Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 85

Chương 85

Trans: SinLee


 

Lysia bối rối. Việc Cedric đưa cho cô khẩu súng không phải là không có lý do. Nhưng mà, đây không phải là vượt quyền khi giao nó cho cô chỉ bởi vì cô là người mà Artizea đang chờ đợi ư? 

“Không phải sẽ tốt hơn nếu ngài trực tiếp đưa nó cho phu nhân sao?”

“Đây sẽ là một phép màu nếu nàng ấy sử dụng nó và dĩ nhiên là không để mất nó.” Cedric mỉm cười nhưng nụ cười rất nhanh biến mất trên môi anh. 

“Đây là chuyện tốt khi để nàng ấy tự bảo vệ bản thân mình, nhưng ta không lo lắng lắm về chuyện đấy. Nếu ngươi nghĩ rằng có thể sẽ có rủi ro thì ngươi phải là người có thể tự mình chuẩn bị cho chuyện đó. Điều ta quan tâm là trái tim của nàng ấy, Lysia à. ”

 Lysia nghiêng đầu. "Phu nhân là một người có trái tim yếu đuối hơn bất cứ ai." 

"Đúng vậy." Cerdic nói, "Ta không nói rằng nàng ấy yếu đuối. Tuy rằng có vẻ Tia có sức mạnh tinh thần mạnh mẽ, nhưng nàng ấy thực sự rất mong manh. Có thể là do đầu óc của nàng ấy tốt, hoặc chỉ là nàng ấy luôn tiếp tục mà chẳng cần nghĩ suy bất cứ chuyện gì. Nàng ấy luôn có thói quen giả định tình huống xấu nhất và dễ bị lung lay bởi chuyện đó." Cedric thở dài. "Nhưng sẽ ổn thôi nếu ngươi ở bên cạnh nàng ấy. Ngươi luôn biết cách tìm ra con đường đúng đắn." 

"Tôi chỉ vừa mới tiếp xúc với phu nhân. Nếu ngài yêu cầu tôi hy sinh mạng sống của mình để bảo vệ phu nhân, tôi sẽ tuân theo điều đó. Nhưng mà…" 

"Hãy ở bên nàng ấy. Ngươi có thể làm điều đó không?" 

Lysia nhận lấy khẩu súng. Cô không chắc mình có làm được không, cô không thể hiểu tại sao anh lại giao cho mình một nhiệm vụ lớn lao như vậy. Có lẽ vì nhận được sự tin tưởng nên cô thực hiện nhiệm vụ bằng cả trái tim mình. Lysia thay đồ và giấu khẩu súng vào trong váy rồi cô quay trở lại phòng của Artizea. 

***

 Ngay đêm hôm đó đám tang dành cho các hiệp sĩ bị giết bởi Karam cùng với các vệ binh bị giết bởi người dân Biển Nam được cử hành. Artizea cũng chuẩn bị đồ tang để đề phòng, nhưng cô không nghĩ mình sẽ mặc nó trong tình huống này. Artizea không tham dự nhiều đám tang với tư cách là cấp trên trước đây. Mặc dù cô có một trải nghiệm nhỏ về cái chết. Tuy nhiên cấp dưới của cô thường là những người không tên không tuổi. Chẳng có vinh dự nào khi chết cùng với lòng trung thành như thế. Cô thậm chí không thể tiết lộ họ thực sự là ai và danh tính chủ nhân thực sự của họ. Đã có rất nhiều trường hợp không thể ghi tên thật của họ trên bia mộ. Khi tham dự đám tang, Artizea không bao giờ than khóc hay nói rằng những người đã khuất được vinh danh như thế nào. Thay vào đó, cô đã đưa cho gia đình họ một khoản tiền trợ cấp. Nói chung, đây là những gì cô có thể trả cho lòng trung thành của họ. Đôi khi cô làm những chuyện tưởng chừng như để trả thù, nhưng chuyện đó sẽ chẳng bao giờ xảy ra với người của cô. Lawrence có phần khác biệt so với cô, hắn ta không phải là người có quá nhiều suy nghĩ về cái chết của người dưới trướng mình.

 Những đám tang mà Artizea tham dự thường là đám tang của một người nào đó vô nghĩa đối với cô. Có thể đó là ái chết của một nhà quý tộc già hay cái chết của một người thừa kế trẻ tuổi…. Đằng sau đám tang là những cuộc trò chuyện đầy u ám chẳng thể lường trước được việc tước vị, quyền lực và tài sản của người mất dành cho ai. Đấy là một phần của chính trị. Thường thì khi các mối quan hệ quyền lực thay đổi thì xu hướng xã hội cũng thay đổi. Và đôi khi nền kinh tế của đế chế bị đảo lộn. 

Nhưng đám tang này thì khác. Sophie đã khóc suốt khi mặc đồ đen cho Artizea, đôi mắt của Alice cũng hoen đỏ. Cả hai đều không biết người chết là ai, nhưng ai cũng đau buồn. Trong không khí u ám bao trùm khắp thành trì, nỗi buồn vừa nặng trĩu lại vừa lo âu. So với sự đau buồn, bản thân đám tang lại rất đơn giản. Hàng chục chiếc quan tài được đặt trong đại sảnh. 

Lysia cẩn thận hỏi Artizea. "Phu nhân có muốn nhìn thấy thi thể của họ không?" 

“Ta có nên nhìn không?"

 “Theo thông lệ ở đây, chủ nhân sẽ đặt một huy chương danh dự lên trán của chiến binh. Bởi vì Đại Công tước không có ở đây lúc này nên Nữ Công tước sẽ làm điều đó. Nếu phu nhân không đủ tự tin, tôi sẽ làm điều đó thay cho ngài. ”

 “Không.” Artizea không sống tế nhị đến mức sợ nhìn thấy những thi thể đang phân hủy. Tuy nhiên, cả Lysia và Tử tước Agate đều nhìn cô với ánh mắt lo lắng.

 Nắp quan tài kéo xuống đến vai, các thi thể đã được làm sạch và được bọc bởi một chiếc áo choàng. Khuôn mặt được trang điểm nhẹ nên không khác gì khuôn mặt kho còn sống dù nó hơi nhợt nhạt không có chút máu nào. Artizea băn khoăn không biết ban tổ chức tang lễ đã phải làm như thế nào để chỉnh trang phần thi thể bị hỏng và trang điểm lại khuôn mặt. Nhưng mà họ vẫn có đủ khả năng để trải qua một đám tang như thế này. Dù sao trên chiến trường thực sự, việc được cho thẳng vào quan tài có lẽ là một điều xa xỉ. 

Artizea đặt các huy chương mà Lysia đưa lần lượt lên trán của những thi thể. Huy chương có kích thước bằng đồng xu và được khắc quốc huy của Đại công quốc Evron. Cô có cảm giác mình đang sờ vào sáp khi cô chạm vào làn da của những thi thể. Tất cả những người này đều bị giết bởi Artizea. Không phải cô đã đưa ai đó vào chỗ chết, mà là ai đó đã chết để bảo vệ cô. Và Alice là người duy nhất từng như vậy.

Nắp quan tài được đóng lại.

 "Làm tốt lắm." Tử tước Agate thì thầm vào tai cô những lời động viên. 

Anh ta cho rằng Nữ Công tước trẻ tuổi sẽ bị lung lay bởi những cái chết đó. Người ta tin rằng những quý tộc yếu ớt lớn lên ở thủ đô sẽ không bao giờ nhìn thấy một xác chết. Đây có thể là lần đầu tiên cô nhìn thấy cái chết bị cắt và xé bởi dao và vũ khí, không phải là bệnh tật hay bất cứ thứ gì. 

Artizea lắc đầu mà không có câu trả lời nào. Một lá cờ được phủ trên mỗi quan tài. Quan tài của những vệ binh chết trận được chính Cedric phủ lá cờ của Đại công quốc. Và lần này, quan tài của những thi thể mới được phủ bởi Tử tước Agate và các hiệp sĩ khác. Artizea tự hỏi có bao nhiêu lá cờ và huy chương bạc được chuẩn bị trong kho. Cô nghĩ rằng mình sẽ phá sản chỉ vì những thứ đó. Có một số thi thể khác, quan tài của những người hầu và gia đình họ bị Cadriol sát hại được bọc trong một tấm vải trắng. Các quan tài đã được khiêng lên, các hiệp sĩ được xếp hàng dài từ bên này sang bên kia. Artizea đứng ở vị trí của chủ nhân và chờ đợi cho đến khi chiếc quan tài cuối cùng được khiêng ra ngoài. 

Thời tiết quá lạnh nên không thể đào được huyệt mộ. Vì vậy tất cả các quan tài sẽ được cất giữ, và khi mùa xuân đến, họ sẽ được chôn cất trong các ngôi mộ tương ứng của quê hương họ. 

Không ai khóc dữ dội. Thậm chí không một ai nổ súng. 

Bầu không khí tang lễ yên lặng từ đầu đến cuối, chỉ có tiếng chuông linh mục vang vọng. Người thân và bạn bè của những người mất đi theo sau. Hai người hầu gái gần cửa ra vào phát hoa làm bằng bông trắng cho người dân. 

Sự im lặng bao trùm cả đại sảnh khi những lời thì thầm dần biến mất theo mọi người đồng loạt đi ra ngoài. 

"Thưa phu nhân." 

Lysia cẩn thận gọi Artizea. Cô không thể nhìn thấy biểu cảm ẩn sau tấm màn đen. Cedric nói rằng ngài ấy rất yếu đuối, nhưng Lysia không thể biết liệu rằng ngài ấy có đang than khóc hay không, cũng có thể ngài ấy không cảm thấy gì cả

“Hãy quay lại thôi. Ngài nên nghỉ ngơi nhiều hơn. ” 

"Còn Aubrey thì sao?" Artisea hỏi. 

Lysia ngập ngừng nhưng cô buộc phải trả lời. "Aubrey đang ở trong đền thờ." Những tội nhân lớn không được phép tổ chức lễ tang ở sảnh lớn bởi vì họ không còn là người của Đại công quốc nữa. 

Gia đình Jordyn tự tổ chức tang lễ và giờ có lẽ nó được tạm thời cất giữ trong đền như những người chết vì bệnh tật hay vì những lý do khác. Quan tài có lẽ sẽ được chuyển vào ngày mai mà không cần bất kỳ lễ chuyển giao nào. Thật may mắn khi các thành viên trong gia đình vẫn được phép tham dự. 

Artizea từ từ quay lại. "Ngươi có muốn đi không?" 

Alice là người đầu tiên chú ý đến nơi cô đang hướng tới. 

"Đó không phải là lỗi của phu nhân." Alice trầm giọng nói. “Cô ấy đã bị trừng phạt bởi Đại Công tước. Cô Aubrey đã phạm một tội đáng phải chết.” 

"Ta biết.” Artizea trả lời như vậy. Cô không có ý định đến trước quan tài để xin lỗi. Cô không thể làm bất cứ điều gì cho những chuyện đã qua. 

Chuyện của Cadriol nằm ngoài phạm vi dự đoán của cô. Việc chính của Artizea là giảm thiểu các biến số càng nhiều càng tốt và đưa mọi người trong một phạm vi có thể dự đoán được. Nhưng chỉ vì cô là Artizea, không có nghĩa là cô biết mọi thứ trên đời. 

Sự hy sinh đến từ những chuyện không mong muốn là điều khó tránh khỏi. Artizea muốn thay đổi độ biến thiên nhỏ nhất có thể và cố gắng hết sức để làm được điều đó. Tuy nhiên, cô không xin lỗi vì mạng sống của con người rất quý giá. Biến số càng nhỏ, tỷ lệ thành công của kế hoạch càng cao. 

Khi những hy sinh bất ngờ đã xảy ra, lập trường mà cô nên thực hiện là không đau buồn mà phải phân tích điểm mù và điều chỉnh các biến số để lần sau không bị lỗi. Cô hiếm khi cảm thấy tội lỗi về điều đó bởi vì cô không làm điều đó cho chính mình. Cô ấy không cảm thấy tội lỗi khi đuổi Aubrey ra ngoài. Đó là điều hiển nhiên phải làm đối với Lysia. 

Ngay từ đầu, sẽ chẳng vui vẻ gì khi một công cụ thông cảm với một công cụ khác phải không? 

Nhưng hôm nay đã khác. Những người nằm xuống hôm nay đã chết vì Artizea. Đối với một cuộc hôn nhân hợp đồng hai năm, điều đó không đáng. Và bây giờ cô phải chịu trách nhiệm cho tất cả những điều đó. Vì giờ đây cô đã là vợ anh, nên không thể bí mật đối phó với tội lỗi sau lưng Cedric. 

Cái chết của Aubrey cũng vậy, cô ấy đáng lẽ không cần phải chết. Đại công quốc Evron đã bị chia rẽ, đây là một biến số mà Artizea đã không nghĩ đến. Nhưng cô đã đi trước tất cả những điều đó. 

“Chỉ riêng hôm nay thôi.” Hãy cảm nhận đi. Có lẽ là vì cô đã thấy một đám tang mà cô chưa từng thấy bao giờ. Artizea chưa bao giờ thấy thương tiếc quen thuộc và kiềm chế đến thế.

Không, sẽ chẳng ai quen với cảm giác đó cả. Đó không phải là cảm xúc, mà là thủ tục người dân ở đây đã trở nên quen thuộc. Cedric sẽ mãi mãi không quen với nó ngay cả khi cô hủy hoại Evron.

Ngôi đền trở nên vắng lặng vì các linh mục đi vắng để dẫn dắt đám tang. Artizea để Lysia và những người hầu gái ở lối vào ngôi đền.

Alphonse nhấc đèn lên.

Ngôi đền của thành trì Evron nhỏ hơn so với số lượng người, tầm quan trọng về địa lý hay chính trị của thành trì bởi vì không có đủ đất trong lâu đài dành cho nó. 

Nhà nguyện nơi đặt quan tài của Aubrey cũng nhỏ như vậy. Nến chỉ được thắp sáng ở bên trái và bên phải của nhà nguyện. Nắp quan tài đã được đóng đinh. Thay vì lớp bông trắng mịn, nó được bao phủ bởi lớp vải thô ráp không được nhuộm màu. Ở giữa không phải là một bông hoa màu trắng, mà là một cây tầm gửi đang trĩu quả không biết từ đâu đó chui ra.

Trước mặt cô là một hiệp sĩ trạc 30 tuổi.

"Bà Mel Jordyn." Con gái lớn của gia đình Jordyn.


 

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 85
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.