Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 83

Artizea đang theo dõi ca cấp cứu từ ngoài cửa .


 

Lysia nắm lấy tay cô và kéo đi. Artizea biết rằng bản thân mình đang run rẩy.


 

Trưởng làng đã chuẩn bị sẵn phòng tắm. Lysia ngâm mình trước trong nước ấm để tránh bị tê cóng.


 

Những người hầu gái đổ nước nóng từng chút một và làm tan chảy cơ thể đông cứng của cô.


 

“Hở, làm sao ……?”


 

Môi cô cũng đang run lên nên chỉ có thể thốt ra bấy nhiêu.


 

Lysia đáp.


 

"Có một báo cáo sáng hôm qua rằng đã tìm được một số toán binh nhỏ của Karam."


 

“Phía bên kia của Thold… ..?”


 

Dãy núi Thold rất khắc nghiệt.


 

Ngoại trừ hẻm núi được gọi là Cổng Thold, không có cách nào để quân đội di chuyển.


 

Vì vậy, cuộc chiến với Karam đã xoay quanh ở Cổng Thold hàng trăm năm qua.


 

Theo như Artizea biết thì là vậy.


 

Lysia nói.


 

“Không phải là không thể vượt qua dãy núi. Những người đi săn và hái thuốc nam khá thường xuyên, những người buôn bán và những người nông dân đốt nương làm rẫy cũng đi khắp nơi. Trong trường hợp chỉ có một người băng qua đường thì chúng tôi làm ngơ ”.


 

Nó giống như một thỏa thuận giữa Karam và Evron.


 

Thương mại cũng đang diễn ra theo cách đó. Dù sao cũng không thể hoạt động như một gián điệp vì thiếu giao tiếp và ngoại hình.


 

Nhưng từ trước đến giờ chưa từng có một nhóm gần 40 Karam đích thân vượt qua dãy núi.


 

Đó là lý do tại sao ban đầu Cedric đã bắn một phát súng đe dọa.


 

Những khẩu súng của các kỵ sĩ vốn chỉ là một vũ khí trang bị thứ yếu với tầm bắn ngắn và hỏa lực yếu. Miễn không chạm vào chỗ hiểm, nó không phải là mối đe dọa đối với Karam.


 

Tuy nhiên, anh vẫn bắn để nghe tiếng súng và thấy Karam phản ứng thế nào.


 

Và thay vì chạy tán loạn, các Karams hạ mình xuống và chạy tới.


 

Tất cả chúng đều phải ở cấp độ chiến binh.


 

“Chúng tôi đã gửi quân do thám ở nhiều nơi. Rồi tôi lo lắng về Nữ Công tước. Cô sẽ không thể chạy thoát nếu cỗ xe của Đại công tước gặp phải Karam, và tất cả những trang bị mà Đại công tước lấy đều là thiết bị săn bắn ”.


 

Khi chiến đấu với một vài người thì thế là đủ. Tuy nhiên, nếu đối thủ là Karam, họ phải được trang bị một lượng vũ khí tối thiểu.


 

Nước da của Artizea đã trở lại trên khuôn mặt của cô ấy. Lysia khiến cô ấy ra khỏi mặt nước.


 

Những người hầu gái lau người cho Artizea và quấn tóc cho cô rồi mặc lên bộ quần áo bằng vải bông.


 

Lysia nghỉ ngơi và thở dài.


 

“Tôi quan tâm đến cả quần áo và cỗ xe của cô…”


 

"Cô không cần phải làm như vậy."


 

"Cần chứ."


 

Lysia cố gắng nở nụ cười và đang chật vật để kiểm soát cảm xúc của mình.


 

Ngay cả Artizea cũng không yên tâm về cô ấy. Có bao nhiêu người đã chết?


 

Dưới lầu vẫn vang lên tiếng hét dồn nén. Đó là âm thanh của một kỵ sĩ bị thương ở chân đang được điều trị.


 

Sau đó, Artizea được dẫn đến một căn phòng nơi ngọn lửa rực sáng ấm áp.


 

Ngôi nhà thích hợp duy nhất là nhà của trưởng làng, vì vậy Cedric và chỉ huy quân tiếp viện cùng vài kỵ sĩ cũng đến đây.


 

"Tia, cô có bị thương không?"


 

Cedric nhìn thấy Artizea và hỏi. Artizea lắc đầu.


 

"Tôi ổn. Quan trọng hơn……"


 

Cô cẩn thận nhìn mọi người. Một bầu không khí trang nghiêm bao trùm giữa các kỵ sĩ.


 

“Sáu người chết và bảy người bị thương, trong đó có hai người bị thương nặng. Ngài Ned sẽ ổn thôi. Anh ấy không phải là người phải nằm dài trong một thời gian dài với vết cắt trên đùi. "


 

Cedric nói. Họ đã phải đối mặt với số lượng Karam gấp đôi với 20 người mà không có trang bị thích hợp nên họ đã làm rất tốt rồi.


 

Artizea không thể hỏi Collin có ổn không nên cô nhìn xuống ngón chân mình.


 

“Cảm ơn vì sự hỗ trợ kịp thời. Nếu chậm một chút, chúng tôi đã gặp rắc rối. ”


 

“Cảm ơn Nam tước Morten. Hầu hết các trinh sát đã tiến về nơi quân Karam được nhìn thấy. Họ nghe thấy âm thanh của cuộc chiến trong khi đang di chuyển với cỗ xe và quần áo để gặp Nữ Đại công tước ”.


 

"Làm tốt lắm, Lysia."


 

"Tất nhiên, đó là điều tôi phải làm."


 

Lysia trả lời ngắn gọn.


 

"Tại sao tầng lớp chiến binh lại lang thang quanh nơi này?"


 

"Tôi đang tìm hiểu nó đây."


 

Cedric suy nghĩ một lúc.


 

Đầu Artizea cảm thấy choáng váng.


 

Vì cô ấy nhớ là không có chiến tranh trong năm nay.


 

Những thay đổi về tình hình bên trong đế chế chắc hẳn đã ảnh hưởng đến Karam. Không ai có thể giao tiếp chặt chẽ với Karam như vậy.


 

Artizea chỉ phát hiện ra khả năng đó lần đầu tiên khi cô đến Evron. Nếu nghĩ rằng những người ở các khu vực khác không biết thì sẽ hợp lý.


 

“Tốt hơn hết là nên nghỉ ngơi hôm nay trước. Mặt trời lặn rồi, mọi người về nghỉ ngơi đi nhé.”


 

"Vâng."


 

Bước chân của các kỵ sĩ rút lui ầm ầm.


 

Lysia cũng quay lại.


 

Cánh cửa đóng lại.


 

Cedric ở đó một lúc, lấy hai tay che mặt. Anh tràn ngập cảm xúc.


 

Artizea đứng chôn chân tại chỗ.


 

Khi cô khơi dậy chiến tranh, và khi cô giết người của anh, anh có bộ mặt như thế này sao?


 

Việc này chắc chắn đã xảy ra vô số lần.


 

Khi nghĩ đến điều đó, trái tim cô rất bối rối và khó thở.


 

Mỗi lần Artizea thở ra đều nóng ran như bị bỏng trong lồng ngực. Cô thậm chí còn không thể mở mắt.


 

Vì vậy, khi cô đang đứng yên và nhắm mắt, Cedric tiến lại gần cô.


 

"Ah."


 

Artizea giật mình và lùi lại. Cedric nắm lấy tay và kéo cô vào lòng.


 

“Giữ thế này một chút thôi.”


 

Anh như thế rrats lâu mà không nói gì. Artizea cứng đờ người.


 

Thật tuyệt nếu cô có thể trực tiếp ôm anh. Người có thể làm được điều đó đã phải ở đây.


 

Nhưng tất cả những gì Artizea có thể làm là chạm vào mái tóc của Cedric với sự quan tâm và lo lắng.


 

Bụi bẩn dính đầy tóc anh, như thể anh chỉ lau máu trên mặt và tay mình.


 

"Cô có nghĩ tôi đúng không?"


 

"Gì cơ?"


 

“Tôi lau, hôn và an ủi những người bị thương… Mỗi lần tôi làm điều gì đó như thế, tôi cảm thấy mình giống như một kẻ đạo đức giả xấu xa và thật khó có thể chịu đựng được”.


 

"Tại sao……. cô có nghĩ vậy không?"


 

Trên thế giới có rất nhiều người coi mạng sống của những người lính giống như những quân cờ làm bằng giấy.


 

Không có nhiều người nghĩ rằng đó là sự giảm sút ấy là lãng phí khi họ đối phó với quân số.


 

Ngược lại, tại sao Cedric lại là một kẻ đạo đức giả khi luôn nhớ đến từng người và chăm sóc vết thương của họ?


 

Artizea biết anh sẽ không quên rằng anh đã chăm sóc cho Collin ở đây.


 

Anh ấy sẽ chăm sóc gia đình Collin, và sẽ chăm lo cuộc sống của Collin đến cùng. Anh ấy là một người như vậy.


 

"Chỉ là ta đã đưa ngài Collin đến nơi này để chiến đấu."


 

“Chính Ngài Collin đã quyết định đi theo lãnh chúa Cedric. Kỵ sĩ đã trao tất cả lòng trung thành của họ, vì vậy ngài có thể tôn vinh anh ấy như một Kỵ sĩ. ”


 

Cedric nói với đôi mắt đen láy.


 

"Phải, ta rất trung thành."


 

“Lãnh chúa Cedric….”


 

"Ta càng làm tốt, thì càng có nhiều binh lính chết vì ta."


 

"Đó không phải là một hành động đạo đức giả để có được lòng trung thành, ngài làm điều đó từ trái tim."


 

“Nhưng kết quả vẫn giống nhau. Đôi khi ta cảm thấy rằng ta ……… đang bảo những người lính hãy chết vì ta”.


 

Artizea không thể nói bất cứ điều gì.


 

“Cô có nghĩ có lòng tốt nào dẫn đến hậu quả đáng tiếc không? Có cách nào để trong cuộc chiến chính nghĩa mà không để lại gì ngoài sự hy sinh không? ”


 

“Lãnh chúa Cedric….”


 

“Chẳng phải sẽ tốt hơn nếu buông bỏ tất cả sao? Sự hy sinh của người khác đối với ta có đáng không? ”


 

Cedric hỏi Artizea, nhưng có vẻ như anh ấy không hy vọng có câu trả lời.


 

Anh lại im lặng.


 

Cô nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt anh bằng đôi tay run rẩy. Không có giọt nước mắt nào nhưng mắt lại đỏ hoe.


 

“Thật khó giải thích, nhưng….”


 

"Tia."


 

“Ta nghĩ rằng những ai không nghi ngờ gì, cũng sẽ không hối tiếc khi chết vì lãnh chúa Cedric.”


 

Cedric cắn chặt miệng.


 

"Cô nghĩ như vậy bởi vì cô không biết một kẻ đạo đức giả thực sự hay một kẻ ác thực sự."


 

Artizea không thể nói điều đó. Thay vào đó, cô nhẹ nhàng ôm đầu anh.


 

Cô không dám tiếp thêm sức mạnh cho cánh tay mình trong vòng tay này.


 

***


 

Vào sáng sớm ngày hôm đó, Cedric phủ lên xác những kỵ sĩ đã chết bằng một tấm vải trắng thủ công.


 

"Những người từ thành trì sẽ đến riêng lẻ."


 

"Vâng."


 

Trưởng làng cúi đầu.


 

Lời chia buồn ngắn gọn kết thúc bằng sự im lặng và cúi chào. Một đám tang sẽ được tổ chức trong thành trì sau đó.


 

Bốn ngọn lửa cùng khói bùng lên bầu trời bình minh phía xa. Đó là tín hiệu từ pháo đài ở Cổng Thold.


 

"Vào cuối ngày, lại là vấn đề ở Thold."


 

Kỵ sĩ đã nói như vậy.


 

"Ta phải đi."


 

Cedric thở dài.


 

1 đèn hiệu báo hiệu biên giới, 2 đèn hiệu báo hiệu xung đột cục bộ và 3 đèn hiệu báo rằng một đội quân lớn của Karam đang đến.


 

Và 4 báo hiệu có nghĩa là cần có chỉ dẫn của những người ra quyết định ngay lập tức.


 

"Đó có phải là một cuộc chiến tranh không?"


 

Artizea hỏi. Cedric đáp.


 

"Ta không chắc. Đúng hơn, ta nghĩ rằng khả năng cao là có vấn đề bên trong Karam. Nếu vậy, chúng ta cũng sẽ không thể xảy ra một cuộc chiến toàn diện. "


 

"Từ bên trong?"


 

“Có một số thế lực bên trong Karam nên đã xảy ra xung đột. Ta biết trong vài năm qua đã có những kẻ nắm quyền thống trị… ”


 

Cedric nói vậy và nhẹ nhàng chạm nhẹ vào má Artizea.


 

“Đừng lo lắng quá. Nó không có nghĩa là chiến tranh đã nổ ra. Đến thành trì đi. Ta chỉ thực hiện biện pháp tạm thời, vì vậy hãy để ý đến nó ”.


 

"Vâng."


 

"Ta phải đến Cổng Thold."


 

"Vâng…"


 

"Cô có thể để lại các vấn đề quân sự cho Agate."


 

Artizea gật đầu.


 

Lần này Cedric gọi cho Lysia.


 

"Lysia."


 

"Dạ."


 

"Ta tin cô. Hãy ở lại với Tia. ”


 

Lysia khuỵu gối và chào.


 

"Con gái của Morten xin nghe lệnh."


 

Cedric cuối cùng cũng đặt tay lên vai Artizea. Sau đó anh cúi đầu để bắt gặp ánh mắt của cô.


 

Như thể anh đang cố gắng khắc ghi ánh nhìn của cô vào mắt mình.


 

"Tia, ta tin tưởng cô, vì vậy cô cũng phải tin tưởng ta."


 

“Lãnh chúa Cedric….”


 

“Tất cả những gì cô làm là trách nhiệm của ta. Đừng quên đó. "


 

Cô ấy đã nghe nó trước đây. Tuy nhiên, sức nặng đã khác so với khi cô ấy nghe nói vào thời điểm đó.


 

Sự thêm vào nặng nề ấy dường như rơi xuống trái tim cô


 

“Chúng ta sẽ có thể tìm ra con đường phù hợp khi chúng ta đồng hành cùng nhau.”


 

Artizea không gật đầu. Cô ấy không thể.


 

Cedric ôm cô một lần và để cô đi.


 

"Ta sẽ quay lại."


 

Anh nói và đội mũ vào, rồi leo lên ngựa.


 

5 kỵ sĩ theo sau anh trên lưng ngựa. 6 con ngựa chạy về hướng bắc như vũ bão.


 

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 83
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.