Bạn đang đọc:BÚP BÊ NGỦ CỦA CÔNG CHÚAChương 14

‘Mình phải làm gì bây giờ?’

 

Phòng thí nghiệm đã bị phá hủy và ngôi đền đã bị giẫm nát bởi những bước chân tàn bạo của vị hoàng đế.

 

Shed thì chỉ tràn ngập cơn thịnh nộ và sự tức giận đối với Karzen, và gã chợt nghĩ đến những vật thí nghiệm đã cống hiến hết mình cho một mục đích vĩ đại hơn một lúc.

 

Đột nhiên một khuôn mặt hiện lên mà gã không ngờ tới hiện lên.

 

Raha de Harsa.

 

Công chúa…

 

Shed cau mày.

 

Nàng thật sự là một người phụ nữ thất thường. Chỉ một vẻ ngoài ngây thơ, đôi mắt bình thường, và một giọng nói nói rằng nàng không hứng thú……

 

Đôi khi, gã cảm giác như gã đang nhìn vào một con búp bê.

 

Thân nhiệt của nàng là thứ duy nhất nhắc nhở gã nàng là một con người.

 

Nhiệt độ cơ thể trong tay của Shed từ từ tăng và rồi biến mất.

 

* * *

 

Raha không thể chịu đựng được hơn nữa.

 

“Công chúa. Thần sẽ gọi bác sĩ cung điện ngay lập tức.”

 

Raha bước vào phòng khách của Phòng Đại tiệc lớn, nói rằng nàng cảm thấy buồn nôn.

 

Không có gì đặc biệt. Karzen cũng không nhận thấy bất kì điều gì khác thường.

 

“Công chúa, vào thời điểm này, người được cho là sẽ cảm thấy như thế này……”

 

Nàng có thể nghe những lời nhỏ, nhanh của người hầu.

 

Đúng vậy, ban đầu, Raha luôn luôn trong trạng thái vô cùng tồi tệ khi những tên nô lệ mới vào. Thân hình nàng không cân đối thậm chí sau khi ở trong nội cung trong một tuần, vì vậy, nó còn tồi tệ hơn bây giờ vì nàng đã ra ngoài chỉ sau hai ngày, như lần này.

 

Ngồi trên chiếc ghế dài, khom vai, Raha có thể nghe thấy tiếng ai đó há hốc một chút bên tai. Hắn chắc chắn đã nhận cuộc gọi và chạy đến như điên.

 

“Công chúa.”

 

Trước giọng nói trẻ trung, Raha ngẩng đầu.

 

“Hãy để thần kiểm tra tình trạng của người.”

 

Không giống như những giọng nói cảnh giác, khuôn mặt cao nhất là mười bốn tuổi. Cậu bé, mặc trang phục gọn gàng và đắt tiền chỉ được mặc bởi những người của Hoàng Cung, lấy ra vài viên thuốc từ một cái hộp nó đem theo.

 

“Uống cái này.”

 

Đó là thứ quen thuộc. Nó là một chất ổn định.

 

Raha nuốt xuống thuốc ổn định trong một ngụm. Nàng ho nhẹ và bàn tay nhỏ bé của cậu trai vỗ nhẹ nhàng vào lưng nàng. Bác sĩ của Raha nói.

 

“Chăm sóc cho chính mình, Công chúa.”

 

“……Tôi sẽ làm như thế.”

 

“Đó là lỗi của thần, thần không đủ tốt.”

 

“Không.”

 

Raha nhắm chặt mắt. Sau khi đã thở ra vài lần, tâm trạng của nàng dần dần trở lại điểm chuẩn.

 

Thuốc của vị bác sĩ này rất hiệu nghiệm đối với Raha.

 

“Oliver.”

 

“Vâng, thưa Công chúa.”

 

Raha nhìn vào cái lọ thuốc ổn định rỗng với cái nhìn thất vọng.

 

“Ta không thể uống cái này mỗi ngày thật sao?”

 

“Không hẳn…”

 

“Đúng thế.”

 

Raha gật đầu thành thật. Cậu bé, người đang cúi xuống nhìn nàng, quỳ xuống và bắt đầu xem xét nàng.

 

Vị Bác sĩ Hoàng gia trẻ tuổi thật sự rất nhiệt huyết kể từ ngày đầu tiên nó bước vào. Raha gọi nó.

 

“Oliver.”

 

“Vâng, thưa Công chúa.”

 

“Thầy ngươi thế nào?”

 

“Thầy gửi một lá thư nói rằng thầy vừa đến sa mạc. Thầy nói thầy gặp chút vấn đề trong việc hô hấp vì mồ hôi cứ tuôn ra trên khuôn mặt theo từng nhịp thở. Thầy cũng nói thầy nhớ những cơn gió mùa đông lạnh của đế chế Delo.”

 

“Đó hẳn phải khó khăn lắm.”

 

“Không ạ, thầy ổn.”

 

Oliver vừa nói vừa viết thứ gì đó.

 

“Thầy là một người đàn ông uyên thâm, thầy nói đó là điều đúng đắn phải làm.”

 

Một người đàn ông uyên thâm.

 

Một dấu hiệu nữa rằng Đế chế Delo rộng lớn này được Chúa ban phước.

 

Mọi người nói rằng những người đàn ông uyên thâm thứ mười ba là người đầu tiên giúp đỡ Người sáng lập để hình thành Đế chế Delo khi nó được thành lập. Trở thành những người uyên thâm nhất cả châu lục, họ là một nhóm chỉ cung cấp kiến thức cho Hoàng đế của Delo. Vì tính biểu trưng của họ, họ không giỏi trong việc đào tạo môn đồ.

 

Một trong vài môn đệ đó là Oliver.

 

Nó thay đổi con đường sự nghiệp vì nó cảm thấy hứng thú với y dược, và nó đã phải từ bỏ làm đồ đệ chính thức của người đàn ông uyên thâm. Nhưng dù sao, quan hệ của nó với những người đàn ông uyên thâm không dừng lại.

 

Đó là lí do tại sao, mặc dù tuổi đời còn trẻ, nó có thể giữ vị trí vị bác sĩ của nàng Công chúa Hoàng gia. Tất nhiên, kỹ năng của nó rất xuất chúng.

 

Oliver đưa Raha một gói thuốc và còn lại đưa cho người hầu. Sau đó nó nói nhỏ với Raha.

 

“Hãy chắc chắn rằng người dùng một gói mỗi đêm, thưa Công chúa.”

 

“Ừ.”

 

Không có câu hỏi ngược lại rằng đó là thuốc là gì. Raha không bao giờ hỏi loại thuốc nào nàng được kê đơn.

 

“Thưa Công chúa.”

 

Thế là Oliver nói, cầm hộp thuốc.

 

“Người cần phải dừng những hoạt động thể chất trong khoảng một ngày.”

 

“……”

 

Raha, người đang nhìn trống rỗng lên bầu trời, quay ra hướng khác.

 

Những hoạt động thể chất……?

 

“Dù người có vui như thế nào đi chăng nữa, quá nhiều có thể khiến cơ thể người mất cân bằng, vì vậy tận hưởng mọi thứ trong sự điều độ và sức khỏe của người sẽ không bị ảnh hưởng.”

 

Cách nó nói giống như một cụ già mặc dù tuổi của nó còn nhỏ.

 

Tuy nhiên, điều đó luôn khiến Raha vui mừng khi nàng thấy Oliver. Nàng nhìn qua vị bác sĩ trẻ của nàng, người đang có đôi mắt lo lắng, và mỉm cười.

 

* * * *

 

Đó là khi đêm đã trễ khi có một tiếng sột soạt ở cánh tây.

 

Đầu của Shed quay về hướng đó theo phản xạ khi gã đang kiểm tra cuốn sách mà Raha đã đưa.

 

Những người hầu đã sắp xếp và lau dọn nội cung luôn đến chỉ trong một khoảng thời gian nhất định vào buổi sáng. Vì vậy những bước chân nặng nề gã nghe thấy không phải là của người hầu.

 

Hơn nữa, họ luôn đi qua hành lang của cánh đông. Và có một yêu cầu tương tự rằng những người hầu không thể đi đến cánh tây, nên họ cũng không bao giờ bén mảng đến cánh tây.

 

Quan trọng nhất……

 

Những gì Shed nghe bay giờ là âm thanh của một số loại giày quân sự. Và không chỉ có một.

 

Shed mở vào chính giữa của quyển sách thứ hai Raha đưa. Ẩn giấu trong những trang giấy là một con dao găm, nhỏ hơn tay gã một chút.

 

Shed đóng cuốn sách lại và không đi về hướng đó. Đó cũng là nơi nàng Công chúa Hoàng gia đã nói gã không được đến một cách ám ảnh.

 

Sự ồn ào náo nhiệt của những người đến từ cánh tây vô. Không có vẻ gì là họ có ý định nào đến đây lúc ban đầu. Có lẽ họ đang di chuyển đồ trang trí trong hành lang và đó là một công việc nặng nhọc nên họ phải huy động những người cận vệ.

 

“Chết tiệt! Nó đang chảy máu!”

 

Lời chửi thề nhỏ đập vỡ những hi vọng của Shed. “Máu?” Shed nhíu mày một chút trước từ ngữ bất ngờ.

 

“Chết tiệt, lau nó đi! Chúng ta sẽ bị trông thấy nếu ở lại quá lâu.”

 

Cùng lúc đó, rất cẩn thận, cánh cửa phòng ngủ đến cánh tây hành lang mở ra.

 

Shed dựa lưng vào những chiếc gối và tránh ánh nhìn. Gã vẫn cầm cuốn sách của Raha trong tay.

 

Ánh mắt gã bắt gặp những vị khách không mời bí ẩn.

 

Những Cận vệ Hoàng gia bên ngoài thật sự rất ngạc nhiên, vì họ vốn mong đợi không ai sẽ ở đó.

 

“……!”

 

Tuy nhiên, những Cận vệ Hoàng gia dường như lo lắng về cánh cửa phòng ngủ mở với một gánh nặng lớn hơn là tên nô lệ đang ngồi trên giường. Họ vội vàng bắt đầu thực hiện mục đích ban đầu. Bằng cách lau đi vết máu đỏ chảy ra cửa và bắt đầu làm ướt sàn phòng ngủ một chút một chút một. 

 

Shed quan sát những hiệp sĩ khi họ vội vã lau đi vết máu.

 

Người hiệp sĩ đã lau đi vết máu với một tốc độ chóng mặt và làm nó sạch nhanh chóng, nhìn lên. Tên nô lệ, tên nô lệ hiếm hoi đủ may mắn để vẫn còn sống sót, trông không ổn.

 

Họ biết, hiển nhiên, rằng tên nô lệ này (Shed) là vật thí nghiệm mang về từ Vương quốc Holy.

 

Người hiệp sĩ là một thành viên của đội Cận vệ Hoàng gia.

 

Shed không nói gì trước vết máu, và những người hiệp sĩ không thể làm gì khác ngoài kẹp chặt miệng. Sự thất rằng máu chảy đến cánh cửa phòng ngủ của Công chúa là một vấn đề, nhưng sự thật rằng họ đã mở cửa phòng ngủ để dọn nó cũng là một vấn đề nghiêm trọng.

 

Sẽ tốt hơn nếu họ không nhìn thấy bất kì ai…… Nếu tên nô lệ này nói vị Công chúa Hoàng gia những gì gã thấy hôm nay, và nếu vị Công chúa Hoàng gia thầm thì câu chuyện này với Hoàng đế…?

 

Chỉ tưởng tượng đã khiến tay chân lạnh đi. Người hiệp sĩ ngay lập tức lên tiếng.

 

“Làm ơn nói với Công chúa rằng tất cả đám nô lệ đã được chuyển đến đây…”

 

Người hiệp sĩ ấp úng khi nói.

 

“Họ đang chảy máu, tôi không thể làm gì hơn……Chúng tôi thật sự không thể làm gì được. Chúng tôi chưa bao giờ đặt chân vào phòng ngủ, và chúng tôi thật sự……”

 

Anh ta nghe có vẻ tuyệt vọng một cách kì lạ. Shed nhờ những Raha đã nói về việc thậm chí không được mở cửa vào hành lanh bên phía cánh tây. Vì vậy khi gã nghe người hiệp sĩ nói rằng họ đã di chuyển tất cả đám nô lệ, gã chỉ đoán rằng một căn phòng riêng biệt gắn với phía bên đó.

 

Nhưng có điều gì đó không đúng.

 

Làm sao mà máu của những tên nô lệ lại chảy vào phòng ngủ ở đây?

 

“Chà, xem thử đi. Chúng tôi thật sự chỉ di chuyển đám nô lệ……”

 

Giữa tất cả những điều này, giọng của người hiệp sĩ lộ ra sự sợ hãi không che giấu. Anh ta có vẻ rất lo lắng rằng Shed đã hiểu lầm điều gì đó.

 

Shed muốn ngoảnh đi nhiều nhất có thể, vì những lời hướng dẫn của nàng Công chúa Hoàng gia, nhưng gã không làm được và nhìn vào hướng đó.

 

Rồi gã nhận điều gì đó không đúng.

 

Nó khác với những gì Shed trông đợi. Không có thứ gì giống một căn phòng riêng biệt trong hành lang ở cánh tây. Nó chỉ là một hành lang thẳng. Ngoại trừ thực tế rằng nó rất dài và có những trang trí rộng lớn và công phu, nó chỉ là một hành lang Hoàng cung bình thường.

 

Tuy nhiên……

 

Shed có thể nhìn thấy rõ ràng những gì người hiệp sĩ đã mang theo.

 

Xác những tên nô lệ nằm lạnh lẽo ở hai bên tấm thảm đỏ dài ở giữa hành lang. Tất cả bọn họ đều là những khuôn mặt được lôi đi từ phòng thí nghiệm lần này. Shed nhớ những khuôn mặt của họ, mặc dù gã chưa bao giờ nói chuyện với bất kì ai trong số bọn họ.

 

Chiếc vòng ngọc trai trên cổ những cái xác rủ xuống.

 

“Họ chết rồi.”

 

“……”

 

“Nếu họ đều đã chết thì sao lại để bọn họ ở đây? Các người không có mắt sao?” 

 

Lớp lông tơ tự nhiên bật ra như thể nó đã được sử dụng cả một đời. Nhờ nó, những người hiệp sĩ không ngay lập tức nhận ra vấn đề trong cách mà tên nô lệ nói ra điều đó.

 

Và kể cả nếu họ có biết, điều đó không quan trọng.

 

Những người cận vệ cũng không trong trạng thái suy kiệt lần đầu tiên sau nhiều năm, nhưng trong một trạng thái của sự lắng đọng.

 

Khuôn mặt của Shed cũng rất đẹp. Trông gã không được thoải mái, nhưng nếu gã khéo léo đảm bảo vị trí nhân tình của nàng Công chúa trong thời gian ngắn đó……

 

Có nghĩa rằng không còn điều để nói thậm chí nếu tên nô lệ này chửi rủa bọn họ. 

 

 

Bạn đang đọc:BÚP BÊ NGỦ CỦA CÔNG CHÚAChương 14
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.