Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 31

 

Ngay từ đầu Miraila đã không thành công thực hiện những dự định trong cơn giận dữ của mình.

Ban đầu, bà ấy định dỗ dành Artizea.

Bà ấy lo lắng rằng tình hình hiện tại của Lawrence không được tốt cho lắm, lo lắng rằng cuộc đính hôn ngu ngốc của Artizea sẽ diễn ra một cách tốt đẹp.

Miraila đã dành cả cuộc đời để nỗ lực bảo vệ Artizea khỏi những va chạm với đàn ông.

Artizea là một cô gái không có bất kì thứ gì để trả giá, để có thể đánh đổi. Bà đã định đoạt cho Artizea một cuộc đời độc thân hoặc chí ít là không bao giờ rời khỏi dinh thự này.

Để cô sống một cuộc đời đầy đủ cho đến khi rời khỏi thế giới này.

Vậy nên tốt nhất cô chỉ nên sống với những công việc nội trợ lặt vặt và thêu thùa của mình mà thôi.

Những điều đó có quan trọng đối với Lawrence?

Tuy nhiên bà vẫn sẽ dỗ dành Artizea thật tốt, và để cô ấy khiến Cedric thỏa thuận lại với Lawrence một cách êm đẹp.

Bà ấy biết Cedric là một người đàn ông có nguyên tắc, nhưng về cơ bản anh vẫn là một người đàn ông.

Đàn ông, trước và sau khi quen biết một cô gái chính là hai người hoàn toàn khác nhau.

Ngay cả Miraila cũng biết rằng Cedric coi thường bà.

Nhưng hãy nhìn xem. Anh thật sự không yêu con gái bà?

Không thể biết được những chuyện gì sẽ xảy ra trong mối quan hệ giữa nam và nữ, như mối quan hệ của bọn họ.

Nhưng Miraila không nghĩ rằng mối quan hệ này có thể tồn tại lâu dài.

Hiện tại, chắc hẳn anh đã bị mê hoặc bởi sự quyến rũ của con gái bà như một người đàn ông đang bị yểm phép bởi một loại bùa chú nào đó.

Loại tình yêu này cơ bản không thể trường tồn. Theo kinh nghiệm của Miraila, điều này đặc biệt đúng với những người đàn ông trẻ tuổi, như anh.

Vì vậy, bà ấy sẽ đồng ý. Nếu thật sự cần thiết, bà ấy sẽ dạy cho con gái mình làm thế nào để quyến rũ một người đàn ông và giữ cho tình yêu của hắn ta kéo dài mãi mãi.

Chuyện gì cũng vậy, muốn làm tốt trước hết phải làm đúng.

Artizea có thể trở thành một Nữ Công tước quyền lực. Chính Miraila đã sinh ra và dưỡng dục cô như con gái của vị Hầu tước cao quý chứ không phải là một đứa con ngoài giá thú đáng bị khinh rẻ.

Đại công tước Evron, nghe có vẻ tuyệt vời phải không? Như hoàng đế đã nói, nó sẽ giúp ích rất nhiều cho Lawrence.

Bà ấy đã đến đây với suy nghĩ đó.

Nhưng khi nhìn thấy ngôi biệt thự đã hoàn toàn thay đổi, ánh mắt bà như vừa bị ai đó lộn ngược lại, tràn ngập sự giận dữ.

Artizea khác lạ như thể cô ấy đã hóa thân thành một con hồ điệp.

Đôi mắt của Miraila không đủ tinh tường để nhận ra rằng những mầm móng trong đó đều giống nhau.

Tất cả những gì bà thấy là đứa con gái của bà, trước đây không lâu vẫn ngoan ngoãn và lầm lì, giờ đây lại đang bị che phủ giữa những bông hoa do một người đàn ông gửi đến, trong khi trên người đã thay bộ y phục mà người đàn ông khác đã mua cho cô vào một buổi sáng nọ.

"Thật đúng là một đứa con gái điên khùng!"

Miraila đỏ mắt hét lên và nắm lấy tóc Artizea.

"Aaahh!"

Những vị khách bị dọa đến kinh ngạc và đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi.

Ngay cả người đàn ông đang chứng kiến sự việc với đôi mắt sáng ngời của mình như thể đang chờ đợi một điều gì đó thú vị sẽ xảy ra, cũng bị kinh ngạc bởi sự bạo lực quá mức và không biết phải làm gì tiếp theo.

“Ta đã nói gì? Chẳng phải ta đã nói rằng một kẻ ngu ngốc và xấu xa như cô chỉ nên ngồi trong góc nhà và sống tốt với công việc thêu thùa của mình hay sao! ”

Những chiếc ghim bạc trên đầu cô ấy vương vãi trên sàn nhà.

Artizea đã không thể hét lên và nhắm chặt mắt mình. Sau đó Miraila đã kéo và lôi cô ấy đi.

Từ khi còn nhỏ, cô ấy chưa bao giờ dám phản kháng. Khi cô ấy cố chống lại, Miraila thậm chí còn đáng ghê tởm hơn, ngay sau đó sự lăng mạ sẽ chỉ kéo dài hơn mà chẳng thể làm được điều gì khác.

Trước mắt cô đột nhiên trở nên tối sầm lại, đôi chân dần buông lỏng ra.

Cô không biết nếu phản kháng như một kẻ điên dại sẽ có kết quả như thế nào, nhưng cô chưa bao giờ thử làm điều đó, dù chỉ một lần.

Bản thân việc làm quen với nó đã là một điều đáng sợ.

Cô là một nhân vật phản diện trong một thế giới có hàng nghìn, hàng vạn cái chết bị nắm giữ trên tay cô. Tuy nhiên, trước mặt mẹ cô, nó vốn không khác là bao so với hồi hai tuổi, khi bà véo làn da của cô cho đến khi nó trầy trụa đi rồi ôm lấy cô mà xoa dịu.

“Ta đã sinh ra cô, lẽ ra cô nên biết ơn vì điều đó! Nhưng hiện tại thì sao? Khi trong mắt toàn là hình bóng của người đàn ông đó, cô thậm chí còn muốn đâm sau lưng mẹ mình?! ”

"Xin người hãy bình tĩnh lại, thưa mẹ!"

"Bình tĩnh? Ta có nên bình tĩnh không? Ta có nên bình tĩnh với con gái mình không ?! ”

"Ahh!"

Miraila hét lên và vùng ra khỏi cánh tay người hầu gái đang cố giữ lấy mình. Cô hầu gái ngồi khụy xuống sàn và nắm lấy chân Miraila.

"Thưa bà, thưa bà!"

Miel khóc lóc cầu xin bà dừng lại, nhưng nó vốn không thể lọt vào tai Miraila dù chỉ một chút.

Miel, người vốn dĩ đã yếu đuối cùng với tính cách nhu nhược, đột nhiên lại không thở nổi và ngã quỵ xuống.

Hazel bàng hoàng đỡ lấy Miel.

"Bác sĩ! Gọi bác sĩ! Miel, Miel? ”

"Thưa bà Rosan, xin hãy bà dừng lại!"

Trong số những vị khách còn đang loay hoay trong sự hoảng hốt kia, một người đã lên tiếng can thiệp và cố ngăn họ lại.

Miraila dẩy tay, kéo Artizea xuống khỏi những bậc thang.

Và ném cô ấy ra sảnh.

“Ta đã nói gì !? Ta đã nói cô đừng cố biến bản thân trở thành một kẻ đáng ghét! Một kẻ điên rồ, một kẻ lẳng lơ ngu xuẩn! ”

Miraila túm lấy tóc Artizea buộc cô ấy phải ngẩng đầu lên và đánh thẳng vào mặt cô ấy. Rồi lại lần nữa điên cuồng rung lắc cái đầu đáng thương của Artizea.

“Cô nghĩ rằng bản thân có thể sống sung sướng chỉ vì cô là con gái? Nhận quần áo từ một người đàn ông, lại còn một bó hoa, một món quà trang sức, cô nghĩ bản thân mình là cái thá gì? Hả?"

Bốp!

Tiếng một cú đá vang lên trong sảnh. Tất cả nhân viên đều hoảng loạn chạy trốn, không khống chế được tay chân mà rung rẩy.

Những người duy nhất còn lại trong sảnh là Miraila và Artizea. Cô hầu gái bị trúng đạn cũng đã chạy trốn từ lâu.

“Ai đã sinh ra cô và ban cho cô cuộc sống này ?! Cô còn dám đập vào đầu ta thế này hả ?! Cô không thể đi đâu cả! Nếu cô muốn chạy trốn, hãy trả lại mạng sống mà ta đã ban cho cô! ”

"Thưa bà!"

Alice, người đã đến chậm một bước, cố che chắn cho Artizea đang thu người lại để gánh chịu những lời mắng nhiếc cay nghiệt kia.

Ngay cả trong tình thế như vậy, Artizea vẫn đẩy Alice ra.

Nhưng ngay sau đó Miraila nhanh chóng tấn công Alice bằng một cái roi song, giằng co lôi kéo người cô ấy, hết đẩy ra lại lôi trở vào.

Kể cả bản thân đang bị hành hạ như vậy, Alice vẫn không hề có ý định chống trả lại Miraila.

Bởi vì chỉ cần cô ấy khiến cơ thể Miraila có bất kì vết xước nào, dù vô tình hay cố ý, cũng đủ để khiến hoàng đế giết chết cô. Làm Miraila bị thương chẳng khác nào đang yêu cầu hoàng đế lấy đi mạng sống nhỏ bé của cô vậy.

Ngay lúc đó, cánh cửa trước được mở ra.

"Nhanh lên!"

Người đang vội vã bước vào kia chính là Rize, hơi thở của cô dường như trở nên đứt đoạn khi chứng kiến cảnh tượng đang xảy ra ở đây.

Cedric vội vàng đi theo sau lưng cô, đôi mắt không giấu nỗi sự ngạc nhiên dường như có chút hoảng hốt trước cảnh tượng này.

Rize rất nhanh trí. Ngay khi vừa nghe tin Miraila đến đấy, không cần suy nghĩ kỹ, cô đã đến cầu xin sự giúp đỡ của Đại công tước Evron.

Đúng lúc đó, cô tình cờ gặp Cedric đang ở nhà.

"Thưa bà!"

Khác với Cedric còn chưa kịp hoàn hồn kia, Rize đã nhanh chóng vừa chạy vừa ôm Alice.

Alice yếu ớt nứt nở, hiện tại cô đang rất muốn khóc, nhưng những tiếng khóc ấy lại trở nên đứt đoạn, không thành tiếng..

"Làm ơn hãy cứu lấy cô ấy!"

Miraila nắm lấy cánh tay của Artizea và kéo cô ấy đi.

Thấy vậy Cedric bước lên và nắm lấy cổ tay Miraila.

"Bỏ tay ra."

“Ai đã mời cô vào đây?! Ra khỏi! Cút ngay! ”

Miraila hét đến chói tai

"Cút khỏi đây!"

"Tôi đã nói bà buông tay ra."

Giọng nói của Cedric dường như đang cố gắng kìm nén lửa giận trong lòng.

Miraila nói với anh ta bằng một giọng căm thù như thể đang nhổ vào mặt anh ta.

"Ta đang dạy dỗ con gái của mình, tại sao cứ phải chen chân vào làm gì?"

"Đây là kiểu giáo dục gì kia chứ?"

“Có thể là gì nữa !?Đây là con gái ta, dạy dỗ nó thế nào là tùy thuộc vào ta! Ahhhh! ”

Cedric chỉ dùng một chút sức lực, Miraila đã đau đớn hét lên như thể cánh tay của cô ấy sắp vụn vỡ.

Cánh tay Artizea đột ngột rơi vào không trung khi không còn bị khống chế bởi Miraila

Cedric đẩy Miraila ra.

“… Không.”

Artizea gắng gượng thì thầm, âm thanh yếu ớt vang lên như thể cô đang kìm nén, cố chịu đựng cơn đau.

"Nếu mẹ tôi bị thương, anh sẽ gặp rắc rối."

Cedric cởi bỏ chiếc áo choàng đang mặc phía ngoài, phủ lên đầu cô ấy trước.

Mái tóc của cô trở nên xơ xác và rối tung lên, khuôn mặt xinh đẹp vẫn còn hằn lại một vết đỏ. Chiếc váy cũng bị rách một cách tả tơi, bả vai và cánh tay cũng be bét toàn là máu.

Anh ta lại mở chiếc áo choàng tiếp theo của mình và phủ lên người của Artizea.

Nhờ có sự chênh lệch chiều cao giữa hai người,chiếc áo choàng dài đến gần bắp chân của Cedric cũng đủ để vừa với cơ thể của Artizea.

"Ân huệ của anh…."

"Ở Yên đó."

Sau đó Cedric ôm lấy Artizea.

Khi chứng kiến Artizea nhảy, anh đã đoán chừng được sự nhỏ bé của cô, nhưng lúc này đây, Cedric nhận ra cô gầy gò và nhẹ hơn anh tưởng rất nhiều.

Miraila lại chắn đường của anh ta, làm sao bà có thể để cho anh ta cứ thế mà mang Artizea đi chứ.

"Đặt nó xuống. Nó là con gái của ta. ”

“… ..”

Cedric vờ như không nghe thấy lời nói cùng thái độ thù địch của bà ta, cố ôm Artizea tránh đi. Miraila lại không vì thế mà buông tha cho bọn họ, bà ta nắm lấy anh và hét lên.

"Dù giết nó hay để nó sống cũng là quyền của ta. Sinh mệnh của nó là do ta ban cho!"

"Giờ thì không còn nữa."

Cedric đáp lại trong một tiếng gầm gừ nhỏ. Sau đó, anh thô bạo đẩy tay bà ta ra và tìm cách thoát khỏi nơi này.

Từ phía sau vọng đến là tiếng hét thảm thiết của Miraila.

Cedric bước nhanh ra khỏi dinh thự.

Các hiệp sĩ đi theo anh ta cung kính cúi đầu. Cedric ra lệnh.

“Phu nhân sẽ chuyển đến từ hôm nay. Hãy giám sát dinh thự Rosan, giam giữ từng người hầu để phu nhân có thể tự mình xử lý họ về sau. "

"Vâng."

Bọn họ lo ngại rằng hoàng đế sẽ can thiệp. Tuy nhiên, Freil lại không dám nói thêm bất cứ điều gì.

Miễn là Cedric đã hạ quyết tâm.

Dù sao bây giờ Lawrence đang đối mặt với một tai họa lớn, ngay cả hoàng đế cũng sẽ không thể liều lĩnh mà bảo vệ Miraila.

Sau khi nghe câu trả lời của Freil, Cedric ôm cô và leo lên ngựa bởi vì anh ấy không muốn đi xe ngựa khi đến tòa dinh thự này

Hơi thở Artizea trở nên gấp gáp, lời nói dường như bị chặn đứng ở cửa miệng, khó nói nên lời.

“Alice, Alice….”

"Đừng lo lắng, Freil sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt."

“Ở dinh thự vẫn còn các vị khách khác. Cô Miel đang yếu lắm… ”

“ Freil cũng sẽ lo việc đó cho cô. ”

Cedric cắn chặt lấy đôi môi của mình.

"Cô nên tự lo lắng cho bản thân mình."

Trong vòng tay của anh, Artizea vẫn còn đang rất mệt.

Nhưng dần dà, cô ấy dường như đã làm quen với cảm giác ấy. Anh cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy cô thiếp đi.

Cedric nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn đang cuộn trong chiếc áo choàng của mình.

Trên da thịt cô vẫn còn dấu vết của móng tay cào xé, trầy trụa và rướm máu. Những vết bầm tím và máu ấy làm cô ấy trông có vẻ như đã bị đánh đập thậm tệ, khuôn mặt yên tĩnh đang dần tái nhợt đi, thật thiếu sức sống.

Artizea đã từng nói rằng cô ấy không thể đợi đến khi thừa kế tước vị Rosan, cũng như việc không thể chọn cho mình một người đàn ông phù hợp. Cedric cảm thấy rằng giờ đây anh đã thực sự thấu hiểu nỗi lòng của cô.

Nếu không phải đôi tay vẫn cảm giác thấy một sức lực đang đan vào tay mình lúc này, Artizea có lẽ đã cho rằng mình đã chết. Một cái chết không phải vì tiền tài hay địa vị, cái chết chỉ đơn giản là vì cơn tức giận điên cuồng của chính mẹ ruột mình.

Thật ngu ngốc khi hỏi tại sao cô ấy không đánh trả. Cô ấy chắc hẳn đã kinh hãi tột cùng.

Từ khi sinh ra, phải chăng cô ấy đã bị đối xử tàn bạo thế này? Làm thế nào để người ta có thể vượt qua những tổn thương vốn đã ăn sâu vào tiềm thức non nớt? Đánh bại những nỗi đau thời thơ ấu chưa từng là điều dễ dàng.

Có những điều dù cho ta có khôn ngoan và cao thượng đến đâu cũng không thể làm được. Cedric tin vào sức mạnh của ý chí, nhưng anh không ngốc đến mức tin rằng ý chí sẽ giải quyết được mọi chuyện.

Artizea cần anh ấy.

Từ sâu trong lòng ngực anh dường như đang có một cơn cuộn trào mãnh liệt rồi nứt ra từng kẻ hở thật sâu. Trái tim anh đã thật sự rung động với những điều đó.

Có gì đó đã xộc xuống cổ họng anh một cách khó chịu. Cedric muốn nhổ nó ra, nhưng cuối cùng anh vẫn không biết chính xác nó là gì.


 

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 31
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.