Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 91

Artizea nhìn thẳng vào Cedric trong cơn choáng váng.

 "Ta vào được không?"

 Cedric hỏi làm Artizea do dự. Artizea lùi lại trong sự bối rối.

 Cô ấy không nghĩ ngài ấy không thể vào hoặc cô ấy sẽ ghét nó, nhưng cô ấy ngạc nhiên đến nỗi tự hỏi đó là gì.

 Cách đây bốn ngày thì Lysia đã bỏ đi.

 Cô được biết rằng phải mất ba ngày để đi bằng ngựa đến pháo đài ở cổng đứng. Vì vậy, cô nghĩ rằng sẽ phải mất ít nhất ba hoặc bốn ngày nữa để Lysia trở về.

 Và không có cách nào Cedric có thể trở lại vào lúc này.

 Cuộc tranh cãi không thể kết thúc nhanh như vậy.

 Đây không phải là vấn đề trả lại đứa bé Karam bị bắt cóc.

 20.000 chiến binh được tập hợp lại. Khi con số đó được thống kê, nó không kết thúc bằng cách nói, 'Tình hình đã kết thúc, giải tán'.

 Lợi ích cá nhân, lợi ích giữa các thế lực và các lợi ích khác sẽ được gắn kết với nhau.

 Hầu hết, nếu họ đã góp được nhiều như vậy, họ sẽ nghĩ rằng họ phải chiến đấu.

 "Chuyện gì đã xảy ra? Người đến khi nào vậy?"

 "Ta vừa mới tới."

 Ngài ấy sẽ làm thế. Cedric đang mặc một chiếc áo choàng chống gió phủ đầy bụi và tuyết. Ngay khi vào thành, ngài đã đi thẳng đến phòng của Artizea.

 Cedric nói.

 Lúc đầu ta định viết một lá thư, nhưng trong đầu ta không nghĩ ra được gì".

 "Cái gì?"

 "Có vài điều ta cần nói với các người, vài điều ta muốn thảo luận với các người, nhưng ta không thể viết nổi. Đó là lý do tại sao ta đến đây."

 "Ngài có vấn đề gì quan trọng không?"

 Cô ấy hỏi một cách lo lắng. Cô không thể chấp nhận những lời của Cedric nói rằng ngài ấy thực sự không thể viết nổi dòng nào.

Cô ấy tự hỏi những điều rắc rối và nghiêm trọng hơn đã phát sinh mà ngài ấy không thể giải thích bằng chỉ vài câu.

Cedric mỉm cười và nhìn cô.

“Chà, đó là một vấn đề nghiêm trọng mà ta cần lời khuyên của nàng, nhưng ta sẽ giải quyết vấn đề này trước. Việc này cấp bách hơn ”.

"Gì thế?"

Artizea chớp mắt.

"Ta muốn đến gặp nàng trước khi nàng rời tới thủ đô."

Nửa là sự thật, nửa là dối trá. Đó là bởi vì ngài ấy không cần phải đến vội vàng như vậy nếu ngài chỉ đến gặp cô.Artizea. Nhưng đúng thật là ngài ấy muốn đến.

Cedric mở rộng vòng tay và ôm cô vào lòng.

Bởi vì ngài ấy di chuyển quá chậm, Artizea có thể biết rằng cô sẽ được anh ôm vào lòng. Nhưng, cố tình, cô giật mình và sững người lại.

Một cái chạm nhẹ nhàng trên môi cô. Khi cô nhận ra đó là một nụ hôn, anh ta đã nhấc bổng cô lên.


 

"Dạo này cô gầy hơn rồi à?"


 

"Điều đó… ta không."


 

Artizea đáp lại.


 

Cedric nâng nhẹ cô bằng một tay và dùng tay kia cởi bỏ chiếc áo choàng bụi bặm.


 

Thắt lưng và áo khoác, cùng với thanh kiếm và khẩu súng của anh ta treo trên đó, rơi xuống sàn.


 

Artizea hấp tấp cúi người xuống và dùng hai tay ôm lấy mặt anh.


 

Mặt Cedric hơi lạnh. Là do anh ở bên ngoài với gió lạnh đã lâu.


 

"Nàng có bận không?"


 

"Ta không."


 

“Còn cơ thể của nàng thì sao? Nàng có cảm thấy mệt không?"


 

"Không, ta không ốm."


 

Artizea vừa nói, cơ thể vừa run lên. Có vẻ như nhiệt độ cơ thể cô đã tăng lên vài độ. Cô ấy thậm chí còn cảm thấy nóng ở mí mắt của mình nên cô ấy không thể mở mắt một cách tử tế.


 

Cedric cười.


 

"Quà là nhẹ nhõm."


 

"Gì vậy?"


 

“Ta e rằng nàng sẽ không thể cầm cự được nếu nàng ở trong tình trạng tồi tệ như lần trước.”


 

Lời cuối của ngài ấy  thì thầm bên tai cô.


 

Hơi thở nóng hổi của anh hòa cùng hơi thở của cô. Cedric đặt Artizea xuống giường.


 

***


 

Khi Artizea mở mắt ra, mọi nơi đều là bóng tối.


 

Cơ thể cô nóng bỏng. Đã lâu rồi cô ấy mới ngủ một giấc ấm áp như vậy. Chính xác mà nói, đây là lần đầu tiên kể từ khi cô ấy bước xuống một con tàu đến Đại cường quốc Evron. Tại thành phố cảng, cô kiệt sức đến mức ngất xỉu chứ không ngủ được.


 

Điều thú vị là nó khiến cô ấy nhận ra, bằng nhiệt độ hơn là cảm giác, rằng cơ thể cô ấy đang chìm vào giấc ngủ khi ở dưới vòng tay của Cedric.


 

Cơ thể cô rất thoải mái. Cô hầu như không cảm thấy ngón tay bị tê cứng hay đau nhức vai, thường là cô rất đau mỗi khi ngủ dậy.


 

“Ư ……”


 

Tuy nhiên, âm thanh đau đớn vẫn phát ra. Cơ bắp của cô ấy, thứ mà cô ấy thường không biết nó tồn tại, cầu cứu hết chỗ này đến chỗ nọ.


 

Chiếc giường rung rinh. Artizea quay đầu nhìn lại trong vô thức.


 

Cedric, nằm cạnh cô, đưa tay ra và thắp một ngọn nến. Và quay người về phía Artizea.


 

Artizea nhìn chằm chằm vào mặt anh với tâm trạng mơ hồ. Nó vẫn là một cảm giác như mơ rằng người đàn ông này đang nằm bên cạnh cô.


 

Sau đó, Cedric duỗi tay về phía cô. Vòng tay của Cedric nhẹ ôm lấy bụng cô.


 

Artizea nhắm chặt mắt. Cô khó có thể mở mắt và nhìn anh.


 

“Nàng có thể ngủ nếu nàng tự tin rằng nàng có thể ngủ đến sáng, nhưng sẽ tốt hơn nếu mở mắt ra một lúc. Bây giờ vẫn là buổi tối. "


 

Một giọng nói nhẹ nhàng lọt vào tai cô. Làn da của Artizea chợt run lên.


 

Lần này Cedric vuốt ve má cô khi cô nhắm mắt.


 

“Đừng giả vờ như nàng đang ngủ khi nàng đã thức dậy rồi.”


 

Vòng tay anh lại vòng qua eo cô. Artizea đã bị kéo tới chỗ ngài ấy. Cedric ôm chặt cô một lần nữa, và chọc cô.


 

Cô đã hoàn toàn tỉnh dậy.


 

Khi cô cố gắng mở mắt ra, khuôn mặt của Cedric đã ở ngay trước mặt cô. Lần này Artizea lại nhắm mắt.


 

Tay Cedric vuốt tóc cô.


 

"Nếu nàng không mở mắt, ta sẽ hôn nàng."


 

Nó trở thành một tình huống tiến thoái lưỡng nan. Artizea do dự mở mắt ra.


 

Cedric đã không giữ lời. Đó là bởi vì khoảnh khắc ánh mắt họ chạm nhau, anh lại chạm vào môi cô.


 

Chỉ sau khi cơ thể của Artizea, không thể thở được, mất sức, môi anh mới bỏ xuống. Cedric đặt mình xuống gối và ôm cô trên người.


 

Artizea nằm xuống một lúc, vai cúi xuống.


 

Cedric vẻ mặt uể oải. Không giống như sự chán nản khi anh mệt mỏi, giống như anh đang vùi đầu vào giường và ghét phải đứng dậy.


 

Artizea nhìn vào khuôn mặt với tâm trạng lạ. Lần đầu tiên cô biết anh có thể có một bộ mặt như vậy.


 

Bụng cô kêu réo lên. Cô không nghĩ rằng bụng cô đang đói, nhưng cô rất đói. Cảm giác đói như thế này là không bình thường, cô thấy lạ.


 

Sau đó, Cedric gạt bỏ sự lười biếng của mình và ngồi dậy. Sau đó anh ấy vò đầu bứt tóc rối bời.


 

"Chúng ta có nên ăn không?"


 

"…..Đúng."


 

Có lẽ anh đã nghe thấy tiếng réo bụng, mặt Artizea đỏ bừng.


 

"Đợi một chút. Ta sẽ trở lại."


 

"Gọi ai đó đi. Người giúp việc sẽ chờ. ”


 

“Dù sao thì ta cũng phải thay quần áo. Và… ta cảm thấy mình không muốn bị quấy rầy bây giờ. ”


 

Artizea đã có thể hiểu được lời nói của Cedric.


 

Bên trong căn phòng tối và ấm áp. Lớp lông trắng trên tường phản chiếu ánh sáng của lò sưởi và nến, biến căn phòng thành một màu ấm áp.


 

Hơi ấm như một ánh hào quang. Đó là một không gian chân thành và sâu lắng, như thể chỉ còn lại hai người họ trên thế giới.


 

Ngay lúc đó Artizea biết, cô ước rằng thời gian sẽ kéo dài mãi mãi.


 

Nếu trên đời này không còn gì tồn tại, chỉ có cô và anh tồn tại, cô sẽ hạnh phúc khi được vùi trong vòng tay anh như hiện tại, không còn suy nghĩ, không còn tội lỗi, không còn biết xấu hổ.


 

Tuy nhiên, họ vẫn phải mở cánh cửa.


 

Cedric đứng dậy. Và từ trên giường, anh nhặt chiếc áo khoác và đôi ủng rơi ở chỗ này chỗ nọ.


 

"Chìa khóa ở đâu vậy?"


 

Anh hỏi, chỉ vào cánh cửa thông với phòng ngủ của mình.


 

Artizea cẩn thận ngồi dậy, quấn chăn quanh mình. Đó là bởi vì cô ấy quá xấu hổ để trả lời trong khi nằm xuống.


 

"Bên cạnh đó, nó nằm trong một ngăn kéo."


 

Artizea chỉ vào chiếc bàn trang trí nhỏ cạnh cửa. Cedric mở ngăn bàn và rút chìa khóa.


 

Cánh cửa bị khóa mở ra. Cedric để cửa mở và băng qua phòng đằng kia.


 

Một cơn gió lạnh thổi qua cánh cửa đang mở. Có tiếng anh ném đống quần áo xuống sàn và anh giật dây vòi tắm.


 

Khi trời trở nên lạnh hơn, cô muốn nằm lại với tấm chăn, nhưng Artizea đã cẩn thận ra khỏi giường.


 

Khi thấy luồng không khí lạnh từ phòng ngủ của Cedric, cô không chắc chắn về việc đi qua phòng thay đồ để tìm bộ đồ ngủ. Nếu cô ấy gọi người giúp việc, họ sẽ chuẩn bị nước tắm cho cô và thậm chí mang quần áo để mặc cho cô ấy, nhưng cô ấy không muốn.


 

Khoác một chiếc áo choàng lên cơ thể trần của mình, Artizea tiến lại gần lò sưởi. Sau đó, cô đổ đầy nước vào ấm và treo nó trên lửa.


 

Ngay sau đó Cedric quay lại với một đĩa bánh mì và một chai sữa trên tay. Ngay khi cánh cửa đóng lại, nó đã nóng lên.


 

“Trước hết, hãy ăn một thứ gì đó nhẹ nhàng. Người quản gia nói rằng anh ấy sẽ chuẩn bị một bữa tối thích hợp và sẽ mang nó đến đây nhưng ta đã nói với anh ấy là không. "


 

“Với ta như vậy là đủ. Nhưng đối với Lãnh chúa Cedric, điều này có thể là chưa đủ ”.


 

"Nó sẽ giúp ta nếu ta không ăn và vẫn còn rất nhiều nữa."


 

"Ta không nói về kỹ năng sinh tồn."


 

Artizea nói như thể điều đó thật vô lý. Cedric cười nhẹ.


 

“Nàng muốn ăn gì thì ăn, lát nữa ta có thể mang từ trong bếp ra. Ngồi xuống. Nảng có muốn đợi trà không? Hay sữa? ”


 

"Ta thích uống trà hơn."


 

Cedric mang theo ấm trà. Artizea ngồi trước lò sưởi và nhìn anh di chuyển.


 

Đôi chân trần trong đôi dép lê của anh thu hút sự chú ý của cô.


 

"Có gì không?"


 

"Không có gì."


 

Đó là một ánh mắt không có ý gì. Cô chỉ thấy lạ lẫm khi nhận ra rằng họ đã trở thành một cặp đôi thực sự.


 

Cedric pha trà. Artizea đưa chiếc bánh sandwich đã cắt thành từng miếng vừa ăn vào miệng.


 

Artizea hoàn toàn không thích đồ ăn lạnh, nhưng giờ cô cảm thấy không chắc chắn, có lẽ vì cơ thể nóng hổi của cô.


 

Lòng trắng trứng luộc và táo được cắt dày giữa khoai tây nghiền và lòng đỏ. Nó có vị tươi ngon bất cứ khi nào nó chạm vào răng của cô. Chút mù tạt cũng khơi dậy mùi vị nồng nàn.


 

"Nàng muốn cho sữa vào trà chứ?"


 

"Vâng"


 

Cedric rót sữa vào ly và đổ một ly trà đặc lên đó.


 

Artizea đã nhận nó một cách biết ơn. Và cô ấy đã cười.


 

“Đại công tước Evron đang lo khoản trà.”


 

"Nếu chàng nói như vậy, đó là nước được đun sôi bởi nữ hầu tước Rosan."


 

Cedric mỉm cười.


 

Cô ấy đã ăn một vài chiếc bánh mì và nghĩ rằng mình sẽ ngủ một giấc sau đó. Artizea chỉ có thể hỏi.


 

“Mà này, việc chạy đến đây vội vàng như vậy có thực sự quan trọng không? Còn Lysia thì sao? ”


 

“Cô ấy sẽ đến từ từ. Ta rất vội vì lo rằng nàng sẽ rời đi ngay lập tức mà không cần đợi hồi âm của ta ”.


 

Cedric đáp, cho đường vào tách trà và dùng thìa khuấy đều.





 

Bạn đang đọc:Ác Nữ Trùng Sinh - Ác Nữ Trọng SinhChương 91
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.