. Đi đi.”

Bellon cúi chào những người khác và nhanh chóng rời đi.

Ông ta đi tới chiếc xe ngựa mình đang dùng, rồi một người hầu tuổi trung niên bước tới gần.

“Ngài đang định quay lại chỗ Quốc khố sao ạ, Ngài Bellon?”

Bellon đanh mặt lại.

“Hầu cận Cobb.”

“Trông ngài như đang có việc quan trọng lắm cần làm vậy.”

Cobb nhẹ giọng hỏi.

Quai hàm của Bellon run lên.

Ngoài mặt, Bellon, một quan chức của Bộ Tài chính, có cấp bậc cao hơn nhiều. Tuy nhiên, Cobb là hầu cận của Hoàng đế và là một sĩ quan cảnh sát ngầm.

Hơn nữa, Cobb biết một số điểm yếu của ông ta.

Bellon bảo đảm ngân sách bằng Quyền năng của Quốc khố trong khi Cobb thành lập một tổ chức ngay trong Bộ Nội vụ và cảnh sát ngầm cho Lawrence.

Mọi chuyện chẳng có gì to tát cho tới khi Lawrence bị lật đổ. Hoàng đế sẽ coi đó là năng lực của Lawrence.

Nhưng Lawrence đã bị đuổi đi. Đó là những gì đã xảy ra, điều Bellon đã làm sẽ trở thành một vấn đề hồi tố.

Vấn đề Quốc khố rất nhạy cảm. Vậy nên, Bellon có nhiều tội hơn Cobb, người đã tập hợp mọi người lại.

Còn hơn thế nữa, ông ta biết rằng Cobb chắc hẳn có lý do chính đáng cho riêng mình.

Bellon muốn bằng cách nào đó ngăn chặn sự sụp đổ của Lawrence.

Đó là lý do tại sao ông ta báo tin cho Lawrence theo lời Cobb khi anh ta đang bị giam giữ.

Lawrence, tuy nhiên, đã bị thúc đẩy và giờ thì chẳng thể làm được gì nữa.

Và bản thân ông ta cũng bị Đại Công tước Evron bắt được điểm yếu đó.

[“Ta không có ý định yêu cầu gì Ngài cả. Rất khó để nói ra loại điểm yếu này là gì.”]

Cedric bình tình nói.

[“Dù cho ta thật sự báo cho Bệ hạ, công chúng cũng sẽ nói rằng ta đang cố gắng buộc tội những người yêu mến Lawrence bằng cách quấy rầy họ bằng những điều nhỏ nhất mà thôi.”]

[“……Vâng.”]

[“Tuy nhiên, ta cần phải biết ai là người đã len lỏi giữa Những mệnh lệnh của Hoàng gia? Cung điện? và Lawrence.”]

Bellon đã làm ra một danh sách theo yêu cầu và giao ra.

Cedric mời ông ta ăn tối. Cặp đôi nhà Gayan cũng tham gia bữa tối, và Đại Công tước phu nhân đang mang thai chủ trì bàn tiệc với tư cách nữ chủ nhân.

Đây là dấu hiệu cho thấy họ có thể kéo Bellon vào bóng đêm bên phe họ.

Bellon quyết định tin vào chuyện đó. Dù sao ông ta cũng chẳng phạm phải lỗi nào quá lớn.

So với vụ muối thô này, việc báo tin cho Lawrence chẳng là gì cả.

“Bệ hạ sẽ thông báo cho Hầu cận Cobb nếu cần thiết.”

“Ngài Bellon.”

Cobb hơi nhướng mày.

Bellon ưỡn bụng tự hào. Ông ta chẳng nói gì sai cả. Sự cố muối thô không phải chuyện mà ai cũng có thể bàn tán được.

“Ta đã cho Bệ hạ biết mọi thứ. Ngài không cần phải tìm hiểu chuyện đó trước đâu, Hầu cận Cobb.”

Nếu Cobb cần có được thông tin trước, hắn ta sẽ làm gì khác ngoài việc báo tin cho Lawrence chứ?

Ông đã thông tin cho Hoàng đế, và làm đúng phận sự của mình. Bellon nhớ lại sự thật đó. 

Cobb cau mày.

Đó không phải là loại thái độ mà một hầu cận hoàng gia, vốn phải kính cẩn với mọi người, nên có. Hành động đó dùng để đè ép Bellon.

Nhưng Bellon đã chào anh ta và quay đi.

Thành thật mà nói, Đại Công tước phu nhân Evron còn đáng sợ gấp bốn lần.

[“Vợ ngài có xuất thân quý tộc phương Nam đúng không?”]

[“Vâng, Đúng vậy. Thần thậm chí còn chẳng thể khẳng định nàng ấy có địa vị cao nữa.”]

[“Vậy thì, chắc ngài phải quen thuộc với tình hình ở phương Nam lắm. Ngài có thường xuyên tiếp xúc với gia tộc thân gia không?”]

[“Cũng tương đối ạ. Vì cha mẹ thần là thường dân. Thần đã được gia tộc bên kia giúp đỡ rất nhiều trong kiếm sống và nuôi dạy con cái.”]

Artizea mỉm cười tiếp lời.

[“Vậy chắc ngài thân thiết với Công tước Riagan lắm nhỉ? Ngài có lo lắng vì những sự kiện gần đây không? Gia tộc thân gia của ngài ổn chứ?”]

[“May thay, họ không bị cuốn vào trận chiến vì không sống gần biển. Họ có chút lo lắng về vụ việc của Công quốc Riagan. Lãnh địa đó biết rằng chúng thần có mối quan hệ với nhau dù chúng thần không thân thiết lắm.”]

[“Ta nghe bảo Công quốc Riagan rất tích cực trong mở rộng mối quan hệ. Chắc hẳn khi nhắc đến những gia tộc đang hòa nhập với xã hội thì chỉ có rất ít không thân thiết với Công quốc Riagan thôi nhỉ.”]

Đây là một cuộc trò chuyện bình thường.

Chào hỏi gia tộc, họ hàng và tìm hiểu về nguồn gốc những mối quan hệ tất nhiên là việc mọi người sẽ làm khi bắt đầu một mối quan hệ.

Câu chuyện về Công quốc Riagan cũng vậy. Hồi đó có ai không nói về Công quốc Riagan không nhỉ?

Chỉ là trước khi chia tay, cuộc trò chuyện tầm thường bỗng nhiên trở nên có ý nghĩa.

[“Nghĩ lại thì, Bộ Tài chính sẽ gặp khó khăn vì Công quốc Riagan không nộp thuế muối nữa.”]

[“Quốc khố của chúng thần dồi dào lắm, nên không cần lo chuyện đó.”]

[“Tuy nhiên, việc khớp số liệu với trong sổ cái khó lắm đấy, nên một khi Bệ hạ bắt đầu để ý, chuyện đó sẽ trở nên khó khăn theo cách khác.”]

Và Artizea nói tiếp

[“Xác suất để một gia tộc muốn thống trị xã hội và có dòng dõi phức tạp sẽ không bị ám ảnh bởi tài lực và quyền lực là gì?”]

[“Sao ạ?”]

[“Phần lợi nhuận Bệ hạ cho Công quốc Riagan rất lớn. Nhưng có câu nói quyền lực như muối bỏ biển. Công quốc Riagan muốn nhiều hơn cả một cuộc sống giàu có.”]

Những lời nói của Artize kết hợp với nhau, rõ ràng dẫn tới một cảnh báo. Với Bellon, đây giống như mối đe dọa vậy.

Vợ của Bellon có mối quan hệ với Công quốc Riagan. Công quốc Riagan ham muốn hơn cả một cuộc sống giàu có, có thể trở thành gia tộc thống trị ở phương Nam như Công quốc Riagan ngày xưa vậy.

Nếu số liệu trong sổ cái không khớp và tạo thành hệ thống với nhau, và nếu như Hoàng đế phát hiện ra, Bellon chẳng thể nào an toàn được nữa.

Nếu vậy, ông ta phải tìm ra những chỗ đó và báo với Hoàng đế trước.

Đây là nguyên do Bellon bắt đầu tìm kiếm những cuốn sổ cái.

Phân tích chương hàng tuần của Somnium:

*Một số bạn chắc đang tò mò cách Công quốc Riagan kiếm tiền bằng cách trả bằng tiền túi cho Hoàng gia. Kế hoạch tài chính này khá là phức tạp. (và một số là do tôi suy đoán).

Trước tiên, chúng ta cần phải hiểu rằng miễn là nguồn cung nước biển vẫn y nguyên thì Công quốc không thực sự phải trả gì cả. Nếu nói rằng một nhà máy từng sản xuất 10 đơn vị muối bị đóng cửa và Công quốc mở một nhà máy mới cũng sản xuất 10 đơn vị muối thì Công quốc thực sự không phải trả gì. Điểm khác biệt duy nhất là hiện giờ có một nhà máy sản xuất không do Đế quốc đứng tên. Và nhà máy sản xuất ở đâu đó còn có thể lớn hơn trên giấy tờ nữa.

Bây giờ, Đế quốc kỳ vọng rằng doanh thu từ thuế sẽ tăng đơn lẻ theo từng mảng. Vậy nên, việc di chuyển các nhà máy sản xuất trông như chuyện rắc rối không có lợi. Nhưng chúng ta cần hiểu rằng việc vận chuyển ở thời trung cổ khác với thời đại của chúng ta. Chỉ vì một điều, không có đường ống hoặc máy bơm công suất cao. Việc mang một tấn nước biển vào đất liền hầu như là mơ tưởng. Vậy nên nơi đặt nhà máy sản xuất rất quan trọng. Nếu bạn có thể di chuyển một nhà máy tới một nơi nào đó mà nước biển và gỗ có thể dễ dàng vận chuyển tới đó, sản lượng sẽ tăng lên.

Phán đoán của tôi là Riagan, người biết và hiểu về tất cả những chuyện này cải tiến khả năng sản xuất của toàn bộ lãnh địa của mình. Và trong khi làm vậy, một số nhà máy cũ bị đóng cửa, một nhà máy mới có năng suất cao hơn được xây dựng. Và thay vì báo cáo những cải tiến đó, ông ta bảo rằng hoạt động sản xuất vẫn ổn định. Ông ta tự móc tiền túi của mình ra để trả, nhưng số tiền đó không phải phần lúc đầu của ông ta. Ông ta chi trả những gì cần thiết, và thu về tất cả lợi nhuận từ bất kỳ bước cải tiến nào.

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 213
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.