Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 244

Người hiệu đính: somnium

 

Skyla đang đứng trước bến tàu.

 

Một con thuyền với hơn ba mươi cánh buồm chậm rãi đi tới. Cột buồm được sơn màu đỏ, và xung quanh thân tàu được sơn màu đỏ và vàng.

 

Cảnh tượng gần như hùng vĩ.

 

"Con tàu của Hoàng tộc Eimmel rất tốt."

 

“Đó là con tàu chỉ có nhà vua mới lái khi ra khơi.”

 

Một quan chức của Bộ Ngoại giao trả lời.

 

Hoàng tử Cadriol vẫn chưa làm lễ đăng quang. Tuy nhiên, việc anh ra khơi với con tàu này cho thấy vị thế của anh ở Vương quốc Eimmel.

 

Dù sao thì đó không phải là vì anh ấy không thể đăng quang. Vị vua trước đó đã bị phế truất.

 

Tuy nhiên, vì sự kiện bi thảm về cái chết của Hoàng hậu và sự phế truất Nhà vua lần lượt diễn ra, nên anh dự định sẽ thực hiện nghi lễ đăng quang sau khi dành thời gian để nguôi ngoai nỗi đau.

 

Tất nhiên, điều này cũng có thể xảy ra vì Hoàng tử Cadriol đã nắm quyền kiểm soát chính phủ vững chắc.

 

"Thật liều lĩnh."

 

Skyla tự lẩm bẩm.

 

Nếu con tàu gặp bão và bị chìm, nhà vua và đoàn tùy tùng sẽ bị tiêu diệt.

 

Cô tự hỏi liệu anh có tự tin không. Rốt cuộc, chắc hẳn anh ấy đã đi thuyền trên biển từ khi còn là một cậu bé.

 

“Vào trong và đợi đi, Hầu tước Camellia. Sẽ mất khá nhiều thời gian để Hoàng tử có thể xuống tàu."

 

"Không. Tốt hơn hết là nên lịch sự."

 

Skyla nói như vậy và chờ đợi trong gió. Trời không lạnh nên cô có thể chịu được ngoại trừ đôi mắt khô của cô.

 

Nó không mất nhiều thời gian như cô nghĩ. Ngay khi chuẩn bị xuống tàu, Cadriol là người đầu tiên bước xuống cùng với một vài người hộ tống với bước chân nhẹ nhàng.

 

Nhìn từ xa, nó không thể được nhìn thấy là một cuộc hành quân của Vua, chứ đừng nói là của Hoàng tử.

 

Cán bộ Bộ Ngoại giao hốt hoảng. Rất may là Skyla đã đứng tại chỗ nên không ai phá được tư thế của họ.

 

Skyla quỳ xuống trước mặt anh và cúi đầu. Những đứa trẻ cầm hoa được họ đưa theo đang tiến lên tặng hoa.

 

Thay vì nhận nó, Cadriol rút một bông hoa duy nhất và đặt nó vào lỗ cúc áo của mình. Thay vào đó, các trung úy đã nhận được những bó hoa.

 

“Sự hiếu khách do Hoàng đế Bệ hạ gửi đến đã được đón nhận rất nồng nhiệt.”

 

"Cảm ơn vì sự hoan nghênh của mọi người."

 

Cadriol cười toe toét và chìa tay về phía Skyla.

 

“Cô đang ở trong một hoàn cảnh rất khác so với lần cuối ta nhìn thấy cô ở phương Nam, Tiểu thư Camellia. Vinh quang ngọt như mật vàng, phải không? ”

 

Skyla vô hình cắn vào bên trong môi của mình một lần. Để không bị lung lay, cô cần củng cố tinh thần.

 

Cô nắm tay Cadriol đứng dậy. Và cô ấy mỉm cười một cách cẩn trọng.

 

"Hãy gọi tôi là Hầu tước, thưa Bệ hạ."

 

“…….”

 

Cadriol nhìn xuống cô một lúc với vẻ mặt kỳ lạ.

 

Trong khi đó, cô lấy chồng và trở thành phu nhân của một gia tộc khác? Nếu đúng như vậy, dĩ nhiên Skyla sẽ tự giới thiệu mình bằng họ của gia tộc.

 

Nhưng Skyla không làm vậy. Cadriol sớm nhận ra lý do tại sao.

 

Vì cô ấy là Hầu tước Camellia, cô ấy thậm chí không đề cập đến họ của mình.

 

Cadriol biết về những vấn đề của Ian Camellia. Vì đó là một mưu đồ của Artizea.

 

"Cô hành xử như một quý tộc Hoàng gia."

 

Skyla cảm thấy xấu hổ.

 

Cadriol ngưỡng mộ khả năng của cô ấy. Anh nói rằng cô ấy sẽ không khiến mọi người xung đột như Đế chế.

 

Có phải bây giờ cô đang ở trong tình huống mà bản thân cô bị xé nát trong một cuộc xung đột?

 

Skyla không biết rõ lắm.

 

Cô được Hoàng đế sủng ái. Hoàng đế ban tặng cho cô phần thưởng kếch xù và thường xuyên mời cô đến dự tiệc trà.

 

Mọi người đang truyền tai nhau rằng Hoàng đế đang cố gắng biến Skyla trở thành đệ nhất phu nhân quý tộc của xã hội thượng lưu.

 

Một lần nữa, ông lại giao cho cô vai trò quan trọng là tiếp đón hai hoàng tử đến từ các quốc gia khác.

 

Tuy nhiên, Skyla tiếp tục cảm thấy trống rỗng.

 

Đó có phải là vinh quang của cô mà cô không có được tên của chính mình?

 

Có phải gia đình cô là người mà cô phải chịu trách nhiệm phá hủy không?

 

Khả năng của cô có còn đáng kể không? Liệu cô có thể hiện những phẩm chất tự nhiên của mình như một con người không?

 

Skyla không thể trả lời.

 

Nhưng, như Cadriol đã nói, cô là một quý tộc của Hoàng gia. Vì vậy, cô ấy đáp lại mà không thay đổi nụ cười nhẹ nhàng.

 

"Bởi vì tôi là một quý tộc Hoàng gia."

 

"Đề nghị của ta vẫn còn hiệu lực."

 

“Hãy thu hồi nó. Tôi sợ rằng người khác sẽ nghe thấy."

 

“Trung úy của ta nói, anh không thể bắt cóc phụ nữ đã có gia đình, nhưng ngoại tình thì không sao.”

 

Lời nói của anh nhẹ nhàng đến mức không giống như một lời nói đùa. Skyla cười, cảm thấy tốt hơn một chút.

 

“Không chung thủy tốt hơn phản quốc. Nhưng nếu ngài muốn quyến rũ một người phụ nữ, tốt hơn hết ngài nên sửa soạn thêm một chút."

 

“Vì ta không biết Hoàng đế sẽ phái cô tới gặp ta. Trước hết, chúng ta hãy xuống bến tàu, mặc quần áo và cố gắng lên đường đến Thủ đô."

 

“Vậy thì, tôi có thể tìm cho ngài một nơi để thay đồ ngay bây giờ không?”

 

“Ta đã nhận được tất cả các nghi thức, nhưng ta nghĩ tốt hơn là nên đến Thủ đô và thay đồ."

 

Skyla mỉm cười với anh.

 

"Vậy chúng ta đi thôi. Chúng tôi đã đặt trước một chỗ trong nhà khách, vậy hãy cùng nhau đến Thủ đô sau khi xua tan mệt mỏi nhé."

 

"Sự ưu ái sẽ được đánh giá cao."

 

Cadriol vui mừng leo lên xe ngựa do Skyla chỉ huy.

 

***

 

Ánh nắng chói chang tràn ngập không gian rộng rãi. Nhạc thính phòng được chơi để giúp mọi người không cảm thấy nhàm chán, tạo ra một bầu không khí chậm rãi.

 

Cedric đang mặc tất cả lễ phục của Hoàng thái tử và ngồi quỳ gối với Leticia.

 

Sau Lễ đăng quang, có một bức tranh sẽ được treo trong phòng trưng bày gia phả của hoàng tộc.

 

Cedric cử động cơ thể như thể rất ngột ngạt. Anh đã ngồi ở vị trí cũ được một giờ.

 

Họa sĩ triều đình nói,

 

"Nếu ngài di chuyển, Công chúa sẽ thức dậy mất."

 

Cơ thể của Cedric lại căng cứng. Đó là một vấn đề lớn khi con bé bắt đầu khóc.

 

Artizea cười khổ với con bé.

 

"Vậy nên sẽ tốt hơn nếu chỉ vẽ một mình con bé."

 

"Ta sẽ ngồi yên."

 

Cedric nói với thái độ hối hận.

 

“Mặc dù tôi đã nói rằng tôi sẽ vẽ riêng bức chân dung của công chúa.”

 

Họa sĩ triều đình nói. Artizea cũng khẽ thở dài.

 

"Không phải là chưa từng có, nhưng em tự hỏi nếu anh phải làm như vậy."

 

“Nhưng dạo này anh bận đến nỗi nếu anh không dành thời gian cho những việc như thế này, anh thậm chí sẽ không có thời gian để nhìn thấy khuôn mặt của Leticia. Anh sợ anh sẽ quên gương mặt như thế này của con bé."

 

Cedric nghiêm nghị nói.

 

Tuy rằng anh không đi phương Bắc, nhưng anh cũng không có cách nào để thư giãn vào mùa đông.

 

Trong tương lai, anh sẽ không thể đến với quyền thống trị Đại công quốc Evron trong một thời gian dài.

 

Trước đây, có những lần anh không thể đến phương Bắc vì vấn đề với Tây quân hoặc vì những lý do khác. Nhưng tất cả chỉ là tạm thời.

 

Bây giờ, nó hơi khác một chút. Cedric phải tổ chức lại hệ thống của mình để Đại công quốc Evron có thể trở lại thời kỳ huy hoàng mà không có anh.

 

Hoàng đế và các chư hầu nghi ngờ nhìn anh, không biết anh có phải đang nghiêng về phía đối thủ hay không.

 

Chắc hẳn điều đó thật khó khăn đối với một người như Cedric, Artizea nghĩ.

 

Nhưng anh không hề kích động chút nào.

 

[“Cuối cùng, nó phải được hoàn thành. Vấn đề về lòng tin, và thực tế là anh không thể ở lại phương Bắc.”]

 

Bên cạnh đó, một núi công việc đổ dồn vào Cedric.

 

Hoàng đế chuyển giao một số công việc nội bộ cho anh.

 

Với điều này, Cedric được giao trách nhiệm về giáo dục và công lý bên cạnh các vấn đề an ninh và phúc lợi xung quanh Thủ đô, nơi mà anh đã phụ trách.

 

Anh cũng tham gia vào các hoạt động đối ngoại trong khi điều phối Lễ đăng quang của Hoàng thái tử.

 

Thậm chí anh còn định tổ chức đoàn tùy tùng của mình.

 

Những ngày này, anh sẽ trở về vào lúc nửa đêm và lăn ra giường, sau đó im lặng rời đi vào lúc bình minh.

 

Artizea nhớ lại quá khứ.

 

Hồi đó anh ấy có bận không?

 

Nó không phải như vậy. Lawrence hoàn toàn quen thuộc với các nghi thức và nghi lễ của triều đình.

 

Trên thực tế, ngay cả khi anh mắc phải khá nhiều lỗi, nhưng một khi anh mỉm cười, trông không giống như anh đã làm bất cứ điều gì thiếu tôn trọng chút nào.

 

Tương tự như vậy, không có khó khăn gì trong việc thành lập đoàn tùy tùng của anh.

 

Vì nếu có bất cứ điều gì để xem xét, liệu người đó có ủng hộ mình hay không, thì chỉ có một điều chắc chắn là lòng trung thành.

 

Hơn hết, chính Hoàng đế đã giúp đỡ anh.

 

'Ngay cả khi Bệ hạ loại bỏ những nghi ngờ của mình về Lãnh chúa Cedric, ngài ấy sẽ không ngừng kiểm nghiệm.'

 

Artizea nghĩ, nhìn Cedric từ phía sau người họa sĩ.

 

Ông sẽ không đặc biệt nghi ngờ về sự phản bội hay phản quốc, nhưng ông sẽ không ngừng kiểm tra đạo đức của Cedric.

 

Giống như một người đàn ông đập một cái búa để chắc chắn rằng viên kim cương trong tay của mình là thật.

 

Artizea cảm thấy mệt mỏi và cúi đầu.

 

Điều gì sẽ xảy ra với sự biến mất của Lawrence?

 

Cô không biết rằng ông có sức mạnh biến mất ngay cả trong mắt của Hoàng đế.

 

Nếu vậy, có nghĩa là ông là một 'người trở về'.

 

Những người tài năng có được vị trí, nhưng vị trí thay đổi con người.

 

Lawrence sống với tư cách là Hoàng thái tử và Hoàng đế trong gần hai mươi năm.

 

Trước khi trở lại, ông đã có kinh nghiệm chiến thắng. Ông cũng đã quen với việc cai quản mọi người. Cho dù nó có thể tàn nhẫn đến mức nào.

 

'Mình đoán đó chỉ là may mắn khi tất cả 'những người trở về' đã hành động tích cực với kế hoạch của mình. "

 

Khi nghĩ đến việc phải gia tăng hệ số rủi ro hơn nữa, một thứ mềm và ẩm ướt chạm vào mặt Artizea.

 

"Ah."

 

Artizea ngạc nhiên ngẩng đầu lên.

 

Leticia thốt lên, "Woo-, woo-." Con bé vẫy tay chào Artizea.

 

Cedric đến gần hơn.

 

"Con bé dường như đã quên mất khuôn mặt của anh."

 

Anh nói dứt khoát. Artizea bật cười mà không nhận ra điều đó.

 

"Còn bức chân dung?"

 

"Anh đang nghỉ ngơi."

 

Cedric ngồi cạnh cô, trông như thể anh đã có thể thở được. Anh ôm Leticia đang cố gắng giãy giụa.

 

“Anh nghĩ chỉ cần vẽ khuôn mặt rồi tô những phần còn lại một cách đẹp mắt là được rồi.”

 

"Anh không thể làm điều đó."

 

"Chúng ta không thể?"

 

“Đó là một bức tranh quan trọng. Làm nó giống thật cũng có ý nghĩa."

 

Cedric thở dài.

 

"Còn em thì sao?"

 

"Em? Gì cơ?"

 

"Em đã vẽ xong bức chân dung của mình chưa?"

 

“Em có thể vẽ khi có thời gian sau Lễ đăng quang. Em không cần phải vào trước Lễ đăng quang. ”

 

"Hu, goooo."

 

Leticia khóc. Cedric lại bế Leticia và đặt con bé vào lòng.

 

"Không, con sẽ quên khuôn mặt của cha con mất."

 

“Con bé chưa từng quên chuyện đó. Em không cố bế con bé trong những ngày này. Con bé thật năng động. ”

 

"Anh xin lỗi."

 

"Gì cơ?"

 

“Anh đã nói là anh sẽ nuôi dạy con bé …….”

 

Cedric do dự. Artizea cười khổ.

 

“Anh không thể mang một em bé đến làm việc của chính phủ được. Và hãy nói lời cảm ơn tới Marcus."

 

"Tuy nhiên."

 

“Khi con bé bắt đầu đi bộ và chạy, hãy đưa con bé đi cùng anh. Em không nghĩ rằng em có thể trông được con bé."

 

Cedric mỉm cười.

 

Artizea nhìn nụ cười đó. Nhìn thấy anh cười, cô ảo tưởng rằng mọi thứ sẽ ổn, và cô có thể giữ nó được như vậy.

 

Vì vậy, cô nhắm mắt lại. Môi của Cedric rơi xuống khóe mắt rồi đến môi cô.

 

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 244
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.