Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 32

Artizea yếu ớt, từ từ cử động mí mắt nặng trịch của mình. 

Artizea tỉnh giấc trong một căn phòng xa lạ, cả người được phủ kín bằng một chiếc chăn bông ấm áp. Trên người là một bộ đồ ngủ mềm mại màu trắng.

Cô nghe thấy tiếng ngọn củi khô đang cháy rụi trong lò sưởi, có vẻ như nó đang ra sức để duy trì ngọn lửa đỏ rực kia.

Có lẽ chỉ những người không bình thường mới đi sưởi ấm trong tiết trời như thế này, nhưng đối với cơ thể lạnh giá của Artizea mà nói, điều này thật sự cần thiết để cô cảm thấy dễ chịu hơn.

Artizea cố lay chuyển cánh tay và đôi chân đang bất động của mình. Đầu gối và ống chân của cô vì sự tác động ấy mà trở nên vô cùng đau đớn , cánh tay và vai cũng dấy lên từng hồi đau nhói.

Gương mặt của cô ấy cũng không khá hơn là bao. Artizea cố gắng đưa tay chạm nhẹ lên vết thương trên miệng của mình, vết thương đau nhói bởi cú tát vào mặt mà mẹ cô đã gây ra.

Điều khác biệt duy nhất so với những lần bị đánh trước đây là mắt cô không hề cảm thấy một chút cảm giác nhức nhói nào. Có vẻ như ai đó đã tốt bụng lau mặt giúp cho cô.

Artizea gắng gượng từ từ ngồi dậy.

Không chỉ một số bộ phận trên cơ thể, các cơ và khớp ở vai cùng tay chân của cô cũng bị đau. Áp lực của sự lo lắng có vẻ như càng đè nặng lên cơ thể yếu ớt.

Cô chắc rằng bản thân đã ngất đi một khoảng thời gian. Kí ức cuối cùng của cô là hình ảnh Cedric nắm lấy cánh tay của Miraila.

Dù đó là hình ảnh cuối cùng còn sót lại trong tâm trí cô, nhưng Artizea tin rằng mình không ngất đi chỉ sau thời điểm đó.

Tuy thế, trước đây cô chưa bao giờ cảm thấy bản thân mình mông lung như thế này, dường như một đoạn kí ức nào đó đã biến mất theo một cách kì lạ mà chính cô cũng chưa từng trải qua bao giờ.

Sự việc lúc đó cơ bản không phải là một cú sốc quá lớn đến nỗi cô khó có thể kiểm soát bản thân mình, nhưng dường như sự căng thẳng quá mức lúc đó đã khiến cô ngất lịm đi, cơ thể yếu ớt của cô phải chăng không thể chịu nỗi khối áp lực vô hình ấy?

Cô đã từng phá vỡ một con đê, từng phát tán bệnh dịch, đối phó với Vua Hải Tặc Nam Hải ở phía nam thành phố của Đế chế.

Ngay cả vào thời điểm đó,cô cũng chưa từng ngất đi.

Artizea cẩn thận bước ra khỏi giường.

Sau đó cô ấy lại dùng lòng bàn tay vuốt ve khuôn mặt mình một lần nữa. Gò má truyền đến cảm giác đau nhói.

“Phù….”

Artizea thở dài. Cô ấy muốn tìm một tấm gương để nhìn lại bản thân mình, nhưng có lẽ cô lại không thực sự muốn nhìn thấy nó. Cô biết được nó chắc phải khủng khiếp đến thế nào.

Cedric đã nhìn thấy khuôn mặt tồi tệ này của cô. Một nỗi muộn phiền bỗng nhiên ập đến, chiễm hữu tâm trí Artizea.

Đoạn kí ức bị đánh mất ấy khiến Artizea hiểu rằng cô không có cách nào để khẳng định suy nghĩ của mình có đúng hay không.

Artizea thở dài.

Tâm trí cô dường như trở nên quá tải bởi mớ hỗn độn trong đầu.

Nhưng đó là sự kết thúc cho ngày hôm nay của cô.

Ngay lúc đó, tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.

Artizea không trả lời, nhưng tay cầm cửa vẫn được vặn ra như thế tiếng gõ kia chỉ là hình thức của một phép lịch sự có giáo dục, rằng tiếng gõ ấy chỉ để báo với cô rằng có người sẽ tiến vào đây.

Là Ansgar.

Khi thấy Artizea đứng dậy, anh ta đặt chậu rửa mặt và khăn tắm được mang vào lên chiếc bàn gần cửa rồi lịch sự cúi chào.

"Tôi là Ansgar, quản gia của Đại công tước Evron."

"Vâng."

Artizea trả lời, cố gắng kìm nén cảm xúc nghẹn ngào đang trào dâng từ cổ họng.”

Nhưng cô ấy dường như không thể khống chế được toàn bộ cảm xúc của mình, giọng nói tràn đầy sự xúc động.

"Vâng tôi biết."

“Thật vinh dự khi được gặp cô. Ced đã nói với chúng tôi rằng mọi chuyện sẽ trở nên tốt đẹp nếu như cô, cô gái đã được chọn làm người thừa kế, sẽ ở đây cho đến khi mọi chuyện được giải quyết một cách êm đẹp. "

"Vâng, tôi rất biết ơn vì điều này."

“Cảm ơn vì đã hiểu cho ngài ấy. Căn biệt thự vẫn còn hơi bừa bộn một chút. Mọi khi những người linh chỉ đến đây canh gác rồi rời đi. Chúng tôi chỉ vừa mới bắt tay vào dọn dẹp nó từ tháng trước. ”

“Vâng ……”

“Tôi sẽ là người hầu hạ cô trong khoảng thời gian cô phải nương náu ở đây. Nếu có bất cứ việc gì hãy gọi tôi, tôi luôn sẵn sàng phục vụ ”.

Vừa nói Ansgar vừa bước đến gần Artizea với chiếc khăn mặt đã được làm ấm.

Thay vì để Ansga lau mặt cho cô như cách mà những người hầu trước đây từng làm, Artizea chủ động đón lấy chiếc khăn mặt..

“Bác sĩ nói rằng cô bị chấn thương quá nặng và ngất đi. Hầu hết các vết thương trên cơ thể đều là chấn thương một phần, vì vậy không bao lâu nữa nó sẽ phục hồi. Tôi sẽ mang đến đây một chiếc gương cầm tay cho cô ”.

"Không. Được rồi, không cần thiết phải mang đến đây……. Tôi không muốn nhìn thấy nó ”.

"Vâng. Bác sĩ nói những vết thương ấy sẽ liền lại và không để lại sẹo, cô không cần quá lo lắng về vấn đề này ”.

"Vâng. “

Artizea trả lời một cách mơ hồ.

Bị đánh chết bởi bàn tay của một người phụ nữ?  Đó là chuyện hoang đường vốn không thể xảy ra.

Miraila mạnh hơn Artizea, nhưng bà ấy cũng chỉ là một người phụ nữ, một người phụ nữ cao quý.

Vật nặng nhất trong số những thứ mà bàn tay bà có thể cầm được một cách thuần thục có lẽ là áo choàng của hoàng đế.

Ngày hôm qua có lẽ cũng không dễ dàng gì đối với bà ấy. Nhưng đây cũng không phải lần đầu tiên sự việc như thế xảy ra.

Artizea cẩn thận lau mặt bằng chiếc khăn đã được thấm ướt bằng những dòng nước ấm. Các vùng da trên mặt, khóe mắt, trán và má được chiếc khăn mặt chạm vào một cách nhẹ nhàng, dường như Artizea đã cố gắng tỉ mỉ nhất có thể để không làm chúng đau.

“Những người hầu gái của phu nhân cũng đang ở trong ngôi biệt thự này. Họ vẫn đang chờ lệnh, cô có muốn tôi gọi họ vào không? ” Ansgar lịch sử hỏi.

Sở dĩ Ansgar hỏi như thế vì Artizea lúc này trông thật đáng thương, cả người cô toàn những vết thương, khuôn mặt nhợt nhạt, thật tệ.

Những vị quý tộc cao quý đều không muốn bày ra vẻ đáng thương trước mắt người khác..

Và cô gái trẻ này chắc hẳn phải cao quý hơn mẹ hoặc anh trai cô ấy gấp nhiều lần.

Ansgar nhận thấy rằng cô đang cố gắng nuốt chửng cảm xúc của mình xuống cổ họng rất nhiều lần, nhưng anh ấy đã che giấu đi sự cảm thông của mình.

Người trước mặt là vợ chưa cưới của Cedric, người sẽ sớm trở thành Nữ công tước quyền lực. Vì vậy, với vai trò là quản gia, anh không đủ tư cách để bày ra vẻ thông cảm như thể bản thân là một người đàn ông lịch thiệp.

"Còn Alice thì sao?"

“Ý cô là người hầu gái thân cận của phu nhân. Tôi nghe nói cô ấy chỉ bị bong gân ở cổ tay. Cô ấy nói rằng bản thân muốn đến đây chăm sóc cô, nhưng lại trông có vẻ rất mệt mỏi nên tôi bảo cô ấy hãy đi nghỉ ngơi, việc đến thăm cô hãy để sau vậy ”.

"Được rồi, cảm ơn anh đã chiếu cố."

Artizea đáp lại, khuôn mặt cô hiện tại yên tĩnh như một mặt hồ cuối thu, trầm ngâm và tĩnh lặng.

“Marcus hiện đang làm gì vậy? Tôi đã nghe được rằng anh ấy đã được Đại công tước Evron giao phó việc trông nom dinh thự này ”.

“Ngài Marcus Hanson hiện đang giải quyết một số công việc liên quan đến Phu nhân. Ced đã để các hiệp sĩ ở lại đó. ”

“Các hiệp sĩ rất…”

Artizea lẩm bẩm. Nhưng bây giờ, cô đang rất kiệt sức, cô không thể kiểm soát những luồng suy nghĩ đang tuôn ra khỏi đầu mình, giống như tất cả đều là của người khác vậy.

Ngay cả khi bạn đã quá quen thuộc với những điều đó, cô ấy vẫn chưa từng có thể thích nghi với sự hành hạ về mặt thể xác và những nỗi đau đang âm ỉ ấy . Ngay cả khi cô ấy không bận tâm đến nó.

Chơi nhạc cụ hoặc học kiếm sẽ khiến đôi tay cô chai sạn đi, nhưng Artizea nghĩ rằng điều đó không hề ảnh hưởng gì đến tâm trí của cô.

Dù sao thì hiện tại công việc ở dinh thự của Hầu tước đã không còn quan trọng.

“Tôi sẽ chuẩn bị cho cô một bữa ăn nhẹ. Hãy ăn một chút gì đó trong lúc suy nghĩ về những dự định trong ngày hôm nay của cô ”.

“Có lẽ hiện tại tôi vẫn không có tâm trạng để ăn. Thay vì một bữa ăn… anh có thể pha giúp tôi một tách trà không? ”

"Vâng, tôi sẽ quay lại ngay."

Ansgar lặng lẽ lùi lại.

Artizea chợt nhận ra khuôn mặt của bản thân thật thất thần.

Ansgar lại lặng lẽ nhúng khăn vào nước ấm.

Cô nhận lấy nó và vùi mặt vào đó. Cảm giác ấm áp truyền đến từng tế bào, xoa dịu các dây thần kinh làm Artizea cảm thấy thoải mái hơn.

"Cảm ơn, Ansgar."

Cô trả lại chiếc khăn trên mặt cho Ansgar.

Ngay sau đó, cô đã phát giác ra có một người đàn ông đang đứng ngoài cửa, là Cedric.

"Ngài cứ vào đây đi. Nếu như ngài không cảm thấy ghê sợ khuôn mặt xấu xí của tôi."

"Tôi chưa bao giờ nghĩ như vậy." Cedric lắp bắp nói.

"Tôi biết rằng ngài không bao giờ để ý đến ngoại hình của người khác." Artizea dịu dàng mỉm cười.

Đúng là anh ấy không quan tâm đến điều đó chút nào. Vốn dĩ, khuôn mặt của cô đã không được tựa như hoa ngọc, nhưng hiện tại những vết bầm tím trên mặt cùng với những vết thương đã đóng vảy càng làm nó trở nên tệ hại hơn.

Trên đó còn đong đầy nước mắt, nó khiến đôi mắt cô nhòe đi, khiến cô không thể nào mở to mắt để nhìn anh.

Nhưng lạ thay, lòng cô cảm thấy trống trãi và nhẹ nhõm làm sao. Sau khi trải qua mọi chuyện ở quá khứ, có vẻ như một tảng đá lớn luôn đặt ở rìa ngực của cô đã lăn đi và biến mất.

Nhưng điều này hiển nhiên đúng. Cô ấy đã đi đúng con đường của mình. Cùng với những người thật sự gắn kết với cô.

Hương vị thoang thoảng từ tách trà của Ansgar mang đến đã khiến cô nhận ra điều đó.

"Em có cảm thấy ổn không?"

“Vâng, em ổn. "

" Tạ ơn Chúa. "

Cedric cảm thấy trong lòng cứ xao xuyến. Dù vậy, anh vẫn không thể rời mắt khỏi cô, có lẽ anh cũng không biết vành tai mình đang đỏ bừng lên.

“Đừng mãi đứng như thế. Anh có thể ngồi xuống đây."

Artizea không có cách nào cứ để Cedric cứ mãi như như thế nhìn cô, bèn tìm cho anh một chỗ ngồi.

Cedric do dự một chút, lát sau đó anh xoay chiếc ghế cạnh bàn và ngồi xuống, cách xa Artizea.

Ansgar lùi lại và cung kính bước ra khỏi phòng.

“Anh xin lỗi vì đã hành xử thiếu thận trọng, anh không nên đột ngột mở cửa như thế. Chỉ là anh đã quá lo lắng nên muốn ghé qua trước khi rời khỏi đây ”.

"Cảm ơn anh. Ngày hôm qua… .. ”

Artizea bình tĩnh nói.

“Cảm ơn anh đã đến giúp đỡ. Có nằm mơ em cũng không dám nghĩ rằng anh sẽ trực tiếp đến đấy. ”

“Khi Rize đến để tìm người giúp đỡ, anh đã đến trước dinh thự và tình cờ gặp cô ấy.”

Khi anh ta trả lời như vậy, Cedric nhận ra.

Cô chưa bao giờ nghĩ rằng anh sẽ đích thân đến. Ngược lại, trong suy nghĩ của Artizea, người đến cứu cô có lẽ nên là một người khác.

Và điều này cũng có nghĩa là “suy nghĩ” của Artizea hoàn toàn khác với cách nghĩ của những người khác.

“Tia, đúng như mong đợi…”

“Vâng?”

"Tình huống này, đã nằm trong kế hoạch của anh?"

Chàng trai nhút nhát và không thể giao tiếp bằng mắt với con gái đã biến mất, và trước mặt là đại công tước Evron.

Dù rất trong rất dữ dội, nhưng đôi mắt đen láy của anh nhìn vào Artizea như thế đang nhìn xuống một vực sâu thăm thẳm.



 

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 32
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.