Bạn đang đọc:BÚP BÊ NGỦ CỦA CÔNG CHÚAChương 13

 

“……”

 

Raha tiếp tục đi, cố gắng không gây nhiều áp lực lên đôi bàn tay. Cảm xúc đê mê ban nãy dần lắng xuống, thay vào đó là hương cam phảng phất . Rất nhanh, những thứ này bắt đầu khiến nàng bận tâm.

 

Tại sao những tên quý tộc đó không uống rượu nữa? Mình phải chống cự Karzen như thế nào khi cả người cứ cứng đơ thế này? Tại sao những lão linh mục lại tái mét sau lời mình nói hôm qua?

 

Tại sao giữa mùa đông mà nóng thế này? Tại sao phòng đại tiệc ồn ào quá vậy? Mấy người đó cứ nói như điên rồi lại cười khổ.

 

Tại sao chứ?

 

Phải ngủ bao nhiêu lần nữa với Shed thì họ mới thành công trong cuộc thí nghiệm phá hủy đôi mắt người thừa kế?

 

Mình có nên quay lại và dành cả ngày bên hắn ta?

 

Raha lắc đầu căm phẫn.

 

Tại sao mình vẫn còn sống?

 

Đôi giày xinh đẹp của nàng, được tô điểm bởi những viên hồng ngọc, đang đi bỗng dừng lại. Chúng dừng hẳn lại. Chân nàng, trong thoáng chốc tưởng chừng như quên mất điểm đến của nó, đứng yên như thể nó đã cắm rễ tại chỗ.

 

Với Raha, nàng cảm thấy thời gian dài vô tận.

 

Với người khác, đó chỉ là một vài giây.

 

Nàng Công chúa hợp pháp được giáo dục tốt cuối cùng cũng lấy lại tinh thần.

 

Nàng là vị Công chúa mà tất cả mọi người đều vô cùng quan tâm, mặc dù chuyến du ngoạn ngắn ngủi của nàng còn không được nhắc đến trong những tin đồn. Trái lại, nàng cảm giác như mọi người đang liếc nhìn mình.

 

Đó là vì nàng là Công chúa điện hạ, người được vị Hoàng đế song sinh yêu thương xen lẫn căm ghét.

 

Nàng bước về phía Karzen. Hắn đang ở cùng với vài người lính trông nửa chán chường nửa hứng thú.

 

Ly sâm banh hắn cầm trong tay lấp lánh đẹp đẽ dưới ánh đèn chùm.

 

Những gã quý tộc nhận thấy Raha đang lại gần và cúi đầu.

 

“Công chúa.”

 

Rồi họ tự nhiên lui ra. Và Raha ở bên cạnh Karzen. 

 

“Raha.”

 

“Bệ hạ.”

 

Karzen hướng ánh mắt xuống. Mặc một chiếc đầm trắng và những viên kim cương, Raha và đóa hoa khô chẳng hề hợp nhau.

 

Karzen nhẹ nâng cằm.

 

“Đóa hoa đó là gì vậy?”

 

“Công tước Esther tặng em.”

 

“Ah.”

Một nhà quý tộc thân cận vội vàng lên tiếng.

 

“Công tước Esther luôn tặng hoa cho Công chúa một lần một năm, đúng không?”

 

“Đúng vậy.”

 

‘Mình nghĩ nó là một cái gì đó tương tự thế này gần đây……’

 

Người quý tộc không thật sự hỏi vì tò mò, ông ta chỉ vờ như hứng thú trong một sự cố gắng trong vô vọng để được Karzen nhìn nhận một lần nữa.

 

Raha nhìn lên Karzen. Hắn đang trưng ra bộ mặt cau có. Trông như hắn vừa biết vừa không biết vì sao Công tước Esther tặng nàng đóa hoa này.

 

Không, đó là một cái nhìn không hứng thú.

 

Những gã quý tộc gần Karzen bận rộn gợi lên chủ đề. Như một đàn kiến trong hủ đường, nhưng điều đó không quan trọng.

 

Karzen đang lắng nghe với vẻ mặt lơ đễnh như thường lệ, đột nhiên hắn nghe tiếng báo cáo của người phụ tá đang tiến lại gần.

 

“Những vị linh mục sẽ rời đi sớm, Bệ hạ.”

 

Karzen nhìn Raha mà không gật đầu.

 

“Raha.”

 

Hắn không nói to. Hắn khẽ thì thầm vào tai nàng. Nhưng những tên quý tộc nãy giờ luôn dán mắt vào Karzen và Raha, đều thấy cảnh tượng đó.

 

Thật thiển cận và dại dột khi ngậm miệng lại ngay khi Hoàng đế lên tiếng. Bây giờ nếu muốn có sự chú ý của Bệ hạ, họ phải bằng cách nào đó tạo ra âm thanh dễ chịu và không làm phiền.

 

Thậm chí khi cặp song sinh hoàng gia đang nói chuyện bí mật, những người quý tộc đứng trước họ trao đổi trò đùa cá nhân với vẻ mặt thích thú.

 

Đây chính là uy quyền của người bề trên. Dù đó là ai, họ cũng cần cố gắng hết sức để không khiến hắn khó chịu.

 

Nó trái ngược với những người cùng giai cấp không chút quyền lực của họ, những người hào hứng gào thét những lời thiếu suy nghĩ.

 

Và vì thế, người đứng đầu đế chế Delo, anh sinh đôi của Raha, nói vào tai nàng.

 

“Em và cha Amar đã nói gì vào ngày hôm qua?”

 

Giọng nói của Karzen thật dịu dàng, nhưng Raha biết rằng hắn không chỉ hỏi vì hứng thú. Minh chứng cho điều này, đôi mắt xám của Karzen chắc chắn đang phát sáng.

 

“Không có gì nhiều.”

 

“Ta tò mò về điều đó.”

 

 Raha áp môi nàng vào tai Karzen. Nếu Karzen ở phía trước một chút nữa, đôi môi nàng sẽ bị che đi.

 

“Karzen.”

 

Ánh nhìn hắn nấn ná một cách ám ảnh trên đôi mắt xanh của Raha. Vờ như không biết, Raha mỉm cười và nói thầm.

 

“Em hỏi vì sao ông ta cố giết chúng ta.”

 

“……Cái gì?”

 

“Em hỏi ông ta làm thế nào mà một người phục vụ cho Chúa lại quá tàn ác.”

 

“……”

 

Karzen, đóng băng trong giây lát, rồi hỏi lại.

 

“Ông ta nói gì?”

 

“Ông ta chỉ tái mét đi. Ông ta không nói gì lại.”

 

“……Ah.”

 

Ít lâu sau. Một nụ cười chầm chậm nở trên đôi môi của Karzen. Với một tay trên khuôn mặt của Raha, Karzen cúi vai và cười thành tiếng.

 

“Ô, chết tiệt, Raha. Em thật sự…”

 

Tiếng cười cao vút của vị hoàng đế ngắt ngang cuộc nói chuyện điên cuồng của đám quý tộc. Mọi người nhìn chằm chằm vào Karzen, người đang cười, với khuôn mặt nhẹ nhõm hoặc lo lắng. Raha chỉ mỉm cười như một chú hề ngây thơ.

 

“Tại sao em lại sinh ra là một đứa em song sinh của ta?”

 

“Tại sao? Ngài muốn em sinh ra là một thứ gì khác sao?”

 

“Tất nhiên rồi. Vì em rất hợp với ta, em nên được sinh ra là con gái của một gia đình quý tộc phù hợp. Thậm chí nếu em là đứa con gái của một Nam tước, em sẽ là Hoàng hậu ngay lập tức…”

 

Raha bật cười. Vì vị Hoàng đế trông hạnh phúc, và Công chúa cười vui vẻ, những người quý tộc mỉm cười với biểu cảm ấm áp trên khuôn mặt.

 

Raha khiêu vũ hai lần nữa với Karzen, rồi ngồi xuống kế bên hắn, người không còn nhập nhằng phá vỡ các phong tục xã hội.

 

“Đúng rồi, em có thích đám nô lệ không?”

 

“Vì sao?”

 

“Em chỉ bất đắc dĩ rời đi sớm vào hôm qua và hôm nay thôi, nhưng em sẽ không cần rời khỏi đó trong một tuần.”

 

Karzen nhẹ nhàng nói, vén tóc Raha ra sau tai.

“Em phải chăm sóc tốt cho đám nô lệ của em. Họ không còn nơi nào quay lại trừ em.”

 

“Vâng, Karzen.”

 

Nàng mỉm cười như Karzen. Có thể vì họ là cặp song sinh, nhưng khi họ bắt chước nụ cười của nhau, gần như thể là họ thật sự có khuôn mặt giống nhau.

 

“Không còn nơi nào để quay lại trừ em.”

 

Đó là những lời quả quyết.

 

Karzen thích điểm này của Raha. Nàng sẽ không ép buộc cuộc trò chuyện. Nàng lặp lại những gì hắn nói một cách khi cần thiết và im lặng vào thời điểm thích hợp.

 

Đứa em sinh đôi, người cướp đi đôi mắt xanh, vô cùng thông minh. Nàng thông minh đến mức nàng có thể khiến cơn thịnh nộ đang sôi sục của Karzen lắng xuống.

 

Cảm giác như một con quái thú phàm ăn với cái bụng no căng, Karzen từ từ di chuyển ánh nhìn của hắn. Ánh mắt gã lưu lại phút chốc nơi con ngươi ẩn dưới hàng mi xanh rạng ngời của Raha.

 

Karzen gõ vào tay cầm và lần này, dịu dàng hỏi.

 

 “Em có sợ khi phải ở một mình trong nội cung không? Em có muốn ta ở lại với em không?”

 

“Ngài sẽ làm thế sao?”

 

“Ta có thể làm nhiều điều em muốn, nếu em muốn.”

 

Nàng quyết định mình phải gạt bỏ suy nghĩ ban nãy.

 

Thậm chí con người quyền lực này có thể nói điều hắn không có ý định làm.

 

Raha tự giày vò trái tim mình, cố gắng nén nỗi sợ, rồi nàng mỉm cười.

 

“Em ổn. Karzen.”

 

Đóa hoa khô được người phục vụ giữ một lúc khi nàng khiêu vũ, một lần nữa ở trong tay Raha. Mùi hương héo hắt phảng phất khắp nơi, đối với Raha, cuộc sống này cũng ngột ngạt như vậy.

 

* * * *

 

“……Vậy, ta sẽ để đó cho ngươi.”

 

Shed nhẹ nhàng nhíu mày và nhìn những người hầu đang dần khuất dạng.

 

Đã bao nhiêu ngày rồi?

 

Vào buổi sáng, khi Raha không ở đây, những người hầu vào phòng và quét dọn nhanh. Họ đem lên thức ăn, thay ga trải giường và những cái bình, và lau sàn và bồn tắm.

 

Vào ngày đầu tiên, họ giật mình và ngất xỉu khi thấy Shed vẫn còn sống. Nhưng đó là tất cả.

 

Vì Shed đang giả vờ là bị đau. Rất có thể, nếu không nhờ những giọt máu mà nàng Công chúa tóc xanh cho gã, gã hoặc là đã đi sang phía bên kia vì con ấn được khắc hoặc gã vẫn đang thoi thóp vì bệnh.

 

Đây là những hành động cần thiết. Không quá khó khăn khi nằm trên giường và vờ như sắp chết.

 

Shed nghĩ gã nên hỏi khi nào Raha trở về vào hôm nay. Liệu có ổn không khi những người hầu thấy gã vẫn còn sống?

 

Vì những khuôn mặt của người hầu trông tái mét hơn so với gã mong đợi.

 

Thật vậy, có vẻ hiếm có ai có thể sống sót qua tất cả những đau khổ đó.

 

Con ấn.

 

Shed nhìn vào vệt đỏ được khắc trên ngực trái gã.

 

Gã không biết một con ấn mạnh như thế có thể được khắc lên những tên nô lệ của Công chúa. Sự thật rằng những tù nhân chiến tranh của Đế chế Delo trở thành nô lệ phòng ngủ của Công chúa được lan truyền khắp châu lục.

 

Tuy nhiên……

 

Gần như tất cả những tên nô lệ chết sớm.

 

Những chuyện đơm đặt và báo lá cải về nó tràn ngập.

 

Rằng nàng Công chúa có sở thích vô cùng tàn bạo đến mức đám nô lệ không thể chịu được và chết sớm.

 

Mãi cho đến khi Shed ngủ với Raha thì gã mới hiểu. Đó là một tin đồn nực cười.

 

Nàng Công chúa rất vụng về.

 

Nàng thật sự rất tệ về chuyện đó.

 

Gã có thể thấy rằng nàng đã được học về hoạt động cơ thể trên lý thuyết. Nhưng không giống thái độ hống hách và phẩm giá bẩm sinh của vị Công chúa, bản thân hành động rất vụng về.

 

Lần đầu tiên gã đưa vào, nàng còn ngất vì nỗi đau, nên Shed không thể không biết rằng gã là lần đầu tiên của nàng……Shed cau mày.

 

Mặc dù điều đó, những tin đồn về sở thích tình dục của Công chúa khá phổ biến, vì vậy dường như những tin đồn như thế cố tình được lan truyền.

 

Tất nhiên, chủ mưu của việc này phải là tên sinh đôi của nàng, vị Hoàng đế.

Bạn đang đọc:BÚP BÊ NGỦ CỦA CÔNG CHÚAChương 13
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.