Bạn đang đọc:BÚP BÊ NGỦ CỦA CÔNG CHÚAChương 12

Raha đặt chiếc vòng cổ nàng đã đeo hôm qua vào tay người phụ tá.

 

“Cẩn thận trả nó lại cho Bệ hạ.”

 

“Nó là món quà của Bệ hạ cho Công chúa mà không phải sao? Thần nghĩ người nên giữ nó lại.”

 

“Ngài cho ta mượn. Ngươi không nghĩ rằng nên tặng những thứ giá trị như thế này cho vị Hoàng hậu kế vị sao?”

 

Tên phụ tá nhận lấy với một nụ cười quỷ dị.

 

“Thần sẽ cẩn thận trả nó lại.”

 

“Được rồi.”

 

Karzen không thích những từ Hoàng hậu, hôn nhân, hay đính hôn. Mặc dù Raha biết điều đó, nàng vẫn nói về nó. Tâm trạng hoàng đế là một vấn đề vô cùng quan trọng đối với người phụ tá, là người trợ lý thân cận nhất. Tất nhiên, Raha cũng phải chịu đựng nếu Karzen không có tâm trạng tốt.

 

Tuy vậy, đó về cơ bản là một lời cảnh báo. Raha không thích khi tên phụ tá cứ liên tục nói liến thoắng.

 

Người phụ tá, hoàn toàn hiểu được lời cảnh báo thầm lặng phải dừng lại, lặng lẽ rút lui.

 

“Công chúa, xin người hãy đến phòng thay đồ.”

 

“Thời gian để chuẩn bị sắp đến lúc rồi ạ……”

 

Những người hầu thiếu kiên nhẫn nói ngay khi tên phụ tá rời đi. Và rồi Raha ngoan ngoãn bước đi. Những người hầu, với vị Công chúa trước cái gương lớn, bận rộn di chuyển xung quanh. Raha đang nhìn vào chiếc gương với đôi mắt xanh như biển cả của nàng. Đó là khi…

 

“Bệ hạ?”

 

Âm thanh một người tiến vào từ đằng sau nàng, từng bước từng bước. Nàng nhìn chằm chằm vào chiếc gương. Thật may mắn, không có dấu hiệu của Shed ở bất cứ đâu.

 

“Karzen?”

 

“Ta đang chán khi phải chờ đợi, nên ta đến đây, Raha.”

 

Raha mỉm cười

 

“Em sẽ căng thẳng. Đưa Bệ hạ đến phòng khách…”

 

“Nó có cần thiết không?”

 

Karzen ngồi bắt chéo chân trên chiếc ghế sô pha. Vị hoàng đế đã hoàn toàn ăn mặc chỉnh tề. Cái phù hiệu vàng trên đôi vai tỏa sáng lộng lẫy.

 

“Ta sẽ chờ em ở đây, nên hãy chuẩn bị sẵn sàng.”

 

Và đôi tay những người hầu ngay lập tức cứng đơ, Raha vờ mỉm cười như thể là tình huống này không là gì.

 

Đó chỉ là điều hiển nhiên, vì mọi thứ Raha đang mặc là một chiếc đầm ngủ mỏng manh. Thậm chí nàng còn phải cởi nó ra để mặc chiếc đầm.

 

Nhưng Raha bình thản ra hiệu những người hậu tiếp tục với chiếc cằm nàng.

 

“Nhanh lên và chuẩn bị xong đi.”

 

Đôi mắt Karzen phản chiếu qua chiếc gương dán chặt vào nàng. Ồ, tên khốn nào lại làm phiền Karzen nữa đây?

 

Còn người nào khác có thể khiến tên song sinh chết tiệt khó chịu khi nói về hôn nhân và đính hôn?

 

Vì vậy……

 

“……Haaa.”

 

Raha thoáng giật mình với một tiếng rên nhỏ. Đó là vì khi người hầu cởi bỏ chiếc áo lót ôm lấy ngực của Raha, núm vú của nàng đã bị dày vò cả ngày hôm qua bị đau. Đó là một thất bại vội vàng trong việc những người hầu để lộ cơ thể trần truồng của Raha trước Karzen ít nhất có thể.

 

Có thể là nàng quá lo lắng, tiếng rên rỉ yếu ớt đến từ cơn đau.

 

Vấn đề là những người hầu đang cầm lấy quần áo của Raha không thể thở được.

 

Sự thật rằng vị hoàng đế đang ở sau bọn họ, quan sát, khiến họ vô cùng lo lắng. Cho nên, chỉ có âm thanh sột soạt của quần áo.

 

Nên, tiếng rên yếu ớt của Raha đủ để Karzen nghe thấy.

 

‘Liệu Karzen có cho qua không?’

 

“Raha.”

 

Không thể. Karzen từ từ đứng dậy và lại gần. Trong giây lát, cột sống Raha nhói lên.

 

“Có chuyện gì sao, Raha?”

 

“Nó quá chật, em đau.”

 

“Haaa…”

 

Trước khi nàng kịp nhận ra, Karzen đang đứng phía sau nàng.

 

“Đau?”

 

Những người hầu đang giữ quần áo ngay lập tức tái mặt đi và cúi rụt đầu xuống. Họ sẽ bị tra tấn với tất cả những ngón tay bị kim đâm xuyên qua nếu Raha không viện ra một lý do.

 

 Raha mỉm cười cứ như là không có chuyện gì.

 

“Đúng vậy”

 

Những ngón tay của Karzen luồn vào mái tóc của Karzen và nâng lên. Ánh mắt hắn đặt nặng nề lên chiếc cổ trần. Không có vết gì ở bất kì đâu, chỉ làn da trắng, mềm mại.

 

“Em đã thốt lên vì nó quá chật, Raha.”

 

Giọng điệu dịu dàng. Đôi mắt của Karzen vẫn tập trung vào những đường nối giữa cổ và vai của Raha. Nàng tuyệt vọng mong rằng nàng sẽ không rợn tóc gáy khi ánh mắt hắn va vào.

 

Không, rõ ràng là tóc gáy nàng dựng đứng lên. Dường như tên song sinh điên rồ đang cố xoa tay hắn lên làn da nàng.

 

“Karzen.”

 

Vì thế Raha cố tình quay người lại đối mặt với Karzen.

 

“Em nghĩ em đã tăng cân. Trông em như thế nào?”

 

Viền váy mỏng manh của nàng bay phấp phới đầy sức sống. Nhớ cái quay người của Raha, ánh mắt của Karzen đã hướng đến bộ phận khác của cơ thể nàng thay vì chiếc cổ. Thấp hơn một chút và ánh mắt hắn sẽ ở chỗ bộ ngực của Raha.

 

Rồi Karzen nhìn lên và quay đi. Raha không biết rằng đó là để che đậy cho sự ngượng ngùng một cách tinh tế vừa phải.

 

“Ta không biết.”

 

“Thật ư?”

 

Raha nhìn những người hầu.

 

“Ta trông như thế nào?”

 

“Người vẫn vậy, thưa Công chúa.”

 

Những người hầu vội vàng trả lời.

 

“Thật sao? Vậy hãy nhanh lên và chuẩn bị sẵn sàng. Bệ hạ đang chờ.”

 

Cuối cùng, những người hầu cũng bắt đầu bận rộn di chuyển một lần nữa. Khi Raha nhìn Karzen, người vẫn đang thoải mái đứng sau lưng nàng, nàng nhíu mày.

 

“Người có thể đi và ngồi xuống được không? Bệ hạ, người có muốn em rời đi trông như thế này không?”

 

“Ô. Ta không thể khiến đứa em song sinh của mình tức giận. Ta sẽ vui vẻ làm điều đó.”

 

Sau đó Karzen ngồi xuống chỗ ngồi một lần nữa. Người hầu nhanh chóng đem lên cho hắn một ly sâm banh, và Karzen nhâm nhi ly rượu. Vừa dè chứng ánh mắt của vị Hoàng đế, những người hầu vừa sốt sắng chuẩn bị cho Raha.

 

Chỉ sau một khoảng thời gian, sự chuẩn bị đã hoàn tất.

 

Nụ cười thỉnh thoảng là đặc trưng của một tên song sinh thân thiện. Sẽ như thế nào nếu Karzen cũng như vậy thường xuyên? 

 

Liệu Raha có vui vẻ xem nụ cười của người anh song sinh giống hệt của nàng không?

 

Nhưng nó không sao nếu hắn làm điều này. Karzen thận trọng quan sát Raha, mặc dù đôi lúc hắn không thể rời mắt khỏi nàng. Sau khi hắn hoàn thành những tính toán bên trong, hắn sẽ thả Raha đi. Miễn là nàng có thể vượt qua như thế này, nàng sẽ không gặp rắc rối gì trong vài ngày.

 

Vì vậy nàng nghĩ nó sẽ ổn thôi.

 

Cho đến khi.

 

* * *

 

“Công chúa.”

 

Cha Amar thậm chí không thể dễ dàng lại gần Raha. Đó là một bước đi khôn ngoan. Nếu ông ta bước lại ngay khi nhìn thấy Raha, với ánh nhìn như muốn nói điều gì, ông ta sẽ lọt vào tầm mắt của Karzen.

 

Dù ông ta nghĩ rằng nhiều cái cớ phù hợp, không gì tốt hơn một tình huống ông ta rời đi mà không sử dụng cái lý do nào.

 

Raha, người đang trao đổi lời chào theo nghi thức với Amar, bước một bước.

 

Có lẽ vì sự xấu hổ về việc bị phát hiện hôm qua, Amar trông rất cảnh giác vào ngày hôm nay. Mặt khác, đó là một điều tốt khi ông ta kiểm soát biểu hiện của mình ổn hơn.

 

Nếu Amar bị Karzen bắt, nó sẽ rất…

 

Thật sự, vì sau đó tên bạo chúa điên cuồng có thể chặt đứt tay chân vị mục sư vẫn còn sống và đưa nó vào miệng ông ta. 

 

Nhưng qua đánh giá sự lo lắng của lão linh mục, điều đó không có vẻ sẽ xảy ra. Khi đại tiệc hoàn toàn kết thúc, những vị mục sư sẽ trở lại Vương quốc Holy và nàng sẽ lại bị giam giữ trong nội cung một vài ngày, như thường lệ.

 

Tuy nhiên, nàng không cảm thấy tồi tệ như mọi khi. Bởi nàng có Shed bên trong Nội cung. Thực tế, nàng thậm chí còn thấy tốt hơn. Nàng không biết tại sao. Phải chăng vì nàng không phải ở một mình nữa? Có thể đó là vì thân nhiệt của Shed rất tốt. Đó là sự ấm áp từ một người lạ mà Raha không quen. Những bước chân của nàng thật nhẹ nhàng khi nàng nghĩ về Shed.

 

“Công chúa Raha.”

 

Đó là, cho đến ngay trước giọng nói dừng nàng lại.

 

“……”

 

Đôi vai nàng cứng đờ, và Raha từ từ quay lưng lại. Một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, có tầm nhìn còn cao hơn nàng. Đó là Công tước Esther, và hắn đang nhìn nàng Raha.

 

“Công tước Esther.”

 

Cần rất nhiều nỗ lực để giữ giọng khỏi bị run rẩy. Và hầu như, nỗ lực của Raha không làm nàng thất vọng.

 

“Đã rất lâu rồi.”

 

“Đúng vậy.”

 

Không giống như những vị Công tước khác khác không bao giờ lại gần Raha một mình vì họ nhanh nhạy với sức mạnh của mình, chỉ có Công tước Esther luôn tiếp cận Raha ít nhất một lần một năm. Raha lắc đầu nàng trong vô vọng.

 

Vậy hôm nay……

 

Là ngày thứ tư thứ ba của mùa đông.

 

Lưng Raha thẳng tắp và ánh mắt nàng đồng thời nhìn xuống. Đóa hoa khô mà Công tước Esther giữ trong tay mà không chút chân thành nào.

 

Đó chính là đóa hoa khô mà Raha nhận hàng năm kể khi nàng lên mười hai. Hương cam khô lại không còn ẩm mà nồng đầm lan tỏa dần nơi chóp mũi nàng.

 

“Là ngày hôm nay.”

 

“Vâng, chị của thần, ngày Nữ bá tước Borbon chết.”

 

Raha nói mà không còn dành sự chú ý đến đóa hoa mà Công tước đang đưa.

 

“Ngươi có thể dừng tặng nó cho ta từ ngày hôm nay.”

 

“Điều đó là không thể.”

 

Công tước Esther từ tốn nói.

 

“Đó là ước nguyện của chị thần. Thần muốn hoàn thành ước nguyện của gia đình thần.”

 

Biểu cảm trong đôi mắt của Công tước Esther không thay đổi khi hắn kể lại. Một cảm giác lờ mờ của sự siết chặt trong cổ họng hắn. Nhưng khi hắn khi hắn lần đầu tiên đưa đóa hoa cho Raha, sự tức giận tràn ngập trong đôi mắt hắn.

“Không phải Công chúa ít nhất sẽ nghe theo nguyện vọng của bảo mẫu của người sao?”

 

Raha lại hạ thấp ánh nhìn.

 

“Tất nhiên rồi.”

 

“……”

 

“Nữ bá tước đã gặp tai nạn vì ta.”

 

“Vâng.”

 

Công tước Esther nhẹ nhàng cúi đầu.

 

“Chị ấy chết là vì Công chúa.”

 

“Nếu không vì Công chúa, chị ấy sẽ vẫn còn sống.”

 

“……”

 

Công tước Esther khẽ cúi đầu nhẹ nhàng với một biểu hiện thiếu hiểu biết sâu sắc.

 

“Có rất nhiều điều để cảm ơn người. Công chúa. Người đẹp như búp bê hôm nay.”

 

Đó là tất cả. Công tước Esther rời đi với một cử chỉ duyên dáng không cần phải chỉ ra. Hắn bước về phía những người quen đang chờ của hắn.

 

Tất cả những gì còn sót lại là Raha với một đóa hoa có mùi như một hỗn hợp của quả cam khô.

Bạn đang đọc:BÚP BÊ NGỦ CỦA CÔNG CHÚAChương 12
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.