Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 79

CHAP 79


 

[Note: Chuẩn bị khăn giấy hoặc đọc một mình vì chap này sẽ có nhiều bất ngờ đó!]

Cedric ôm Artizea cưỡi trên lưng ngựa. Anh giao phần còn lại cho thuộc hạ của mình.Khi hai người đến dinh của thị trưởng, vợ chồng thị trưởng cùng các người hầu đang ngồi đợi vội chạy ra đón.

“Đại công tước, tôi rất mừng vì ngài vẫn an toàn! Cả Công tước phu nhân cũng vậy…”

“ Phòng nghỉ ở đâu?”

Thị trưởng vội vã đi trước và mở cửa.Cedric bước nhanh trên những bậc thang, nhất quyết không đưa Artizea vào tay những người giúp việc.

“ Gỡ lệnh phong tỏa cảng, và cho hoàng thành biết rằng Công tước phu nhân vẫn an toàn. Thả đèn hiệu cảnh báo.”

“ Vâng.”

Phòng ngủ đã được làm ấm trước khi vào, tất cả đều rất ấm áp.Cedric đặt Artizea xuống chiếc ghế bành.Artizea không còn chút sức lực, cũng đặt mình trên chiếc ghế êm ái.

Cái lạnh và sự mệt mỏi hoàn toàn rời khỏi cơ thể cô. Cô đã sưởi ấm một chút thời gian tại khu Cadriol. Đã hơn một ngày cơ thể cô phải chịu cái lạnh thấu xương ở cabin đến cơ thể kiệt quệ không chút sức lực.Trong lúc ẩu đả, cô đã quá kích động nên không để ý tới.Dù vậy, đến khi tỉnh lại, sự căng thẳng đã được giải tỏa nhưng cơ thể vẫn không chút sức lực nào.

Vợ của Thị trưởng nói.

“ Hãy để công việc lại cho chúng tôi. Chắc ngài cũng đã mệt rồi…”

“ Không sao đâu, cứ kệ ta đi.”

Cedric nói mà không quay lại nhìn bà.

Vợ Thị trưởng dường như cảm nhận rõ được những cảm xúc mãnh liệt trong giọng nói của anh. Bà liền vội quỳ một chân xuống cúi đầu chào. Sau đó lùa người hầu ra ngoài rồi khép cửa lại.

Bụp!

Cedric tháo chiếc găng tay thép ném qua một bên. Áo choàng và kiếm cũng bị tháo ra ném xuống sàn nhà. Đôi giày anh dính đầy tuyết vô tình làm bẩn tấm thảm. Có lẽ vết bẩn đó không chỉ là bùn.

“Công tước…”

Anh kéo chiếc ghế của Artizea đến trước lò sưởi. Artizea ngửi thấy mùi bụi và chút máu nhạt nhòa trên cơ thể mình.

“Chuyện này, làm sao có thể…Tại sao ngài lại ở đây?”

“ Tại sao ư? Nghe tin em bị bắt cóc, em nghĩ tôi có thể thảnh thơi đi săn được sao?”

“ Không, không phải vậy, kinh thành…”

Việc phòng thủ ở kinh thành có lỗ hổng không có gì là lạ. 

Kể từ khi ngất đi, Artizea không biết được bất cứ điều gì đang xảy ra cả.

Tuy nhiên, thật dễ đoán được rừng là đã có kẻ trong kinh thành báo cho Cadriol biết được lối thoát bí mật.

Ngoài ra, lính canh đã tìm kiếm chúng khắp nơi nhưng cũng không hề tìm thấy được kiếm hay bom khói nào cả. Điều đó chứng tỏ chết chóc đã càng càng lan rộng từ trận chiến cách đó không lâu, ngay cả trong kinh thành của Evrol, mọi người đều đã có thể chết hoặc bị thương.

Vấn đề lớn nhất là lòng tin của Đại công tước đã bị vỡ vụn.

Artizea cắn môi dưới. Cô cảm thấy mình phải có trách nhiệm trong việc này.

Nhưng đó cũng không hẳn là trách nhiệm của cô. Bởi cô không hề tham gia vào việc bảo vệ kinh thành.

Tuy nhiên cũng không thể phủ nhận rằng mọi lý do sâu xa gây lên chính là do cô.

Nếu Artizea không ở trong thành, Cadriol đã không tiến xa đến mức này.

Cedric chạm vào tay vịn của chiếc ghế bành.

Cơ thể cô như mắc kẹt trên chiếc ghế bành vậy. Artizea nhấc mình dậy.

“ Đối với em điều đó quan trọng vậy sao?”

“ Gì cơ?”

“Emcó điều gì muốn nói với tôi không?”

Artizea do dự.

Cô chẳng thể nghĩ điều gì tốt lên được. Cả cơ thể lẫn tinh thần đều kiệt quệ, và Cedric còn ở quá gần nữa.”

Khi Cedric xuất hiện, trái tim cô như ngừng đập vậy.

Cô nghĩ rằng mình có thể thuyết phục được Cadriol.  Nhưng không phải do cô không quan tâm.

Cô không sợ chết. Cô đã chết một lần rồi.

Nhưng cô không thể chết mà không gặp được Cedric. Đây là lần đầu tiên cô được sống một cuộc sống như một con người, cô thực sự không muốn rời khỏi cuộc sống này.

Nếu cô được đưa đến biển phía Nam thì cô sẽ không chết.

( Trong lòng cô luôn có hình ảnh của Đại công tước Evron, vì vậy chẳng có gì lạ khi làm việc đó cả.)

Cadriol đã nói như vậy.

Artizea đã phản bác lại lời nói đó. Nhưng từng câu chữ trong lời nói của anh như đóng đinh trong lòng cô vậy.

Khi anh nói sẽ khiến cô quên đi tất cả, trái tim cô trong phút chốc đã rung động.

Cô rất vui vì Cedric đã đến cứu cô, cô có thể nói như vậy không? Vì việc đó mà anh ấy đã mất mát lớn.

Cedric nhìn xuống cô.

Artizea nhìn thấy ngọn lửa bùng cháy trong đôi mắt đen đẹp đẽ của anh. Cô thấy mình đang run rẩy trong đó.

Nước mắt cô khẽ lăn dài.

“Ưm”

"Em xin lỗi."

Artizea đã chọn cách xin lỗi.

Sự tức giận và thất vọng mà anh cảm thấy hoàn toàn có thể hiểu được.

Đến nơi băng tuyết lạnh lẽo như vậy quả thực rất khó khăn. Nhất là khi kinh thành bị phá vỡ, hậu quả sẽ vô cùng khôn lường.

Nhưng Cedric lại đặt cô lên trên cả việc đó. Anh đến là để giải cứu cô.

Vậy mà cô lại bảo anh hãy để kẻ thù đi.

Nếu cô biết mình phải xin lỗi, cô không nên rơi nước mắt. Đáng lẽ điều anh nhận được là niềm vui nhưng cô lại khiến anh ấy buồn như vậy. 

Tuy nhiên, cơ thể, đã đạt đến giới cực hạn, không thể nghe lời nữa.

Nó luôn như vậy.

Thật dễ dàng để thuyết phục Cadriol. Khi nói về một đất nước tuyệt vời như vậy, cô ấy có thể đã còn chút lý trí.

Cô có thể tự bảo vệ mình ngay cả khi Cadriol đe dọa cô bằng một con dao kề dưới cổ.

Ngay cả bây giờ. Nếu Cedric lạnh lùng hỏi cô tại sao cô lại bảo anh để Cadriol đi, cô có thể viện ra hàng tá lý do.

Nhưng trước mặt người mình thích, cô luôn như một con ngốc vậy.

Cedric đưa tay ra. Theo phản xạ, Artizea nhắm chặt mắt lại và khom người.

Tuy nhiên, đó không phải là sự đánh đập tàn bạo mà là sự đụng chạm cẩn thận, giống như chạm vào một tấm kính mỏng vậy.

Artizea mở to mắt.

Khuôn mặt của Cedric sát gần.

Môi họ chạm nhau.

Nụ hôn đầu tiên hoàn toàn khác với cái hôn chúc ngủ ngon.

Artizea nín thở. Cedric đưa tay vuốt nhẹ mái tóc cô, tay kia ôm trọn cô vào lòng.

Cái ôm đó cũng khác hoàn toàn so với trước đây.

“Ngài công tước, ưm”

Môi dưới của cô bị anh cắn nhẹ nên cô cũng chẳng thể cất lên được lời nào.

Cô khổ sở vùng ra nhưng cũng không thể thoát ra khỏi vòng tay của Cedric.

Nhiệt độ cơ thể cô bỗng tăng đột ngột. Cô không biết đó là nhiệt độ của cơ thể mình hay là nhiệt độ được truyền từ cơ thể Cedric.

Tay chân ngứa ran. Máu nóng dường như ngấm vào huyết quản trên người cô.

“Ngài công tước…”

Artizea tựa vào ngực anh.

Cô không thể biết được rằng mình đang nhấc bổng lên vì không có chỗ dựa hay là do cô đang cố đẩy anh ra.

“Đừng xin lỗi. Tôi không muốn em cảm thấy có lỗi với tôi ”.

“Vậy thì… ừm….”

Môi anh lại chạm vào môi cô. Artizea vô tình rên khẽ.

"Em có biết tôi cảm thấy thế nào khi biết tin em đã đi không?"

Cedric trầm giọng nói. Một hơi thở nóng hổi xen lẫn giữa hai bờ môi. Đúng như vậy, anh lại áp môi mình vào môi Artizea. Câu trả lời đó là đủ.

"Tôi đã chạy cả đêm dưới làn tuyết lạnh nghĩ rằng mình không thể sống nổi nếu như mất em."

“Ngài...”

“Kinh thành đã bị phá vỡ. Tôi cũng biết rằng Jordyn đã phản bội mình, và niềm tin mà tôi tin tưởng cũng chỉ là ảo tưởng. Tôi đã cảm thấy như mình đã mất đi tất cả… ”

"Đó không phải là ảo tưởng, đó không phải."

“Nhưng, tôi vẫn chỉ nghĩ về em.Theo đúng lẽ, tôi đã chọn em thay vì Evron, Evron chẳng là gì cả.”

Artizea run rẩy. Đó là cả vì niềm vui và sợ hãi.

Cedric nghiêng người lại sát hơn.

Trái tim cô như trĩu xuống. Artizea run rẩy nắm lấy vạt áo của Cedric.

"Nhưng ngài đã cố gắng để bảo vệ em."

“Tôi đã không làm điều đó. Nếu Cadriol điện hạ chết ở đây, ừm. "

Một lần nữa, đôi môi của họ lại chồng lên nhau.

Cedric dừng lời bằng một nụ hôn, nhếch miệng và nói.

“Nàng đã bảo ta làm như vậy, vì thế ta để hắn ta sống. Sự kiên nhẫn của ta cũng có giới hạn. Nàng không cần phải bảo vệ nó và cũng không cần phải cho ta biết lý do tại sao. Ta không muốn trở thành một kẻ ngốc trước mặt hắn ta”.

“Ngài công tước…”

"Đừng gọi tôi như vậy."

Cedric đưa tay vuốt mái tóc cô và lau đi những giọt nước mắt đọng lại trên má. Cơ thể anh sát gần lại, rất gần.

Artizea đưa mắt nhìn xuống. Bên trong mí mắt cô lại nóng lên.

Cedric chạm vào mí mắt bằng ngón trỏ. Biết rằng những giọt nước mắt lại tuôn rơi, anh không bảo Artizea đừng khóc.

"Làm vậy là không đúng."

"Em cũng nghĩ vậy."

Cô vẫn còn trẻ, và cô đã kết hôn với một người giám hộ.

Anh chỉ là một đối tác hôn nhân đã ký hợp đồng, người đã hứa bảo vệ chỉ trong hai năm. Anh gọi cô là vợ trước mặt Cadriol, nhưng anh không phải là chồng thực sự của Artizea.

Tuy nhiên…không phải, đó chính là lý do tại sao trái tim cô dường như bùng cháy nhiều hơn.

Ngay cả bản thân Cedric cũng không biết tại sao tình yêu của mình lại sâu đậm đến vậy.

Artizea đã rung động. Sau khi suýt đánh mất cô, anh mới nhận ra rằng có những cảm xúc như tan chảy sâu trong lòng mình vậy.

Anh muốn ôm cô vào lòng và sưởi ấm cho cô. Anh muốn chạm vào cô một cách dịu dàng rồi hôn cô.

Và ngay lúc đó, anh vừa giận cô lại vừa buồn. Có một cảm giác phẫn uất và một cảm giác căm ghét xáo trộn bên trong anh.

Bản thân Cedric cũng không biết những cảm xúc này đến từ đâu.

Tuy nhiên, ngay cả khi cô rơi nước mắt, mọi thứ đều không sao cả nếu cô ở trong vòng tay của anh.

Anh không còn giữ được mình nữa.

"Anh yêu em."

"Ah.…."

Artizea ngước mắt lên nhìn anh và thở dài.

Bây giờ giọng nói của Cedric giống như một âm thanh bị bóp nghẹt.

“Đừng nói là em không biết. Không phải nàng đã tránh ta vì em đã biết điều đó sao? ”

Artizea đưa mắt nhìn xuống. Cedric chạm trán cô. Sau đó, Artizea nhắm mắt lại.

“Ưm, anh yêu em."

“Không"

“Vậy thì, em thử nói “em không thích tôi" đi”

Nhưng cô không thể nói điều đó.

Cô ấy đã sống với vô vàn lời nói dối, nhưng cô không thể lừa dối tình cảm này.

Anh lại ghé sát đôi môi mình gần vào Artizea và thì thầm.

"Anh yêu em."

Artizea nghe những lời nói đó không phải bằng âm thanh mà là bằng cảm nhận.

Đôi môi chạm vào của cô ấy run lên. Cơn chấn động kinh hoàng chạy dọc lưng cô.

Cô nhắm mắt lại sững sờ. Cảm giác như sàn nhà sụp đổ và rơi thẳng xuống địa ngục vậy.

Cô cảm thấy thật tội lỗi.

Nhưng chỉ cần một lần thôi cũng được. Cô muốn được yêu thương bằng cả trái tim lẫn thể xác từ người cô yêu.

Cuối cùng Artizea cũng vòng tay qua cổ anh một cách rụt rè.

Cedric ôm chặt cô vào lòng và hôn cô sâu hơn.

"Đừng nghĩ về bất cứ điều gì, tôi là người duy nhất đang nhìn em đây, ưm."

“… ..”

"Em có ghét chuyện này không?"

“Không ạ… .. Lord Cedric.”

Artizea đáp lại với giọng nói nhỏ dần.

Ánh đèn lò sưởi đỏ rực.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


 

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 79
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.